CHAP 14 🥩

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Jungkook ngủ rất trầm, mãi đến lúc lên máy bay tư nhân cũng không tỉnh lại, có lẽ do sợ cậu mệt hay vì lí do nào khác mà Taehyung cũng chỉ lặng yên ôm cậu, không hề có ý định gọi cậu dậy, nhìn một lát lại hôn hôn một lát, hôn đến lúc mày cậu nhăn lại, anh mới khẽ cười, nhưng sau đó nụ cười cũng tắt ngúm, chỉ còn một mạt lạnh lẽo....

" Đừng hận anh, Kookie à! Anh chỉ muốn bảo vệ em thật tốt mà thôi..."

Lúc Jungkook tỉnh lại thì hai người đang ở trên xe di chuyển về nhà, cậu rúc vào lòng anh, miệng ngáp ngắn ngáp dài, mặt cọ qua cọ lại trên lồng ngực anh, Taehyung sợ áo cọ đau mặt cậu liền ôn nhu mà xoa xoa, chọc Jungkook cười đến là vui vẻ.

Lấy lại tinh thần sau một giấc ngủ dài, Jungkook nhoài đầu ra cửa sổ để xem phong cảnh, nhìn thấy xung quanh chỉ toàn cây là cây, nghi hoặc nổi lên, cậu níu lấy vạt áo anh, hơi bất an nhích nhích cái mông lại gần, mím mím môi một hồi mới dám hỏi: "Hyungie à, mình đi đâu vậy anh?"

Taehyung im lặng, cậu càng bất an hơn, vừa định hỏi lại một lần nữa thì được anh ôm vào lòng đồng thời cũng nghe được câu trả lời ngắn gọn của anh: "Nhà mới."

"A? Nhà mới hình như có chút....xa? Hyungie ah, có cần phải đi xa như vậy không? Đối với công việc của anh hình như cũng có chút...bất lợi mà nhỉ?"

Taehyung không dám trả lời thêm nữa, anh sợ bản thân mình không nhịn được mà nói ra hết tất cả, anh biết mình ích kỉ, làm như vậy là không đúng, nhưng bản thân mình chỉ có thể tự nhủ rằng đây không có vấn đề gì cả, là anh muốn bảo hộ cậu thật tốt mà thôi.

Jungkook không thấy anh trả lời, nghi hoặc không ngừng tăng lên, nhưng cậu ép bản thân mình nhịn xuống. Sẽ không có việc gì, Hyungie rất thương cậu, anh sẽ không làm tổn thương cậu! Đúng vậy, chỉ là nhà mới mà thôi, làm gì có chuyện gì được chứ.

Xoắn xuýt một hồi cũng đã đến nơi, đây là một khu vực tư nhân biệt lập cao cấp, biệt thự mang phong cách cổ xưa, từng hoa văn tinh xảo được điêu khắc làm cho giá trị của nó được thăng cấp không ít, ở giữa còn có một đài phun nước vừa mới được hoàn thành, xung quanh còn làm thành một mê cung hoa hồng nhỏ, thoạt nhìn thập phần xa hoa cho thấy dụng tâm của người làm. Nghe nói biệt thự này từng là nơi nghỉ dưỡng của hoàng gia nhưng sau này do không còn thường xuyên sử dụng nên được đem đi đấu giá, vì thế nơi này có tính bảo mật rất cao, đường đi vào dù chỉ có một đường nhưng rất dài và loanh quanh, nếu đi bộ vào thì sẽ tốn rất nhiều thời gian.

Jungkook mặc dù gia đình khá giả nhưng cũng chưa bao giờ được thấy nơi xa hoa đến thế, lập tức liền bị nơi này hấp dẫn, nhất là cái mê cung hoa hồng kia, rất đẹp, cũng rất lãng mạn, nhất định nơi này rất đáng tiền, không biết anh đã tốn bao nhiêu cho nó và quan trọng nhất: mục đích anh mua nó là để làm gì?

Tay cậu được Taehyung dịu dàng nắm lấy, Jungkook lắc lắc tay anh, thắc mắc nói ra suy nghĩ trong lòng, Taehyung không im lặng như lúc trước nữa, khẽ hôn lên mu bàn tay trắng nõn của cậu, thấp giọng trả lời: "Mua đứt" lại ngưng ngưng một lát rồi mới nói " Để dỗ (nhốt) vợ." =))

Jungkook cái hiểu cái không cùng anh đi vào bên trong, đồ đạc đã sắp xếp xong xuôi, vốn dĩ anh định mua nơi này để đến nghỉ dưỡng cùng cậu vào lúc rãnh rỗi, không ngờ bây giờ nó lại được dùng vào mục đích khác. Phòng ngủ chính ở lầu ba, ban công nối ra ngoài, chỉ cần mở cửa liền thấy một mạt xanh mát làm lòng người thoải mái, Jungkook như được hồi sinh, nhào lên người anh đòi ôm,Taehyung đưa hai tay hữu lực bắt lấy cái mông mềm của cậu, chỉnh lại tư thế thoải mái sau đó giữ nguyên tư thế ôm em bé đưa cậu đến nhà ăn để ăn trưa.

Jungkook tựa đầu lên vai anh, hai chân vừa đung đưa đung đưa theo nhịp miệng vừa ngâm nga vài bài hát không rõ lời, tính tình càng ngày càng như con nít do Taehyung quá nuông chiều, anh ngậm trong miệng cũng sợ tan, cẩn cẩn dực dực mà yêu thương, nuông chiều cậu. Ông bà Jeon lúc trước mặc dù cũng rất thương yêu cậu nhưng lễ nghi gia giáo cậu đều được học qua, đem lần đầu tiên cùng bây giờ so sánh hoàn toàn là khác một trời một vực.

Ăn xong, Taehyung dắt tay cậu đi dạo trong mê cung hoa hồng để tiêu cơm, Jungkook vui vẻ chạy quanh đài phun nước, ánh nắng trưa không gắt nhưng anh không dám để cậu ở ngoài quá lâu, liền ôm cậu trở về phòng nghỉ trưa. Mà Jungkook vừa ngủ một giấc dài liền không có buồn ngủ nữa, thấy anh đứng trước giường thay áo phông liền lấy chân nhỏ chọt chọt vào bụng anh, chọt đã đời xong lại ngượng ngùng đỏ mặt lăn vào trong chăn bông mà trốn.

Taehyung dĩ nhiên không bỏ qua cơ hội này, nắm lấy bàn chân cậu mà hôn lên, quần áo ngủ vất vả mới mặc xong lại bị vứt xuống giường, Jungkook giữ chặt vạt áo bị hở đến quá nửa, tức giận thở phì phò nói: " Em hông muốn đâu!". Taehyung không quan tâm lời nói "thiếu thành thật" này của cậu, vừa hôn vừa mút, chẳng mấy chốc những vết đo đỏ đã ở đầy trên lồng ngực cậu, Taehyung dường như hôm nay không có chút kiêng kị nào vì không có người ngoài, anh liên tục châm lửa trên người cậu. Những tiếng nức nở dần biến thành những âm điệu rên rỉ mê hoặc lòng người, anh kiên nhẫn khuếch trương cho cậu, tiếng nhóp nhép của ngón tay làm Jungkook ngượng chín mặt, hay tay qua loa mà che mặt cùng mắt, mắt không thấy tâm không phiền. Mãi đến lúc cơ thể hai người hòa làm một, Taehyung mới nhẹ nhàng kéo tay cậu ra, mặt đối mặt vừa hôn nhẹ vừa chậm rãi đong đưa...

Chân siết chặt vòng eo anh, cảm nhận từng đợt tiến công mãnh liệt, Jungkook nức nở, chốc chốc lại làm nũng mà uốn éo, Taehyung chỉ có thể chiều theo ý cậu, vừa thao lộng vừa quấn quýt hôn môi, hai cánh môi đỏ mọng chắc mấy chốc liền ướt át kiều diễm, chọc người yêu cùng thương tiếc. Vết xước sau lưng Taehyung ngày càng nhiều nhưng anh cũng không có nửa điểm muốn trách cậu, anh cũng tự biết bản thân mình "yêu" cậu quá mãnh liệt, có nhiều lúc mất khống chế Jungkook liền cào cùng cắn vào bả vai anh.

"Ưm ... Taehyungie, nhẹ...nhẹ một chút, cầu anh...ư"

Taehyung an ủi cậu bằng một cái hôn nhẹ, ánh mắt chăm chú nhìn cậu nức nở, nội tâm thỏa mãn, anh liền thả chậm động tác, ôn nhu nhưng đầy chiếm hữu. Ánh mắt của anh làm Jungkook phát ngượng, cậu muốn lấy tay che mặt bản thân lại nhưng tay lại bị anh nắm lấy, thấy thế cậu liền quay mặt sáng một bên, để lộ cần cổ trắng nõn, thon dài như một con thiên nga trắng. Nghĩ đến người trong lòng được chính mình khai phá để lộ ra một mặt quyến rũ như vậy liền khiến Taehyung hưng phấn không thôi.

"Ư...ya....sao lại to hơn rồi, huhu..."- Cậu nức nở, thật sự không thể thêm nữa đâu.

Taehyung lưu luyến lấy cánh môi chà xát lên xương quai xanh đầy dấu hôn của Jungkook, hướng lên trên cần cổ mà cắn một cái thật mạnh để lại dấu răng vô cùng rõ ràng, Jungkook ăn đau cũng trở nên cáu kỉnh, giận dỗi muốn đẩy anh xuống. Lại được nụ hôn của anh trấn an, vô cùng không có tiền đồ mà làm nũng, ánh mắt ngập nước cùng má hồng hây hây lườm anh một cái.

Tay nắm lấy bắp tay rắn chắc của anh, miệng nhỏ ư ư nha nha muốn anh âu yếm mình, Taehyung bất đắc dĩ ôm chặt cậu, vừa hôn hôn vành tai hồng hồng vừa mãnh liệt thao làm, cậu được anh hầu hạ đến là sung sướng, rất thiếu thao mà liếm lên hầu kết nhô ra, Taehyung như uống phải thuốc tăng lực, nắm cái eo nhỏ bóp chặt mà thao. Mỗi lần rút ra lỗ nhỏ như quyến luyến mà mút chặt không muốn rời xa làm anh như muốn chết trên người cậu. Mỗi lần làm tình, Taehyung luôn dằn vặt cậu rất lâu, dĩ nhiên lần này cũng như thế, cộng thêm sự mới mẻ về địa điểm, Jungkook càng ham muốn hơn, Taehyung chỉ hận không thể "yêu" cậu từng giây từng phút.

Từng đợt sóng tình kéo đến, tiếng rên rỉ cũng ngày càng cao vút, Taehyung lần này không kiêng kị gì mà bắn sâu trong cậu, ngực anh phập phồng nhìn hai cậu mắt lim dim thở dốc, hai má ửng hồng như một đóa hoa vừa nở rộ, lồng ngực trắng nõn đầy dấu hôn, ở đầu ngực còn có dấu răng đầy sắc dục, trên bụng còn có vệt trắng khả nghi, tính khí lại một lần nữa ngẩng cao đầu, Taehyung nâng người cậu lật lại, tri kỉ lấy gối đầu kê lên eo tránh cho cậu khó chịu.

Jungkook đã sớm mệt nhũn người, không còn hơi sức đâu mà ngăn cản hành động quá phận này của anh, chỉ nắm gối đầu rên hừ hừ đầy bất mãn, đã sớm biết không thể thoát khỏi chi bằng phối hợp cho bản thân mình thoải mái, cậu nâng cái eo lên, mông cũng như có như không lắc nhẹ. Taehyung sớm đã chuẩn bị sẵn sàng, vừa liếm mút trên lưng cậu vừa chậm rãi đâm vào, vì đã ra một lần nên lần này anh làm rất chậm rãi, hai người giống như là đang hưởng thụ dư vị cao trào, từng cái động chạm đều làm trái tim nóng lên, đây là người mà anh đặt ở đầu quả tim mà nuông chiều, anh chỉ mong cậu không giận dỗi khi biết được lí do mà anh đưa cậu đến đây, Taehyung chẳng thể chịu nổi cậu xa lánh anh, anh tham lam ích kỉ muốn cậu tha thứ cho mình vô điều kiện, anh nguyện đem tim mình ra cho cậu giày vò cũng không muốn cậu chịu một chút ít thương tổn nào.

Jungkook thấy anh bỗng dưng thất thần thì rầm rì khó chịu, tự mình xoay xoay nuốt nuốt tính khí của anh, sảng khoái đến mức phát ra những tiếng ngâm nho nhỏ, bị khoái cảm úp, lúc nhìn xuống đã thấy cậu tự chơi đến là thoải mái, anh bắt lấy cái mông to tròn mạnh mẽ xoa nắn, vỗ mông một cái, đẩy nhanh tốc độ dưới thân, ghé xuống lỗ tai hồng thấu của cậu tỉ mỉ mà hôn, mắng yêu: "Bé thỏ dâm.."

Khỏi nói Jungkook có bao nhiêu ngượng ngùng, muốn phản bác nhưng mở miệng ra lại chỉ còn lại những đơn từ đáng hận, cậu chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay mà ghi sổ anh. Cậu dứt khoát úp mặt vào gối, chỉ để lại cho anh một cái ót hồng hồng vì tức giận.Taehyung sợ nhất là cậu không để ý đến anh, vội vàng hôn hôn nhận sai, ở thân dưới ra sức làm cậu thoải mái, cuối cùng mới dỗ được Jungkook vui vẻ lên.....

Cuối cùng Jungkook vẫn ngủ đến chiều, lúc dậy đã không thấy anh đâu, cơ thể đã được anh tẩy rửa sạch sẽ, trên người đã được mặc quần áo ngủ mới màu trắng tinh khôi, dưới chân còn được đeo vớ trắng, mặc dù dưới sàn đã trải thảm nhưng anh vẫn sợ cậu bị bệnh, khỏi nói có bao nhiêu yêu thương cùng chiều chuộng người trong lòng.

Nhìn qua nhìn lại, xác định không có anh ở trong phòng, Jungkook rón rén đi ra mở cửa phòng, muốn cho anh một bất ngờ nhưng cửa phòng lại bị khóa. Cậu hơi hoảng hốt, cố gắng gạt tay cầm nhưng mãi vẫn không thể mở được, cậu bĩu môi, cửa bị hư sao? Làm sao lại không mở được kia chứ? Jungkook tức giận đi vòng vòng trong phòng để quan sát mới thấy được thiết kế của căn phòng khá mở, xung quanh vẫn giống như những căn phòng bình thường nhưng ở gần giữa phòng có một cầu thang không cao lắm dẫn lên những kệ sách, phải đi qua kệ sách đó mới đến được cửa ra khỏi phòng. Phòng này không có ban công, chỉ có cửa sổ khá to để thông gió, mặc dù phòng rất rộng nhưng cảm giác rất khó chịu, cậu không thích chút nào.

Đây rõ ràng là một phòng khác! Tại sao Taehyungie lại đưa cậu sang một căn phòng khác chứ? Lờ mờ nghĩ ra được điều gì đó, cậu lo lắng trong lòng, chỉ mong đây không phải là sự thật.....

Hello các readers thân iu, tui đã quay trở lại cùng một thông báo mới không mấy dui dẻ gì, đó là ngày 20/9 tui chuẩn bị thi kết thúc môn Logic học với Lịch sử Đảng cộng sản 🥲 Có lẽ là mn cũng hỉu gùi hen 👉👈 Với lại thông báo tui đăng cũng hong có ai coi hết, dì quê quó nên thui tui hong đăng thông báo nữa đou nhen 🥲

Chúc cả nhà iu đọc truyện dui dẻ 🥰 À đúng rùi nếu có sai chính tả thì mn cứ nói nha để tui sửa lại nè ❤

Như thường lệ thui, tui muốn mọi người hãy bình luận nhiệt tình lơn để tui vừa xem vừa dui dẻ nho hí hí 🤭

8/9 by Hannie Rosegene

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro