Chương 35-36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 35:

Edit: Draxt

Beta: Khả Tịch Nguyệt

---------------------------------------------------

Vu Cảnh Bạch dự định tiễn Diệp Mặc đến khách sạn, tiểu thư quầy tiếp tân đứng ở một bên nhìn chằm chằm Diệp Mặc, ánh mắt có chút sợ hãi lại xen lẫn có chút ái mộ, ánh mắt này rõ ràng là thích Diệp Mặc.

Quân nhân chính là loại hình mà vô số nữ sinh muốn có làm bạn trai, không chỉ là vì đẹp trai, mà phần lớn là vì khí chất của quân nhân, khiến mọi nữ sinh đều bị hấp dẫn.

Vu Cảnh Bạch ho khan vài tiếng nói: "Tiểu thư, tốc độ cô làm thủ tục không phải quá chậm đi ?"

"A! Xin lỗi !" Nữ tiếp tân lập tức check in thẻ vào cho Vu Cảnh Bạc : " Tầng cao nhất bên trái, phòng Tổng thống, phía trong cuối cùng, 4502."

Vu Cảnh Bạch nhận lấy thẻ phòng bất đắc dĩ cười cười, Diệp Mặc đã nhanh chân đi vào thang máy đợi Vu Cảnh Bạch.

Vu Cảnh Bạch vừa đi tới, không nên hỏi cậu ta tại sao muốn theo sau, kỳ thực cậu ta không muốn chút nào, thế nhưng chung quy công việc muốn làm cái gì cũng phải cùng người kia báo cáo đi!

Cậu ta lên làm tổng giám đốc Diệp Thị mấy năm nay, địa vị cùng Diệp Uẩn, Diệp Sâm đều quan trọng như nhau. Chẳng qua là không ai nghĩ tới cậu ta sẽ là người của Diệp gia tam thiếu gia Diệp Mặc.

Còn có cổ đông lớn thứ hai công ty - Hà Vĩ Niên cũng là người của Diệp Mặc, quản lý bộ phận quảng bá đồng thời cũng là cổ đông Diệp thị - Lý Phỉ Thái* đều là người của Diệp Mặc.

(*) Lẽ ra ở đây là Lý Phỉ Thải () nhưng chuyển ver qua hán việt là Thái nghe hay hơn nên để luôn.

Lý Phỉ Thái nhờ có Diệp Mặc trợ giúp, từ thân phận con gái rơi lắc mình trở thành người thừa kế Lý gia, tương đương với hiện tại, Lý gia đều là quân cờ của Diệp Mặc.Truyệnchỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.  Còn có rất nhiều người, như đại gia tộc Tô gia đều là quân cờ của Diệp Mặc.

Vu Cảnh Bạch cũng không rõ Diệp Mặc đến cùng thu nạp bao nhiêu người, Diệp Mặc là người mà Vu Cảnh Bạch đến giờ vẫn không thể nào hiểu được.

"Diệp Mặc, cậu nhìn hiểu ý tứ của tiểu thư quầy tiếp tân không?" Vu Cảnh Bạch trêu chọc hỏi.

"Tôi giả bộ một vẻ xem không hiểu." Diệp Mặc vô cùng trắng trợn trả lời : "Loại người như vậy, ngay cả nhìn cũng không muốn liếc mắt đến."

"Diệp Mặc, cậu biết tại sao những năm này bên cạnh cậu chỉ có bạn tình mà không có bạn gái không ?" Đối với Diệp Mặc trắng trợn, Vu Cảnh Bạch chỉ có thể uyển chuyển khéo léo hỏi hắn.

"Bởi vì tôi chỉ coi bọn họ là bạn tình!" Diệp Mặc vô cùng tự tin nói.

Nội tâm Vu Cảnh Bạch tan vỡ, người ông chủ này của cậu ta luôn như vậy,cậu ta thật không có biện pháp nào cùng hắn trao đổi một cách khỏe mạnh.

" Cậu như vậy sẽ độc thân cả đời."

" Tổng giám đốc Vu, tôi phát hiện cậu phí lời hơi nhiều, trước đây cậu cũng không phải như vậy." Diệp Mặc ra khỏi thang máy nói, Vu Cảnh Bạch cũng theo sau.

" Thật sao ? Tôi trước đây cũng là bộ dáng này đi! Hơn nữa tôi không có cảm giác là mình hơi nhiều lời a!" Vu Cảnh Bạch mở cửa phòng.

"Cậu không cần phải như vậy trước mặt tôi, thời điểm cậu chật vật nhất là tôi kéo cậu ra ngoài đấy, dáng vẻ chân chính của cậu, tôi hiểu rõ, mang theo bộ mặt hoàn mỹ này cũng không lừa gạt được tôi đâu." Diệp Mặc nói rất nhẹ, Vu Cảnh Bạch nhíu nhíu mày, theo hắn tiến vào gian phòng.

Bật máy tính lên, hai người cứ như vậy thảo luận một buổi tối.

Trời hơi se lạnh, Vu Cảnh Bạch nhìn mặt trời lên cao ngoài cửa sổ, theo bản năng nói một câu: "Thật xinh đẹp."

"Nơi này là C thị - nơi cao nhất, có thể chứng kiến cảnh mặt trời mọc khác nhau." Diệp Mặc cũng không ngẩng đầu lên tiếp tục nhìn văn kiện.

"Cậu không mệt sao?" Vu Cảnh Bạch không nhìn nổi, liền hỏi Diệp Mặc : "Vừa về quần áo cũng không thay, cũng không tắm rửa, sai múi giờ cũng không gục. Có thể nói cậu hiện tại hoàn toàn có thể nắm Diệp gia vào lòng bàn tay, tại sao còn khổ cực như vậy?"

"Anh nghĩ Diệp gia chỉ có Diệp Uẩn sao?" Diệp Mặc nhàn nhạt hỏi ngược lại.

Vu Cảnh Bạch trầm mặc, ở trong thế giới của cậu ta chỉ có Diệp Uẩn - người đàn ông kia năm lần bảy lượt tìm cậu ta gây phiền toái, nghĩ hết tất cả biện pháp để gây trở ngại cậu ta, không hiểu sao bọn họ trước đây có thể làm bằng hữu, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể như vậy.

Quả nhiên trước đây, gã đều dối gạt anh. Vừa nghĩ tới đó, tay Vu Cảnh Bạch bất giác có hơi siết chặt.

(Khả: chậc, sao nghe mùi JQ của cặp này nhỉ...?)

=================================================================


Chương 36:

Edit: Draxt

Beta: Khả Tịch Nguyệt

-----------------------------------------------------------------

Diệp Mặc híp mắt nhìn hành động của Vu Cảnh Bạch, sau đó nói: "Diệp Tín Quý không hi vọng tôi trở thành người thừa kế của Diệp gia, suy cho cùng cũng do mẹ tôi là Tô tiểu thư, là nét bút hỏng duy nhất của cuộc đời ông ta."

"Vì thế mà cậu mới đi lấy lòng Diệp lão gia tử sao?"

"Không tính là lấy lòng, tôi chỉ là muốn nhìn xem bên trong quân sự đến cùng có bao nhiêu người là quân cờ của Diệp Uẩn." Diệp Mặc uống một ngụm cà phê nói : " Cà phê này không tệ."

" Lúc nào thì cậu thu lưới ?" Vu Cảnh Bạch hỏi hắn.

"Còn chờ một chút, chờ lão gia tử triệt để tin tưởng tôi, thời điểm ấy bên này tôi liền thu lưới, để Diệp Quý Tín van xin tôi."

"Kỳ thực tôi vẫn muốn hỏi, trước kia cậu rõ ràng không hận cha cậu, hiện tại nghĩ thế nào để làm cho ông ta van xin cậu ?"

Diệp Mặc không biết trả lời thế nào, vì cái gì muốn Diệp Tín Quý cầu chính hắn. Từ lần đó trở đi, hắn liền bắt đầu chán ghét Diệp Tín Quý. Diệp Mặc bị Diệp gia ràng buộc quá lâu, xét cho cùng đại khái nguyên nhân chỉ có thể tìm tới Diệp Tín Quý, cho nên hắn muốn để ông ta quỳ xuống cầu xin hắn, để ông ta biết bản thân đã ngu xuẩn cỡ nào. ( Tác giả : Tính cách Diệp Mặc đã bắt đầu vặn vẹo...)

"Thời gian cũng không sai biệt lắm, cậu trở về đi !" Diệp Mặc nói.

Vu Cảnh Bạch nhìn Diệp Mặc, có chút vô lại cười hỏi: "Không dám chính diện trả lời sao?"

"Cậu không cần thiết biết." Diệp Mặc đáp, bởi vì chính hắn cũng không có đáp án.

"Thật là vô tình, cậu nói xem, loại người như cậu sẽ có người nào chịu yêu thích đây?" Vu Cảnh Bạch trêu chọc cười nói : "Không đúng, là hạng người gì mới yêu thích cậu đây!"

"Cái này cũng không cần phiền tổng giám đốc phải nhọc lòng, tôi tự nhiên có người thích." Diệp Mặc không chút nghĩ ngợi trả lời.

Vu Cảnh Bạch vẻ mặt "con mẹ nó người này trêu đùa ta !", sau đó kích động hỏi: "Cậu có người thích ? Vị tiểu thư bất hạnh nhà nào vậy, bị tên biến thái như cậu này coi trọng !"

"Vu tổng giám đốc, chú ý dùng từ một chút!" Diệp Mặc đem văn kiện cẩn thận cất kỹ : "Tôi không hi vọng có người nói Tổng giám đốc là một người thô lỗ, không có gia giáo."

"Này không phải trọng điểm, đừng đánh trống lãng !" Vu Cảnh Bạch hoàn toàn không để ý tới Diệp Mặc : "Thành thật khai báo, chúng ta tốt xấu gì cũng quen biết nhau nhiều năm như vậy, tôi cũng không biết cậu có người thích. Nói, là ai!?"

"Điện thoại di động cậu reng kìa." Diệp Mặc nhìn màn hình di động trên giường đằng sau Vu Cảnh Bạch: "Không nghe sao?"

"Không quan trọng!" Vu Cảnh Bạch vung tay lên, nói : "Em gái kia tên là gì?"

"Diệp Uẩn!"

"A rồi!" Vu Cảnh Bạch sợ đến trực tiếp lùi một bước, đụng vào chân giường, cả người trực tiếp ngã xuống giường.Truyệnchỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.

"Diệp Uẩn gọi đến, nên rất trọng yếu." Diệp Mặc nói : " Thật sự không nghe sao?"

Vu Cảnh Bạch giờ mới rõ ràng, hóa ra là Diệp Uẩn gọi tới, liền chỉ có thể bất đắc dĩ nghe điện thoại.

"Cái quỷ gì a!"

"Này! Cậu ở nơi quái quỷ nào a!"

"Anh sẽ không phải là uống say rồi đi!"

"Anh chờ ở đó, không được lộn xộn,tôi sẽ tới tìm anh." Vu Cảnh Bạch có chút nổi khùng, sau đó cúp điện thoại nhìn Diệp Mặc nói : "Tôi phải đi đón Diệp Uẩn."

"Hắn làm sao ?" Diệp Mặc biết, tuy rằng Diệp Uẩn là đối thủ, thế nhưng Diệp Uẩn hiện tại là đại cổ đông của Diệp Thị, bất kể như thế nào Vu Cảnh Bạch không thể đắc tội với gã, hắn cũng sẽ không để cho Vu Cảnh Bạch đắc tội Diệp Uẩn.

Dĩ nhiên Diệp Uẩn gọi điện thoại để Vu Cảnh Bạch tới đón gã, vậy đã nói rõ Diệp Uẩn cũng không có hoài nghi thân phận Vu Cảnh Bạch.

"Dường như uống say ở quán bar, hiện tại giờ này hẳn là ở bên lề đường tỉnh lại." Vu Cảnh Bạch mặc áo khoác vào nói : " Ngược lại cậu hiện tại sai giờ một chút, bọn Lý Phỉ Thái biết cậu trở về, làm một tiệc họp nhỏ, lúc đó cậu nhất định phải đi đó."

Diệp Mặc nhíu nhíu mày, nói: "Ừm, nói thời gian cùng địa chỉ cho tôi, đến lúc đó tôi liền đến."

Vu Cảnh Bạch đáp một tiếng, sau đó vội vội vàng vàng rời đi. Diệp Mặc có cảm giác, Vu Cảnh Bạch cùng Diệp Uẩn quan hệ có chút vi diệu, hắn vẫn là có chút không yên lòng về Vu Cảnh Bạch.

"Tiểu Hà, ông tra một chút về quá khứ của Vu Cảnh Bạch." Hắn bấm điện thoại gọi cho Hà Vĩ Niên : "Cố gắng nhanh một chút."

"Mặc thiếu, ngay cả Tổng giám đốc cũng không tin sao?"

"Tôi sẽ không tin tưởng bất luận người nào." Diệp Mặc nhàn nhạt nói : "Thế nhưng cũng sẽ không hoài nghi bất luận người nào, cái tôi muốn chính là kết quả chính xác."

"Đã rõ, Mặc thiếu gia." Hà Vĩ Niên cúp máy.

Diệp Mặc cởi quân trang, sau đó đi vào phòng tắm tắm rửa. Lúc hắn đi ra đã mệt không chịu nổi, vì vậy cuối cùng liền ngủ luôn.

Sau khi tỉnh dậy, đã là sáng sớm hôm sau.

~~ vote this

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro