1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màn đêm buông xuống, một bóng đen mơ hồ từ trên nóc nhà nhảy xuống dưới, nấp trong tầng tầng bóng  cây chiếu lên cửa số. Một cái ống trúc lặng lẽ không một tiếng động chọc thủng giấy dán của sổ, làn khói nhạt đến gần như không thể nhìn thấy được chảy xuôi mà ra, bỗng nhiên người trong phòng vung tay áo, bóng đen ở bên ngoài cửa sổ rên lên một tiếng, thiếu chút nữa là từ lầu bốn ngã xuống dưới đất, từ trong phòng, một cánh tay đẩy của sổ ra, xách cổ áo người bên ngoài cửa sổ, ném hắn vào bên trong phòng.

Đem tên kia vứt xuống sàn nhà, trong tay hắn vẫn còn nắm ống trúc, chính mình sặc đến ho khan, hắn từ bên ngoài thổi thuốc thôi tình vào đều bị người trong phòng một chưởng quét trở về, đều tiến vào bên trong phổi của hắn. Hắn há to miệng nôn khan, chưa kịp phản ứng, liền bị điểm huyệt, toàn bộ gân cốt dều như bị rút sạch, sụp ngã trên mặt đất. Hắn cố hết sức mở mắt ra, nhìn thấy một đôi giày thêu tinh xảo, một nữ nhân mặc quần áo xanh nhạt, lộ ra khuôn mặt thanh tú, cùng với....một cái đầu trọc.

"Tiểu ni cô?" Giọng điệu ngả ngớn không nghiêm túc từ dưới đất cất lên. Tuy hắn vẫn không thể động đậy, nhưng vẫn có thể nói chuyện, cho dù vẫn đang ở trong hoàn cảnh chật vật như vậy, nhưng vẫn không thể làm giảm ham muốn ngắm mỹ nhân của hắn. Ni cô nói một câu : "A di đà phật", liền ngồi xổm xuống chính mình đối diện với hắn, kéo đai lưng của mình xuống. Hắn nuốt một ngụm nước bọt, mắt thấy vai của mỹ nhân lộ một nửa ra ngoài, tiếp đó lộ ra bộ ngực bằng phẳng.

"Tại sao lại là hòa thượng? !" Hắn hoảng sợ mà bật thốt ra.

Vị hòa thượng kia đứng lên, cởi bộ nữ trang và giày thêu trên người xuống, hỏi : " Nghe nói những ngày gần đây trong trấn có hái hoa tặc chà đạp sự trong sạch của nữ tử, chính là thí chủ?"

"Ta nói không phải thì ngươi có tin không..." Hạ Cẩm chưa vượt qua được đả kích mỹ nhân mình coi trọng lại là một hòa thượng, yếu ớt nói.

"Vậy thí chủ vì sao nửa đêm còn ở bên ngoài cửa sổ?"

"Ta ngắm trăng."

"Ngắm trăng." Hòa thượng nhặt ống trúc rơi trên mặt đất lên.  "Xin hỏi thí chủ đây là cái gì?"

"Đây là .....Ách....!" Hạ Cẩm lời nói còn chưa bịa ra đến, bỗng nhiên cơ thể run rẩy giẫy giụa  hai cái. Hòa thượng không nhanh không chậm nói : "thí chủ không cần quá lo lắng, ta chỉ điểm huyệt để thí chủ không thể cử động, đợi đến hửng đông sẽ dẫn ngươi đi báo quan. Chỉ cần thí chủ không phản kháng thì không phải chịu khổ gì."

"A..." Hòa thượng nghe thấy người nằm dưới đất rên lên một tiếng, mới nhận ra hắn có gì không đúng. Hắn giống như cả người phát lạnh mà run lên, làn da lại hồng hào quá mức, giấp rút thở hổn hển như là đang sốt cao. Hòa thượng đi sờ thử trán hắn một chút, xác thực là nóng đến phỏng tay, chân khí trong cơ thể chạy hỗn loạn như muốn tẩu hỏa nhập ma. Cảm nhận được y tới gần, người kia một bên thở dốc, một bên cầu xin nói : "Hòa thượng, ca ca, hảo ca ca..., cho ta làm...làm..."

"Thí chủ như này là có ý gì?" Hòa thượng nhíu chặt mày, lùi lại phía sau một chút. Hạ Cẩm cố hết sức hướng hòa thượng cọ lên, yếu ớt giải thích : "Ta trúng thuốc, không giải sẽ chết..." Hắn không nghĩ tới sẽ tự lấy đá đập vào chân mình, xuân dược này đối với người bình thường cũng không có tác dụng mạnh tới như vậy, chỉ là hắn tu luyện công pháp đặc thù, dính phải thuốc này liền muốn chết muốn sống. Hòa thượng hoang mang nói : " Ta đương nhiên sẽ không thấy chết mà không cứu, chính là 'làm...làm' này, nên như thế nào làm?"

Nếu không phải trước mắt chỉ có hòa thượng này, Hạ Cẩm chỉ muốn khiến cho y nhanh cút đi, nhưng hoàn cảnh hiện tạị hắn không thể làm gì khác mà nghiến răng nghiến lợi nói : "Trước tiên giải huyệt đạo cho ta..." Hắn ít nhất còn có thể tự lực gánh sinh.

Hòa thượng thực sự cho là mình điểm huyệt xảy ra vẫn đề, nhanh chóng giải huyệt đạo cho hắn, đồng thời đề phòng hắn chạy trốn. Nhưng người này một chút chuyển biến tốt cũng không có, khi có thể cử động liền cuộn tròn mình lại, tay di chuyển xuống dưới thân, cho vào trong quần. Hắn trông như bệnh nghiêm trọng hơn, làn da  đỏ hơn, thân thể cong lên, từng đợt run rẩy, tiếng thở dốc chen lẫn từng tiếng rên rỉ, nghe ngọt ngào một cách kỳ quái. Hòa thượng do dự hỏi : "Thí chủ, ngươi làm sao vậy?" Nghe thấy âm thanh của y, Hạ Cẩm liền run lên, trong tay nắm chặt dương vật đã trướng đến đau đớn, nhưng không hề có một chút cảm giác muốn bắn.

Trong lòng hắn biết thuốc này có dược tính mạnh, sợ là dựa vào chính mình tự tuốt cũng không có biện pháp gì, huống hồ không chỉ phía trước của hắn muốn được chăm sóc, phía sau cũng vì dược tính mà trở nên ướt át. Hắn chớp mắt một cái lập tức xuất hiện hai giợt nước mắt, thảm hề hề nói ; " Ta trúng là chính mình độc, thuốc giải..." Bản thân hắn trưởng thành nhìn đến phong lưu tuấn tú, cặp mặt đào hoa giờ có chút hồng nhạt còn treo hai giọt nước mắt, ngược lại khiến người ta cảm thấy đáng thương. Khí đang nói chuyện, mấy cái lọ nhỏ bởi vì động tác của hắn mà lăn ra khỏi ngực, lăn tới dưới bàn. Hòa thượng đi tới giúp hắn nhặt lên, hỏi : " Là lọ nào?" Hắn âm thanh run run nói : " Cái lọ màu xanh."

Hòa thượng ngồi xổm xuống, đem chiếc lọ màu xanh mở ra, đang muốn cho hắn uống, Hạ Cẩm đột nhiên chộp lấy chiếc lọ, đem chất lỏng trong lọ rót vào miệng hòa thượng. Khi phản ứng lại, hòa thượng đã đem thuốc nuốt xuống, y nhận ra mình bị tính kế, trở tay đem lọ sứ đập vỡ nát, lại điểm huyệt Hạ Cẩm lần nữa. Hạ Cẩm vốn muốn dùng khí lực cuối cùng đập nồi dịp thuyền liều chết đến cùng, lần này liền ngã xuống vô lực năm trên đất. Hắn nằm thẳng xuống, hòa thượng mới phát hiền quần của hắn đã cởi, dương vật cương cứng kề sát bụng dưới.

"Đây là thuốc gì?" Hòa thượng trầm giọng hỏi.

" Ha..." Hạ Cẩm cười một tiếng, " Đây là, thuốc không làm người sẽ chết."

Hòa thượng tuy rằng không hiểu 'làm' có nghĩa là gì, nhưng cũng nhận ra rõ ràng đây không phải chuyện tốt lành gì, Hạ Cẩm còn đứt quãng bổ sung " Nếu ngươi đi ra khỏi cửa phòng này, chưa biết chừng, đi ở trên đường liền mất lý trí, đạp hư cô nương nhà người ta...Chẳng bằng thao ta....." Hòa thượng giống như con thú bị nhốt trong phòng đi xung quanh, bởi vì vừa nãy đem nữ trang cởi, cho nên hiện tại y để trần cánh tay, còn tiết khố, Hạ Cẩm toàn tâm toàn ý nhìn chằm chằm hạ bộ của y, liếm liếm đôi môi khô khốc.

Dục hỏa trong cơ thể khiến cả người hắn khô nóng, nhưng mà hiện tại cả một chút tự an ủi phía trước hắn cũng không làm được, chỉ có thể đem dương vật cương cứng phơi trong không khí. Hắn tưởng tượng hòa thượng thao hắn, tầm mắt hắn trần trụi nhìn gương mặt tuấn mỹ của hòa thượng, cơ bắp, cùng với dương vật cương cứng trong tiết khố. Hòa thường đột nhiên dừng trước mặt hắn, "Ngươi hạ ta độc gì?" Y lần thứ hai hỏi, "Chân khí trong cơ thể ta hốn loạn,nơi này..."Y cắn răng, chỉ chỉ chính mình bộ phận đi tiểu, " Nơi này sưng lên."

" Sưng...phốc." lần đầu nghe thấy lời này, cho dù tình cảnh đang gay go rối tinh rối mù, Hạ Cẩm cũng không nhịn được cười nhạo, " Ai, hòa thượng, ngươi chưa tùng dùng chỗ ấy sao?"

"Đương nhiên đã dùng qua." Hòa thượng không hiểu vì sao hắn lại hỏi vậy, " Mỗi ngày đều đi tiểu."

"Đó chính là chưa từng dùng." Hạ Cẩm thở ra một hơi nóng rực, " Hòa thượng, ta dạy ngươi một công pháp tốt...gọi là song tu."

"Không cần." Hòa thường thẳng thừng từ chối.

"Đây là biện pháp duy nhất có thể giải độc của hai chúng ta..." Hạ Cẩm sắp không chống đỡ nổi nữa, năn nỉ nói, "Hảo ca ca, nếu ngươi không tin ta...ngươi đem tay ta trói lên...cứu ta, Phật Tổ, Bồ Tát, Ngọc Hoàng đại đế, Thái Thượng Lão Quân...." Hòa thượng không quan tâm đến chủ ý đấy, y vẫn như cũ gạt hắn sang một bên, mồ hôi trên người hắn đem sàn nhà thấm ướt một mảng, không được phóng thích tình dục tràn ngập trong huyết quản dâng lên, hắn thậm chí cảm thấy thứ mình chảy ra không phải mồ hôi mà là máu, hắn nóng đến đỏ bừng, làn da hiện lên màu hồng nhạt, hắn thở ra từng đợt hơi nóng, đem hắn ngộp đến nghẹt thở. Hắn ngất đi vài giây, giống như đã qua mấy trăm năm vậy, cuối cùng hắn cũng cảm thấy có đôi tay đụng vào cơ thể hắn, dùng một mảnh vải đem tay hắn trói lại đằng sau.

"Tỉnh lại đi." Hạ Cẩm mơ hồ cảm thấy có người đang gọi hắn, nhưng hắn như chìm dưới nước, mọi âm thanh đều nghe không chân thực, đôi tay kia đang vuốt ve hắn, từ gò má đến cổ của hắn, trượt từ cổ tay đến cánh tay, hắn theo bản năng dùng chân kẹp lấy eo của hòa thượng, dương vật cứng đến đau đơn cọ lên làn da trắng mịn, hắn ngừng thở mà đạt đến cao trào.

Trước mắt hắn vẫn là một mảng trắng xóa, ý thức vẫn chưa trở lại, chỉ vô thức phát run, lắc eo cọ,  đồ vật nóng bỏng của y ở giữa đùi hắn gắng gượng đứng lên. Hòa thượng nắm chặt lấy tay hắn, lại bắt đầu lay động hắn, gọi hắn tỉnh lại. Hắn cố gắng mở to mắt, Hòa thượng ở trước mắt hắn xuất hiện rất nhiều bóng chồng lên nhau. Trong mắt hắn vẫn còn nước mắt bị tình dục kích thích ra, khóe mắt hồng hông, như câu dẫn người khác.

"Thí chủ, ngươi không sao chứ?"

Hạ Cẩm sung sướng một lần, đã dễ chịu một chút, híp mắt cười rộ lên, " Ta thấy ngươi càng giống có sao hơn." Hắn cố ý nhấc mông lên, làm dương vật của hòa thượng đi vào rãnh đùi của chính mình. Cách hai tầng vải, hắn đều có thể cảm nhận được nhiệt độ của thứ kia, ngọn lửa trong cơ thể hắn lần thứ hai bùng lên.  Hòa thường cũng ra một tầng mồ hôi, hô hấp nỏng bỏng rơi trên mặt Hạ Cẩm, mặc dù y có thể cử động, nhưng y một chút cũng không biết làm sao để 'giải độc', chỉ có thể mặc cho Hạ Cẩm giãy giụa chống đỡ thân thể khóa ngồi trên đùi y.

"Hòa thượng, ta không lừa ngươi, nhất định sẽ làm ngươi thoải mái." Hai tay Hạ Cẩm bị trói sau lưng, vụng về cởi tiết khố của hòa thượng, hòa thượng cũng như bị điểm huyệt, cả người cứng ngắc không động đậy, mãi tới khi Hạ Cẩm lột lớp vải kia xuống, đụng tới dương vật của y. Quái dị kích thích làm y như bị điện giật không tự chủ mà run lên, y cắn chặt răng cứng ngắc ngồi thẳng, thậm chí muốn biến mình thành bức tượng đồng.

Tay Hạ Cẩm bị trói sau lưng, vừa vặn đem côn thịt sưng lớn của hoà thượng cầm vào tay, lại không nhịn được quay lại phía sau nhìn, " Ai, có đồ vật như này, làm hòa thượng thật lãng phí." Hòa thượng không có bất kỳ phải ứng gì, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không nghe hắn nói cái gì, Hạ Cẩm cũng không ngại, cười nói : " Ngày hôm nay để ta dùng, cũng không tính là lãng phí."

Hắn nắm chặt đồ vật trong tay, lay động phần eo lên xuống nhấp nhô,  tay từ gốc dễ dương vật tuốt lên tật đỉnh, rất có kỹ xảo mà nhẹ nhàng xoay tròn nhào nặn, đến bộ vị dưới cùng, hắn còn thưởng thức phần trứng dưới cùng vài lần, không chỉ vậy, mông của hắn cũng dính sát vào côn thịt, theo động tác của hắn, mài dương vật từ trên xuống dưới. Quần của hắn bị niêm dịch từ trong huyệt chảy ra làm ướt nhẹp, từ đỉnh dương vật của hòa thường chảy ra chất lỏng làm ướt át, ướt át kề sát mông của hắn, mài miệng huyệt hắn. Cằm hắn dựa lên bả vai của hòa thượng, ghé vào lỗ tai y nói chuyện : "Hảo ca ca, giúp ta cởi quần ." Hòa thượng như cũ bất động như bức tượng, chỉ có côn thịt bị Hạ Cẩm nắm trong tay kia sinh cơ bừng bừng mà đứng thẳng, nhúc nhích, càng ngày càng nóng và lớn hơn. Hạ Cẩm đi cắn vào vành tai y, liền được voi đòi tiên lấn tới gặm cắn cằm y, gò má y, hắn có thể nghe thấy hòa thượng cố gắng đình chỉ hô hấp thô nặng, hắn tiếp tục gọi, " Hảo ca ca, giúp ta một chút..." Âm cuối ngượng ngùng dính nị như một tầng mồ hôi.

Tay Hạ Cẩm bất động, chỉ cầm đồ vật kia, eo còn nhấp nhô lên xuống, cách lớp vải rãnh đùi bao lấy dương vật của hòa thượng mà cọ. Quần áo của hắn là tơ lụa thượng hàng, dù có là trơn mượt vải, mài quy đầu vẫn có cám giác đâm ngứa ngứa. Hắn còn cất từng tiếng gọi : " Ca ca...hảo ca ca...Ngươi thật lớn, ân...Muốn ngươi thao ta..." Hắn rên rỉ mềm nhũn câu ra lửa  trong lòng hòa thượng, hòa thượng khẽ cắn răng, ở trên mông hắn đánh một chưởng, Hạ Cẩm ngây người hoảng sợ, vẻ mặt không thể tin được đây là việc mà hòa thượng làm ra, trên mặt hòa thượng cũng đỏ như máu, không dám nhớ lại vừa rồi lúc nhất thời kích động mình đã làm gì.

"Giúp ngươi thoát." Hòa thượng vừa mở miệng, âm thanh khàn khàn như mấy ngày không uống nước, " Ngươi, không cho phép ngươi kêu nữa."

Giống như sợ Hạ Cẩm đổi ý, hòa thượng lập tức nắm lấy quần của hắn kéo xuống, dùng sức lến đến mức có thể nghe thấy tiếng tơ lụa bị xé rách roẹt một tiếng, Hạ Cẩm có chút đau lòng liếc mắt nhìn cái quần của mình, hòa thượng lập tức nói : " Sẽ bồi thường cho ngươi."

Hiện tại hạ thân Hạ Cẩm trần trụi dán sát vào dương vật của hòa thượng, nhiệt độ nóng bỏng làm hắn nóng đến huyết dịch sôi trào, " đến đây bồi..." Hắn nâng lên thắt lưng, đem miệng huyệt để trên đỉnh quy đầu của côn thịt, " Hòa thượng, ngươi phải bồi thường ta cho tốt."

Hai tay hắn đỡ lấy côn thịt, hạ thắt lưng ngồi xuống, chính mình hậu huyệt đã mềm mại, ẩm ướt đến rối tinh rối mù trôi chảy nuốt vào quy đầu, vật kia vừa vặn đỉnh đến tuyến tiền liệt của hắn, kích thích huyệt đạo co rút lại, ngậm chặt lấy côn thịt trong cơ thể. Ngồi xuống một chút nữa, côn thịt tiến vào không ngừng ma sát điểm mẫn cảm, hậu huyệt hắn không ngừng co rút , quả thực giống như một cái miệng nhỏ không ngừng mút dương vật hòa thượng. Hắn cuối cùng cũng hoàn toàn ngồi xuống, mông thịt đè lên hai cái trứng dái của hòa thượng, Hạ Cẩm eo mềm một nửa, một bên thở dốc hỏi : " Hòa thượng, có thoải mái không?"

Hòa thượng cau mày, mặt đều nín đỏ, đợi nửa ngày mới nói : " .....Ngươi gạt ta."

" Lừa ngươi cái nào, hay chê ta kỹ thuật không tốt?" Hạ Cẩm nhíu mày, đây chính là nghi ngời kỹ thuật hắn luôn lấy làm kiêu ngạo. Hòa thượng khàn giọng nói : "Không có...giảm đi xuống, càng nghiêm trọng." Y dừng một chút, bổ sung nói : "Nhiệt độ, không thích hợp."

Hạ Cẩm không nhịn được cười ra tiếng, theo hắn cười, hậu huyệt co rút một cái. Hòa thượng mím chặt miệng nhìn hắn, hắn nhịn cười nói : "Đây là bình thường...Khụ, giải độc cần quá trình, lập tức sẽ tốt..." Hắn vừa nghỉ ngơi một hồi hơi thở đều đặn lại, vì vậy lần thứ hai cử động eo, dùng chính mình hậu huyệt bao lấy vật kia phun ra nuốt vào. Ở trong cơ thể hắn côn thịt đã ngạnh như thiết côn, làm người ngạc nhiên là càng có thể trướng càng to hơn, hắn hoài nghi vách thịt hắn sẽ bị căng hỏng, hắn ngồi trên côn thịt nhanh chóng nhấp nhô lên xuống, làm côn thịt không ngừng đỉnh đến điểm mẫm cảm của hắn, mông thịt hắn đánh vào đùi hòa thượng phát ra tiếng ba ba , mồ hôi lẫn vào dâm thủy bị đánh đến tung tóe. Hạ Cẩm mồ hôi ướt đẫm, đầu gối ở trên giường trượt xuống phía sau, hòa thượng liền đỡ lấy eo hắn, ổn định lại cơ thể hắn.

Chồng chất khoái cảm làm đầu óc Hạ Cẩm loạn thành một đống, hắn cúi đầu lấy môi vội vàng vuốt ve hòa thượng gương mặt nhẹ nhàng, cắn chặt đôi môi hòa thượng, cùng y trao đổi ấm áp nhiệt độ. Hòa thượng không biết đây có phải là điều cần thiết cho 'quá trình giải độc' không, chỉ có thể mặc cho đầu lưỡi của hắn trong miệng mình phiên vân phúc vũ, đầu lưỡi mềm mại kia như mang theo độc, làm đầu óc y như bị sốt cao, đem y kéo vào chiến trường. Y không có kết cấu gì mút lấy đầu lưỡi Hạ Cẩm, cùng hắn quấn vào nhau, bàn tay đỡ lấy Hạ Cẩm bất tri bất giác tăng lực đạo, theo động tác Hạ Cẩm, ấn bên hông hắn, đem hắn nhấc lên, tàn nhẫn đặt trên chân mình. Cơ bắp Hạ Cẩm có chút căng thẳng, giữa môi tràn ra tiếng rên rỉ hỗn loạn, hắn ngã trên đùi y, tinh dịch từng luồng từng luồng phun ra ngoài, phun lên cơ bụng hòa thượng.

Cả người hắn đều mềm nhũn ra, đắm chìm trong dự vị cao trào, nhưng côn thịt trong cơ thể hắn vẫn  đang chuyển động lên xuống, đem hắn đâm mở—-hắn đã không muốn cử động, là hòa thường nắm lấy thắt lưng hắn, thao hắn. Hòa thượng dùng sức cùng tần suất không phân cao thấp với lúc hắn chủ động, hắn bị thao run rẩy cuộn tròn lại, sau khi cao trào thân thể càng thêm mẫn cảm, khoái cảm  bị đâm tuyến tiền liệt không ngừng như sóng biển thi nhau đánh tới, đâm đến bụng dưới lạnh lẽo, vừa mới bắn tinh xong dương vật đã mềm còn chảy ra chất lỏng màu trắng đục, liền bởi vì khoái cảm mà muốn cương lên. Hắn cắn chặt vai hòa thượng, bị thao đến trước mắt đã biến thành màu đen. Hắn không biết mình có phải hay không đã ngất đi một trận, lúc có lại ý thức, hòa thượng vẫn dùng cái tư thế kia thao hắn, giống như một cái máy đóng cọc, hắn hoảng sợ phát hiện ra hòa thượng vẫn còn chưa bắn.

Hắn cố gắng tự hỏi, không biết có phải chỗ nào xảy ra vấn đề, thuốc hắn cho hòa thượng uống tuy rằng mạnh, nhưng không giống như hắn nói " Không thao sẽ chết người", bất quá dược tính chỉ là mãnh liệt một chút, càng không thể khiến người kiên trì lâu như vậy mà không bắn. Suy nghĩ hắn rối như to vò bị khoái cảm đánh cho thất linh bát lạc, đầu gối hắn đụng ván giường đến đau đớn, eo cũng bị lực tay hòa thượng ép ra dấu hồng. Hắn gọi: " Hòa thượng, a~....ca ca, hảo ca ca...a...chúng ta thay đổi cái tư thế..."

Hòa thượng bị hắn đụng đến hai lần, mới dừng tay lại, thở hổn hển, nhìn hắn. Hạ Cẩm dường như bị ngọn lửa trong mắt của hòa thượng làm bỏng, bụng dưới căng thẳng, nói : "Ca ca đổi tư thế khác tiếp tục làm...." hắn từ trên người hòa thường bò lên, chân hắn còn đang phát run, thời điểm côn thịt hoàn toàn từ trong cơ thể hắn rút ra, quy đầu mang theo dâm dịch nửa trong suốt như sợi chỉ, treo ở giữa hai chân hắn. Hắn nằm dài trên giường, dùng chăn lót dưới hông mình, chân trần nhẹ đạp côn thịt còn đang cứng đến dữ tợn của hòa thượng, hòa thượng dễ dàng nắm lấy chân hắn, hắn cũng không hoảng, hai chân mở ra thật to, làm cho hạ thân mình hoàn toàn lộ rõ trước tầm mắt hòa thượng.

"Như thế này thao," hắn liếm liếm môi, "Ca ca tốt, tiếp tục thao ta."

Hòa thượng vô sự tự thông mà bò lên giường, cầm hai chân hắn, lộ ra lỗ nhỏ bị đâm đến không thể khép lại, cái hang nhỏ kia là bị y đâm xuyên thành như vậy, như là huyệt động của riêng y vậy. Y để dương vật trước miệng huyệt, ưỡn eo một cái đâm vào, Hạ Cẩm eo bị đâm đến hướng lên trên, lại vô lực ngã xuống. Tư thế này càng thích hợp cho hòa thượng thao làm, y trực tiếp đè lại eo Hạ Cẩm đem hắn cố định trên giường, dương vật để trong cơ thể hắn điên cuồng trừu sáp, mỗi lền đều đâm vào cả cây, dùng sức nghiền ép điểm mẫn cảm. Hạ Cẩm hai chân quấn lên eo hòa thượng, chìm trong kịch liệt khoái cảm, một bên rên rỉ lung tung mà gọi : " Hòa thượng....A....Ngươi thật lớn, hảo ca ca... Thao chết ta rồi...Thao ta...hảo hòa thượng, hảo ca ca...."

Hửng đông yên ắng, âm thanh của hắn truyền đến, hòa thượng cắn răng nói : "Đừng hô!"  Không biết là Hạ Cẩm không nghe thấy hay là cố ý không nghe, như cũ bừa bãi gọi  người mặt đỏ bùng tới mang tai. Hòa thượng nhanh chóng che miệng hắn, hắn kêu nhẹ hai tiếng, giống như thở không nổi, đôi mắt hồng hồng nhìn y, nước mắt từng chuỗi rơi xuỗng. Hòa thượng thả lỏng tay ra một chút, chừa cho hắn không gian để thở, lòng bàn tay truyền đến cảm giác nóng và mềm mại. Hạ Cẩm vươn đầu lưỡi, liếm lòng bàn tay y, lếm vào giữa hai ngón tay, từ đầu ngón tay lộ ra đỏ sậm đầu lưỡi. Tay hòa thượng bị Hạ Cẩm liếm dính đầy nước bọt, dính nị trơn trượt, cái tay kia vừa rút lui, Hạ Cẩm há mồm thở hổn hển hai cái, ngay lập túc bị triệt để ngăn chặn. Hòa thượng lấy môi chặn lại miệng hắn, đầu lưỡi ra vào trong miệng Hạ Cẩm cùng tần suất với vật dưới thân, thao miệng hắn. Hạ Cẩm thực sự cảm thấy mình sắp nghẹt thở, tiếng rên rỉ cùng nước bọt từ khóe miệng tràn ra tới, hòa thượng giống như đem hắn lấp đầy, đem hắn miệng phía trên ngăn chặn, đem hắn miệng phía dưới cũng ngăn chặn lại. Trong đầu hắn vang lên từng tiếng ong ong, dương vật đã bắn hai lần lại trướng đến lợi hại, bụng dưới vừa trướng vừa đau, mà côn thịt trong cơ thể hắn tựa hồ như vĩnh viễn không  dừng lại, còn thao hắn, đem hắn nhục đạo đâm đến không có cách nào khép kín, thiết côn ở trong cơ thể hắn để lại ấn ký không thể nào lãng quên.

Khi Hạ Cẩm tỉnh lại mặt trời đã ngả về tây, cả người hắn vừa chua xót vừa đau, bụng đói lả, cổ họng cũng vô cùng đau đớn. Nằm bên cạnh hắn hòa thượng vẫn chưa tỉnh lại, hô hấp vững vàng, hắn rón ra rón rén từ trong chăn trượt ra, muốn chuồn êm, một chân vừa đặt lên mặt đất, thiếu chút nữa vì chân run té xuống. Một cánh tay bỗng bắt được cổ chân còn lại của hắn, hắn cứng đờ, cười khan quay đầu lại : " Hảo ca ca, ta đều cho ngươi sảng khoái cả một buổi tối, ngươi thả ta đi chứ..."

Hòa thượng sắc mặt nghiêm túc nhìn hắn, Hạ Cẩm nghĩ chẳng lẽ còn muốn bắt hắn đi báo quan. Ngược lại chạy không thoát, hắn đơn giản giả bộ đáng thương  cọ lên hòa thượng ở bên cạnh, " Tiểu hòa thượng, thiếu chút nữa ta bị ngươi thao chết rồi, toàn thân đều đau, bỏ qua cho ta đi, ta bảo đảm sau này không làm chuyện xấu nữa." Hòa thượng vẫn theo dõi hắn, ánh mắt kia làm Hạ Cẩm run rẩy một cái, như thế nào cũng có cảm giác không đúng lắm.

"Độc." Hòa thượng vừa mới phun ra một chữ, Hạ Cẩm nhanh chóng trách móc : "Thuốc đi qua một buổi tối liền hết tác dụng, không cái cái gì khác ảnh hưởng, lần này ta nói thật, không lừa..." hắn còn chưa nói xong, chỉ thấy hòa thượng xốc chăn lên, hắn nhìn chằm vật kia trong quần hòa thượng đứng lên, nuốt một ngụm nước bọt.

"Độc còn chưa có giải."

"Không phải, hòa thượng ngươi nghe ta giải thích, việc này thực sự không liên quan đến thuốc của ta....A!...Chờ đã....Ta đều cho ngươi thao sưng lên, có thể hay không ôn nhu một chút..."

Hái hoa tặc lại bị kéo vào gấm phòng, mặc người hái hắn hoa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro