rơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó là một buổi chiều mùa hạ, bầu trời xanh trong vắt không một gợn mây.

Trên tầng lầu cao nhất, qua khung cửa sổ rộng mở, tôi vừa trao đứa bé đã ngất lịm vào tay đội trưởng thì cầu thang dưới chân bỗng chốc đổ sụp. Tiếng hét thảng thốt của đội trưởng hoàn toàn bị tiếng bê tông sạt lở rầm rầm át đi. Người tôi rơi tự do giữa không trung, bàn tay vẫn giơ về phía trước, nhưng chẳng còn gì có thể bấu víu. Tai tôi ù đi khi cát bụi thổi bùng mịt mờ xung quanh. Tôi còn không kịp nhắm mắt lại khi lưng mình đập vào sàn nhà cứng ngắc và nóng hầm hập. Xương sống tôi gần như vỡ vụn vì đau đớn, tứ chi không thể cử động được nữa. Giữa mùi lửa cháy khét và mùi khói than sặc sụa, tôi ngửi được mùi máu tanh của chính mình, mùi của tử thần đang dần chạm ngõ. Thứ chất lỏng ấm nóng rỉ ra từ thái dương và bắt đầu chảy qua mang tai, trộn lẫn với mồ hôi chát mặn rồi chảy tiếp qua cằm và thấm vào áo trong của tôi. Khi máu tươi chảy xuống cổ, tôi có thể cảm nhận bàn tay lạnh lẽo của tử thần siết chặt. Và hơi thở mỏng manh của tôi tan dần theo tàn tro bay lả tả trong không trung.

Thì ra... đây là cảm giác của hắn vào lúc ấy.

Trước khi bụi đen phủ kín đôi mắt, thứ cuối cùng tôi nhìn thấy vẫn là bầu trời trong xanh cao vời vợi bên kia khung cửa sổ đang đổ sụp dưới ngọn lửa nóng rực.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro