13. Quyết không lùi bước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Sắt vừa trở về, thấy mọi người đã đứng đợi hắn. Vô Tâm mở lời "Thế nào?"

"Ba quyền, sáu kiếm" Tiêu Sắt nhàn nhạt trả lời. Thuật lại cuộc nói chuyện lúc nãy. Cơ Tuyết bước lại vỗ vai Tiêu Sắt "Cố lên, huynh làm được. Không đem được nhóc con về, thì huynh chuẩn bị tinh thần bị ta đập là vừa"

Tiêu Sắt hất tay Cơ Tuyết ra "Muội là đang cổ vũ ta hay là đe dọa ta thế". Cơ Tuyết đứng xoa xoa tay "Cả 2 đó, đồ khó ở"

"Muội.." Tiêu Sắt nổi quạo chỉ tay vào Cơ Tuyết, hắn gặp chuyện còn chưa đủ hay sao. Sư muội này của hắn còn chọc tức hắn nữa. Cơ Tuyết thấy hắn tức lên thì né ra, chạy mất.

Vô Tâm hạ tay Tiêu Sắt xuống "Có trách thì trách huynh biết chọn nương tử, bản thân huynh phải nỗ lực rồi"

"Đúng vậy, đệ phải tự cố lên" Đường Liên lên tiếng cổ vũ hắn. Mấy người phía sau cũng cố lên Rồi ai nấy về nghỉ ngơi.

Nhược Y cùng Thiên Lạc rời khỏi, đối Tiêu Sắt nháy mắt 1 cái, chỉ chỉ vào 1 căn phòng. Tiêu Sắt hiểu ý của Nhược Y, gật đầu như đã hiểu, nói nhỏ "Cảm ơn."

Mở ra cánh cửa phòng, hắn nhìn cục bông nhỏ đang ngủ say. Khẽ khàng bước lại gần y nói nhỏ "Tiểu Hồ Ly, nhất định đệ sẽ là của huynh."

Sáng hôm sau, đúng như định ước. Lôi Kinh Bộ đã chờ hắn từ lâu. Tiêu Sắt thong thả đi đến "Không ngờ Lôi huynh đây lại muốn nhanh chóng được đánh ta đến như thế."

"Để Tiêu huynh chê cười rồi. Bắt đầu thôi"

"Được, vậy đến đi" Tiêu Sắt vận linh lực phòng vệ bản thân, ánh mắt kiên quyết nhìn thẳng vào Lôi Kinh Bộ.

Lôi Kinh Bộ thầm đánh giá, khí thế thật sự không tồi "Tiêu huynh, giữ vững nhé." Dứt câu Lôi Kinh Bộ hướng tới hắn xuất quyền.

Quyền thứ nhất, Tiêu Sắt vững vàng chống đỡ, quyền thứ hai Lôi Kinh Bộ tăng thêm lực đạo, khiến Tiêu Sắt di chuyển 1 chút, đến quyền cuối cùng Lôi Kinh Bộ nói "Dù ta chỉ hơn Tiêu huynh 1 tiểu cảnh giới, nhưng không thể phủ nhận huynh đúng là thiên tài. Vậy ta đành tung hết sức lực thôi."

"Đến đây"

"Sảng khoái" Lôi Kinh Bộ đem toàn bộ linh lực vào trong 1 quyền, 1 đường xông thẳng đến Tiêu Sắt. Lực đạo 1 quyền này của Lôi Kinh Bộ khiến Tiêu Sắt lùi về sau mấy bước, tay vừa đỡ quyền run run hạ xuống.

Lôi Kinh Bộ sau khi xuất ra 3 quyền, Tiêu Sắt vẫn đứng vững, nhìn hắn nói "Thử thách thứ nhất, thông qua. Huynh rất cừ"

"Đa tạ" Tiêu Sắt nhìn Lôi Kinh Bộ rời đi. Ánh mắt hướng lên nơi Lý Hàn Y đang đứng, thấy Lý Hàn y cũng xoay người đi thì lên tiếng "Hàn Y trưởng lão, thử thách thứ 2, bắt đầu luôn đi."

Lôi Vô Kiệt lúc này mới ngủ dậy chưa lâu, thấy mọi người tụ họp lại nên đến xem, vừa hay nghe được câu nói của Tiêu Sắt. Y chạy lại chổ mọi người hỏi "Sao Tiêu Sắt lại đánh nhau với tỷ tỷ của đệ rồi?"

"Không phải đánh nhau, là đọ sức giữa các tu tiên giả thôi" Đường Liên đối y nói dối. Mấy người kia cũng nói theo. Thật ra cũng không thể trách bọn họ, là Tiêu Sắt dặn họ không được nói cho y biết.

Lôi Vô Kiệt nghe xong thì một mặt ngây thơ, đáng yêu "Ra là thế" dễ dàng tin lời họ. Còn nói "Nhân loại các huynh thật thú vị, ra là ta vẫn chưa hiểu biết nhiều" làm mấy người kia thấy bản thân như phạm tội. Y đứng đó háo hức bao nhiêu, người bên cạnh y lại ôm đầu khổ sở bấy nhiêu.

Tiêu Sắt và Lý Hàn Y bị y thu hút, ánh mắt trông theo. Nhìn y 1 chút, Lý Hàn Y nói với Tiêu Sắt "Ngươi chắc chắn muốn đấu tiếp?"

"Đúng. Ta muốn đấu tiếp"

"Ngươi là đang khinh thường ta"

"Không. Chỉ là đau dài không bằng đau ngắn. Dù sao ta vẫn ổn, nên tiếp tục đi"

"Được, như ý ngươi muốn. Đỡ lấy"

Hai chiêu kiếm đầu, Lý Hàn y chỉ vận yêu lực vào kiếm. Nàng Và Triệu Ngọc Chân đã bàn với nhau. Nếu hắn vượt qua được 2 chiêu kiếm đầu, thì sẽ dùng chiêu thứ 3 để quyết định.

Chiêu thứ nhất Lý Hàn Y chém ngang tới, khiến Tiêu Sắt lùi đến mức đụng thân cột, chiêu thứ 2 nàng chém thắng tới, Tiêu Sắt dùng côn đỡ, chịu lực quá mạnh mà khuỵ 1 gối xuống, khóe miệng liền chảy ra 1 dòng máu .

Lý Hàn Y thu kiếm về nhìn Tiêu Sắt, thấy hắn lập tức đứng lên. Đập mạnh côn xuống "Hàn Y trưởng lão, vẫn còn 1 chiêu"

Lý Hàn Y quay qua nhìn đệ đệ, thấy y bồn chồn vì lo lắng cho hắn, nàng đề nghị với Tiêu Sắt "Cho ngươi nghỉ ngơi, chiêu thứ 3 này chiều nay quay lại đỡ"

Tiêu Sắt lau đi vết máu ở khóe miệng "Ta không cần, tiếp tục"

"Được, vậy ngươi cẩn thận. Chiêu thứ 3, Nguyệt Tịch Hoa Thần"

Chiêu kiếm vừa ra, vô số cánh hoa bay đến tạo 1 bông hoa lớn trong không trung. Lý Hàn Y, tay cầm kiếm, 1 đường vung kiếm đến phía trước hô "Đi". Ngàn vạn cánh hoa liền hướng Tiêu Sắt đánh thẳng đến.

Tiêu Sắt vận hết linh lực ra đỡ, bị 1 chiêu kiếm này đánh ngã xuống đất. Thân ảnh lam y vừa ngã xuống, lại nhanh chóng chống tay ngồi dậy, vừa định đứng dậy liền phun ra 1 ngụm máu.

"Nếu không phải ngươi đã đấu trước với Lôi Kinh Bộ, thì đã không đến nỗi này. Thử thách thứ 2, thông qua"

"Hàn Y trưởng lão quá khen rồi" Miễn cưỡng đứng thẳng, hắn nhìn Triệu Ngọc Chân "Ngọc Chân chưởng môn, vãn bối đành để chiều này mới tới tiếp kiếm của Ngọc Chân được rồi"

"Tiêu Sắt, ngươi thật khéo đùa, tình trạng này của ngươi, mai mới có thể đến" Triệu Ngọc Chân không nói dối hắn. Bây giờ hắn đã cạn linh lực, muốn chiều nay hồi phục là không thể.

Nhưng trời sinh Tiêu Sắt thích gì làm nấy, không thích nghe ai nên đã cãi lại "Đến chiều là có thể đấu, ta nói ta không sao."

"Tiêu Sắt, tên điên kia. Huynh cút xuống nghỉ ngơi cho ta" Lôi Vô Kiệt bị Tiêu Sắt làm cho phẫn nộ rồi. Tiêu Sắt này điên rồi sao, có biết y lo lắng không kia chứ.

"Huynh.." Tiêu Sắt vừa muốn nói gì đó, liền bị y chặn lại. Mắng té tát "Huynh gì mà huynh. Không cần mạng nữa sao hả? Còn muốn đánh, có đi nghỉ ngơi ngay không hả?"
Tiêu Sắt lúc nãy còn muốn giải thích, sau chỉ biết đứng im chịu trận. Chỉ là không ngờ, tiểu Hồ Ly cũng ít có đanh đá.

■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■
Từ giờ tui sẽ nạnh nùng. Chứ mí ng ăn hiếp, hăm dọa tui quá gòi. Phải nạnh nùng lên thoi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro