Tập 96 Hạ sinh chiến thần Nam Không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở lại cuộc sống như ngày thường, năm tháng dần trôi qua, bụng Việt Thi đã vượt quá mặt, cô bắt đầu thấy khó khăn trong việc đi lại, cũng tại anh chăm quá kỹ khiến thai thai to hơn bình thường.

Sau sự việc của Thư Kỳ,Nguyễn Chiến Thắng lập tức xách Phan Thanh Hiển và Đỗ Việt Tiến lên vị trí thư ký. Anh không muốn xảy ra một sự việc tương tự khiến cô đau lòng.

" Ông xã, anh thấy cái này thế nào?" Việt Thi chọn một bộ đồ màu hồng phấn nhỏ nhắn giơ lên cho anh xem.

"Rất đẹp." Nguyễn Chiến Thắng không muốn cô buồn, lập tức khen bừa.

" Tiểu Dật, đẹp không?" cô quay sang Bạch Dật cười cười.

" Rất đẹp." Bạch Dật cũng lập tức khen.

Thấy Việt Thi vui vẻ tiếp tục chọn đồ, ánh mắt ghét bỏ của cả hai ba con lập tức chĩa lên cái bụng đã nhô cao của Việt Thi. Quân cướp vợ, quân cướp mẹ!

Việt Thi đi trung tâm thương mại, lúc về mang theo cả túi lớn túi nhỏ. Niềm vui khi có bầu chính là tự tay chọn đồ cho em bé trong bụng, cũng là đứa con đầu tiên của cô và anh.

" Papa, lúc mami mang thai con, có vui vẻ như vậy không?" Bạch Dật đột nhiên hỏi.

" Đều như nhau thôi." Nguyễn Chiến Thắng hờ hững nói, lướt qua nhóc con đỡ cô vào trong nhà.

Việc sinh nở của phụ nữ vốn nguy hiểm, ba mẹ Việt Thi vứt bỏ công việc ở nước ngoài, tạm thời chuyển về đây sinh sống. Ngọc Phụng thỉnh thoảng lại đến thăm cô, lúc nào đi cũng mang theo Phan Thanh Hiển.

" Bao giờ cậu mới chịu kết hôn?" Việt Thi dựa lưng vào thành giường nghiêm túc hỏi.

"......." Ngọc Phụng cúi đầu im lặng không trả lời.

"Phan trợ lý là người tốt. Ngoại hình quá chuẩn, công việc quá ổn định, đặc biệt cả hai lại yêu nhau. Cậu còn chần chừ gì?"

" Tớ biết rồi." Ngọc Phụng cười cười. Cô  cũng không phải là quá kén chọn chỉ là.....Phan Thanh Hiển mãi chưa chịu cầu hôn, chẳng lẽ lại muốn Ngọc Phụng  cô mở lời trước?

Lần này Việt Thi mang thai 9 tháng liền sinh. Nghe tin, Nguyễn Chiến Thắng  lập tức bỏ lại công việc phi xe thẳng đến bệnh viện. Ngồi bên ngoài đợi khiến anh nhận ra, lúc trước cô sinh Bạch Dật cũng đau đớn như thế nào, vậy mà anh lại vô tâm, cùng Ninh Thư tổ chức hỷ sự. Đỗ Việt Tiến lần thứ hai đứng trước cửa phòng đợi cô sinh nở, anh vĩnh viễn không quên được cảnh đám người hầu bê từng chậu máu đi ra, thật sự là sợ hãi.

Khi tiếng hét Việt Thi vang lên, Nguyễn Chiến Thắng định đạp cửa xông vào cũng là lúc tiếng khóc của trẻ con vang lên khắp căn phòng.

" Chúc mừng, là bé gái, hai mẹ con đều an toàn." y tá bế đứa bé mới sinh bước ra.

Nguyễn Chiến Thắng bế đứa nhỏ, chỉ nhìn qua rồi đưa cho Ngọc Phụng, lúc này anh lo lắng cho cô hơn. Đỗ Việt Tiến nghe đến bé gái thì vui vẻ không thôi, nếu giống cô thì chẳng phải rất tuyệt hay sao? Tò mò nhìn một chút, anh lập tức đơ ra.

" Anh trai, đứa bé này..... hình như rất quen." Đỗ Việt Tiến thì thầm nói.

Phan Thanh Hiển nhếch miệng, đương nhiên là rất quen, chiến thần Nam Không chứ còn ai nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro