[Q1] Chương 14: Tiểu Ngôn đừng khẩn trương như vậy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Ngộ

tulangkhuynh.wordpress.com

___________

Vương Dữ Nhạc dặn dò xong, không nghe thấy Ngôn Yến trả lời, quay đầu nhìn, thấy Ngôn Yến cau mày không biết suy nghĩ gì, trong lòng tức khắc có chút không cao hứng.

"Tôi vừa mới nói, cậu đã nhớ kỹ chưa?" Vương Dữ Nhạc tăng thêm ngữ khí.

Ngôn Yến nhìn thấy biểu tình Vương Dữ Nhạc, lời vốn dĩ muốn hỏi nuốt trở về trong miệng, nói: "Nhớ kỹ."

Ngôn Yến cảm thấy buổi tối đại khái chỉ là bữa tiệc đơn thuần. Quy định công ty cũng viết cấm một số hành vi.

Hơn nữa lần trước tổng giám đốc tự mình đến đón người, cũng giúp Ngôn Yến khẳng định, những cái quy định đó của công ty cũng không phải rỗng tuếch.

Sau khi xe tới nơi, Vương Dữ Nhạc thúc giục Ngôn Yến xuống xe, mình cũng vội vàng xuống xe.

Đóng cửa xe, Vương Dữ Nhạc lôi kéo quần áo của mình, nói: "Theo tôi đi đi."

Vương Dữ Nhạc mang theo Ngôn Yến đi vào một ghế lô* trước mặt.

*Ghế lô: Phòng bao

Ngôn Yến nhìn đến, một khắc trước Vương Dữ Nhạc vẫn là một khuôn mặt lạnh, trong nháy mắt cửa ghế lô mở ra, trên mặt tức khắc tươi cười như một đóa hoa.

Sau khi Vương Dữ Nhạc vào ghế lô, thân thiết gọi "Trịnh đạo", "Lý tổng", "Hoàng tổng" một hồi, sau đó để Ngôn Yến theo chân chào bọn họ.

Ngôn Yến lại có chút ngạc nhiên, sau khi Vương Dữ Nhạc hung hăng túm hắn một phen, mới vội vàng làm theo.

Vừa mới một đường đi tới, nhìn chung quanh trang hoàng kim bích huy hoàng, Ngôn Yến trong lòng liền luống cuống một chút.

Mà cảnh tượng hiện tại trong ghế lô làm Ngôn Yến có chút không biết theo ai.

Ở đây trừ bỏ hắn ở ngoài, còn có hai nữ một nam, từ cuộc nói chuyện của Vương Dữ Nhạc cùng bọn họ, Ngôn Yến biết ba người này cũng là tân nhân vừa xuất đạo.

Nhưng nếu là chỉ có Ngôn Yến một mình gặp bọn họ, Ngôn Yến sẽ cảm thấy bọn họ là người có chức nghiệp đặc thù.

Bởi vì hai nữ nhân kia, thân trên đều ăn mặc áo choàng đi hộp đêm, hạ thân lại bất đồng, váy không thể nào ngắn hơn, mà nam nhân kia, một thân quần áo bó màu đen.

Cái tốt không linh cái xấu linh, suy đoán của hắn sẽ không trở thành sự thật đi.

Thấy Ngôn Yến đứng ngốc, Vương Dữ Nhạc bất động thanh sắc đẩy hắn một phen: "Trịnh đạo bảo cậu ngồi bên người hắn."

Ngôn Yến quay đầu liếc mắt một cái Vương Dữ Nhạc, Vương Dữ Nhạc lại nhìn Trịnh đạo kia, phảng phất như không nhận thấy được ánh mắt Ngôn Yến.

Ngôn Yến đành phải căng da đầu hướng Trịnh đạo ngồi xuống.

Vương Dữ Nhạc thấy động tác dịch chuyển nhỏ của Ngôn Yến, miệng hạ xuống.

Tiểu tử này cũng quá không biết điều.

Nhìn ba tân nhân người khác mang đến kia, nhiều có thể nói làm người.

Nếu không phải Trịnh đạo thích cái loại hình này, mình thật đúng là mang lười tiểu tử Ngôn Yến này tới.

So Ngôn Yến tri tình thức thú thiếu niên nhưng nhiều đến là.

Ngôn Yến ở bên người Trịnh đạo ngồi xuống.

Trịnh đạo thoạt nhìn bộ dáng bốn năm chục tuổi, đầu tóc có chút thưa thớt, đôi mắt nhìn qua thực vẩn đục, còn có một cái bụng bia không nhỏ.

Trịnh đạo đối với Ngôn Yến cười cười, hai má toàn thịt run lên hai cái: "Tiểu Ngôn, Tiểu Vương đã cùng tôi nói đến cậu, cậu không cần khẩn trương như vậy."

Ngôn Yến co quắp cười: "Tôi đã biết, Trịnh đạo."

——

Hôm nay đệ tam càng

Cầu cất chứa cầu đề cử QWQ

Ta cũng không cầu toàn phiếu đề cử, nhưng xem ở ta như vậy cần lao gõ chữ phân thượng, manh manh đát các độc giả, có thể hay không cho ta một phiếu đề cử đâu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro