Chương 3: Nữ giúp việc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người đàn ông nhếch môi , trong mắt thoáng qua một tí nghiền ngẫm , người phụ nữ này vậy mà không si mê anh? Thật thú vị.
(Thiên's: Thặc thú zị -.-)

Hạ Du Huyên nhíu lại đôi lông mày xinh đẹp:" Gì vậy , còn tuyển người hay không?"

Người đàn ông dứng dậy , không thèm để ý chút nào đến vết bùn đất bẩn thỉu dính trên người Hạ Du Huyên , kéo cô bước ra khỏi nhà hàng.

" Này này , anh chậm một chút..." Hạ Du Huyên chu cái miệng nhỏ nói.

Người đàn ông làm bộ không nghe thấy gì , trực tiếp lôi Hạ Du Huyên đi tới một chiếc xe thể thao màu đỏ rất có phong cách , nhét cô vào trong , còn mình lại ngồi vào vị trí lái xe.

'Brừm' một tiếng liền khởi động xe lao đi. Dọc theo đường đi , đều là tiếng hét chói tai của Hạ Du Huyên.

Chiếc xe thể thao cuối cùng cũng 'rồ' một cái rồi dừng lại trước cửa một nhà hàng cao cấp .

Người đàn ông tà mị nhếch môi , nhìn mái tóc màu đỏ rượu rối bù như ổ gà của Hạ Du Huyên đang ngồi lặng yên ở ghế phụ: " Nữ giúp việc , xuống xe."

Nghe được âm thanh , Hạ Du Huyên hoàn hồn , run rẩy hai chân :"Chạy (ý là xe á) nhanh như vậy để đi đầu thai à? "

"Đúng vậy , nếu người khác mà nhìn thấy mái tóc như ổ gà của cô , nhất định sẽ cười đến mức phải đi gặp Diêm Vương để đầu thai đấy."

Hạ Du Huyên ngẩn người , chỉnh sửa lại mái tóc một chút , lại nhìn nhà hàng cao cấp trước mặt , cúi đầu nhìn trang phục của mình:" Này , đừng nói là anh muốn tôi ăn mặc thế này cùng anh đến nhà hàng cao cấp như vậy để thưởng thức đó nha."

" Cô có thể không mặc gì , trực tiếp đi vào!". Người đàn ông quăng xuống một câu làm cho Hạ Du Huyên giận sôi người , rồi nhấc hai chân thon dài đi vào.

Hạ Du Huyên ra sức đè lửa giận trong mắt xuống :" Không tức giận , không tức giận. Hạ Du Huyên , mày phải nhớ kỹ , mày bây giờ đến cơm còn phải ăn nhờ tên ác ma đó." Nói xong , một đường kiên cường không thèm nhìn sang ánh mắt khinh bỉ của mọi người , đi theo người đàn ông lên tầng VIP cao nhất.

Ghế sô pha sớm đã có người ngồi. Chỉ vừa liếc mắt thì cũng biết đó là người vô cùng cao sang, dáng vẻ giống với mẹ cô thường ngày, có khí chất của một quý phu nhân, mỗi một cử chỉ đều ưu nhã đến cực điểm.

Còn người ở bên kia ghế sô pha, cũng có hình dáng của một quý phu nhân. Thế nhưng lại không hề có cái khí thế 'bất phàm' kia, hơn nữa còn lộ ra một chút tầm thường.

Bên trái của vị phu nhân này là một cô gái có dáng vẻ vô cùng dịu dàng. Toàn thân cô gái mặc chiếc váy màu xanh ngọc, da thịt trắng nõn, tóc đen suôn thẳng như thác nước buông xoã trên vai, khuôn mặt lộ ra một chút hồng hào. Cánh mũi nhỏ xinh, đôi môi hồng nhuận. Đôi mắt xinh đẹp khi nhìn thấy người đàn ông vừa mới bước vào liền phát sáng lấp lánh.

Thế nhưng vừa nhìn thấy Hạ Du Huyên toàn thân bẩn thỉu đi bên cạnh người đàn ông kia, trong mắt hiện lên sự khinh bỉ rõ ràng.

Có điều, do được tu dưỡng khá tốt, cô ta rất nhanh đã khôi phục lại dáng vẻ dịu dàng như lúc đầu.

Vị phu nhân 'bất phàm' ở bên cạnh đứng lên, nhíu mày, khi nhìn thấy Hạ Du Huyên, trong ánh mắt không hề có một tia xem thường, ngược lại lộ ra một vẻ mặt khiến Hạ Du Huyên khó hiểu.

"Hàn, vị này là. . .?". Rất rõ ràng, vị phu nhân 'bất phàm' này chính là mẹ của tên ác ma đó. Xem ra người làm mẹ này đang muốn tuyển vợ cho con trai mình.
"Bạn gái." Người đàn ông không thèm để ý nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro