Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi hoạt động diễn ra bình thường, tiết tiếp theo của Irina, cô chuẩn bị tinh thần để ngủ 1 giấc rồi này, dù gì cô cũng không ngạc nhiên lắm đây. Nhưng lần này cô ta làm cô ngạc nhiên là thật, sao tự nhiên lại nổi hứng dạy học ngang vậy. Nhưng câu "You are incredible in bed' chẳng phải câu dùng để dạy học sinh cấp 2 đâu cô à.

Cô ấy cũng được mọi người trong lớp tiếp nhận làm giáo viên cho rồi nhỉ, cũng tốt, cải thiện kỹ năng nói các ngôn ngữ là chuyện tốt mà. Nhưng mà gọi thì vẫn gọi cô ấy là Cô Bitch à.

—----------------------------

Một ngày học tập bình thường như bao ngày khác, tiết hoá học. Nghe đồn hôm nay được thực hành hoá học ấy nhỉ. Thì tiết này chỉ là học mấy lại mấy phản khử màu đơn giản thôi, không có gì mệt mỏi cả .

Nhưng mà thầy tự nhiên lại lấy hết đám bánh kẹo mà mọi người mạng đên, chắc hết tiền lương nên cần cố từ học sinh đấy mà. Nhưng sao cô bạn Okuda lên đó là gì vậy.

Cậu ấy mời thầy uống độc mà bản thân tự chế luôn sao, 3 lọ ấy không có cái nào có tác dụng nhỉ. Những thứ có tác dụng với con người nhưng không có tác dụng với thầy, vậy những thứ có tác dụng với thầy thì có tác dụng với người không.

Nhưng nếu nghĩ theo hướng đó thì thầy đễ đối phó hơn nhiều, tại vì thức mà người bình thường không bị tổn thương nhiều lắm, nếu vậy thì xung quanh thầy chẳng phải đều là mối đe doạ sao.

Mầ khoang, nếu thật như vậy thì lại càng vô lý, thầy vẫn tiếp xúc mới vạn vật đời thường bình thường cơ mà, hướng suy luận này lại đưa cô đến ngõ bí rồi, rốt cuộc ngoài dao và đạn được trang bị thì những thức khác không làm gì được thầy à.

Sau giờ học thì chơi bóng với mọi người. Hôm nay tương đối nhạt nhẽo. Cô thì vẫn đang rất đau đầu vì cái nhiệm vụ trên trời rơi xuống này. 2 cái thứ đó, ông thầy ấy đã quá quen rồi, df nó cho những vụ án sát tinh vi là chuyện không thể.

Chết thật ý, mấy người tạo ra mấy thứ này có thực sự muốn giết tên này không vậy chứ, sao không từ những thứ này phát triển thêm nhiều thứ lên, chỉ châm châm vào những cũ kỹ không có sáng tạo thì làm sao có kết quả được.

(Đây cũng là điều mà khi Phear coi lại cũng rất thắc mắc, ta chỉ thấy được chính phủ thật sự muốn tiêu diệt Koro-sênsei là ở những tập cuối cùng, trước đó cứ trôgn như là cứ giửu người đén, làm không được thì thôi ấy)

Hôm sau Okuda mang đến 1 lọ hoá chất màu hồng nghe nói là thầy đã chỉ cậu ấy làm, cô cũng đến đó ngó thử. Vốn trong vòng cũng mang chút nghi ngờ mấy cái lọ này không như mọi người mong muốn rồi.

-'Okuda, cậu có thể nói cho tớ biết là trong đó có những thứ gì không'

-'Chẳng có gì nhiều cả, chỉ là 1 số phương thức hoá học đơn giản thôi, lúc đầu tớ còn bất ngờ khi nó lại không gây nguy hiểm cho con người cơ' Okuda

-'Okuda này, cậu đã làm việc cùng thầy thì cậu có thấy thầy nói thầy gặp rắc rối với những thứ gì không'

-'Không thầy không nói những thứ đó' Okuda

-'Tớ đang nghi ngờ ấy, dù thầy ấy là 1 tên quái dị nhưng mà, đâu thể đầu độc chết bản thân được chứ, tớ nghĩ thầy ấy có chiêu trò gì đó'

-'Tớ tin thầy sẽ không lừa tớ đâu' Nagisa

-'Nhưng Hansoran-san nói cũng đâu phải không có khả năng' Kayano

-'Tuỳ ở cậu thôi nhưng nếu muốn chắc chắn, đây là bột từ đạn BB tớ đã xay nhiễn ra, tớ cũng đảm bảo là nó không còn sót lại chút gì từ mùi rồi, cậu muốn bỏ hay không là tuỳ cậu nhé, nhưng mà hãy thương cho cái thân ngồi xay đạn đến 2 giờ sáng nhé, không sài thì giử lại cho tớ'

Ông thầy này, phần lớn là muốn trêu đùa với đám nhóc này càng lâu càng tốt này, chứ nếu mà muốn chết thiệt thì đã có vạn cơ hội để làm chuyện đó rồi, chỉ là đúng thi chẳng có ai đưa con dao cho người khác rồi còn chỉ người đó đâm bản thân làm sao cho đúng nhỉ,

Nói một hồi thì cũng đến giờ vào lớp, cô cũng biết thân mình mà về lại chỗ, vừa đặt đích xuống thì tên kế bên lại làm phiền rồi

-'Nào Yun cậu có thêm chuyện gì hay không' Karma

-'Chuyện gì là chuyện gì, mà vui là vui làm sao chứ.'

-'Nào Yun, cậu cũng nghĩ ra vài thứ đặc biệt rồi phải không'

-'Này có ai nói cho cậu biết cậu đặt biệt danh cho người khác rất dở không'

-'Chưa ai cả' Karma

-'Biết sao không tại vì nói biết chắc rằng cậu cũng chẳng hiểu nên họ mới không buồn mà nói ý'

-'Vậy cậu nghĩ có sẽ hiểu ý cậu hả, nên cậu nói' Karma

-'Đương nhiên là không' Cô quay qua đối diện cậu, nhắm mắt mỉm cười rồi trợn đá mắt quay lại chỗ ban đầu, không để tâm đến cái đầu đỏ loi nhoi này nữa.

-'Này làm vậy có người buồn đó' Karma

..........

-'Nè, không nghe không kể thật ấy à'

-'Nè tớ nhớ là bữa đầu tiên cậu ngầu lắm mà, cũng nghe đồ là cá biệt lắm mà, nhưng bây giờ chỉ toàn thấy nết trẻ con'

..........................

Cả 2 đứa đều im, lặng khi thấy sắp có chuyện hay, nó trắng ra là lúc thầy Koro uông mấy lo thuốc màu sắc ấy, nhưng rồi, ờ đúng như cô đoán, hoàn toàn tuộc cảm xúc.

-'Á vậy là thầy lừa Okuda rồi biết vậy nãy bỏ thẳng vào lọ ấy là ổn rồi'

-'Sao vậy, sao lại bực bộirồi' Karma

-'Chẳng có gì, thấy tiếc thôi'

—------------------------

Buổi hôm sau, sau 1 tuần vật lộn với mớ kế hoạch để giết thầy thì cô đã nghiệm ra 1 chân lý rằng, hiện tại mà cô tấn công trực diện là đang phí sức bản thân. Vận dụng hết toàn bộ những gì mà cô có, cô đã nghĩ ra vài trò vui rồi.

Hôm ấy cô đến lớp sớm hơn bình thường, rải loại bột trắng xuống sàn nhà, đương nhiên là cô cũng phủ mỏng mỏng thôi, dù gì dày quá cũng bị nghi ngờ. Lúc còn cặm cụi trây bột lên cả bàn giáo viên của thầy.

Chắc là do thấy cô làm trò mèo gì đó nên mấy người bụ lại hỏi.

-'Yurin, cậu làm gì cặm cụi sáng giờ vậy, mấy cái bột này là gì đây' Kayano

-'À, tớ đây á hả, là đạn BB xay nhỏ ra í, đương nhiên là đã khử mùi và màu hết rồi'

-'Vậy cậu định làm gì khi trây trét ra như vậy' Rio

-'À mọi người. Tớ muốn nhờ mọi người 1 việc, Các cậu lúc thầy vào thì đồng loạt xả súng nhé' Cô đứng lên quay xuống

-'Hansoran-san, cách đó bọn tớ đã thử nhiều lần lắm rồi' Isogai

-'Nhưng những lần đó không có bày thêm trò, lần này có bày thêm trò rồi. Giúp tớ đi nha, Ít nhất cũng làm thầy xay xát tí ấy'

-'Mày nghĩ bản thân sẽ bắn trúng thầy sao.' Tsukasa

-'Không, sẽ có bẫy nữa, ai giúp tớ treo bị đạn BB này lên cửa lớp đi'

-'Hansoran-san, thầy sẽ không mắc cái bẫy đơn giản treo trên cửa đâu' Maehara

-'Chỉ là cái mồi thôi, Khi thầy bước vào mới đạn sẽ đổ, thầy theo quán tính sẽ chạy thẳng vào trong rồi gặp mới bột BB tớ vừa rải nữa. Há, thầy chết chắc rồi. Mọi người giúp tớ 1 chút nhé'

-'Yurin, trò hay như vậy sao không rủ tôi chứ' Karma từ đây bước tớ

-'Mọi người đừng lên bục nhé, tớ sợ bột trôi mất'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro