Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhưng vậy cũng có cái hại, chẳng là hơi ham nên quà thì nó cũng nhiều, chứa thành 3 bao khá lớn rồi này, ải phải qua là với bộ yukata với 3 bao đó thì cô về nhà bằng cách nào.

Đang còn sầu não thì cứu tin đã tới, Karma không biết sao nhận ra vấn đề của cô mà sẵn lòng phụ cô mang đồ về, dù nhà cậu ấy ngược hướng với cô. Chẳng lẽ đó giờ cô hiểu lòng tốt của Karma không có là sai à.

Sau những ngày quài quại thì đã nhập học lại, và nó vẫn là chuỗi ngày luyện tập, ám sát và học tập thôi, chẳng có gì đặc biệt lắm. Chỉ là dạo này nổi lên 1 tên trộm biến thái trộm áo lót.

Và Thầy Koro diễn nhiên ở thành nghi phạm trong mắt nhiều người, nhưng học sinh của thầy lại không nghĩ như vậy, và cả đám rảnh không có việc gì làm thì quyết định đi điều tra vụ này.

Đêm tới không biết vì sao mọi người trốn cha mẹ ra được đây mà tập trung cũng đông dữ lắm, còn cô á, leo rào ra. Vị trí mọi người nghĩ tên trộm sẽ đến trùng hợp thay cũng thấy thầy Koro núp ở bụi rậm gần đó.

Ò vậy cũng có thể nghĩ đây là chỗ đúng rồi nhỉ, có tên mũ bảo hiểm vàng chạy đến cướp đồ lót thật kìa. Nhưng thầy Koro ở đây mà nên không sao, à bị tóm cái 1 rồi kìa.

Cô thì chẳng thấy rõ mặt hắn ta nhưng mà nghe mấy người hàng trên nói là cấp dưới thầy Karasuma. Ủa bây giờ linh hay bộ quốc phòng dò người cẩu tha đến vậy thật hả.

Nhưng từ đâu trên trời rơi xuống cái hộp có vải trắng bọc xung quanh, như cái trạm xá dựng giữa rừng ấy, nhìn hơi ghê. Rồi cái ông chú áo trắng bữa trước đến lớp cô lúc cô đi thi đấu nè.

Rồi từ đâu có anh bạn chắc là trạng tuổi cô, à đâu, cậu bạn tóc xanh xanh bạc bạc bữa trước đánh nhau với thầy Koro rồi lấy luôn chỗ của cô đây này, nhưng nhìn như xúc tua nó dài với lạ hơn.

Nhưng mà cô cứ nghĩ là 10 tỷ yên bay về phía cậu ta rồi chứ, nhưng không cậu ta lại thua mất rồi. Còn bị ông áo trắng kia bỏ lại nữa chứ, ra là sản phẩm thất bại là bị vậy à.

Nhưng chẳng phải ban nãy thầy xử cậu ta cái 1 sao, sao bây giờ cậu ta cũng thoát cái 1 vậy. là nãy cho nổ sáng là hết sức rồi hả, sao thầy không suy nghĩ là còn cái gì nữa để giữ sức vậy.

-'Thầy Koro, thầy còn sức để bắt cậu ấy lại không ấy' Fuwa

-'Chắc chắn là phải bắt cậu ấy lại chứ, nhỉ Nagisa

-'Tớ lại không nghĩ như vậy' Karma

-'Nếu chúng ta không nghĩ cậu ấy thì ai mà bắt cậu ấy được chứ Karma'

-'Không được, thầy là thầy chủ nhiệm, thầy không thể bỏ mặc học sinh của mình được. Đó là lời hứa của thầy khi làm giáo viên' Koro

-'Thầy có sức đi thay đổi thì chúng ta đi thôi, không khéo cậu ấy phá tan cái thành phố này mất'

Sau 1 hồi tìm, cũng chẳng lâu lắm thì đã tìm ra cậu ấy ở 1 chỗ toàn nhà mới bị phá, phá gì mà hay dữ thần

-'Cậu làm tụi này vất vả lắm ấy, ngoan ngoãn trở về theo bọn này đi' Terasaka

-'Cậu nghĩ nói kiểu đó, đứa nào nghe cậu, đặc biệt với đứa mạnh hơn cậu'

-'Chức bây giờ phải nói thế nào' Terasaka

-'Không biết, biết thì nói rồi'

-'Hai cậu à, không phải lúc cãi nhau' Fuwa

-'Im rồi đúng không, Koro tôi muốn đấu lại' Itona

-'Cung được thôi, nhưng đến chỗ này vắng vẻ chút nhé, ta sẽ nướng thịt, rồi học cách giết thầy nhé.' Koro

-'Tên này cứng đầu lắm, đã dạy ai là dạy đến lúc chết luôn' Karma

-'Đương nhiên rồi, học sinh trước mặt ta thì phải dạy dỗ chứ' Koro

-'Ý là tụi em phải lại sơ trung đến hết đời á, thầy đánh giá bọn em không lên được cao trung á'

-'Hansoran, em biết thầy không có ý đó mà' Koro

-'Á cái gì đây' Fuwa

-'Mẹ nào nướng bếp than hay gì vậy' Cô vẫy vẫy cái tay để bớt khói trước mặt

-'Thầy Koro, người của thầy' Nagisa

-'Đây là khói chống thầy mà' Người thầy Koro đang chảy ra

-'Ủa định làm cách này mà sao có đứa hớt tay trên mất rồi, áaaa'

Cô cay cô tức, bữa trước thầy Karasuma có nói chuyện với cô về mấy kế hoạch, không lẽ thầy nói với họ không chắc là mấy thuộc hạ của thầy lúc đó đến báo cáo hả.

Nhưng mà, cô là lấy ý tưởng từ vụ xả khói làm cảm thầy Koro bữa nào ấy Terasaka làm, nhưng khác là cô làm có bài bản hơn nhiều. Ấy mà chưa kịp làm gì hết mà đã bị hớt tay trên rồi.

Trong là khói ấy cô chỉ nghe tiếng của ông chú đi tang Shiro thôi, cái gì mà kế hoạch từ trước, rồi gì mà cuối cùng, rồi từ khi nào Itona bị bắt đi đâu mất luôn rồi. Rồi còn gì mà kiêu kích có đi cứu cậu ấy không.

Khi cả đám đã đi ra được ngoài thì cái xe chở Itona cũng chạy mất rồi, và thầy Koro dù đang bị thương thì vẫn đi cứu cậu ấy. Mọi người thì định giúp thầy đang kêu gọi mấy đứa kia đến.

Nhưng cô thì vẫn ở 1 góc hậm hực, cái kế hoạch của cô, cô cay, tốn bao công mới nghĩ ra mấy trò đó vậy mà, mới lên kế hoạch cái mất nó luôn, mất trong cái 1 mới tức ấy, hỏi coi bực mình không.

Nhưng mà thấy mọi người quyết tâm lên kế hoạch vậy thì cô cũng đến giúp chứ, ở không nó lại kì, chỉ là sao có mấy đứa mặc đồ học sinh đến đây vậy kìa, lỡ có ai bắt gặp thì bị trừ hạnh kiểm thì sao.

Đám này chắc chưa bao giờ hạnh kiếm ở mức báo động yếu hay kém nên vẫn còn bình thản mà mặc đồng phục đi gây chuyện, làm ơn không có nhà đài nào đến đây giùm cái, không là xử lý cả bộ chuyện ấy.

Đám con trai hầu như nhận hết mọi việc, chứ thủ họ kêu đám con gái leo cây giăng lưới đi, cô có đá cho mấy phát không. Mọi chuyện tương đối nhẹ nhàng, nhẹ nhàng khủng kiếp ấy.

Chỉ là thấy đông quá nên tên Shiro đi luôn, bỏ mặt Itona ở đó, nhìn cậu ta kiểu như sống không nổi luôn rồi ấy. Rồi từ đâu cậu ta là con của ông chủ linh kiện điện thoại bị vỡ nợ.

Vậy cậu ta thuộc kiểu bị bán cho chính phủ á hả, nhưng mà vậy thì làm sao công khai làm thí nghiệm được chứ. Vô lý hết sức mà, Rồi Terasaka tự nguyện lo vụ này, nghiêm túc thật ấy à.

-'Này, cậu định diệt khuẩn cậu ta hay sao vậy'

-'Trong đầu mày tao chỉ biết đánh nhau thôi ấy hả' Terakasa

-'Cũng gần gần như vậy'

-'Mày..., Yoshida thả tao ra' Terasaka định lao lên đánh cô thì bị Yoshida cản lại

-'Nè, bình tĩnh lại, cậu đánh Hansoran thì được gì chứ, ta phải giải quyết chuyện quan trọng hơn.

-'Đừng lo, tụi tớ sẽ đi cùng cậu ấy' Harasawa

-'Itona sẽ không bị trầy xước gì đâu' Hazama

-'Ờ, tuỳ các cậu thôi, nhưng mà coi chừng không lành lặn để mai đi học đấy nhé'

-'Con nhỏ kia, mày chỉ biết nói quở cho bọn tao thôi hả' Terasaka

-'Nói thôi mà, có cần làm quá vậy không'

-'Thôi dùng lại tại đây được rồi. Giao Itona cho tụi em nhé' Koro

Vậy là giải tán, nhà ai nấy về. Có người vẫn ở lại để hóng chuyện nhưng cô không dám dù gì nhà cô cũng xa, về trễ quá có khi bị gì đó, nói thẳng ra là ba mẹ cô phát hiện cô không có ở nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro