Chap 60: Diêm Vương đến (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

        Anh thả cô xuống giường đổ cả người lên cơ thể cô điên cuồng cắn mút đôi môi, bàn tay sờ soạng khắp cơ thể vẫn còn vương thứ nước tắm ấm.

      Lưỡi anh nhanh nhạy quấn lấy lưỡi cô, hút trọn những câu rên ngọt ngào.

    Cảm giác này anh nhớ lắm, khi anh đưa cô lên chuêcs xe của Khôi Hàn Huỳnh anh đã rất lo cô ko được an toàn, rồi sau đó khi về Lâm Gia anh lại sợ cô bị Khôi Hàn Huỳnh bắt nạt, thật lo khi cô ở trong tay một tên yếu đuối như vậy.

      " Nè anh nghĩ gì vậy?", cô búng vào trán anh làm anh tỉnh khỏi dòng suy nghĩ. Anh cười thì thầm vào tai cô:" Nghĩ xem em dễ thương thế nào"

    Cô đánh nhẹ vào vai anh:" Sao cứ muốn trêu em vậy", anh cười trượt nhẹ môi xuống bên nhũ đầu mút mát bên kia ra sức nắn bóp làm cô lo ngừng rên lên kích thích ánh mắt sói của anh lóe sáng.

     Ngực cô rất mềm lại no tròn vừa vặn với bàn tay anh, cô sinh ra vốn là chỉ để mình anh sở hữu mà.

    Lưỡi anh dê xuống bụng để lại những vết hôn, vết cắn xanh tím rồi dần trượt xuống đến nơi mẫn ảm đã lf ướt hẳn một vùng nệm.

     " Ân... đừng... đừng ưm liếm mà...", Lưỡi anh như rắn trườn khắp mặt đạo tiến vào hút lấy thứ nước thiêng ngọt ngào của người con gái.

    Cô uốn éo người:" Trấn... ưm Khang... sướng lắm ưm... aaa...aaa", nghe thấy cô bapr sướng anh lại ko còn tự chủ mà đưa lưỡi sâu hơn, gần như áp mặt vào nơi hoa huyệt làm khoái cảm dâng trào trong cơ thể cô gái nhỏ bé.

     Anh ôm lấy cơ thể mượt mà của cô nâng lên khẽ đút một ngón tay vào:" Ân...", anh khẽ nhếch mép:" Em.mẫn cảm hơn nhiều rồi đấy có phải lỗi tại anh ko nhỉ ta?"

     Ngón tay di chuyển lập tức bị âm huyệt kẹp chặt lại ko cho rút ra mà đã rút ra là khó lòng cho vào, tận mắt chứng kiến cảnh xuân đẹp đẽ anh ko khỏi hài lòng, cự đệ đệ dựng lên sẵn sàng đầy khí phách.

     Cô uấn éo người tay nắm chặt ga giường:" Ưm... sướng... ngứa ân... muốn... em muốn... ân......aaaa ưm", anh cười:" Muốn rồi sao bảo bối?"

    Ngón tay anh chậm chạp ra vào càng khiến cô muốn phát điên, khoái cảm cứ dâng lên rồi lại hạ xuống làm cô khó chịu.

     Anh cúi đầu vào khe rãnh ngực mềm mại phả từng hơi thở nóng hổi ra làm cả người cô lại thêm nóng ran, cảm thấy khô khốc.

- Lúc nãy...  còn dám trêu chọc anh, dám làm anh sôi máu rồi còn muốn anh phải cầu xin hả? Giờ đến em cầu xin anh Bảo Lam.

      Cô đang trong tình trạng thả rong tâm hồn lên thiên đường lại bị anh rút ngón tay ra làm tụt hứng làm cả ngườ quằn quại.

     Anh khẽ mỉm cười khi nhìn thấy bộ dạng của cô:" Nào... cầu xin anh đi", cô vặn vẹo người giọng ngọt ngào hơi run run:" Cầu xin... ưm anh... em muốn... ngứa aaaaa... lắm".

     Anh cười đưa quy đầu đến cạnh miệng nhỏ khẽ ma sát làm cô khó chịu đến phát điên. Ánh mắt anh cũng đã mờ đực đi vì dục vọng trong lòng như lửa đốt phừng phừng cháy lên.

    Quá sức chịu đựng của anh rồi.

    Ko báo trước cả nam căn to lớn đâm mạnh vào bên trong hoa huyệt, cả hai đồng thời phát ra một tiếng rên.

     Anh thì thỏa mãn còn cô thì đau đớn:" Trấn Khang... bỏ ra đau... đau lắm", anh vuốt ve tóc cô thì thầm giọng nói khàn đặc:" Em đừng... quá... căng thẳng... hãy thả lỏng... ra đi", moox lần ngắt quãnh ânh đều chôn vùi côn thịt vào bên trong cô để được những lớp thịt mềm ấm áp bao lấy.

      Trán cô rịn mồ hôi, rõ ràng cô hôn mê ko chỉ một lát sau khi bị đưa đi mà, nếu vậy sao hoa huỵet của cô lại ko thể thích nghi được với vật to lớn của amh chứ.

      Động mạnh hộng anh thoải mái ra vào làm cô ko ngừng rên:" Ưm... mạnh... sướng... quá.... ưm aaaa... nữa đi... sướng ưm....ân ", anh nghe cô tiếp sức lại càng đâm mạnh vào cơ thể nhỏ bé phía dưới những lầm ra vào mãnh liệt đến tàn bạo.

      Ra vào liền tục kết hợp với bàn tay ra sức nắn bóp nộ ngực đày đặn làm cô thoái mái.

     Từng lớp thịt âu yếm ôm lấy cự long của anh ko cho amh rời xa lại càng làm anh thêm hưng phần, cuồng nhiệt.

    Đâm vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô, thật ấm áp, thật dễ chịu, thật sảng khoái.

     " Bảo Lam... anh ra đây", anh nói rồi từ nơi giao nhau giữa hai hạ bộ ứa ra một dòng dịch trắng.

     Anh rút ra rồi vật người sang bên cạnh cô ngọt ngào mơn trớn lấy đôi môi của cơ thể mệt mỏi mềm nhũn.

    " Em mãi mãi chỉ được là của riêng anh thôi bảo bối à"

     Rồi anh ôm cô nhắm mắt ngủ, hít lấy mùi hương sữa tắm còn phảng phất trên cơ thể cô.

   
   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro