78📝

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáu tháng vừa qua thật khó khăn. Well, mọi thứ có lẽ đã trở nên khó khăn hơn kể từ khi Jimin mang thai, nhưng bây giờ chắc chắn đang là thời kì khó khăn đỉnh điểm trong năm nay.

Jimin và Jungkook thực sự không có nhiều thời gian âu yếm dành cho nhau. Vào những ngày hiếm hoi mà Jimin không mệt mỏi hay bận rộn thì ngược lại Jungkook lại trở thành người bận rộn.

Việc thiếu sự gần gũi giữa hai người chắc chắc đã góp phần khiến sự căng thẳng ngày càng gia tăng. Và hơn thế, Jimin cũng không có nhiều thời gian để gần gũi con gái mình càng làm cho mọi việc trở nên tồi tệ. Omega đau lòng khi biết rằng Jungkook đã ở bên Haewon nhiều hơn những gì cậu phải làm.

Có rất nhiều thứ đã xảy ra giữa họ.

Jungkook hiện đang ngồi trên ghế sofa, cậu trai trẻ đang lo đến nỗi cậu không thể ngưng rung đùi trong khi đợi anh bạn trai về nhà. Cậu biết đáng lẽ ra cậu không nên đề cập đến sự thật rằng dạo gần đây Jimin đã không dành nhiều thời gian cho gia đình. Cậu biết rằng Jimin ghét việc thực tế anh ấy đang dần tách khỏi họ.

Haewon chắc đang làm việc riêng trong phòng của con bé. Khả năng lớn là con bé đang sử dụng iPad để vẽ những bức tranh vui nhộn trong ứng dụng vẽ tranh của mình.

Con bé thực sự có rất nhiều hứng thú với những thứ nghệ thuật.

Tiếng lạch cạch của ổ khóa trước cửa khiến Jungkook đứng dậy. Cậu chạm mắt với Jimin khi Omega bước vào trong.

"Tôi đã bảo cậu đi đi mà."

" Bộ anh nghĩ em điên hay gì mà rời đi như lời anh bảo." Alpha trả lời khi Jimin đặt chìa khóa và túi xách của mình lên chiếc ghế trong nhà bếp.

Người lớn hơn biết Jungkook đây muốn nói chuyện với anh. Vì vậy, anh quyết định nói chuyện rõ ràng cùng cậu. "Tôi dốc hết sức lực để chăm sóc tất cả chúng ta. Còn cậu thì lại cảm thấy đổ rác thêm vài đêm là một việc khó khăn?"

"Anh biết rằng đây không chỉ là bất đồng về việc đó mà." Jungkook đáp lại. Sự cố quên đổ rác là nhỏ, nó chỉ tình cờ trở thành nguyên nhân cho mọi thứ khác.

Omega hậm hực. "Đó là sự thật. Vấn đề lớn ở đây là cậu coi thường mọi thứ tôi làm và coi việc tôi phải tính toán chi ly trong việc chi tiêu các hóa đơn trong nhà là một trò đùa."

"Anh đang đùa em à. Tất nhiên em hiểu rằng anh đang phải làm rất nhiều việc mà, nhưng chả phải em cũng vậy sao." Jungkook chỉ vào ngực anh, cậu cảm thấy bản thân mình lại trở nên cáu kỉnh khi nói chuyện cùng anh. Mặt họ nóng lên và cặp đôi bắt đầu la hét qua lại. Những lời nói đầy giận dữ xen lẫn đau lòng cứ tràn ra khỏi miệng họ sau bao nhiêu ngày dồn nén.

Đáng lẽ mọi việc sẽ không diễn ra như thế này, nhưng có rất nhiều căng thẳng dồn nén trong hai người họ. Họ chỉ đang xả hết tất cả nỗi lòng, không khí tràn ngập mùi thất vọng từ hai người.

Jungkook ngồi lại trên chiếc ghế dài khi cậu đang cố chống lại sự thôi thúc đang dâng cao, con sói trong cậu đang thôi thúc cậu giải phóng nó ra và khiến Omega phải phục tùng. Đó không phải là điều cậu muốn làm, cậu không bao giờ tin vào việc phải sử dụng bản chất thống lĩnh của Alpha để khiến các giai cấp thấp hơn chịu sự phục tùng và rồi giành lấy mọi thứ về mình. Việc làm đó sai trong hầu hết các tình huống.

"Đừng tiêu tiền của hai cha con chúng tôi nữa!" Jimin chửi rủa cậu thêm một lần nữa.

"Đừng bỏ bê con mẹ nó gia đình của anh!" Alpha hét lại, và lập tức hối hận. Mọi chuyện đã đủ tệ khi cậu đề cập đến việc này khi nhắn tin với anh, nhưng việc nói ra bằng lời nói cùng với sự lựa chọn từ ngữ của cậu là một hành động ngu ngốc. Nhưng những từ ấy cứ vuột ra khỏi miệng cậu mà không cần suy nghĩ.

Omega im lặng, ngồi phịch xuống đầu kia của chiếc ghế sofa khi anh nhìn chằm chằm xuống đất. Trái tim Jungkook đau nhói khi nhìn thấy cảnh đó. Không gặp Jimin nhiều trong sáu tháng qua thực sự khiến cậu cảm thấy tổn thương rất nhiều, nhưng cậu không thực sự tin rằng điều cậu vừa nói chỉ là lỡ miệng. Jungkook biết rằng người lớn hơn muốn dành nhiều thời gian hơn cho cậu và con gái của họ nếu anh ấy có thể.

"Jimin, em xin lỗi, em-"

"Nhưng em nói đúng." Jimin nuốt nước bọt khi anh cảm thấy mắt mình đang rưng rưng. "Anh hầu như không dành bất kỳ thời gian nào cho em hoặc cho bé con." Đôi mắt của anh vẫn dán chặt vào mặt đất.

"Ý anh là, anh là một Omega, đáng lẽ ra anh nên ở nhà giữ con nhiều hơn, thay vì em?"

Cuối cùng, giọt nước mắt đầu tiên của anh cũng rơi xuống.

Alpha rất nhanh tiến đến chỗ anh, kéo lấy anh ôm vào lòng. "Chẳng phải anh là người luôn nói với em rằng sự phân chia giai cấp xã hội là ngu ngốc như thế nào sao?"

Jimin gật đầu đáp lại. Đó luôn là niềm tin của anh, và Jungkook đồng ý với anh ấy.

"Em xin lỗi vì đã nổi điên. Và đáng ra em không nên nói những thứ không nên nói"

"Anh xin lỗi vì đã đẩy em ra xa." Jimin nhắm mắt lại khi anh cảm thấy tim mình đau nhói.

"Anh không có. Ý em là, em nhớ anh và mọi thứ của chúng ta, nhưng anh đã không đẩy em ra xa. Em vẫn ở đây và em vẫn yêu anh" Jungkook đặt lên đầu Omega một nụ hôn mỏng manh.

Jimin như khóa chặt ánh mắt vào cậu, vẻ ngạc nhiên tràn đầy trên mặt anh. Dù cả hai đã ở bên nhau bốn năm, nhưng Jungkook chưa bao giờ nói câu "Em yêu anh" với anh cả.

Tuy vậy nhưng điều đó chưa bao giờ khiến Jimin phải bận tâm, vì anh biết rằng Alpha rất thận trọng khi nói đến chuyện này. Nhìn thấy mối quan hệ của bố mẹ mình đổ vỡ là việc quá khủng khiếp đối với cậu, nó đã khiến cậu trở nên khó mà thổ lộ những tâm tư tình cảm của mình.

"Lần đầu tiên anh nghe em nói em yêu anh." Jimin cười.

"Em đoán rằng anh nên làm quen với nó. Em sẽ nói nó thường xuyên hơn bây giờ." Người nhỏ hơn ôm anh chặt hơn.

Jimin đùa nghịch với tay của Jungkook trong vài giây trước khi họ đan tay vào nhau. Đầu anh gục vào ngực Alpha, mãn nguyện thở dài trước cảm giác mà nó mang lại cho anh.

"Năm nay anh sẽ tốt nghiệp. Vì vậy, chúng ta chỉ cần cố gắng vượt qua giai đoạn 'tạm thời không có thời gian bên nhau' thêm một chút nữa thôi."

"Hoặc anh có thể chọn cách không làm ca đêm nữa."

Người lớn hơn mở miệng cố gắng giải thích lý do tại sao mà anh cần phải nhận những ca làm đó, nhưng Jungkook đã nói trước khi anh kịp mở lời. "Em đã được nhận." Alpha thở ra, tập trung ánh mắt vào đôi bàn tay dường như đang dán chặt vào nhau của họ.

Jimin mở to mắt. Điều đó có nghĩa là Jungkook chính thức là một nhà sản xuất nhạc và viết lời của Bighit. Anh không nghi ngờ gì về việc Alpha sẽ được nhận, anh biết thật sự cậu rất tài năng.

Tâm trí anh giờ đang lơ lửng trên cung trăng khi nghe thông báo này từ cậu.

Tiếp theo, anh lấy tay còn lại của mình và đánh vào ngực Jungkook. Và bạn trai của anh nhăn mặt trước cú đánh.

"Sao anh đánh em?"

"Em có thể nói rõ ràng với anh về điều đó sớm hơn để chúng ta không vướng vào một cuộc chiến ngu ngốc !" Jimin khoanh tay.

"Em chỉ vừa nhận được cuộc gọi không lâu trước khi anh về nhà và ngoài ra, em nghĩ chúng ta cần xả nỗi lòng và nói lên hết mọi suy nghĩ của bản thân ra." Người nhỏ hơn giải thích. Jimin bĩu môi một chút trước khi gật đầu đồng ý.

Cặp đôi tiếp tục âu yếm nhau, thầm xin lỗi vì những rắc rối mà họ đã gặp phải gần đây.

Họ nhớ cảm giác này, trở nên gần gũi và ôm ấp nhau. Thật ngạc nhiên là họ không ngờ họ lại nhớ cảm giác này đến như vậy. Họ hôn nhau nhẹ nhàng trong khi xem bất cứ thứ gì đang hiển thị trên màn hình tivi trước mặt.

Thật yên bình và mọi căng thẳng của họ dường như bốc hơi như nước ở sa mạc, chẳng để lại gì ngoài sự ấm áp. Jimin bắt đầu gầm gừ và nó khiến trái tim của Jungkook cảm thấy thật căng tràn khi nghe thấy nửa kia của mình trong trạng thái thoải mái như vậy.

Họ cảm thấy an toàn và thoải mái trong vòng tay của nhau đến mức bắt đầu ngủ thiếp đi. Ít nhất là vậy, cho đến khi họ nghe thấy tiếng bước chân nhỏ xíu, giận dữ đang hướng về phía họ.

"Ba và Bố! Hai người đã nói chuyện quá lớn tiếng làm con phá hỏng bức hình của con rồi nè! Con đã cố gắng sửa nó khi hai người im lặng trở lại nhưng nó vẫn không hoạt động!" Haewon bĩu môi, không nhận ra vô số lỗi ngữ pháp trong câu nói của bé.

"Ồ, baba xin lỗi con nhiều. Con gái yêu có thể tha thứ cho ba và bố không? Bây giờ ba và bố sẽ giữ im lặng." Jimin xin lỗi, thầm cảm ơn vì cuộc tranh cãi giữa anh với Jungkook đã không gây ra bất kỳ đau buồn nghiêm trọng nào cho con bé. Đây là điều duy nhất khiến anh lo lắng, anh ghét phải làm Haewon bực bội.

Bé con nghĩ về điều đó trong một lúc. Sau đó con bé chỉ một ngón tay vào cặp đôi. "Hai người thật may mắn vì con rất là hào phóng đó. Đừng bao giờ làm hỏng nghệ thuật của con!" Con bé cáu kỉnh trước khi trở về phòng ngủ của mình.

Bố con bé thủ thỉ khi bé bỏ đi, cảm thấy nỗ lực đe dọa của con bé khá đáng yêu. Nhất là khi con bé vẫn mắc lỗi khi nói chuyện.

"Bé con sẽ trở thành một Alpha. Em biết điều đó." Jungkook cười đầy tự hào.

Jimin gần như chế giễu. "Anh không biết, có thể không phải. Con bé có thể là một Omega."

"Con bé trông giống em. Vì vậy, phải là một Alpha."

"Ồ yea, em nói đúng. Con bé cũng khó ở y như em, anh đoán con bé sẽ là một Alpha." Jimin trêu chọc.

Jungkook há hốc miệng và từ từ chuyển tầm nhìn sang người lớn hơn hiện đang nằm trong vòng tay cậu. "Sao anh dám." Cậu nói khi đẩy Omega xuống sàn.

Lúc đầu, Jimin thở hổn hển, giật mình vì hành động này, sau đó anh kéo mạnh cánh tay của Alpha và kéo theo cậu xuống đất.

Jungkook ngã xuống bên cạnh anh, quay đầu lại đối mặt với bạn trai của mình.

Một bàn tay vươn lên ôm lấy mặt Jungkook. Jimin cố nén cười trước cái cách mà đôi má của Alpha phồng lên và đôi môi chu ra như con cá.

Alpha hất cánh tay của anh ra và đè lên trên người anh, dùng cơ thể của cậu để nhốt người kia. "Tưởng anh phải mạnh lắm chứ hả?"

Jimin chỉ cười khi cố gắng thoát khỏi sự kìm kẹp của cậu bạn trai. Sau một vài lần cố gắng, cuối cùng anh cũng vặn vẹo ra được và đẩy Jungkook nằm ngửa ra.

"Anh luôn mạnh mẽ hơn bao giờ hết." Anh lè lưỡi, kiếm được một nụ cười khúc khích từ Alpha.

Jungkook nhấc khuỷu tay lên, mặt đặt ngay sát mặt Jimin, mũi hai người áp vào nhau.

"Này có phải là một thử thách không?" Cậu hỏi Omega với một nụ cười trêu chọc.

Người lớn hơn ngâm nga trước khi xích gần cậu hơn, khiến môi hai người chạm vào nhau. Jungkook như tan chảy bởi nụ hôn, tan vào sự mềm mại của đôi môi căng mọng của Jimin. Cơ bắp của cậu ngay lập tức thư giãn.

Omega rời khỏi nụ hôn sau vài giây, say sưa nhìn Jungkook đang gần như rên rỉ. "Có vẻ như anh sẽ thắng thử thách đó." Anh ấy chỉ ra việc Jungkook gần như mềm nhũn trong khi hôn.

"Em nghĩ đã đến lúc anh nên đi ngủ." Jungkook hậm hực, đứng dậy. Cậu đưa tay ra để đỡ Jimin dậy, nhưng anh phớt lờ điều đó và tự mình đứng dậy.

Jungkook xuýt xoa trước cái cách mà Jimin từ chối một cử chỉ tử tế như vậy. Nhưng cậu không làm gì cả và chỉ đơn giản là quay lại. Cậu lùi về phía người lớn hơn, uốn cong đầu gối một chút và vòng tay ra sau để tỏ vẻ muốn Jimin nhảy lên lưng mình.

Omega làm đúng như cậu muốn, anh để Jungkook cõng anh đến tận phòng ngủ của họ trước khi để anh xuống giường. "Bây giờ thì đi ngủ đi." Cậu yêu cầu với một nụ cười tươi.

"Chỉ khi anh được ôm em vào lòng."

"Sến quá" Jungkook đáp lại. Nhưng cậu vẫn nhảy xuống giường và để Omega sát lại gần.

"Giống em đó. Em là Alpha sến súa nhất từ trước đến nay." Jimin cười khúc khích khi dúi mặt vào cổ Jungkook.

"Đó là bởi vì em yêu anh" Cậu thì thầm đáp lại.

Jimin cười. "Tốt. Sẽ rất khó xử nếu em không cảm thấy như vậy, vì anh cũng rất yêu em."

Jungkook cảm thấy nhộn nhạo như có một đàn bướm trong bụng khi nghe những lời đó.

"Ngủ ngon, Jimin."

"Ngủ ngon, bạn cùng phòng."

Jungkook cười khúc khích khi nhắm mắt lại. Họ ngủ, hoàn toàn quên rằng họ đáng lẽ phải ẵm Haewon từ phòng con bé về ngủ cùng. Điều đó không quan trọng, vì chỉ mười phút sau cô con gái nhỏ đã lẻn vào phòng và chui vào giữa họ để chia sẻ hơi ấm từ hai người bố.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro