Chương 39: Trở thành người quan trọng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trưởng phòng Kế hoạch nhìn qua cánh cửa bằng thủy tinh thấy có một người đàn ông cao lớn, đẹp trai, tư thế oai hùng đang đi về phía Phòng Kế hoạch này. Nhìn kĩ lại thì người con gái đi bên cạnh không phải là Kim Ngưu của Bộ phận Marketing hay sao?

Lý Khánh Dương biết Kim Ngưu là thông qua miệng của Mẫn Cần, có thể nói, Mẫn Cần hận Kim Ngưu thấu xương.

Lý Khánh Dương lập tức chỉnh lại quần áo, từ trên ghế đứng dậy mang theo nụ cười nịnh nọt đi nhanh tới cửa phòng.

Chung Sam Vũ lùn hơn Lục Bảo Bình hẳn một cái đầu cho nên lúc Lý Khánh Dương đi đến cửa Phòng Kế hoạch mới nhìn thấy Chung Sam Vũ. Chẳng phải hôm nay Tổng giám đốc Chung phải đến Mexico bàn chuyện làm ăn với đối tác nước ngoài hay sao?

Chung Sam Vũ vừa đi vào, liền nháy mắt với Lý Khánh Dương một cái, sau đó khom người cười, cung kính nói với Lục Bảo Bình, "Thượng tá Bình, bản vẽ đã được chuẩn bị tốt từ sớm rồi, lần này Mậu Hưng muốn nhanh chóng giành được công trình Tây Giao của thành phố A từ tay Đạt Thuận."

Lý Khánh Dương hiểu ý của Chung Sam Vũ nên lập tức bước đến trước bàn làm việc của mình, cầm bản vẽ đêm qua anh thức khuya để chỉnh sửa lại cho thật tốt, sau đó nhanh chóng đi đến trước mặt Lục Bảo Bình cung kính đưa cho anh bằng cả hai tay.

Trên mặt Lục Bảo Bình không mang bất cứ cảm xúc gì, tay phải tiếp nhận bản thiết kế cúi đầu cẩn thận xem.

Kim Ngưu đứng bên cạnh quan sát nhất cử nhất động của anh, ánh mắt chiếu thẳng vào bản vẽ.

Những thứ này đều là thuật ngữ chuyên ngành nên Kim Ngưu chỉ hiểu đại khái được một số cái.

Nếu đi sâu vào chi tiết từng bộ phận thì Kim Ngưu chẳng khác gì dân thường.

Ngón trỏ của Lục Bảo Bình chỉ vào một điểm nào đó trên bản vẽ, "Công ty xây dựng Đạt Thuận muốn mở rộng khu ngoại ô phía Tây của thành phố A thành một khu ăn chơi chuyên phục vụ tầng lớp thượng lưu. Bản vẽ này của các anh chỉ đáng làm phế vật, không đủ đẳng cấp để cạnh tranh với người ta. Người phụ trách của Đạt Thuận chắc chắc sẽ không thèm liếc nhìn một bản vẽ như vậy."

Lời nói của Lục Bảo Bình chẳng khác gì dội một chậu nước lạnh lên đầu Lý Khánh Dương và Chung Sam Vũ, họ bị anh nói đến nỗi không thốt lên lời.

Kim Ngưu đảo mắt một vòng, ngẫm lại thì cũng đúng thôi, nhiều năm nay Mậu Hưng tập trung phát triển ngành điện tử, đột nhiên, muốn gia nhập ngành xây dựng thì trước hết bản thiết kế công trình phải tốt hơn, hoàn hảo hơn gấp nhiều lần so với những công ty chuyên nghiệp khác.

Nhìn Lý Khánh Dương thường ngày vênh váo tự đắc bị một câu của Lục Bảo Bình làm cho đứng hình, đáy mắt Kim Ngưu đương nhiên là hiện lên ý cười.

Một lúc lâu sau, Kim Ngưu mới bước lên giảng hòa, "Thượng tá Bình, đối với ngành này, Mậu Hưng cùng lắm cũng chỉ có thể coi là mới ra đời. Nhưng mà em tin là toàn thể nhân viên của Mậu Hưng từ trên xuống dưới sẽ cố gắng hết mình. Huống hồ, còn có một người vĩ đại như Thượng tá Bình tương trợ nữa cơ mà."

Chung Sam Vũ thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó liên tục gật đầu, phụ họa nói, "Đúng đúng, Mậu Hưng nhất định sẽ thảo luận lại để chỉnh sửa bản thiết kế này cho tốt, sẽ cẩn thận nghiên cứu tài liệu để làm ra một bản thiết kế tuyệt vời nhất."

Lục Bảo Bình quay đầu liếc nhìn Kim Ngưu một cái, sau đó lạnh nhạt nói, "Ai bảo tôi sẽ đầu tư? Cho đến tận bây giờ tôi chưa bao giờ có ý nghĩ muốn mất tiền, hôm nay chẳng qua muốn đến xem xem Mậu Hưng có thích hợp để đầu tư hay không mà thôi. Mục tiêu của các anh đã không rõ ràng bằng Đạt Thuận người ta rồi, cực kỳ không chuyên nghiệp."

Lục Bảo Bình vừa dứt lời, cả Phòng Kế hoạch lại trở nên yên tĩnh vô cùng. Kim Ngưu thấy bầu không khí này còn mang theo chút quỷ dị.

Chung Sam Vũ và Lý Khánh Dương đều cảm thấy quanh thân Lục Bảo Bình toát ra từng hơi thở lạnh lẽo.

Trên mặt Kim Ngưu vẫn mang ý cười như cũ. Cách nói chuyện của Lục Bảo Bình vô cùng thẳng thắn, nhưng những lời anh nói đều là sự thật. Bất luận là trên phương diện tài lực hay nhân lực, Mậu Hưng quả thật không thích hợp để lấn sân sang ngành xây dựng.

Cuối cùng, Kim Ngưu đành với tay lấy bản vẽ trong tay Lục Bảo Bình ra đưa cho Lý Khánh Dương, hất cằm phân phó Lý Khánh Dương, "Thuê một kiến trúc sư nổi tiếng ngày đêm hoàn thiện bản thiết kế. Đêm nay, toàn bộ nhân viên của Bộ phận Vật tư phải tăng ca cùng Bộ phận Tiêu thụ tính toán giá cả, liên hệ với các đối tác nước ngoài."

Nói tới đây, Kim Ngưu xoay người, trên mặt lộ vẻ chân thành nói với Chung Sam Vũ, "Tổng giám đốc Chung, khoản đầu tư cho dự án này chắc chắn không hề nhỏ, nhưng một khi đã trúng thầu thì lợi nhuận đạt được sẽ tương đối lớn. Chi bằng mạnh tay đầu tư một lần, tuyển chọn thêm nhiều nhân tài cho công ty."

Chung Sam Vũ nhìn Lục Bảo Bình, lại nhìn sang Kim Ngưu, bắt đầu quẫn bách suy nghĩ. Vạn nhất tất cả đã chuẩn bị vô cùng hoàn hảo rồi, nhưng sau đó, Đạt Thuận lại không tham gia nữa thì sao? Vậy chẳng phải là ngay cả vốn hắn cũng không thể thu hồi về được đó sao?

Lúc này, Lục Bảo Bình chỉ cười nhẹ, hai tay ôm lấy người Kim Ngưu. "Không sai, có cá tính! Nếu Mậu Hưng có nhiều nhân viên có cá tính và quyết đoán như thế này thì tôi tin chắc Mậu Hưng sẽ càng ngày càng phát triển. Tổng giám đốc Chung muốn tập đoàn Hoằng Lập đầu tư thì điều kiện tiên quyết chính là người tổng phụ trách phải là cô Kim Ngưu đây."

Chung Sam Vũ nghe thấy Lục Bảo Bình đồng ý đầu tư, trong lòng vui vẻ như nở hoa, gật đầu như gà mổ thóc.

Lý Khánh Dương hoàn toàn ngây người, Mẫn Cần lấy cái gì để đấu với Kim Ngưu? Lần này hắn không giúp được Mẫn Cần rồi. Ngay lập tức, chức vụ của Kim Ngưu sẽ cao hơn cả Trưởng bộ phận anh, ngay đến cả Tổng giám đốc Chung cũng phải kiêng dè Kim Ngưu vài phần.

Lục Bảo Bình "ừ" một tiếng, sau đó mang theo ngữ điệu giải quyết việc chung nói, "Để hợp tác thuận lợi, tôi muốn hiểu rõ Mậu Hưng hơn. Tôi nghĩ hiểu biết của cô Kim về Mậu Hưng chắc chắn rất thấu đáo, cho nên trong khoảng thời gian này lịch làm việc của cô Kim sẽ do Lục Bảo Bình tôi phân phó."

Hai cánh tay Kim Ngưu cứng đờ, lịch làm việc của cô sẽ do Lục Bảo Bình toàn quyền phân phó. Hôm qua, cô mới đồng ý mỗi ngày đều nấu cơm cho Lục Bảo Bình ăn. Cứ như vậy, thời gian riêng tư và làm việc của cô đều thuộc về Lục Bảo Bình hết rồi!

Khóe miệng Lục Bảo Bình thoáng cong lên, cô gái nhỏ phản ứng thật nhanh. Bất quá, đều đã muộn rồi, bây giờ tất cả thời gian của cô đều thuộc về một mình anh.

Chung Sam Vũ không chút nghĩ ngợi gật đầu, trên mặt mang theo ý cười tha thiết, "Thượng tá Bình nói rất đúng! Tiểu Kim à, trong khoảng thời gian này cô cần nghe theo sự phân phó của Thượng tá Bình nhé. Tiền lương của cô sẽ được tăng lên một vạn một tháng, tiền thưởng cuối năm tăng lên 40%."

Quả là một sự cám dỗ trần trụi! Trong đầu Kim Ngưu nhanh chóng tính toán một phen, một tháng một vạn, một năm liền là 12 vạn, cộng thêm cả tiền thưởng cuối năm nữa, cô một năm có thể kiếm được 17 vạn. Bình thường chi tiêu tiết kiệm một chút thì mỗi năm cô sẽ tiết kiệm được 15 vạn.

Tay Lục Bảo Bình nắm chặt cổ tay Kim Ngưu, cắt ngang giấc mơ của cô.

"Tổng giám đốc Chung, tiếp tục hoàn thiện bản thiết kế trước, tôi sẽ rời khỏi Mậu Hưng một lúc." Lục Bảo Bình vừa ném xuống câu cuối, chân đã vội vã đi về phía trước, rất nhanh kéo Kim Ngưu rời khỏi đó.

Bàn tay đang cầm bản vẽ của Lý Khánh Dương có chút run rẩy, nhìn chằm chằm cửa thủy tinh, hồi lâu sau mới nói với Chung Sam Vũ một câu, "Tổng giám đốc Chung, như vậy có nghĩa là thành công rồi sao?"

Người sáng suốt vừa nhìn đã có thể nhận ra mối quan hệ giữa Kim Ngưu và Lục Bảo Bình không hề đơn giản!

Chung Sam Vũ lườm Lý Khánh Dương một cái, "Có Kim Ngưu ở đây, lần đấu thầu này chắc chắn sẽ thành công. Về sau, toàn thể nhân viên nhìn thấy Kim Ngưu, trên mặt nhất định phải cười, tiền thưởng cuối năm của các cô các cậu tất cả đều phải trông vào Kim Ngưu."

Chung Sam Vũ nói tới đây, ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Lý Khánh Dương một cái. "Cậu cũng là người đã có gia đình, con gái cũng đã lên cấp 1 rồi. Đừng tưởng tôi không biết cậu và người của Bộ phận Marketing làm chuyện không đứng đắn. Chú ý một chút cho tôi!"

Tròng mắt Lý Khánh Dương trợn trừng, lập tức ấp úng nói, "Tổng giám đốc Chung, lời nói của anh em sẽ ghi nhớ trong lòng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro