15. Tiểu Hồ Ly giận rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đa tạ" Tiêu Sắt tay cầm côn, cả người hơi chao đảo, được Lôi Vô Kiệt bay xuống đỡ lấy. Mắt y đỏ hoe nhìn hắn "Tiêu Sắt, huynh có sao không?"

Tiêu Sắt đối y mỉm cười "Huynh không sao. Ngọc Chân chưởng môn, Hàn Y trưởng lão, xin phép cáo từ"

"Đệ đưa huynh ấy đi trước" Lôi Vô Kiệt cúi đầu hành lễ rồi dìu Tiêu Sắt về phòng.

Triệu Ngọc Chân quay qua nói với Lý Hàn Y đang nhìn theo họ "Tiểu tiên nữ, có thể tin tưởng giao tiểu Kiệt cho hắn"

"Muội biết, xem ra tiểu Kiệt chọn đúng người rồi."

"Được rồi, đừng có ưu sầu như thế. Huynh dẫn muội đi dạo nhé"

"Được." Lý Hàn Y vui vẻ đáp. Triệu Ngọc Chân liền nắm tay nàng rời đi.

Trở lại phòng Tiêu Sắt, Vô Tâm sau khi xem xét lần nữa cho Tiêu Sắt nói với mọi người "Huynh ấy cũng là bị hao tổn linh lực quá độ như hôm qua, nhưng do lúc đấu có đột phá nên đã đỡ được triệu chứng ấy, đổi lại là bị trọng thương, nhưng không nặng. Chỉ cần uống.."

"Ta có thể vào không? Ta là Lôi Kinh Bộ"

"Được, huynh vào đi" Vô Tâm có chút khó chịu, đang nói lại bỗng có người gọi cửa.

"Đây là đan dược trị thương, ta đem đến cho Tiêu huynh". Lôi Kinh Bộ bước vào, trên tay là 1 hộp gỗ nhỏ đưa cho Lôi Vô Kiệt. Y nhận lấy rồi cảm ơn Lôi Kinh Bộ.

Tiêu Sắt cũng gượng dậy muốn đối Lôi Kinh Bộ cảm ơn. Lôi Kinh Bộ vội vàng nói "Không cần khách khí, cứ nằm nghỉ đi. Ta đi trước, cáo từ"

Lôi Kinh Bộ vừa đi, không khí liền im ắng lạ thường. Lôi Vô Kiệt từ lúc đưa Tiêu Sắt về phòng 1 câu cũng không nói. Hết loay hoay lấy nước ấm, rồi giúp Tiêu Sắt đắp chăn, nhưng tuyệt nhiên giữ im lặng khiến mọi người và Tiêu Sắt không biết làm sao.

Đám người Vô Tâm ra hiệu với nhau, sau đó nói với hai người kia "Bọn ta ra ngoài kêu người làm chút đồ ăn cho hai người"

Sau khi ra khỏi phòng, Thiên Lạc liền nói nhỏ "Lần đầu tiên muội thấy đệ ấy như vậy đó, giờ phải làm sao?"

Nhược Y nhìn vào trong phòng rồi nói "Đành để họ tự giải quyết thôi" dứt lời cả đám đồng loạt thở dài. Không ngờ nhóc con khi giận lên cũng rất đáng sợ.

Lúc này trong phòng, Tiêu Sắt thật sự bức bối muốn chết rồi. Nhân lúc y lại giúp mình lau mặt, nắm lấy tay y kéo lại "Tiểu Hồ Ly, đệ giận huynh sao?"

"Đệ không có. Hình như có người đưa đồ ăn qua" Lôi Vô kiệt nghe tiếng gõ cửa, liền rút tay ra. Đem đồ ăn lại bàn, y đem Tiêu Sắt đỡ đến bàn ngồi nói "Huynh ăn đi, rồi uống thuốc."

"Huynh.." Tiêu Sắt muốn giữ y lại. Nhưng vừa ngước lên y đã đi mất rồi. Hắn vừa ăn vừa thở dài, cục bông nhỏ giận hắn rồi.

Lôi Vô Kiệt bỏ đi một mạch tới tối mới quay lại. Vừa hay gặp Vô Tâm ở cửa, Vô Tâm nói với y "Tiêu Sắt vừa uống đan dược, đã ngủ rồi, huynh ấy cứ hỏi đệ suốt"

"Đệ biết rồi, đa tạ huynh"

"Không có gì"

Tiễn Vô Tâm rời đi, Lôi Vô Kiệt mở cửa nhìn vào trong, thấy Tiêu Sắt đã an ổn ngủ thì y cũng yên tâm. Đóng cửa phòng lại, Lôi Vô Kiệt bay lên cây đào gần đó, hướng mắt lên bầu trời đầy sao rực rỡ như suy nghĩ điều gì đó.

"Đệ đệ của tỷ khó ngủ sao?"

"Tỷ tỷ, tỷ chưa ngủ sao?" Nhìn thấy Lý Hàn Y đứng trên mái nhà, y cũng lên mái nhà đứng chung. Rồi lại thất thần ngồi xuống.

Lôi Vô Kiệt lại ngước lên nhìn bầu trời sao giọng như có như không hỏi Lý Hàn Y "Tỷ, ba cuộc tỷ thí đó, có phải không đơn giản chỉ là đọ sức?"

"Đệ.. đệ biết rồi sao?" Lôi Vô Kiệt đối nàng cười cười đáp "Cũng không hẳn, đệ chỉ đoán thôi. Dù sao đệ cũng là Hồ Ly đó". Y nhanh chóng nói tiếp "Là vì lúc đỡ kiếm của tỷ phu, Tiêu Sắt luôn nhìn đệ nên đệ mới nghi ngờ"

"Ra là thế, nên hắn mới đột phá được tiểu cảnh giới"

"Tỷ nói gì?" Lôi Vô Kiệt do không tập trung, nghe tỷ nói, bản thân nghe không rõ hỏi lại. Lý Hàn Y trả lời y "Không có gì đâu"

Nàng vươn tay xoa đầu đệ đệ mình hỏi "Đệ có tình cảm với Tiêu Sắt không?"

"Tình cảm?"

"Đệ hiểu tỷ nói gì mà"

"Không lẽ, ý tỷ là Tiêu Sắt huynh ấy.."

"Đúng, mọi chuyện giống như đệ đang nghĩ" Lý Hàn Y thấy đệ đệ bất ngờ mở to mắt, lại xoa đầu y mấy cái rồi giải thích "Đệ khi xưa, lúc vừa mới sinh ra đã có 9 đuôi, là một thân Hồng hồ quý hiếm, ngàn năm có 1 của tộc Hồ Ly. Sau đó, trong một lần mẹ dẫn ta và đệ ra ngoài, vô tình phát hiện được đệ có thể hấp thụ linh khí đồng thời còn tự hòa hợp được 2 loại sức mạnh đó với nhau. Là 1 Thiên Sinh Linh Lung, được linh khí yêu thích, cho nên từ đó mới không để đệ đi ra ngoài lần nữa"

Lý Hàn Y thu lại cánh tay đang xoa đầu y, chạm vào cánh hoa sơn trà bị gió thổi đi nói tiếp " Nhưng không ngờ lý do khiến đệ ra khỏi tộc, gặp phải nguy hiểm lại là ta. Tiểu Kiệt, đệ có giận ta không?"

"Ta không giận tỷ" Lôi Vô Kiệt đứng dậy đối diện với Lý Hàn Y "Sư phụ và các trưởng bối nói, tỷ ra ngoài vì muốn mạnh lên, vì muốn bảo vệ ta, vậy tại sao ta lại giận tỷ"

Lý Hàn Y đối y cười cưng chiều "Tiểu Kiệt, cảm ơn đệ."

■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■▪︎■
Chap mới nà. Tui sẽ ráng vt chap nữa, nhưng mà k dám chắc có xong đc hok đâu nha. Tại sợ bị kẹt văn. Hôm nay tại tui phải chăm fic hiện đại kia nên h mới vt đc bên đây, chứ thiên vị fic Hồ Ly quá rồi.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro