Chương 7: Nữ Nhi quốc 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Nhiên

Bụng phục hồi như cũ, bọn họ liền chuẩn bị xuất phát đi Vương cung tìm Nữ Vương bệ hạ lấy văn điệp thông quan( tức giấy qua cửa).

Thủ vệ Vương cung chỉ đơn giản hỏi bọn họ vài câu, liền mang bọn họ đi vào. Đường Quả nghĩ thầm, nếu thích khách muốn ám sát Nữ Vương bệ hạ cũng thật sự là quá đơn giản.

Vương cung cũng không tính là thập phần xa hoa, nhưng rất tinh xảo điển nhã, nơi chốn đều lộ ra một cổ tinh tế nhu uyển chỉ có ở nữ nhi.

Nữ Vương trang phục đơn giản chỉnh tề, một thân áo dài tố sắc, trên thái dương một bộ trâm phượng hoàng thể hiện thân phận.

Nhưng mà Nữ Vương thực sự là mỹ diễm dị thường, cho dù một thân tố y bình thường, nàng cũng phát ra một loại khí chất diễm quan thiên hạ.

"Không biết vài vị sư phụ tại sao lại đến đây?"

"Bần tăng từ đông thổ Đại Đường mà đến, đi qua nơi này, mong bệ hạ ban văn điệp thông quan."

Đường Quả rốt cuộc nói ra lời kịch kinh điển, nội tâm cười đến phát run, mặt ngoài lại vẫn là một bộ trấn định tự nhiên, bộ dáng thần bí khó lường.

"Như vậy à."

Nữ Vương bệ hạ không chút để ý nghe cậu nói chuyện, đôi mắt lại dừng trên người Tôn Ngộ Không phía sau cậu.

"Không biết vị sư phụ này xưng hô như thế nào?"

"Đây là đại đồ đệ Ngộ Không của bần tăng."

Đường Quả không lộ dấu vết hướng bên cạnh xê dịch, ý đồ ngăn trở tầm mắt Nữ Vương, nhưng Tôn Ngộ Không cao hơn cậu nưuả cái đầu, thân thể nhỏ của cậu không thể che được.

Đường Quả mặt ngoài trấn định, nội tâm đã nổ mạnh tại chỗ. Nữ Vương bệ hạ ngươi có thể rụt rè một chút hay không, hơn nữa ta nói Ngự đệ ca ca đâu, nói như thế nào thay đổi liền thay đổi, tín nhiệm giữa người với người đâu?

Nam nhân lão tử coi trọng ngươi cũng dám tưởng, ta liều mạng với ngươi.

Nữ Vương từ bậc thang đi xuống, liếc mắt nhìn Đường Quả, đột nhiên cười rộ lên, "Vị tiểu sư phụ này thực sự có ý tứ."

Nói còn như không có việc gì ở trên mặt Đường Quả sờ soạng một phen.

"Bệ hạ thỉnh tự trọng."

Đường Quả thật sự sắp nổ mạnh, thật sự, ngươi thấy ngươi thay đổi như, thị vệ nô tỳ gì đó đều ở dưới nhìn, ngươi không cảm thấy hổ thẹn sao?

Hơn nữa vì cái gì Nữ Vương đứng lên so với cậu còn cao hơn, này không khoa học!

Nữ Vương cũng không tức giận, mỉm cười, vừa định nói chuyện, lại bị đánh gãy.

"Bệ hạ, thần có việc muốn cùng bệ hạ thương lượng."

Một thanh y nữ tử đi vào, hơi hơi cong thân hành lễ. Nữ tử so với Nữ Vương lớn tuổi hơn một chút, đuôi mắt đã hiện nếp nhăn cực nhỏ, nhưng cũng là mỹ mạo xuất chúng, phong hoa không giảm.

So sánh với nữ vương sắc sảo mỹ mạo, thanh y nữ tử càng dịu dàng nhu tĩnh nhiều, sắc sảo như nhau, mỹ ngọc như nhau.

Chưa thông báo liền trực tiếp tiến vào điện, thân phận nữ tử này nghĩ cũng không thấp.

Nhân cơ hộiĐường Quả nhanh chóng mang theo ba đồ đệ rời khỏi, náo nhiệt tuy tốt, nhưng mạng nhỏ quan trọng hơn, trinh tiết, phi, tiết tháo cũng rất quan trọng.

Thị nữ cùng thị vệ xung quanh cũng đều tự giác đi theo lui xuống, còn tri kỷ đóng cửa lại.

So sánh với nụ cười diễm lệ lúc nãy, mặt Nữ Vương đã hoàn toàn lạnh xuống, không chút để ý phất tay áo, "Quốc sư có chuyện gì?"

Sùng Ngọc có điểm bất đắc dĩ, "Bệ hạ."

"Quốc sư nếu là không có việc gì, ta liền đi trước." Nữ Vương vung tay áo, cũng không quay đầu lại, biểu tình trên mặt có chút buồn bực.

"Lang nhi."

Sùng Ngọc khẽ thở dài một tiếng, Nữ Vương ngừng tại chỗ, cứng ngắc một lúc lâu, đột nhiên phi thân lại đây, đè Sùng Ngọc trên tường.

Hung tợn cắn môi nàng, thật sự là cắn, trong miệng hai người đều tràn ngập mùi máu tươi nhàn nhạt.

Mặt Sùng Ngọc đầy sự bất đắc dĩ lại dung túng, rốt cuộc không có đẩy nàng ra.

Nữ Vương ngẩng đầu lên, khó có được lộ ra chút thần sắc mềm mại, "A Ngọc, ngươi đừng không cần ta, được không?"

Sùng Ngọc vươn một bàn tay thay nàng sửa tóc rối, "Vậy ngươi còn ở trên điện đùa giỡn tiểu hòa thượng?"

"Ta...... Ai bảo ngươi không để ý tới ta?"

Nữ Vương có chút ảo não, cùng bộ dáng bộ uy nghi trước mặt người khác hoàn toàn bất đồng, "Ta bảo đảm lần sau không bao giờ như vậy."

Sùng Ngọc cười một tiếng cực nhỏ, nhận sai nhưng thật ra nhận rất nhanh, "Lại đây, ngày hôm qua lại không ăn bữa tối đúng không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro