1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bỏ qua nội dung

Sơn Nhi

MENU

SƠN HÀ BẤT DẠ THIÊN

[Bất Dạ Thiên] Chương 1

Posted by MANH on 18.11.2019

Vượt thời gian về thế giới cổ đại, Đường Thận vốn định mở tiệm buôn bán nhỏ lẻ, làm một phú ông be bé an nhàn. Ấy thế mà trước cảnh dân chúng lầm than cơ cực, hoàng đế ích kỉ giả dối, ân sư ra đi để lại bao tiếc nuối, cậu chợt nhận ra mình đang ở trong một thời đại đầy rẫy bất công và lạc hậu. Cậu quyết tâm vận dụng mưu lược, những mong giúp bốn bể được thái bình. Đặt chân vào chốn quan trường, cẩn trọng từng lời ăn tiếng nói, Đường Thận và Vương Trăn sánh vai nhau bước trên con đường đầy gian truân. Muốn giàu sang, phải làm đường, mở lối (*), khát khao của tôi là mang phồn vinh thịnh vượng đến với non sông này!

(*thành ngữ Trung Quốc)

Anh nghĩ rồi, nhà chúng mình không có tiền đâu em.

Đầu tháng sáu, nắng chói chang.

Cải ra hoa vàng rực như màu nắng, trải khắp ruộng đồng. Từ đằng xa trông lại cứ ngỡ biển vàng mênh mông dập dờn trong gió. Ở cổng tây thôn Triệu gia, sát bên ruộng cải dầu là một học đường rộng hai tiến.

Hồi xưa, thôn Triệu gia vốn có một cái tên khác. Nhưng nhiều năm về trước, trong thôn bỗng nảy đâu ra một ông quan cử nhân, và thế là để được hưởng sái tài văn chương Văn Khúc tinh quân ban phát, trưởng thôn bấy giờ bèn hô hào sửa tên thôn theo họ của vị cử nhân nọ. Kể từ ấy, thôn này mới đổi thành thôn Triệu gia.

Hiện tại, không khí bên ngoài học đường hết sức hân hoan náo nhiệt.

Hai người đàn ông trung niên lực lưỡng mặc áo ngắn khệ nệ khiêng một rương gỗ đi vào học đường. Bầu không khí bên trong học đường trang nghiêm hơn hẳn, ngồi ở vị trí cao nhất là phu tử họ Tằng, đứng bên trái ông là một thiếu niên tuấn tú.

Hai người vừa khiêng rương gỗ vào trong học đường thì một người phụ nữ dắt đứa bé trai chừng tám tuổi cũng bước vào theo.

Người phụ nữ ấy rón rén ngẩng đầu, liếc nhìn Tằng phu tử một cái rồi lia mắt đi chỗ khác. Lúc ánh mắt lướt qua cậu thiếu niên khôi ngô bên cạnh ông, người phụ nữ không nén nổi ngạc nhiên, suýt thì buột miệng “Ô” lên một tiếng. Đúng lúc ấy, Tằng phu tử cũng cất tiếng hô: “Quỳ lạy Thánh nhân.”

Người phụ nữ cuống quýt: “Nào con, quỳ xuống lạy Thánh nhân mau lên.”

Chú bé con nào đã biết Thánh nhân Tiên nhân là gì, thấy mẹ bảo quỳ thì cũng ngơ ngơ ngác ngác quỳ xuống. Chú cứ y theo lời Tằng phu tử và mẹ mình, ngoan ngoãn dập đầu lạy ba lạy trước bài vị Khổng Tử, sau đó quay về phía Tằng phu tử lạy thêm ba lần.

Tằng phu tử gật gù, giơ tay lên. Đường Thận lập tức bước lên phía trước, đỡ lấy chiếc bút son từ tay người nhà chú bé, đưa cho Tằng phu tử. Phu tử họ Tằng tay phải cầm bút son, tay trái nhấc quyển Luận ngữ. Đoạn ông dùng bút son khoanh một dấu ở câu đầu tiên trong sách, hắng giọng: “Khổng Tử dạy: học đi đôi với hành, chẳng vui lắm sao?”

Người mẹ vốn chẳng hiểu câu nói này, nhưng trước khi đến học đường cô ta đã nhắc đi nhắc lại không biết bao nhiêu lần cho cậu con trai. Chú bé vừa nghe thế, liền đọc theo được ngay. 

Tằng phu tử vuốt chòm râu mép dài nghêu: “Trẻ nhỏ dễ dạy.”

Mọi người cùng thở phào nhẹ nhõm. Đường Thận nhận lấy bút son và cuốn sách từ tay Tằng phu tử.

Vậy là coi như xong lễ “Khai bút trừ u mê” hôm nay. 

Thôn Triệu gia có hơn bảy mươi hộ, trong mười dặm tám thôn vùng này cũng coi là một thôn lớn. Tháng này trong thôn có hai đứa trẻ bắt đầu đi học. Trước khi nhập học, những đứa trẻ này đều phải được Tằng phu tử tự tay làm lễ xóa bỏ u mê, ngu dốt. Cứ mỗi dịp như vậy, Tằng phu tử sẽ mời một học trò theo mình thực hiện nghi lễ trừ u mê. Đối với bọn học trò, được chọn chính là một vinh hạnh.

Trước đây người được chọn thường là đứa cháu trai có họ hàng xa với ông ta, nhưng hai lần gần đây nhất không hiểu tại sao Đường Thận lại luôn được trao vinh dự ấy.

Người phụ nữ kia dắt con mình đứng dậy, nhìn Đường Thận đầy khó hiểu. Cô ta toan nói gì đó, nhưng anh trai cô ta đã chen vào.

Người anh trai chính là một trong hai người khiêng rương gỗ, anh ta chất vấn ngay: “Tằng tiên sinh, sao ngài cứ mời thằng ranh họ Đường này làm lễ trừ u mê vậy? Thằng nhóc này không đi học ở học đường, về sau cũng không thành người đọc sách được. Chúng tôi đều kính trọng ngài nên mới mời ngài làm lễ trừ u mê, ngài sao có thể…” Sao có thể mời thằng nhãi ranh chưa đọc nổi cuốn sách nào cùng làm lễ được!

Ở thôn Triệu gia, phu tử họ Tằng là tú tài duy nhất. Là người có công danh, ông ta gặp quan huyện cũng không phải quỳ. Người đàn ông kia không dám nói cả câu, nhưng sự khinh rẻ lộ rõ trong giọng điệu hằn học.

Tằng phu tử nói: “Hiện giờ ở thôn Triệu gia có phải chỉ có mình lão phu là tú tài không?”

Người đàn ông đáp: “Dĩ nhiên.”

Tằng phu tử hừ một tiếng: “Cách đây một năm thì đâu phải thế. Vậy ta hỏi anh, tuy hiện nay Đường Thận không theo học ở chỗ ta, nhưng cha của thằng bé có phải tú tài không?”

Người đàn ông lúng túng: “Cái này…”

“Lúc Đường tú tài còn tại thế, các người ai ai cũng nịnh bợ anh ta, van nài anh ta giúp con các người trừ ngu diệt dốt. Giờ đây, nhân tài mới mất được một năm, các người đã phủi sạch chuyện ngày xưa. Ta mời con trai của Đường tú tài giúp con các người trừ u mê, các người còn làm mình làm mẩy sao?”

Người đàn ông kia câm như hến, liếc nhìn Đường Thận đầy xấu hổ.

Ấy thế mà Đường Thận vẫn ung dung, ánh mắt không chút vẩn đục, nét cười nhẹ nhè vương trên môi, tựa hồ như không hề bị ảnh hưởng.

Lễ trừ u mê kết thúc, gia đình đứa trẻ liền gửi Tằng phu tử và Đường Thận hai bao lì xì. Tặng lì xì xong lại biếu một hộp lương cao, một gói điềm tống với ý nghĩa “Cao tống”, tức đỗ đạt cao1.

[1] Lương là mát, cao là bánh. Lương cao là một món làm từ gạo nếp, ăn lạnh. Điềm tống thì chính là món bánh gio (bánh tro/bánh ú) nhân ngọt. “Cao tống” đọc gần giống với “cao trung” là đỗ đạt cao.

Chờ gia đình người ta đi rồi, Đường Thận bèn nói: “Tiên sinh giúp đỡ con được lúc này, chứ đâu thể lo cho con cả đời.”

Tằng phu tử bốc một miếng lương cao, vừa ăn vừa nói: “Mi cũng biết thế cơ à? Giá mà mi biết thương lão già sắp xuống lỗ như ta đây thì đã khẩn trương về nhà dùi mài kinh sử, sớm ngày vinh quy bái tổ rồi!”

Đường Thận nhún vai: “Tiểu tử nhà tranh vách đất, không lo nổi thúc tu.”

Thúc tu2 chính là tiền học phí.

Tằng phu tử cả giận: “Lão phu đòi mi nộp thúc tu bao giờ?” Dứt lời, ông bốc bánh ném vào người Đường Thận.

Cậu trai trẻ cười phá lên, né miếng bánh, vớ bao lì xì rồi dông thẳng. Chạy nửa đường chợt nhớ ra là quên cái gì, cậu vội quay ngược lại xách theo hai gói bánh gio và lương cao người ta biếu.

Tằng phu tử tức lồi cả mắt.

Đường Thận tỉnh bơ: “A Hoàng nó thích ăn.”

“Mi xéo ngay cho ta!”

“Ha ha ha ha.”

Rời khỏi học đường, đi giữa ruộng hoa cải, Đường Thận mở hộp lấy một miếng lương cao ra nếm thử.

“Ừm… có táo đỏ, gạo nếp, táo thơm quá, như kem táo ý nhỉ?” Nói xong, cậu lắc đầu cười: “Còn lâu mới bằng kem được!” Miệng thì nói vậy, đi được mấy bước, cậu đã lại bốc thêm một miếng bỏ tọt vào mồm.

Đi hết ruộng cải dầu, Đường Thận quay đầu lại nhìn về phía học đường.

Trời xanh mây trắng, cúc vàng xóm thôn.

“Đã hai tháng rồi…”

Đúng vậy, từ khi Đường Thận xuyên thời gian đến thôn Triệu gia, nhập vào thân xác “Đường Thận” này, đã tròn hai tháng.

Tên thật của cậu cũng là Đường Thận.

Hai tháng trước, cậu vẫn là nghiên cứu sinh của trường đại học top 2 toàn quốc, tham gia nghiên cứu thống kê sản lượng tiêu thụ năng lượng tái tạo với giáo sư hướng dẫn hàng đầu.

Nghiên cứu lần này gần như vắt kiệt sức các nghiên cứu sinh trong viện. Đường Thận thức trắng ba ngày ba đêm, trầy trật mãi mới tính toán xong số liệu quan trọng nhất. Nào ngờ vừa chợp mắt, tỉnh lại đã đến nơi này.

Lúc ấy chân ướt chân ráo về thời cổ đại, Đường Thận còn chưa tỉnh giấc chiêm bao, vẫn lang thang trong đống số liệu nghiên cứu, thế mà đón chào cậu chính là vấn đề sống còn vô cùng cấp bách: Không có cơm ăn. 

Nhớ lại chuyện đau lòng từ hai tháng trước, Đường Thận khóc không thành tiếng. Cậu xách lương cao và bánh gio đi tới quán trà thảo dược3 đầu thôn. Vừa tới nơi đã nghe tiếng con gái lanh lảnh vang lên: “Đường Thận! Anh lượn đi chơi đâu thế hả?”

[3] 凉茶 (lương trà) có tác dụng giải nhiệt

Bóng áo vải bố xám xịt vụt qua, nghênh ngang chặn trước mặt Đường Thận.

Đứng trước mặt Đường Thận là một cô bé gầy nhom, đen nhẻm, thoạt trông tầm tám, chín tuổi, nhưng chỉ cao đến eo Đường Thận mười ba tuổi. Cô nhóc kiễng chân lên, trừng trộ Đường Thận. Trên trán trên người cô bé mướt mồ hôi. “Cả sáng không thấy anh đâu! Bao nhiêu nước hoa quả em phải bán hết một mình đó!”

Đường Thận huơ huơ hai gói bánh lên: “Thấy gì đây không? Anh đi đến chỗ Tằng phu tử mà.”

Mắt cô nhóc sáng ngời: “Em đói!”

“Cho em ăn tất.”

Đường Hoàng bốc một miếng lương cao, ăn ngấu nghiến. “Bánh gio để đó, về nhà em hấp lên cho anh ăn.” – Đường Thận nói. “Em cứ ăn hết đi. Sáng hôm nay bán nước quả được bao nhiêu tiền?”

Cô nhóc đang hồ hởi ăn bánh, nghe thấy câu này liền đanh mặt, lườm Đường Thận: “Anh hỏi làm gì? Em nói cho anh biết, tiền hàng em cấm anh đụng một xu, để đó đóng học phí. Anh phải đi học lại đấy!”

Đường Thận không đáp, cậu nhìn con bé mồ hôi mồ kê nhễ nhại, chau mày: “Sao em không uống nước hoa quả cho đỡ nóng?”

“Không uống, nước để bán lấy tiền!”

 Đường Thận rót một cốc nước trái cây cho A Hoàng. Thoạt tiên con bé còn vùng vằng, mãi sau mới chịu nhận. Nó cẩn thận húp một ngụm, khoan khoái híp cả mắt.

Cô chủ quán trà thảo dược mỉm cười nói: “Đường Thận đến đó hả? Cháu yên tâm, A Hoàng nhà cháu đã bán được rất nhiều nước hoa quả từ sáng sớm rồi. Có mấy thằng côn đồ thấy cháu không ở đây bèn đến gây sự với A Hoàng, cô còn chưa ra oai, A Hoàng nhà cháu đã dọa chúng nó chạy mất dép. Con bé gầy một mẩu mà trông hàng ghê gớm phải biết!”

Đường Thận nghe hai chữ “côn đồ” thì giận tái mặt. Cậu nhếch mép, nụ cười lạnh đến mức giữa ngày hè cũng khiến người ta nổi da gà.

“Chúng nó còn dám vác mặt đến hả?”

Vừa dứt lời, lũ côn đồ đã lục tục kéo tới đầu thôn. Chúng nó đang kéo bè đi bắt nạt Đường Hoàng, nhưng vừa nhác thấy Đường Thận, cả lũ đứng đực ra như trời trồng. Tên cầm đầu chửi tục một câu, ngồi phệt xuống tảng đá, ngó Đường Thận lom lom. 

Đường Thận chỉ cười.

Tên côn đồ nghiến răng, không dám nhúc nhích.

Tình cảnh lúc này trông hết sức tức cười. Một toán mười bảy, mười tám tên đầu bò đầu bướu đứng trước một thiếu niên mười hai, mười ba tuổi, nhưng không thằng nào dám ho he lấy một câu. Đúng là chuyện không tưởng! Tuy nhiên, nếu được chứng kiến cảnh đám côn đồ này bị chàng thiếu niên xách dao phay rượt từ cổng Đông thôn sang cổng Tây thôn cách đây hai tháng, chắc bạn sẽ không thấy có gì lạ lùng.

Toán côn đồ có chết cũng không quên hôm ấy Đường Thận hung hãn đến nhường nào. Thằng ranh gầy giơ xương sườn xương ống, nhưng hai con mắt nó đỏ lừ hệt mắt quỷ. Tay lăm lăm con dao phay, nó lùa sau đít đám vô lại như một hung thần. Cả bọn chạy trối chết đến tận bờ sông, nhảy xuống trốn đi miết, lúc bấy giờ Đường Thận mới không đuổi theo nữa. 

Đường tú tài mất đã tròn một năm, nhà họ Đường chỉ còn lại hai anh em cù bơ cù bất. Lũ côn đồ trong thôn từ trước vẫn bắt nạt hai đứa như cơm bữa, vốn chẳng phải chuyện gì to tát. Chẳng hiểu sao, sau một trận ốm thập tử nhất sinh cách đây hai tháng, Đường Thận khỏi bệnh xong thì như hóa thành người khác.

Cậu chẳng còn khúm núm, nhát gan sợ sệt giống trước đây. Hết hăm dọa lũ côn đồ chạy mất guốc, cậu lại chiếm được lòng mến yêu của Tằng phu tử. Tài nhất là cậu chế biến được thứ trái cây chua loét không ai thèm trước cổng nhà thành một loại “nước táo” kì lạ. Loại nước quả mới đó chua chua ngọt ngọt, uống giải khát mùa hè không gì bằng, người trong thôn ai cũng thích mua về uống. 

Vợ chồng chủ quán trà thảo dược thương hai đứa trẻ mồ côi, bèn cho chúng bày sạp bán nước quả ở trước quán nhà mình. Hai đứa trẻ con cũng không pha được nhiều nước quả lắm, không ảnh hưởng chuyện bán buôn nhà họ. Trái lại, hai vợ chồng thường nhân tiện giúp đỡ hai anh em.

Cô bé em ăn xong lương cao rồi liền hỏi: “Đường Thận, sáng nay anh mang nước hoa quả cho trưởng thôn đúng không?”

“Ừ, sao thế?”

“Cái cốc nước đó anh lấy có hai đồng!” Lỗ ơi là lỗ!

 Có người tới mua nước táo, Đường Thận rót cho người ta một cốc xong liền quay lại bảo: “Em chả hiểu gì cả. Đường Hoàng ơi, cái đó người ta gọi là quảng cáo.”

A Hoàng nhảy dựng lên: “Quảng cáo cái gì mà quảng cáo? Em thấy anh là Tán tài đồng tử4 theo hầu Quan Thế Âm Bồ Tát thì có. Mà này, sao em thấy dạo này anh lạ lắm, hồi trước anh toàn gọi em là A Hoàng chứ có gọi em là Đường Hoàng bao giờ đâu?”

[4] Tên gọi khác của Thiện tài đồng tử. Tán tài = rải tiền.

Đường Thận vênh mặt ra vẻ biết tuốt: “Đúng là đồ con nít con nôi, cái này là cả một nghệ thuật đấy!”

Trời về chiều càng oi bức, quán trà thảo dược càng tấp nập hơn.

Trà thảo dược rẻ, nước quả đắt, nhưng uống nước quả vừa giải nhiệt tốt vừa ngon hơn. Chỉ cần thỉnh thoảng có người mua nước trái cây là đủ tiền cơm cho hai anh em. Tầm chạng vạng tối, nước trái cây cũng sắp bán hết, Đường Thận bắt đầu đứng lên dọn quầy.

Xa xa, từ cổng thôn, một cỗ xe ngựa lắc lư lăn bánh trên con đường nhỏ, tiếng càng xe cọt cà cọt kẹt.

Thôn Triệu gia nằm gần chỗ giao giữa các thôn, bình thường cũng hay có người lạ đi ngang qua, nhưng xe ngựa hiếm khi đi qua đây, giỏi lắm cả tháng mới thấy một chuyến. A Hoàng tò mò tiến lại gần nhìn, Đường Thận cũng dõi mắt quan sát theo.

Có lẽ trời nóng quá, cỗ xe kia đi tới quán trà thảo dược liền đỗ lại.

Mành xe xốc lên, một người thanh niên mặc áo vải xanh vạt dài bước xuống xe trước tiên. Vừa xuống xe, anh ta liền quay lại đón người phía sau. Người chậm rãi xuống khỏi xe sau thanh niên là một ông cụ già. Ông cụ này tuy tuổi cao, tóc hoa râm, nhưng đôi mắt sáng quắc, lưng thẳng tắp, dáng dấp vô cùng uy nghiêm. 

Vốn quanh quẩn chốn ao làng, người dân trong thôn chỉ cảm thấy ông cụ này ắt hẳn là người bề trên, không ai dám nhìn thẳng. Kiếp trước, Đường Thận đã từng được tiếp xúc quan chức nhà nước cấp cao, cậu nhanh chóng nhận ra khí chất của người có địa vị ở ông lão. Đường Thận nghiêm mặt, thận trọng quan sát ông ta. 

Cậu bảo em gái: “Mình dọn hàng sớm thôi.”

A Hoàng quýnh lên: “Hả? Đã bán hết nước trái cây đâu?”

“Mang về nhà uống.”

“…”

“Đường Thận! Anh cứ xa xỉ như vậy, của cải nhà chúng ta sớm muộn cũng bị anh đốt sạch!”

Đường Thận nhủ thầm trong bụng: Tiền nong trong cái nhà này đâu đến lượt cậu đốt, gom góp lại còn chẳng đủ mua ba lạng dầu thắp đèn!

Mục lục || Chương 2

7/8/2021: Các bạn có thể bình luận ẩn danh ở nhà mình nhé, không cần tài khoản hay điền email đâu. Mình chỉnh vậy vì biết một số bạn không quen dùng WordPress hoặc không thích dùng acc chính khi đọc truyện.

Lời tác giả:

Đường Thận: Anh nghĩ rồi, chúng mình cũng không có tiền đâu em.

Đường Hoàng: Anh đừng nghĩ vớ vẩn!

Chú thích

[2] Trong Nho giáo khi xưa học trò đến gặp thầy lần đầu thì phải tặng lễ coi như là học phí.  

CHIA SẺ:

Nhấn vào chia sẻ trên Facebook (Opens in new window)Bấm để chia sẻ trên Twitter (Opens in new window)Bấm để chia sẻ trên Pinterest (Opens in new window)Bấm để gửi cho bạn bè (Opens in new window)

Đang tải...

Mạc Thần HoanSơn Hà Bất Dạ Thiên

Điều hướng bài viết

BÀI TRƯỚCVăn án

BÀI SAU[Bất Dạ Thiên] Chương 2

65 CommentsADD YOURS

NANA nói:

20.12.2021 lúc 12:33

Ủng hộ chủ nhà muộn nhé. Hehe đọc mượt lắm, chuyển thành ngữ cũng tự nhiên không bị cấn

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

20.12.2021 lúc 12:49

Cảm ơn bạn

Thích

Trả lời

TATA.HAHAHA nói:

14.12.2021 lúc 18:17

Hehe nhảy hố với chủ blog thui!!!

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

14.12.2021 lúc 18:27

Chúc bạn đọc truyện vui <3

Thích

Trả lời

ĐEN nói:

03.12.2021 lúc 20:30

Văn phong của tác giả chắc tay quá. Đọc ổn phết

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

TUTTIT33 nói:

27.11.2021 lúc 19:06

Đọc lại mới thấy ngay chương đầu đã thể hiện cái tình cái nghĩa của các “quân tử” rồi, Tằng phu tử cư xử với Đường Thận quá là chất

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

TAN nói:

21.11.2021 lúc 12:39

trời ơi?!
sau cuốn dữ v nè
tui thích văn phong của chủ nhà lúm nó trau chuốt tỉ mẩn lúm luônnnn
chính thức lọt hố hai anh em họ Đường 

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

21.11.2021 lúc 12:45

Ỏ ~~~ nhảy hố vui nhớ 

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

TAN nói:

21.11.2021 lúc 12:59

càng đọc càng hóngggg

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

ẨN DANH nói:

27.11.2021 lúc 03:58

Vừa ru cháu ngủ vừa nhảy hố nha :)))))

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

27.11.2021 lúc 11:26

=))))))))) độc giả này đặc biệt, tôi thích bạn rồi đấy <3

Thích

Trả lời

ẨN DANH nói:

09.11.2021 lúc 11:56

Cảm ơn chủ nhà nha, cũng lâu rồi mình mới thấy lại 1 nhà edit mượt mà và tâm huyết như thế này. Rất cảm ơn và luôn ủng hộ bạn.

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

09.11.2021 lúc 13:11

<3 Chúc bạn đọc truyện vui

Thích

Trả lời

ISN'T IT LOVELY? nói:

08.11.2021 lúc 12:27

09/11 nhảy hố từ hôm nay, chủ nhà dịch xịn qó, cảm ưn chủ nhà

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

08.11.2021 lúc 13:59

Ok chúc bạn đọc truyện vui ^^ mình chỉ edit thôi, chưa dịch được.

Thích

Trả lời

PÔNG CÚC nói:

05.11.2021 lúc 05:50

Edit mượt quá tui phải login để cmt r fll nè:))))

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

05.11.2021 lúc 08:34

 Đọc vui nhé

Thích

Trả lời

ẨN DANH nói:

02.11.2021 lúc 03:47

Thích cách chủ nhà edit, chăm chút từng chữ. Yêu quá đi

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

TRANG nói:

30.10.2021 lúc 01:22

Chủ nhà edit thích quá nên nhấn follow lun nè tr 

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

30.10.2021 lúc 02:11

Ỏ moah moah :3

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

XÙ HÚ nói:

29.10.2021 lúc 12:33

A Hoàng đáng yêu quá đi 

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

HẠNH PHẠM nói:

27.10.2021 lúc 04:05

Mới đọc 1 chương thôi nhưng thấy chủ nhà edit mượt quá nên để lại cmt để tặng lời khen cho cho chủ nhà:)) Cảm ơn chủ nhà đã edit truyện nha 

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

27.10.2021 lúc 04:34

Ok chúc bạn đọc truyện vui

Thích

Trả lời

GẤU BỰ nói:

26.10.2021 lúc 08:09

Yêu chủ nhà 

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

26.10.2021 lúc 10:20

Yêu cậu too

Thích

Trả lời

TƯ VĂN BẠI HOẠI nói:

24.10.2021 lúc 20:07

Chào bạn chủ nhà. Nay mình lượn lờ coi có truyện nào mới không thì vô tình gặp nhà bạn. Mới đọc chương 1 này thì mình rất thích giọng văn của bạn luôn á <3 Cám ơn bạn vì đã bỏ công sức edit cho một đứa chuyên đi đọc ké như mình đọc <3
P/s: Mà “học đường rộng hai tiến” là gì vậy bạn ? Chỗ “tiến” mình không hiểu lắm :((

Đã thích bởi 3 người

Trả lời

MANH nói:

24.10.2021 lúc 20:19

Cậu thích truyện là tớ vui rồi ^^ 1 tiến là 1 khu nhà 4 mặt bao quanh 1 sân như chữ 口 cậu nè, 2 tiến sẽ là nhà hình chữ 日. Cái này edit về sau tớ mới biết nên chú thích ở những chương sau. Chương này thì lười quá chưa bổ sung tại phải sửa lại hết số chú thích 

Đã thích bởi 2 người

Trả lời

MONGNAMKHA nói:

22.10.2021 lúc 20:56

Văn edit của bạn rất mượt và dễ thương. Cảm ơn đã dịch truyện nhé

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

22.10.2021 lúc 22:08

Mình chỉ edit từ QT thôi chưa dịch được hì hì. Chúc bạn đọc truyện vui nhé <3

Thích

Trả lời

DUYỆT LAM nói:

21.10.2021 lúc 12:31

Ui nhìn thấy cưng quá:3

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

PHAN PHAN nói:

20.10.2021 lúc 10:54

Mới đọc 1 chương là thấy râtq thích rồi. Cách dịch rất mượt, mình rất thích các thể loại truyện như vậy. Hy vọng bạn có thể hoàn thành nhiều truyên hơn vho mọi người đọc. Mình cảm ơn chủ nhà nhiều. I love you chu cà mo

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

20.10.2021 lúc 10:59

Mình edit từ QT k phải dịch bạn ơi  Cảm ơn bạn đã yêu thích.

Thích

Trả lời

DIEUHUYENNNN nói:

20.10.2021 lúc 05:02

Lâu ko đọc kiểu chủng điền như vầy. Mới chương 1 mà thấy ổn quá chủ nhà ơi :3

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

20.10.2021 lúc 11:33

Truyện hay lớm chúc bạn đọc vui :3

Thích

Trả lời

GNNER nói:

19.10.2021 lúc 14:50

Vượt thời gian về thế giới cố đại – “cổ đại”

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

19.10.2021 lúc 15:01

Cảm ơn nhé, tớ đã sửa

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

HOANGTHUYVY nói:

18.10.2021 lúc 05:10

Hello chủ nhà nha. Tui ghé đọc truyện đây. Mới chương đầu e thấy bạn edit ổn lắm, trình bày văn bản cũng đẹp nữa.

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

18.10.2021 lúc 11:51

Cảm ơn bạn nhé <3

Thích

Trả lời

QUANH nói:

17.10.2021 lúc 11:38

Yoooo ad iu

Thích

Trả lời

ANCHOI1209 nói:

17.10.2021 lúc 07:48

Truyện hay , hai anh em siêu dễ thương , ủng hộ chủ nhà 

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MAYMAIMUAYM nói:

17.10.2021 lúc 01:54

Đọc chương đầu thấy truyện rất thú vị, chủ nhà dịch mượt, ủng hộ chủ nhà

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

17.10.2021 lúc 02:00

Cảm ơn cậu, tớ chỉ edit từ bản QT thôi chứ không dịch được. Truyện đã hoàn chúc cậu cày vui 

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

JOSIEM nói:

13.09.2021 lúc 13:25

Cảm ơn chủ nhà rất nhiềuuu, mong chủ nhà thật khoẻ mạnh và vui vẻ mỗi ngày nhé 

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

13.09.2021 lúc 13:53

Cảm ơn cậu. Chúc cậu đọc truyện vui ^^

Thích

Trả lời

YAOIDAMIE nói:

26.08.2021 lúc 13:16

Giọng văn chủ nhà mượt lắm luôn ấy :v 10 đỉm

Thích

Trả lời

MANH nói:

26.08.2021 lúc 13:18

Cảm ơn bạn 

Thích

Trả lời

TƯỚC VŨ nói:

05.07.2021 lúc 08:18

Ta nói cái giọng văn edit của chủ nhà yêu chết đi dc, tui đu đây

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

05.07.2021 lúc 11:11

(~ ̄3 ̄)~ chòi òi yêu quớ, nhảy hố zuii nha

Thích

Trả lời

FLY209 nói:

15.11.2020 lúc 13:54

Í truyện cưng ghê, Đường Thận cưng ghê. Hơm ngờ đây là truyện trùng sinh hơ hơ :”3 Đọc mà nhớ tới Hai đứa trẻ của Thạch Lam =))))

Góp ý xíu: không hề dấu sự khinh rẻ => đoạn này phải là “giấu” chớ ha, giấu trong che giấu á :”3 ~
Dòng cuối cùng trong truyện mà Đường Thận thầm nhủ ý, đó hơm phải thoại nên bỏ ngoặc kép ở cuối câu đi hen :”3

Mỗi ngày một chương hơm biết có đuổi kịp tốc độ người anh êm hem :”3 ~

Đã thích bởi 2 người

Trả lời

MANH nói:

15.11.2020 lúc 14:42

Hi hi sửa ngay. Người anh em này làm chậm lắm. Tầm 3 tháng nữa hi vọng làm đến chương 130 gì đó.

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

KRONEYLAND nói:

08.11.2020 lúc 22:07

Có vụ này nhỏ xíu thui mà mình cũng không quá rõ nhưng cũng muốn góp ý xíu. Theo mình biết thì TQ thời phong kiến, triều đình có một bộ phận chuyên khai thác, bảo quản và phân phối đá lạnh. Hệ thống thưởng đá cho quan chức kéo dài đến tận thời nhà Thanh (nhiều khi còn có phốt tham ô đá).
Tuy có ghi chép về việc xây dựng hầm bảo quản, buôn bán đá lạnh trong dân gian, và đến thời Tống thì bách tính bình thường vẫn có thể mua đồ uống lạnh ở ven đường; nhưng mình không nghĩ đá sẽ xuất hiện ở vùng nông thôn nghèo như này, và giá cũng không thể rẻ.
Nên mình nghĩ thứ mà cô này bán là mấy loại nước mát thảo dược thôi, cùng lắm đem ngâm xuống giếng, chứ không thực sự là trà đá. Trà đá thì chắc là bingcha mà mình nghĩ trà này là lengcha thui.
Nên khi đọc truyện này và thấy trà đá xuất hiện mình đã tưởng tượng sai về bối cảnh thời đại, qua chương sau mới nhận ra  mình không tải raw nên cũng không rõ ra sao, có gì bạn check lại nha. Tại mình thấy sự xuất hiện của trà đá có hơi kỳ kỳ.

Đã thích bởi 3 người

Trả lời

MANH nói:

08.11.2020 lúc 22:17

Uây cậu nói tớ mới nhận ra. Đúng là 凉茶 cậu ạ. Lúc đầu edit tớ cứ nghĩ đến mấy quán trà đá vỉa hè :)))) Tầm 50 chương sau tác giả có nhắc đến việc đá/băng chỉ dùng trong cung đình và cho các quan lớn y như cậu nói luôn, mà lúc đấy tớ đã quên phéng r  Để tớ sửa lại. Cảm ơn nhé!

Đã thích bởi 3 người

Trả lời

MANH nói:

08.11.2020 lúc 22:30

Cậu đọc thấy chỗ nào là lạ nữa cứ nhắc để tớ sửa nhé <3

Đã thích bởi 2 người

Trả lời

KRONEYLAND nói:

10.11.2020 lúc 04:22

Okie nạ :3 Lúc trước tớ coi phim thấy có mỗi cục đá mà mấy ông quan tham ô tè le, xong có ông còn bay đầu, sốc quá nên đi tìm hiểu thử, vậy nên nhớ mãi 

Đã thích bởi 3 người

Trả lời

GON nói:

25.10.2021 lúc 00:17

Uiii cmt này xịn quá

Thích

Trả lời

A LÃN nói:

22.08.2020 lúc 01:53

Truyện hợp gu, chủ thớt edit còn rất mượt nữa, đọc thích lắm luôn. Cắm cọc ủng hộ chủ thớt ^0^~

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

22.08.2020 lúc 01:59

 đã lết được nửa bộ rồi đấy huhu

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

A LÃN nói:

22.08.2020 lúc 02:04

Hi vọng sẽ hoàn vào một ngày không xa, cơ mà chủ thớt cứ từ từ mà làm kẻo ảnh hưởng tới sức khỏe thì mệt 

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

DOTHINGOCCHI nói:

15.08.2020 lúc 23:17

truyện hay, lúc mới đọc đoạn đầu chương 1 mình nghĩ nó kiểu chính trị, suýt thì bỏ, nhưng đoạn sau 2 anh em hài hước, hợp guu mình, cảm ơn bạn đã edit, rất mượt, dùng từ rất hợp, có lẽ vài bạn sẽ bào là hơi bị hiện đại, nhưng mà mình cảm thấy đọc rất có cảm giác như truyện dịch ấy,

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

15.08.2020 lúc 23:27

Cảm ơn bạn ^^ Bộ này là sảng văn nên kể cả sang phần quan trường, chính trị cũng không hề khô khan chút nào (theo thiển ý của mình xD) Chúc bạn đọc truyện vui vẻ :)

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

DOTHINGOCCHI nói:

15.08.2020 lúc 23:41

mình thích ở chỗ bạn chú thích rất đầy đủ, ngoài ra còn để link chương trước và chương sau nữa, dễ cho reader dùng, vì mình đọc điện thoại, nếu k có link thì phải dùng chức năng quay lại mục lục, editor rất có tâm. Cảm ơn

Đã thích bởi 3 người

Trả lời

MINH THƯ nói:

29.10.2021 lúc 06:38

Chào chủ nhà nhé, thật cám ơn bạn chỉnh chế độ cmt ẩn danh. Mình quên mất mật khẩu wordpress mà vào mail lấy lại thì không biết sao lại mất dấu trang. Mình chỉ muốn nói cám ơn bạn nhìu nhen, đọc một chương đã thấy rất tâm huyết rồi, chú thích đầy đủ còn tinh tế từ màu sắc trang với cỡ chữ nữa đẹp lại dễ nhìn <3

Đã thích bởi 1 người

Trả lời

MANH nói:

29.10.2021 lúc 08:35

Đọc com của bạn mình vui quá  Chúc bạn đọc truyện vui nhé <3

Thích

SHIRAHANE383810733 nói:

03.07.2020 lúc 23:15

Bé con thương anh còn đáng yêu nữa. Thích nhất mấy truyện có nhân vật nữ dễ mến. Ủng hộ chủ nhà

Đã thích bởi 2 người

Trả lời

MANH nói:

03.07.2020 lúc 23:50

thanks cậu nhé <3

Thích

Trả lời

Chém gió thỏa thích đê ~~~~

Email của bạn sẽ không hiển thị công khai.

BÌNH LUẬN

TÊN

EMAIL

TRANG WEB

 Nhắc email khi có bình luận mới.

 Nhắc email khi có bài viết mới.

ĐĂNG KÍ LEO NÚI

Có 916 người theo dõi

Địa chỉ email:

HÃY CHỌT TUI NÈ ♡

ỐNG NHÒM VẠN DẶM

Tìm kiếm cho:

Theo dõi 

Trang này sử dụng cookie. 
Tìm hiểu cách kiểm soát ở trong: Chính Sách Cookie

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro