Chương I : Trong đóa hoa băng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm 2024 theo lịch của lục địa Vinh Quang, một vương quốc mới lại được khai sinh. Mấy trăm năm qua việc những tân vương quốc được hình thành không phải là chuyện hiếm ở nơi đây, thậm chí có người xem nó như trò tiêu khiển đốt thời gian vậy. Vì những vương quốc này nếu không có một thế lực đủ mạnh sẽ rất mau bị biến khỏi bản đồ lục địa dưới gót giày, họng súng, lưỡi gương của Đế Chế Thiên Đàng.

Đế chế Thiên Đàng là một trong năm Đế chế lớn nhất lục địa với vùng lãnh thổ rộng lớn kéo dài từ bờ biển Lila tới hết dãy núi hùng vĩ nhất lục địa là Unulima, chiếm gần như hầu hết khu vực phía Đông của lục địa này. Lãnh thổ rộng lớn là thế nhưng đây là Đế chế được xem là hung bạo và hiếu chiến nhất cả Vinh Diệu. Trước nay chỉ cần ở những nơi đất đai không ai để tâm tới mà một nhóm người đến khai phá cùng xây dựng một tân vương quốc thì không bao lâu sau Đế chế này sẽ đến và sang bằng nó.

Lục địa Vinh Diệu rộng lớn nhưng vẫn có những vùng đất cần được khai hoang mà mỗi năm số lượng các tù nhân từ các vương quốc khác trục xuất đi không ít. Những tù nhân này nếu không tìm được quốc gia tiếp nhận thì họ sẽ trở thành kẻ khai hoang miễn phí hoặc ít nhất cũng sẽ được Đế chế này thu nhận làm quân binh xem như tốt thí trên chiến trường.

Cứ thế Đế chế Thiên Đàng trở thành Đế chế có nhiều cuộc chinh phạt thành công nhất của cả lục địa này. Thế lực của Đế chế cứ thể mở rộng, trở thành mối đe dọa với không chỉ với các quốc gia nhỏ và vừa mà cả cả Đế chế cường thịnh cũng phải đề phòng.

Mọi chuyện cứ thế không có ngoại lệ, đến khi tân vương quân Hưng Hân xuất hiện vào năm 2024.

Một vương quốc nhỏ bé hình thành ngay hướng mà Đế chế Thiên Đàng mở rộng xâm lăng chả khác gì một con chuột nhỏi nhoi trước con đại bàng uy mãnh khổng lồ. Người ta cười khẩy cho số phận vương quốc nhỏ nhoi này, người ta lấy làm thương hại nó, người ta xem việc vương quốc này bị tiêu diệt như tất yếu và việc đó sẽ đến rất nhanh mà thôi.

Nhưng thế sự trên đời không ai ngờ được, người ta không ngờ hay đánh giá đúng sức mạnh của Hưng Hân cả. Năm lần bảy lược Đế chế Thiên Đàng tiến công Hưng Hân đều bị đánh bậc ra. Dù có thay quân đổi tướng mấy lần thì thứ Đế chế ấy nhận được chỉ là thất bại thêm ê chề, thiệt hại thì ngày càng thêm nặng nề.

50 năm trôi qua, Hưng Hân cứ thế phát triển ngày một mạnh mẽ tựa như một con rồng khổng lồ ngủ sâu trong vách đá nay đã tỉnh dậy làm vương một cõi. Các tiểu vương quốc bên cạnh từ đó vì muốn chống lại sự bành trướng của Đế chế Thiên Đàng mà liên tiếp sáp nhập trở thành các nước con trong cả một liên minh do Hưng Hân là người đứng đầu. Các vị vua của các nước đó cũng đồng lòng trở thành người phó tá trung thành Đế vương của Hưng Hân cùng phát triển các vương quốc. Trong vòng thời gian ngắn, Hưng Hân liên tục trình làng các nhân tài hiếm có, đồng thời không ít các phù thủy, chiến binh vốn có thanh danh trước đó cũng được chiêu mộ về.

Cứ thế chỉ trong 50 năm, Hưng Hân không chỉ trở thành thứ ngán đường Đế chế Thiên Đàng mà còn vươn lên trở thành một thế lực hùng mạnh trong cả lục địa Vinh Diệu được người người tôn sùng, ngưỡng mộ cùng căm ghét.

50 so với tuổi thọ của người dân của lục địa Vinh Diệu thật sự rất nhỏ bé vì vốn dĩ tuổi thọ trung bình của họ phải lên tới hàng ngàn nhưng 50 năm này là 50 khiến cho sự bành trướng của cả một thế lực hùng mạnh bị khựng lại hoàn toàn. Đây là nỗi nhục, nỗi đau cùng căm thù của toàn bộ Đế chế Thiên đàng với Hưng Hân.

Lịch sử sau 50 năm lần nữa lại sang trang mới.

***

-Ây dô, ra đây mà xem này mọi người. Có sách viết về chúng ta đây này!

Một người con trai với mái tóc màu xám khói với đôi mắt sáng "chân thành" trên người là gấm y màu lục bảo vừa cười vô cùng khoái chí vừa dựa lưng vào con sư tử phía sau lưng mình, trực tiếp xem nó như chiếc gối cỡ lớn mềm mại trên giường.

-Sách? Đám ngoài kia cuối cùng cũng biết được lão phu là ai rồi sao?

Liền sau đó, một kẻ đứng tuổi, râu ria lởm chởm trên tay có mang một chiếc vòng vàng lớn cũng đi vào phòng mà lấy cuốn sách từ tay người kia đọc thử. Chỉ là, khi dùng ma pháp đọc ký tự của mình lên cuốn sách thì ông ta chỉ giận dữ vừa hét lên vừa quăng cuốn sách lại vào người kẻ đang ngồi :

-Cái lũ viết sách này căn bản là chém gió là giỏi !

-Hahaha, lão Ngụy này, tôi nói ông nghe, chúng ta không được nhắc tới nhiều cũng bình thường thôi. Vì người đặt nền móng cho vương quốc này là Diệp Tu cơ mà. Suy cho cùng chúng ta cũng chỉ là những kẻ đến sau mà thôi. Vả lại, người nổi tiếng như anh ta cũng vì cái tính thần bí, quanh năm ẩn mặt mà trở thành một trong các bí ẩn nhất lục địa này rồi.

-Hừ. Tên tiểu tử đó có gì mà khoe chứ? Bộ mặt mà bọn chúng bỏ ra hàng trăm, hàng ngàn đồng vàng để mua chúng ta ngày nào cũng nhìn căn bản là ngán tới tậng cổ rồi !

Vài tiếng cười sảng khoái được vang lên không khí giữa hai người vô cùng thoải mái, thậm chí khi nâng chiếc cốc lớn bằng đá quý với đầy áp rượu nho thượng hạng cả hai còn có thể kéo vài binh sĩ gần đó vào uống thoải mái.

Vâng, đây chính là hai vị hầu cận được xếp vào là hàng ngũ lãnh đạo cấp cao của Liên Minh Hưng Hân.

Một là người là Phương Duệ được người ta mệnh danh là người sở hữu " Tay phải hoàn kim" với bàn tay phải mang dấu ấn ma thuật cổ xưa không những điều khiển được không khí cùng khả năng đảo chiều không gian, mà còn có khả năng thiết lập các con đường thông các không gian khác nhau vô cùng nhanh chóng. Chính nhờ sự liên kết nhanh, liên tục này không biết bao nhiêu lần các đạo quân Hưng Hân đã kịp thời cứu viện lẫn nhau. Trước nay đó cũng là lý do vì sao khômg bao giờ có chuyện Hưng Hân bị đánh úp một cánh quân, một vùng đất. Vì chỉ cần có tin cấp báo Phương Duệ

Y vốn dĩ là người của Vương quốc Hô Khiếu nằm ở cực Nam nhưng vì không tìm được tiếng nói chung với tân vương mà rời đi, kết cục lại được vua ở nơi đây thu nhận, nhiễm nhiên trở thành một trong những cận thần được trọng dụng hết mực.

Người đang uống cùng y là Đại tư tế của Hưng Hân gọi là Ngụy Sâm . Lai lịch của người này cũng chả phải tầm thường, quá khứ và các mối quan hệ thì càng rối rắm. Người này vốn là người đặt nền móng đầu tiên cho Đế chế Lam Vũ- một trong năm Đế chế lớn nhất lục địa Vinh Diệu hiện nay. Thậm chí tân vương đang tại nhiệm của Lam Vũ cùng Đệ nhất Kiếm Thánh trấn giữ nơi đây cũng có mối quan hệ sư đồ mật thiết với Ngụy Sâm. Chỉ là người ta hầu như không rõ vì sao năm đó Ngụy Sâm lại rời đi đột ngột đem hết trách nhiệm gánh vác vương quốc ấy cho hai người kia nhưng có một sự thật là quan hệ của họ vẫn rất tốt.

Nếu bạn không tin ? Bạn có biết Đế chế lớn đầu tiên mở giao thương với Hưng Hân là ai không ? Vâng, là Đế chế Lam Vũ đó !

Sức mạnh của Ngụy Sâm trước nay người ta cũng không được chứng kiến quá nhiều nên nhiều người vẫn xem ông là kẻ vô dụng nhất dưới trướng Đế vương Hưng Hân . Điển hình là tác giả đã viết cuốn sách mà Phương Duệ quăng cho ông, trong cuốn sách đó không hề nói chút gì tới sức mạnh của vị Đại tư tế này.

Ngụy Sâm thường xuyên bị nhiều kẻ bỏ quên dần dà cũng chả còn để tâm để vấn đề này nữa. Giận thì có giận thật, nhưng ông hiểu tính tên Phương Duệ này cũng chả có ác ý gì nên sau khi chửi tên tác giả tậng nơi nào đó kia, Ngụy Sâm vẫn có thể cùng Phương Duệ uống ít rượu làm ấm người . Bây giờ là mùa thu ở nơi đây, khí trời lạnh cũng không hẳn là lạnh nhưng nói ấm áp thì tuyệt nhiên không.

***

Giữa lâu đài trung tâm của Hưng Hân có một nơi mà chỉ có những thành viên cấp cao nhất của Đế chế mới được tiến vào, nơi này được xem là cấm địa mà bất kì kẻ nào dám bén mảng đến đều phải chết . Có rất nhiều người tò mò về căn phòng quanh năm đóng kín này và từ đó cũng có nhiều lời đồn đoán xuất hiện quanh nó tỷ như trong đó có chứa bí mật sức mạnh của Hưng Hân, tỷ như nó là nơi bị nguyền rủa ... Nhìn chung các lời đồn đoán chả có gì là tốt đẹp cả và cũng hiển nhiên chả ai đủ khả năng đứng ra chứng minh ý kiến mình đúng cả vì họ có bao giờ được bước vào căn phòng đó nửa bước đâu !

Và một lần nữa cánh cửa căn phòng đó lại được mở ra sau khi 15 lớp khóa ma pháp được giải trừ. Người bước vào chính là Đế vương quyền năng và vĩ đại của Hưng Hân - người được đồn thổi với đủ giai thoại bên ngoài nay chỉ đơn giản một thân thường phục màu xám xanh ẩn sau một lớp áo choàng đen che kín nửa gương mặt. Anh đứng đó nở nụ cười có chút bất đắc dĩ lại tự lẩm bẩm : " Anh đến trễ à? "

Trước khi y bước vào trong căn phòng vốn đã có hai người khác . Một là một thiếu niên có dáng người dong dỏng cao, mái tóc màu cam nhạt tựa lá đoạn vào thu đã lâu không được cắt tỉa dã dài quá vai y . Trên người y mặc chiến giáp bằng kim loại cứng nhất lục địa này là Galaxy Diamon - thứ kim loại chỉ được làm từ những mảnh thiên thạch nằm lại vùng đất này qua mấy ngàn năm thiên biến vạn hóa hầu hết đã được đất đá chôn vùi hàng trăm kilomet dưới lòng đất. Chiến giáp lấp lánh ánh bạc cao quý trạm trổ công phu trên người thiếu niên tự dưng làm gương mặt đẹp như được thiên nhiên gọt đẽo kia thêm mấy phần lãnh diễm. Cậu nằm đó, trong một khối băng khổng lồ mang hình dạng của một đóa hoa sen ngàn cánh tuyệt mỹ tựa như đang ngủ một giấc ngủ dài. Mọi thứ về cậu đẹp đẽ hoàn mỹ biết bao nếu không có một vết thương chí mạng nằm ngay trên ngực trái mà bất cứ ai cũng nhìn thấy kia. Mấy ai biết rằng mỹ thiếu niên trẻ tuổi nhìn vô cùng khỏe mạnh kia cũng vì vết thương đó mà phải trải qua 50 năm trong tảng băng khổng lồ không hẹn lúc tỉnh dậy như bây giờ.

Người còn lại xuất hiện trong căn phòng là một thiếu nữ, trên người gấm phục màu cam vàng dịu nhẹ như hoa nở trong sương sớm. Suối tóc mềm mại của nàng dài quá lưng thoải mái xõa lên bờ vai xinh đẹp, ánh mắt nàng đẹp rực rỡ như mặt trời lúc bình minh . Nàng là công chúa của Đế chế này, là em gái nuôi của Đế vương Diệp Tu cũng là người mệnh danh là công chúa xinh đẹp nhất lục địa Vinh Diệu với tên gọi Tô Mộc Tranh.

Nàng công chúa đứng đó, ánh mắt xen chút u buồn nhìn vào đóa hoa băng khổng lồ đang chứa thân thể người mà nàng xem như quan trọng bậc nhất đời mình.

Không sai, người trong lớp băng vô cùng tinh xảo và to lớn đó là anh trai nàng : Tô Mộc Thu.

***

Ngoài lề tý. Đăng chap này hơi trễ vì học quân sự hơi bận . Cơ mà mới đăng xong dạo face mới hít dc vài vụ liên quan tới drama. Nếu bạn ủng hộ và hóng drama hay là fan DD thì bạn đừng kéo =)) . Thân.

Fan TCCT thì mọi người chắc ai cũng nhớ câu kinh điển của lão Diệp rằng : "Rời đi cùng lắm chỉ là bắt đầu lại từ đầu thôi."

Và bùm 1 phát chúng ta có trên drama " Từ bỏ ko có nghĩa là chấp nhận thua cuộc." =))). Nói sao ta Diệp Tu từ bỏ Gia Thế ? Nếu thế thì Tân Gia Thế sẽ có lẽ ko bao giờ được khai sinh đâu =))). " thua cuộc"???? Lão tự nhận mìh thua cuộc bao giờ hả ?!
Đoàn làm phim chúng m lấy 1 câu trong nguyên tác chúng m chết à ? Trước đó còn sủa với fan TCCT là " tôn trọng nguyên tác" cơ mà ! Tôn trọng mà lựa nhân vật ko khớp, huy hiệu chiến đội bị sửa sai hết ý nghĩa của ngta và giờ cả câu thoại kinh điển đó cũng bị đổi ? Tôn trọng đó hả ?

Vụ đốt hình méo biết ai làm nhưng fandom TCCT phải gánh tội. Trong khi nhờ vụ đốt hình TCCT drama lên top tìm kiếm trên Weibo rồi liền tung tạo hình nhân vật liền sau đó =))) ? Trùng hợp ? Quản lý DD đòi kiện mà ? Sao ko kiện ra tòa cho rõ ràng đi ! Đỡ mắc công cả fd này chịu tội !

Hôm sn Diệp thì đăng vid vâng " phúc lợi " đồ=))) . Xin lỗi các bạn fan Tcct ở TQ hay ở Vn đều đã có cách chào mừng sn lão 1 cách đàng hoàng và hoàng tráng rồi. Hình và tên lão xuất hiện trên các tòa nhà trọc trời
, ở xe bus ,ở các TV màn hình lớn ngoài trời bên Trung rầm rộ mà. Fan nguyên tác mấy ai để tâm tới nó ko ? Ngta chuẩn bị mừng sn Diệp thần còn ko kịp nữa là.

Muốn kiếm fame của Diệp thần nguyên tác hả ? Thế mà fan idol nào đó còn lên face tuyên bố như phía dưới =)))


Mị sẽ ko chửi nữa đâu vì face mị tế đủ rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro