Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đợi đến khi tôi tỉnh lại thì trời đã tối đen như mực, tôi với lấy điện thoại, bây giờ đã là 7 giờ 10 phút.


Điện thoại nhận được một tin nhắn mới đến lúc 3h50 phút chiều, là của Mục Thần.


" Anh đi nhận nhiệm vụ."


Đính kèm là một bức ảnh chụp Mục Thần trong bộ cảnh phục, toàn thân tràn đầy soái khí.


"Anh đi cẩn thận, nhớ chú ý an toàn."


Điện thoại ngay lập tức nhận được hồi âm :"Ghi nhận sự quan tâm của em gái nhỏ."


" Nhiệm vụ kết thúc rồi sao?"


"Ừm, anh đang cùng mọi người ăn cơm ở bên ngoài."


"Vậy anh ăn đi ạ."
...


Trò chuyện một hồi tôi bắt đầu thăm dò tình hình:"Chúng ta hai ngày nay cũng coi như có duyên, giữ liên lạc như vậy liệu bạn gái của anh có ghen hay không?"


Mục Thần đáp lại bằng một biểu cảm mỉm cười sau đó nhắn tiếp:"Đúng là duyên phận, có điều bạn gái anh không ghen đâu, vì anh còn chưa theo đuổi được, chỉ được tính là có người trong lòng thôi."


Nghe đến đây tôi như quả bóng xì hơi, trả lời cho có lệ:" Vậy chúc anh sớm theo đuổi được bạn gái, anh vẫn nợ em một bữa cơm ấy nhé."


Mục Thần sau đó không trả lời gì thêm, mãi đến khoảng 1h sáng tôi nhận được tin nhắn:"Hôm nay ra ngoài nhận nhiệm vụ mãi đến giờ mới về nhà, hẹn em hôm khác nhé."


Ngay sau đó dường như Mục Thần lại có ý muốn trêu chọc tôi:"Em gái nhỏ có lòng tốt thì giúp anh theo đuổi người trong lòng đi, chờ mọi chuyện thành công ngày nào cũng bao cơm em."


Tôi lúc này vẫn đang trong tình trạng ngái ngủ không nghĩ ngợi gì mà đồng ý:" Được thôi, lúc đó sẽ ăn cho anh phá sản."


Muộn như vậy tôi vẫn cố nghĩ ra một số chủ ý tốt cho Mục Thần, ví dụ như tặng hoa, hẹn đi xem phim, đưa cô ấy đi ăn uống, thỉnh thoảng sẽ tạo một số bất ngờ nhỏ. Điều quan trọng hơn là con gái mong muốn có được cảm giác an tòan, chỉ cần có thể đáp ứng liền sẽ thành công.


Thật không ngờ đây chính là cái hố tôi đang tự đào để mình nhảy vào. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro