Chương 1: Thất tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại học C :

  Một buổi sáng đẹp trời, giữa sân trường của đại học C những tia nắng ấm áp đang chiếu gọi trên sân trường. Ở giữa sân trường đang có một chàng trai gương mặt khả ái đang cầm trên tay một bức thư trên tay tay thì run run. Sự hồi họp hiện rõ trên khuôn mặt của cậu...Ánh mắt cứ nhìn chăm chăm ngoài cổng trường như đang chờ đợi ai đó...

  -Nhất định sẽ thành công!! Vương Nguyên cố gắng lên !!!

Vương Nguyên thầm nói với bản thân để tự động viên ..lời nói vừa dứt thì từ phía cổng trường có một chàng trai vô cùng ..không phải gọi là siêu đẹp trai xuất hiện. Nụ cười nửa miệng đáng ghét xuất hiện khi các cô gái la hét gọi tên anh.

  Chàng trai đi lướt nhanh qua các cô gái và đang đi về phía Vương Nguyên, cậu tròn mắt nuốt nước miếng cái ực để lấy can đảm, tim cậu thì muốn nhảy khỏi lòng ngực..

  -Vương Tuấn Khải! Em là Vương Nguyên của năm 2 ..em rất thích anh xin anh hãy làm bạn trai của em!  

  Vương Nguyên lấy hết can đảm cuối người xuống đưa bức thư ra phía trước mắt Vương Tuấn Khải, nói lớn trước sự ngỡ ngàng của các học sinh đứng trên sân trường..Lời tỏ tình vào mới sáng sớm của Vương Nguyên thật sự rất chấn động với mọi người ..  

  -Cậu bé là Vương Nguyên "siêu nghèo" mà mọi người thường nhắc...nhờ học bổng nên mới vào được trường Đại học C??? 

  Vương Tuấn Khải cười khẩy nhẹ nhìn Vương Nguyên vẫn còn đang khum người chờ câu trả lời của anh, Vương Tuấn Khải đi vòng quanh Vương Nguyên rồi mỉm cười khẩy..  

  -Có nghe câu, không cùng giai cấp khó thành bạn chưa cậu bé ngốc!!  

  Câu nói của Vương Tuấn Khải vừa thốt lên làm Vương Nguyên sững sờ ngước cái mặt đần của mình lên vài phút sau đó lại biến sắt ngây thơ hỏi:

  -Không phải tình yêu không phân biệt giai cấp sao??  

  -Đường đường là con trai của nhà họ Vương một trong những cổ đông của trường sao lại có thể kết bạn với chàng trai như cậu!! Tôi không thích quen kẻ nghèo!!  

  Vương Tuấn Khải quăng cho Vương Nguyên một câu đau lòng làm cho trái tim trên đầu của Vương Nguyên bỗng có mũi tên đâm xẹt qua làm tan nát thành từng mảnh. Còn Vương Tuấn Khải thì cười rồi đi một nước vào lớp để Vương Nguyên đứng đỏ mặt ngậm chặt bức thư tình trên tay với hai hàng nước mắt..  

  -Hu hu hu...  

  Tiếng Vương Nguyên khóc thét ở phía sau lưng trường từ phút bị từ chối đến giờ này Vương Nguyên không dám vào học mà ngồi khóc lóc với cô bạn thân.  

  -Cậu đừng khóc nữa tiểu Nguyên!! Chỉ là thất tình thôi mà...anh ta thật là quá đáng!!  

  Lưu Chí Hoành vỗ nhẹ vai an ủi Vương Nguyên nhưng càng khuyên thì Vương Nguyên càng khóc thê thảm hơn là lúc chưa khuyên nữa.  

  -Mình..đã thích anh ấy kể từ khi bước vào trường này..lấy hết can đảm lắm mới dám tỏ tình..tối qua mình còn sang nhà hàng xóm coi phim "Thơ Ngây" để tham khảo cách tỏ tình của Tương Cầm nên sáng nay đã làm y như cô ấy..nhưng sao lại bị từ chối??_ Vương Nguyên lấy tay lau hai hàng nước mắt nhưng vẫn nghẹn ngào nói trong tiếng nấc của mình  

  Lưu Chí Hoành ngớ ra khi nghe lời của Vương Nguyên không ngờ Vương Nguyên lại phải bỏ nhiều công sức cho công trình tỏ tình này như vậy?? Lại bị từ chối đúng thật là mất mặt làm sao mà còn dám nhìn mặt ai nhất lại là Vương Tuấn Khải là hotboy của trường..  

-Hoành Hoành ! Cậu nghĩ xem mình nên nhảy sông hay là treo cổ?? _Vương Nguyên đưa cái mặt khờ khờ tèm lem nước mắt nhìn Chí Hoành

  -Chỉ là thất tình thôi mà đâu nghiêm trọng đến vậy?? _ Lưu Chí Hoành lo lắng nhìn Vương Nguyên khi nghe cậu có ý định dại dột  

  -Làm sao đây?? Mình không còn mặt mũi mà gặp ai nữa_ Vương Nguyên lại bắt đầu khóc tiếp tục mặc cho Chí Hoành đang cố an ủi cậu..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro