108 📝

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Con bé chặn số của anh rồi!" Jimin hét lên khi bạn trai anh vừa bước vào căn hộ, trên tay cậu treo 5 bọc đồ lỉnh kỉnh. Alpha đặt tất cả lên bàn trong phòng bếp trước khi bước về phía Jimin.
"Con bé không thể làm như vậy!" Cậu tặc lưỡi. "Giờ tụi mình phải làm gì?"
Omega nhìn cánh cửa phòng ngủ đang đóng chặt của con gái mình. "Chúng ta cần đưa hai đứa nó ra khỏi đó."
Jungkook gật đầu đồng ý.
"Em thậm chí không thể ngửi thấy bất kỳ mùi của con sói nào khác, em chỉ có thể cảm nhận được mùi của anh và con bé."
"Anh nghĩ con bé có thể đã đánh mùi của người đó để nó có mùi giống con bé."
Jungkook há hốc. "Con nhóc ranh ma đó."
Cả hai không thể vào phòng của Haewon, vài tháng trước con bé đã mua một ổ khóa riêng cho phòng nó và tự con bé cài mật khẩu. Gõ cửa một cách tức giận có thể sẽ không làm được gì nhiều vì Alpha biết rằng dù có làm như vậy thì cả hai cũng không thể vào trong.
Một ý tưởng nảy ra trong đầu Jungkook. "Em biết rồi" Một nụ cười kiêu hãnh và hơi xấu xa nở trên môi cậu.
Cậu không giải thích gì thêm, để mặc bạn trai của mình nhìn mình một cách khó hiểu.
"Bộ em không định nói cho anh b -" Jimin bị đứng hình khi mũi anh trở nên sắp bốc cháy. "Oh." Người lớn hơn cười khúc khích.
Jungkook đang tiết ra một lượng lớn pheromone. Chúng như một lời cảnh báo cho người ngoài, đây là khu vực thuộc lãnh thổ của cậu. Trong mùi hương cảnh báo là mùi của sự tức giận thuần túy. Jungkook không tức giận như mùi hương mà cậu tỏa ra, nhưng người ở cùng với Haewon thì không biết điều đó. Cả hai đợi trong vài phút khi mùi của Alpha bao bọc khắp căn hộ. Jimin cũng góp vào một chút cùng bạn trai mình một, anh phát ra mùi hương đe dọa của riêng mình, mặc dù nó không hung dữ như Jungkook.
"Mình làm vậy có lố quá không?" Omega hỏi, anh có một xíu lo lắng cho con sói tội nghiệp nào ngửi thấy tất cả mùi này.
"Nah. Nó đang ở trong nhà của tụi mình mà không có sự cho phép của mình còn gì, vì vậy về mặt lý thuyết, thì nó đang xâm phạm lãnh thổ của hai ta." Jungkook biện minh.
Chỉ vài giây sau và cả hai có thể nghe thấy một tiếng kêu lớn phát ra từ phòng của Haewon.
"Chờ đã! Chỉ cần bịt mũi lại!" Họ nghe thấy tiếng con gái của họ cùng với âm thanh cửa được mở khóa.
Sau đó, một thằng nhóc Beta cởi trần chạy ra khỏi phòng.
Cậu nhóc hoảng sợ chạy lướt qua Alpha và Omega tới cửa chính. Khi thấy cuối cùng cũng đuổi được thằng bé đi rồi, Jimin và Jungkook high five cùng nhau.
"Tụi mình thiệt là một đội tuyệt vời." Alpha hoan hô.
Tất cả niềm vui bị cuốn trôi khi đứa con gái của họ đang đứng trước mặt họ và gầm gừ. "Cái đéo gì vậy?!?!" Con bé ấy hét vào mặt họ. "Ai nói hai người có thể hù dọa bạn của con như vậy?"
"Ba nghĩ thằng bé ấy không chỉ là một người bạn bình thường đâu nhỉ." Jimin khoanh tay.
Haewon lại gầm gừ, tức giận vì hai người bố đã phá hỏng buổi tối của mình. Con bé thực sự thích tên Beta đó.
"Con đã mười bảy rồi. Con muốn tự do, con có quyền làm những gì con muốn." Con bé hét lại.
"Vẫn chưa, con chưa đủ tuổi." Jungkook chỉ ra.
Con bé đảo mắt. "Chỉ còn một tháng nữa là đến sinh nhật của con còn gì."
"Và ba và bố sẽ trân trọng tháng này vì sẽ không có đứa con gái nào của bố bước sang tuổi mười bảy." Alpha chỉ vào con gái mình.
Lời nhận xét khiến Jimin phải ngước nhìn cậu, cố nén cười.
Haewon bối rối, con bé không hiểu bố mình đang suy nghĩ gì.
"Ngoài ra, con bị cấm túc, vì dám chặn số ba." Jimin chen vào cuộc trò chuyện, anh vẫn còn thất vọng vì chuyện đó.
Alpha nhỏ bé rên rỉ, xông tới ghế sa lon và ngã vào đó. "Con ghét hai người. Có vấn đề gì nếu con dẫn bạn con về phòng ngủ vậy ? Con cần sự riêng tư."
"Con là một đứa trẻ, con thậm chí không nên có hứng thú với bất cứ ai." Jungkook bĩu môi, cậu ghét việc con gái của mình đang lớn lên từng ngày.
"Con bây giờ không còn là một đứa con nít nữa bố à! Làm ơn đừng đối xử với con như một đứa nhóc còn hôi sữa nữa." Haewon khoanh tay trước ngực.
Jimin mở to mắt khi nhớ lại điều gì đó. "Kookie, chúng ta đã dạy con bé về những việc đó chưa?".
"Uhhh không, vì con bé vẫn còn là một đứa bé." Alpha đáp lại. Jimin giải thích rằng sớm muộn gì họ cũng phải nói với cô ấy.
Haewon nghe thấy toàn bộ cuộc trò chuyện thì thầm của họ và bật dậy.
"Không, mọi thứ đều ổn, tụi con đã học tất cả những điều đó ở trường." Con bé khẳng định khi Jungkook đi về phía mình.
Jungkook thở dài một hơi. "Haewon, khi con đến một độ tuổi nhất định, con bắt đầu nhìn một số người theo cách nhất định và-"
Con bé bịt tai lại. "Không, không, không." Haewon lặp lại khi cố gắng đứng dậy và chạy trốn khỏi bố mình.
“Quay lại đây!” Jimin gọi. Cả anh và Jungkook đều bắt đầu cười. Họ biết con bé sẽ phản ứng theo cách này. Đây có thể coi là sự đền đáp cho hành vi thô lỗ của con bé.
Omega nắm lấy cánh tay con gái mình và kéo nhóc vào ngực mình. "Con gái cưng của ba thực sự vẫn còn là một đứa bé." Anh cười khi anh âu yếm con gái mình. Anh ước con bé đừng lớn nhanh như vậy. Có lẽ trước khi anh kịp nhận ra, thì con bé đã có một gia đình ấm êm rồi không chừng.
"Con không muốn nói chuyện." Con bé rên rỉ khi cố gắng giải thoát. Jimin chỉ cười khúc khích. Anh và Jungkook biết rằng con mình đã học tất cả ở trường, hệ thống giáo dục ngày nay rất tốt. Thực sự họ không cần chỉ dạy bất kỳ điều gì cho con họ nữa vì thực sự chúng đã được trường dạy bảo rất tốt và kĩ càng rồi.
Họ không thực sự có ý nghĩ muốn nói những chuyện này cùng con bé. Cả hai chỉ muốn làm bé con sợ một chút thôi. Mặc dù vậy, cuối cùng cặp đôi lại khiến bản thân mình trở nên sợ hãi khi nhận ra rằng chỉ còn một năm nữa là con gái của họ đủ tuổi trưởng thành rồi.
Jungkook đến gần hai cha con. "Vậy thì đừng có cư xử ngốc nghếch nữa và hãy tôn trọng gia đình của mình hơn đi." Alpha ngân nga khi cố gắng ẵm cả hai lên. Haewon cũng không thể kìm được mà bắt đầu cười trong khi bố con bé đang gắng bế cha và mình trở lại sofa. Dù đã có tuổi nhưng Alpha vẫn không có cảm giác già tí nào và vẫn rất khỏe, nhưng việc bế cả hai người thực sự rất khó.
Jungkook thả họ xuống ghế sofa, vui mừng khi thấy rằng cơn giận của con gái mình đã giảm bớt. "Từ bây giờ con phải xin phép bố và cha thì mới được mang người khác vào phòng ngủ của mình."
"Nhưng chắc ăn là bố sẽ không đồng ý!"
"Chính xác." Jungkook mỉm cười, ngồi bên cạnh Jimin. "Oh và con vẫn còn bị cấm túc nhé, bố hy vọng con còn nhớ điều này." Cậu nói một lần nữa khi bật TV.
"Ngoài ra thì đây là một hình phạt khác dành cho con, tối nay con phải nấu cho cha và bố một bữa ăn ngon lành." Jimin quyết định.
Haewon đảo mắt, một nụ cười nhỏ trên khuôn mặt. "Được rồi, sao cũng được." Con bé nhượng bộ, Haewon biết rằng không bao lâu nữa bản thân con bé sẽ chuyển ra khỏi căn hộ.
Con bé không biết khi nào mới thích hợp để thông báo điều này với hai người bố của mình về học bổng mà bản thân nhận được. Haewon không biết họ sẽ trả lời như thế nào khi biết con gái họ sẽ rời bỏ họ trong khoảng một năm nữa.
"Tốt hơn hết là con nên dành cả trái tim và tâm hồn của mình vào đó bởi vì hai người bố này của con sẽ đánh giá món ăn đó và chúng ta rất kén chọn." Jimin nói thêm khi con gái anh đứng dậy và bắt đầu nấu ăn.
Con bé gật đầu và đi vào bếp.
"Con bé thực sự là ác quỷ đó." Jimin ôm Jungkook.
"Nhưng con bé là ác quỷ nhỏ bé của chúng ta." Jungkook đáp lại.
Omega cười nhẹ. "Có lẽ chúng ta thực sự nên nuôi một con chó để thay thế. Nó dễ nuôi hơn."
"Mặc dù vậy thì một con chó sẽ không mang em và anh đến với nhau. Em rất vui vì chúng ta đã sinh ra con bé." Người nhỏ hơn đan các ngón tay của họ vào nhau.
Đôi má của Jimin ửng hồng. "Em thực sự là Alpha mềm mại nhất từ ​​trước đến nay."
"Chỉ như vậy với anh." Jungkook cười với bạn trai của mình.
"Buồn nôn quá đi mất." Haewon kêu lên khi nghe thấy hai người bố của mình đang dính lấy nhau mà tâm tình.
"LO MÀ TẬP TRUNG LÀM BỮA TỐI ĐI, NHÓC QUỶ À." Jungkook hét lên với một giọng điệu bình tĩnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro