Câu chuyện 2: Omega đẹp trai chịch bạn cùng phòng bụng bầu đến động thai (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày học viện Omega của đế quốc khai giảng, cổng trường chật cứng, các bậc cha mẹ đều tự đưa con trai con gái bảo bối của mình đến.

Học viện Omega của để quốc còn được gọi là "Trường học tân nương", bởi vì học viện chỉ nhận học sinh là Omega.

Trong quá trình tiến hóa của nhân loại, tỉ lệ sinh sản càng ngày càng thấp, khả năng mang thai của Beta giảm mạnh, trọng trách duy trì nòi giống đặt nặng trên người Omega, Omega vô cùng trân quý, vậy nên các thiếu niên phân hóa giới tính lần thứ hai thành Omega đều phải tiếp nhận giáo dục tại học viện Omega, sau khi tốt nghiệp nhất định phải kết hôn, nếu Omega chưa có đối tượng sẽ bị Cục Dân Chính đế quốc cưỡng chế phân phối cho các Alpha độc thân trong quân đội.

Học viện Omega chiếm diện tích rất lớn, phi thuyền cao cấp ở khắp mọi nơi, hệ thống an ninh chặt chẽ, không chỉ có tường điện bao vậy bốn phía, trên không trung còn có lớp kính phòng đạn hạt nhân trong suốt, bảo đảm sự an toàn cho nhóm Omega trẻ tuổi, dù sao thì bọn họ cũng là tài nguyên sinh dục quan trọng nhất đế quốc.

Diêp Trạch một thân hắc y, một mình kéo hành lý xuyên qua đám người rộn ràng nhốn nháo, đối lập với các gia đình chúng tinh phủng nguyệt khác.

Diệp Trạch không tình nguyện vào học viện Omega, anh sinh ra trong một gia đình khá giả cha là luật sư mẹ là bà chủ gia đình, từ nhỏ anh đã được bồi dưỡng như Alpha, nhưng tuổi dậy thì tới chậm, mấy ngày trước khi hoàn thành phân hóa giới tính thứ hai đột ngột phân hóa thành Omega, với anh mà nói đây quả thật là đả kích trí mạng.

Đi vào trong sân trường, Diệp Trạch cao 1m8 rất nhanh khiến cho các Omega khác chú ý sôi nổi tò mò hướng về bên này, Diệp Trạch vừa xấu hổ lại vừa tức giận, cúi đầu một mạch đi về ký túc xá.

Ký túc xá học viện Omega dựa theo giới tính chia vào hai tòa, một tòa cho nam Omega, một tòa cho nữ Omega.

Khi Diệp Trạch vào phòng, phát hiện đã có người ngồi trên giường, vóc dáng nho nhỏ, mặc một chiếc áo thun trắng, tóc ngắn ánh kim.

Omega kia ngẩng đầu, lộ ra nụ cười xán lạn: "Chào cậu, tớ tên Đồng Tiểu Mễ, cậu cũng có thể gọi tớ là gạo kê, cậu tên gì?"

Đồng Tiểu Mễ có một đôi mắt to màu lục thẫm, giống như hồ nước mát lạnh sâu không thấy đáy, mái tóc vàng thoạt nhìn vô cùng mềm mại, Diệp Trạch nhịn xúc động muốn sờ một chút xuống.

"Tớ tên Diệp Trạch." Diệp Trạch thanh âm rầu rĩ.

"Cậu cũng là Omega? Thoạt nhìn có chút giống Alpha nha." Đồng Tiểu Mẽ để ngón trỏ cong cong bên môi, đánh giá Diệp Trạch, cau mày tự hỏi.

Đồng Tiểu Mễ chọc trúng nỗi đau của Diệp Trạch, anh một cậu cũng không nói, đem ba lô ném mạnh lên giường, ngả lưng xuống không để ý tới người đối diện.

Giáo viên phụ trách sinh hoạt đến phát đồ, trong đó giống nhau đều là giáo phục mới, Đồng Tiểu Mễ vui vẻ mở ra xem, "Diệp Trạch, cậu xem, giáo phục mới còn khá xinh đẹp!"

Diệp Trạch lười biếng mở mắt ra nhìn thoáng qua, giáo phục mới là bộ đồ thủy thủ màu lam nhạt, bên dưới là quần đùi.

"Khó coi chết đi được, giống như đồ của con gái." Diệp Trạch bực bội dùng cánh tay che mắt.

"Chúng ta là Omega mà, không phải tất cả Omega đều mặc như thế sao?" Đồng Tiểu Mễ không cho là đúng, vô cùng cao hứng cởi quần áo thử giáo phục mới, Diệp trạch nhịn không được nhìn trộm qua kẽ ngón tay, da Đồng Tiểu Mễ thật trắng, vừa trắng vừa mịn, giống như tóc của cậu làm người nhịn không được muốn sờ một phen.

Mặc xong áo trên, Đồng Tiểu Mễ lại cởi quần, cậu chỉ mặc một cái quần lót tứ giác màu trắng, mông nhỏ núng nính, phi thường xinh đẹp.

Hầu kết Diệp Trạch lăn lộn một chút, nhéo nhéo nắm tay, sao mình lại suy nghĩ đến mấy thứ linh tinh rối loạn vậy cơ chứ? Rõ ràng là giới tính giống nhau.

"Diệp Trạch! Cậu nhìn tớ, đẹp hay không đẹp?" Đồng Tiểu Mễ mặc xong giáo phục mới, xoay vòng vòng trong phòng.

"...... Rất đẹp." Diệp Trạch đáp.

"Cậu cũng thử đi, cậu cũng sẽ mặc rất đẹp!" Đồng Tiểu Mễ ngồi xuống giường Diệp Trạch, đem giáo phục của Diệp Trạch đặt trên người anh.

"Không thử, cậu cách xa tớ một chút," Diệp Trạch dùng chăn che che hạ thể của mình.

"Đúng là người kì lạ." Đồng Tiểu Mễ bĩu môi oán niệm một chút rồi tránh ra.

Diệp Trạch cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, Đồng Tiểu Mễ cũng quá dính người, hại anh mùa hè còn đắp chăn, trên người chảy mồ hôi ròng ròng.

Ngày hôm sau, học kỳ mới chính thức bắt đầu, nữ sinh Omega mặc giáo phục hồng nhạt cùng nam sinh Omega mặc giáo phục lam nhạt ngồi chỉnh tề trong phòng học, chỉ có một ngoại lệ, ở trong góc nhỏ, Diệp Trạch vẫn mặc áo thun như cũ.

Rất nhanh, Diệp Trạch trở thành học sinh được quan tâm nhất trong trường, không chỉ từ chối mặc giáo phục, còn thường xuyên trốn tiết, tiết nấu ăn, tiết gia chính, tiết dục nhi, một tiết cũng không thiếu, tất cả đều không học. Giáo viên cũng hiệu trưởng đều không có biện pháp nào với anh, pháp luật lại quy định không được khai trừ học sinh Omega, chỉ có thể mặc anh làm theo ý mình.

Diệp Trạch hành xử khác người, trong lúc vô ý lại trở thành thần tượng của đám học sinh, thu được một đống fans nam nữ, thư tình muốn ném cũng ném không hết, thậm chí có người thành lập câu lạc bộ fans Diệp Trạch.

Tuy rằng Omega sau khi tốt nghiệp phải kết hôn với Alpha, nhưng đối với rất nhiều Omega thời gian vườn trường là một khoảng thời gian không bị bất thế lực nào chèn ép hạn chế tình yêu, là quãng thời gian đẹp lưu lại trong hồi ức. Bọn họ không để bụng giới tính của Diệp Trạch, bởi vì Diệp Trạch thực sự quá đẹp trai, không chỉ cao mà mặt lớn lên còn giống như minh tinh, không ngờ lại là Omega.

Diệp Trạch đối với việc này phiền lòng không thôi, anh căn bản không quan tâm quy định của học viện Omega, càng không muốn sau khi tốt nghiệp phải sinh con cho gã đàn ông nào đó, hắn thích quân sự, muốn học trong trường quân đội giống như Alpha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro