Tập 17 Ra mặt vì cô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người đều quay đầu nhìn về phía đó, 2 cô gái cũng là 2 nhà thiết kế vừa rồi. Váy của 2 người đều ướt vì có rượu. Lúc đó mấy người đàn ông ngồi uống rượu với nhau, thấy vậy Nguyễn Chiến Thắng định đứng dậy ra phía đó, liền bị mấy người kia ngăn cản

-Đợi một tí đã nào_ bọn họ muốn xem vợ anh làm như thế nào nha

Không khí có phần ủy mị, Lâm Hoành Huy tiến lên chỗ đó cầm theo giấy khô đưa lên cho Lý Thiên Thiên, liền nhìn thấy cô gái qua vào cô ta là Việt Thi có chút sững sờ. Cô ta vừa lau vừa nói

-Không ngờ bao nhiêu năm gặp lại cô lợi hại hơn nhiều_ giọng nói có phần chế nhạo

-Đây không phải là tôi cố ý, xin lỗi_ cô cũng chỉ quay đầu lại thôi, cũng không biết đằng sau có người

-Vậy sao?_ cô ta nói với giọng hết sức thản nhiên, đồng thời lấy tay khoát lên tay người đàn ông đối diện. Cô ta vừa nãy định gọi Việt Thi nói chuyện, không ngờ cô lại quay đầu lại

-Vậy cô có ý gì? Nếu xét về trước này cũng không phải một mình tôi có lỗi. Cô là người đứng ở phía sau tôi, nếu cô không ở phía sau thì làm sao tôi có thể va vào cô được

-Bây giờ cô là người có lỗi lại đổ lỗi lại cho tôi sao?_ tính của cô ta vẫn mãi không thay đổi, cái tính tiểu thư kêu kì từ lúc học chung trong thiết kế

-Tôi cũng không phải là đổ lỗi vô cớ, tự nhiên cô ở phía sau rôi làm gì, không phải cô có ý định làm gì chứ?

-Tôi...... tôi chỉ muốn nói chuyện với cô thôi

-Tôi nghĩ chúng ta cũng chỉ có gì để nói_ mọi chuyện đã qua rồi, ai cũng có cuộc sống của mình, cô không muốn nhắc lại

-Dù gì chúng ta cũng từng là bạn, đúng là anh?_ cô ta nghiêng người dựa vào người anh ta, nhìn Việt Thi

-Thôi chúng ta không nói nữa, đi ra đằng kia thôi_ Lâm Hoàng Huy định kéo Lý Thiên Thiên đi, ở đây có bao giờ người nhìn

-Anh à, dù gì cũng là bạn. Em cũng chỉ muốn mời cô ấy đi đám cưới của hai bọn mình mà thôi_ mọi người ở đây nghe thấy thì ra là bạn bè nói chuyện, cũng quay lại tiếp tục công việc của mình

-Được thôi, khi nào hai người đám cưới tôi nhất định sẽ tới_ cô ta đã nói vậy thì ít ra mình cũng nên đồng ý, nếu đã buôn tay rồi thì cũng chẳng lưu luyến, coi như đám cưới bạn bè thôi

Lý Thiên Thiên nghe cô nói thì có phần bất ngờ, không nghĩ Việt Thi lại đồng ý, gương mặt vẫn rất bình thường, không có đôi chút tức giận

-Vậy nhớ đưa chồng bạn đến nhé, tôi thật muốn xem chồng bạn với chồng tôi như thế nào? Một người bình thường_ cô ta cứ nghĩ rằng chắc chắn Lâm Hoàng Huy tốt hơn, cố ý khiêu khích cô. Lúc đó người phục vụ đến đưa cô ta ly rượu, cô ta cầm trên tay lắc lắc

-Được thôi, dù gì thì chồng tôi tốt hơn anh ta_ quả thật là dù ngày trước Lâm Hoàng Huy đối xử với cô tốt thế nào cũng không bằng anh đối xử với cô, như cái ngày mà cô đến thánh

Lâm Hoàng Huy nghe cô nói thì khó chịu, buông tay Lý Thiên Thiên định đi. Lý Thiên Thiên thấy thế cũng không chịu thua, vô cùng tức giận. Nói xong cô trực tiếp đi qua hai người họ, ở đây thì chỉ thêm khó chịu, càng không muốn dây dưa gì. Lúc đi qua cô ta liền cố ý quay sang làm ly rượu đổ vào váy cô, cộng thêm vết cũ nhìn có chút chật vật

-Ôi, tôi xin lỗi_ cô ta xin lỗi như không có gì, cành làm cô tức giận

-Là cô cố ý_ lần này cô ta càng quá đáng

Lúc đó Anh Thơ đi ra ngoài tìm Việt Thi, thấy cô đứng ở đó với Lý Thiên Thiên và Lâm Hoàng Huy thì vô cùng ngạc nhiên, liền vội chạy đến, Diệu Minh cũng không chịu nỗi nữa cũng đi ra. Vì ngày trước học chung trường nên chuyện của Việt Thi hai người cũng biết

Lúc hai người đi đến thì có một người đàn ông cao lớn đi về phía Việt Thi, vừa đi vừa cởi áo vest của người ra, khuôn mặt nghiêm nghị lạnh lùng. Anh đi đến chỗ cô, lấy áo chùm vào người cô, Việt Thi có chút đột ngột, quay đầu lại thấy anh ở đây, ngạc nhiên tột độ, tại sao anh lại ở đây

-Anh.....

Mọi người xung quanh cũng ngạc nhiên không kém, ở đây ai cũng biết anh là chủ tịch của công ty Nguyễn gia, mới có 28 tuổi khiến ai cũng nể, đặc biệt là nghe nói anh chưa từng quen với bạn gái, đưa con gái của họ giới thiệu anh còn hờ hững không quan tâm chứ. Bây giờ là thế này đây, Lâm Hoàng Huy thì lần trước đã nhìn thấy anh, cũng biết anh là chồng cô, phiền não nhìn Lý Thiên Thiên lại làm cho mọi chuyện rắc rối hơn nữa. Còn Lý Thiên Thiên không biết gì vì Nguyễn Chiến Thắng mới nhận chức 3 năm nay thì cô đi Mỹ cùng với Lâm Hoàng Huy thì làm sao biết anh là ai?

Nguyễn Chiến Thắng cuối xuống ghé vào tai cô, nói nhỏ

-Tí nữa về anh giải thích_ sau đó nhìn hai người đối diện, gương mặt không cảm xúc

-Sự việc vừa nãy chắc không phải cô Lý đây cố ý đúng không?_ giọng nói anh lạnh lùng, gương mặt không chút biểu cảm nhìn Lý Thiên Thiên làm cô ta có phần sợ sệt. Nhưng cô ta có gì mà sợ, có bố Lâm Hoàng Huy chống lưng rồi nên nghĩ cứ hung hăng cũng không sao

-Tất nhiên, ngược lại tôi thấy vừa nãy là cô ta không cẩn thận nên bẩn lên váy thôi

Việt Thi đứng yên hai tay nắm chặt áo, nhìn người phụ nữ sau bao nhiêu năm vẫn không thay đổi, nhớ tới trước kia bị cô ta bắt nạt thấy tức giận

-Vậy tôi sẽ đền chiếc váy này cho cô_ lúc đó thì Lâm Minh Sơn cũng từ đâu chạy qua, nhìn thấy cảnh này bất giác nhíu mày. Tại sao cô con dâu này lại động vào nhân vật này chứ

-A, chào cậu chủ tịch Nguyễn. Cảm ơn cậu đã đến đây_ hai người bắt tay nhau, Lâm Hoàng Huy và Lý Thiên Thiên cả cô đều rất ngạc nhiên. Cái gì mà "Chủ tịch Nguyễn"

-Chào chủ tịch Lâm

-Xin hỏi có chuyện gì vậy?_ ông ta nhìn cảnh này, rốt cục cũng phải giải quyết tốt, nếu không thì thật mất mặt mà lại đắc tội với người này

-Bác trai, cô gái này đầu tiên đổ rượu vào người cháu, cháu vốn bỏ qua rồi. Vừa nãy cháu lỡ làm đổ lên người cô ta, cô ta bảo cháu cố ý_ Lý Thiên Thiên có người chống lưng, nói một mạch trong lòng đắc chí

-Cô nói dối, rõ ràng ở đây vừa nãy là cô ở đằng sau Việt Thi, còn nữa nãy cố ý đổ rượu lên_ Diệu Minh nghe cô ta nói thật tức giận liền nói lại, Nguyễn Hoàng Anh ở bên xoa xoa, cô mà tức lên thì anh chỉ có mà chịu khổ thôi

-À, mọi chuyện đều là hiểu lầm đúng không?

-Nhưng tôi cũng nên đền chiếc váy đó cho cô Lý, vợ tôi như cô Lý nói là người có lỗi mà_ anh nói từ "vợ tôi" khiến mọi người ở đây đều bất ngờ, tự nhiên một người như anh không gần phụ nữ tự nhiên lại có vợ

-Không phải, là do con bé Thiên Thiên nhà tôi có lỗi, có gì thì cậu nể mặt tôi bỏ qua, xí xóa chuyện này đi

-Em thấy thế nào?_ anh cúi xuống nhìn người trong lòng đang ngơ ngác, dù gì anh đang đòi công bằng cho cô, anh tôn trọng ý kiến của cô

-Chuyện này dù gì cũng là 2 người không đúng, không nên tính nữa bỏ qua đi_ cô cũng không muốn gây thêm rắc rối, chỉ muốn về càng sớm càng tốt

-Đúng rồi, cảm ơn cháu. Vậy 2 người kết hôn khi nào vậy nha, sao không mời tôi vậy?_ mọi người ở đây cũng đồng ý với câu hỏi này, dù gì cũng gọi là thân thuộc quen biết từ lúc ông nội và ba anh

-Chúng tôi kết hôn vào tuần trước, cũng không có tổ chức, gia đình chỉ tổ chức với nhau thôi

-À, thì ra là vậy. Vậy cho tôi gửi lời hỏi thăm đến ông nội và bố cậu nha

-Được, vậy không còn gì tôi xin phép về trước. Xin chào

-Chào cậu

Anh nói xong liềm ôm cô ra ngoài. Nghe vậy Lý Thiên Thiên và Lâm Hoàng Huy nghe nói chủ tịch Nguyễn liền nhớ ra đến, chẳng lẽ là chủ tịch của công ty Nguyễn gia, Nguyễn Chiến Thắng người nhận chức 3 năm trước, liền đưa công ty phát triển nhanh chóng, ra cả thị trường nước ngoài

Mấy người bạn của Việt Thi, hay nhưng đồng nghiệp trong công ty cô ai cũng bất ngờ, tự nhiên lấy chồng, lại lấy được một người chồng lại đẹp trai, lại còn là chủ tịch của một công ty lớn nữa chứ

Còn Diệu Hân, Nguyễn Hoàng Anh, Phan Thanh Hiển và Đỗ Việt Tiến thì nhìn 2 người họ bước ra khỏi cửa chính, thật là lợi hại, đi cũng không chào bọn họ nữa. Để lần sau bắt họ phải mời cơm khới được

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro