[Q1] Chương 41 + 42 + 43 + 44 + 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Ngộ

tulangkhuynh.wordpress.com

_____________

Chương 41: Bắt được kịch bản

Edit: Ngộ

Thời điểm Ngôn Yến tới công ty, Vương Dữ Nhạc còn chưa tới.

Chờ đến hắn học xong một tiết khóa huấn luyện, Vương Dữ Nhạc mới đến công ty.

Vương Dữ Nhạc sau khi tới công ty, liền gọi Ngôn Yến cùng cả mấy tân nhân khác gọi vào văn phòng.

Vương Dữ Nhạc cùng bọn họ nói sự tình, là về một buổi thử kính phim truyền hình.

Hoa Thịnh cũng đầu tư bộ phim truyền hình này, phim truyền hình nam chính là một diễn viên Hoa Thịnh. Lần này là phía trên an bài Vương Dữ Nhạc kêu mấy tân nhân đi thử mấy vai phụ quan trọng của đoàn phim.

Vương Dữ Nhạc cũng rất coi trọng bộ phim truyền hình này.

Hai năm gần đây thị trường phim truyền hình quốc nội dưới tình huống uể oải, lấy bộ cả đời Hán Vũ Đế Lưu Triệt này làm bối cảnh phim truyền hình chủ yếu là khó được nhập vốn to chế tạo.

Nếu mấy cái tân nhân của hắn này tranh đua, quang chia hoa hồng, hắn là có thể kiếm một bút, càng miễn bàn vạn nhất có người nào vận khí tốt, có thể mượn bộ phim truyền hình này đỏ vận, cho hắn thêm chút thành tích.

Vương Dữ Nhạc ân cần dạy bảo.

Ngôn Yến khiêm tốn thụ giáo.

Sau khi ra khỏi văn phòng lúc, biểu tình trên mặt mấy tân nhân rõ ràng đều là vui sướng.

Ngôn Yến đương nhiên cũng không ngoại lệ.

Hắn thập phần chờ mong hai ngày sau thử kính.

Thời điểm Ngôn Yến đang nghĩ sau khi trở về hảo hảo học một chút đoạn lịch sử đó, đột nhiên một bàn tay chụp bả vai Ngôn Yến.

Ngôn Yến quay đầu lại, là Triệu Hoa.

Triệu Hoa đứng trước mặt Ngôn Yến, bộ dáng thập phần đừng niết, hẹn Ngôn Yến buổi tối cùng đi ăn cơm.

Ngôn Yến vốn dĩ cho rằng mình đã mất đi bằng hữu Triệu Hoa này, không nghĩ tới ngày hôm sau Triệu Hoa tới tìm mình nói chuyện, đương nhiên lập tức đáp ứng.

Thời điểm hai người dùng bữa tối, đem sự tình nói ra.

Triệu Hoa rõ ràng ý nghĩ của Ngôn Yến.

Ngôn Yến cũng kể ra mình đối Triệu Hoa cảm tạ.

Triệu Hoa tuy rằng không xem trọng tình cảm của Ngôn Yến cùng Đằng Tử Văn, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ ủng hộ Ngôn Yến.

Bằng không còn có thể thế nào đây? Hắn cũng không muốn mất đi bằng hữu Ngôn Yến này.

Ngôn Yến thời điểm trở lại Sâm Hải Hào Đình, chủ nhân biệt thự chưa trở về.

Ngôn Yến cúi đầu, giấu đi thất vọng trong mắt.

Trước khi nằm xuống ngủ, Ngôn Yến nghe thấy tiếng động cơ ô tô.

Hắn tưởng ảo giác cảu mình, nhưng rất mau, cửa phòng ngủ đã bị mở ra.

Đằng Tử Văn đi đến.

Ngôn Yến nhìn Đằng Tử Văn, vẻ mặt kinh hỉ.

"Sớm như vậy đã chuẩn bị ngủ? Tôi sẽ không quấy rầy đến em đi?" Đằng Tử Văn hỏi như vậy.

"Không có, tôi mới vừa nằm xuống." Ngôn Yến lập tức đáp.

Đằng Tử Văn nghe thấy, cười cười, đi đến mép giường ngồi xuống, đem một chồng giấy trong tay cầm đưa cho Ngôn Yến.

"Đây là cái gì?" Ngôn Yến tiếp nhận tới.

"Kịch bản." Đằng Tử Văn nói.

Ngôn Yến lật xem hai trang, phát hiện đây là kịch bản phim truyền hình hôm nay Vương Dữ Nhạc đưa bọn họ đi thử kính.

Ngôn Yến trong lòng vừa cao hứng vừa không thoải mái.

Hắn ngẩng đầu nhìnĐằng Tử Văn.

Đằng Tử Văn cởi quần áo: "Tôi đi tắm rửa một cái."

Nhìn Đằng Tử Văn đi vào phòng tắm, Ngôn Yến trong lòng ngũ vị tạp trần.

Lý trí cùng tình cảm sôi nổi hỗn loạn đấu thành một đoàn.

Hắn đích xác cần kịch bản này. Nhưng người đưa cho hắn kịch bản là Đằng Tử Văn, lại là hắn không muốn nhìn đến. 

-------------

Chương 42: Lên wp giải pass và ủng hộ tui trên đó nhé!

---------------

Chương 43: Lên wp giải pass và ủng hộ tui trên đó nhé!

---------------

Chương 44: Hai tin tức

Edit: Ngộ

Thích Vũ rời khỏi Sâm Hải Hào Đình, lái xe trở về công ty, sai khi báo chuyện này cho Đằng Tử Văn, liền đi làm chuyện của mình.

Đằng Tử Văn nghe hội báo Thích Vũ xong, biểu tình trên mặt không biến hóa.

Chờ đến buổi chiều, Đằng Tử Văn gọi điện thoại veef biệt thự Sâm Hải bên kia.

Ngôn Yến vừa lúc không ở, nhận điện thoại là người hầu.

Ngôn Yến từ công ty lên lớp xong trở lại Sâm Hải Hào Đình, nghe người hầu nói tiên sinh buổi tối có xã giao, không tới ăn cơm.

Tiểu tâm giấu đi thất vọng trong mắt, Ngôn Yến cười nói cảm ơn với người hầu.

Người hầu vội vàng xua tay, sau đó hỏi Ngôn Yến bữa tối muốn ăn cái gì.

Ngôn Yến không phải rất muốn ăn, để bọn họ làm chút đồ ăn đơn giản, ít ỏi ăn một lát, liền trở về phòng.

Tắm rửa một cái, Ngôn Yến ngồi ở trên giường, bắt đầu ôn tập nội dung khóa biểu diễn hôm nay Thượng lão sư giáo thụ.

Đằng Tử Văn để Ngôn Yến chờ ba ngày, thời điểm ngày thứ tư, rốt cuộc bỏ được về Sâm Hải Hào Đình.

Chiều hôm nay Ngôn Yến vừa lúc ở biệt thự đợi, ngủ trưa xong nghe người hầu nói tiên sinh nói buổi tối về ăn cơm, mắt sáng rực lên.

Ngôn Yến đi đến phòng bếp, chuẩn bị xuống bếp.

Buổi tối Đằng Tử Văn quả nhiên đúng hạn lại đây.

Thấy Ngôn Yến trong phòng khách chờ mình, Đằng Tử Văn tiến lên, phảng phất như chưa có chuyện gì xảy ra, cứ theo lẽ thường ở trên mặt Ngôn Yến hôn hôn.

Ngôn Yến trong lòng trầm xuống, ngay sau đó vứt bỏ mặt trái tình cảm trong lòng kia, ôm lại Đằng Tử Văn: "Hôm nay công tác vội sao?"

Đằng Tử Văn cười nói: "Liền như vậy."

Hai người một trước một sau đi đến trước bàn cơm ngồi xuống.

Ngôn Yến gắp đồ ăn cho Đằng Tử Văn.

Đằng Tử Văn ăn một ngụm.

Ngôn Yến nhìn chằm chằm hắn, hỏi: "Tôi làm, thích không?"

Đằng Tử Văn gật đầu: "Ngon hơn đầu bếp làm."

Cơm nước xong, Ngôn Yến bồi Đằng Tử Văn xem tin tức, sau đó hai người trở lại phòng ngủ Đằng Tử Văn, thuyết minh một hàm nghĩa khác của "Ngủ".

Thời điểm ngày hôm sau Ngôn Yến tỉnh, Đằng Tử Văn đã không còn nữa.

Ngôn Yến ở trên giường ngồi yên, lại nằm trở về, ánh mắt có điểm không.

Đây là con đường hắn chọn, cũng chỉ thể đi tiếp.

Năm đó nhiều khó khăn như vậy, hắn đều chịu đựng được, lần này nhiều nhất cũng chỉ đâm vỡ đầu chảy máu, thành công, hoặc là hết hy vọng.

Đằng Tử Văn rời khỏi rất sớm, thời điểm dậy, bản thân cũng chưa phát giác chính mình thả nhẹ động tác.

Một ngày hôm qua Ngôn Yến đích xác dịu ngoan làm hắn rất vừa lòng, nhưng trong lòng hắn lại tựa hồ không thích hợp.

Đi tìm hiểu cảm xúc quen thuộc mà xa lạ, không phải tính cách Đằng Tử Văn, cho nên sau đó hắn liền trực tiếp đi làm.

Ngôn Yến ở trên giường nằm một hồi, đánh lên tinh thần đến công ty.

Không nghĩ tới, đồng thời thu được hai tin tức.

Một tin tốt, một tin xấu.

---------------------

Chương 45: Chuyện tốt thành đôi

Edit: Ngộ

Tin xấu là, hắn có thể không được đóng Hoắc Khứ Bệnh.

Tin tốt là, hắn được đoàn phim《 Đại hán khí khái 》lựa chọn diễn vai Hàn Yên.

Nghe được trong miệng Vương Dữ Nhạc hai tin này, Ngôn Yến mất mát cũng có, cao hứng cũng có.

Nhưng Vương Dữ Nhạc trên mặt lại là rõ ràng vui sướng.

Lần này Ngôn Yến bắt được nhân vật Hàn Yên, một nữ diễn viên khác hắn mang đi thử kính cũng bắt được nhân vật Lý phu nhân.

Tuy rằng không được chọn đóng Hoắc Khứ Bệnh, nhưng Ngôn Yến cũng biết, bộ diễn này với hắn mà nói đã là cơ hội thực tốt, cho nên cũng không cự tuyệt.

Vương Dữ Nhạc hiếm thấy lộ ra gương mặt tươi cười với Ngôn Yến.

Có lẽ thật là vận may tới, ai cũng ngăn không được, buổi chiều, Ngôn Yến lại thu được một tin tức.

Có nhà máy sản xuất gội đầu nhìn trúng hắn, hy vọng hắn đi chụp quảng cáo sản phẩm mới.

Vương Dữ Nhạc thời điểm nhận được điện thoại cũng rất kinh ngạc.

Tiểu tử này chẳng lẽ còn là cỗ tiềm lực?

Bất quá Ngôn Yến nếu có thể nhận thông cáo, hắn cũng vui.

Ngôn Yến thời điểm trở lại Sâm Hải Hào Đình, Đằng Tử Văn đã ở biệt thự.

Đằng Tử Văn hôm nay thoạt nhìn tâm tình không tồi.

Ngôn Yến tâm tình càng thêm tốt.

Hắn đi đến bên người Đằng Tử Văn ngồi xuống.

Đằng Tử Văn quay đầu, nhìn mắt Ngôn Yến, hỏi: "Chuyện gì vui vẻ như vậy?"

"Tôi được đoàn phim lựa chọn!" Biểu tình vui sướng của Ngôn Yến lộ ra ngoài.

"Nga?" Đằng Tử Văn tuy rằng đã sớm biết chuyện này, nhưng lúc này rất phối hợp làm ra bộ dáng kinh ngạc.

Ngôn Yến vô cùng cao hứng cùng Đằng Tử Văn nói chuyện mình được chọn diễn Hàn Yên. Còn đem chuyện mình nhận quảng cáo nói.

"Hảo hảo nỗ lực." Đằng Tử Văn cười với Ngôn Yến, hỏi, "Buổi tối muốn ăn cái gì? Chúng ta đi ra ngoài chúc mừng một chút."

Bộ dáng trấn định của Đằng Tử Văn làm nhiệt tình Ngôn Yến lạnh xuống.

Cuối cùng hai người vẫn là ở nhà ăn.

Nghĩ cũng biết Đằng Tử Văn sẽ dẫn hắn đi chỗ nào ăn cái gì.

Đồ ăn những chỗ đó, Ngôn Yến ăn thịt đau.

Cơm chiều xong, Ngôn Yến nhìn Đằng Tử Văn, bộ dáng có chuyện muốn nói.

Đằng Tử Văn thấy Ngôn Yến do do dự dự, bảo hắn có gì nói thẳng.

Ngôn Yến chần chờ hỏi, có thể hay không mượn máy tính trong thư phòng, hắn muốn lên mạng tra một ít tư liệu, vì phim truyền hình quay kế tiếp có chuẩn bị.

Đằng Tử Văn nói: "Đương nhiên có thể. Em muốn dùng thư phòng, dùng là được."

Ngôn Yến nghe Đằng Tử Văn nói, mắt sáng rực lên.

Thư phòng thuộc về nơi tương đối riêng tư, Đằng Tử Văn nói như vậy, Ngôn Yến liền coi như Đằng Tử Văn đối mình tín nhiệm.

Nhưng trong thư phòng Đằng Tử Văn, kỳ thật cũng không có đồ rất quan trọng.

Ngôn Yến được Đằng Tử Văn đồng ý, một đầu chui vào thư phòng.

Nhưng chờ thời điểm hắn ra, lại là vẻ mặt mất mát.

Hình tượng Hàn Yên trong kịch bản cùng trên các loại sách sử đan chéo ở trong đầu hắn.

Ngôn Yến điều chỉnh cảm xúc, hạ quyết tâm nhất định phải diễn tốt Hàn Yên, sau đó mới đi vào phòng ngủ.

Trên ban công, Đằng Tử Văn đang gọi điện thoại.

Ngôn Yến liền ngồi ở giường nhìn bóng dáng mặt bên của hắn, không khỏi nở nụ cười.

——

Cảm thấy nguyên lai cốt truyện có chút đông cứng, liền hơi chút sửa chữa.

Vì thế...... Sau đó phóng thượng mặt sau mấy chương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro