236. Phiên ngoại Lăng Kiến Vi (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Assy
============

Có đôi khi Lăng Kiến Vi cũng sẽ suy nghĩ, liệu có phải kiếp trước mình nợ Triệu Ngu hay không? Nếu không sao kiếp này lại thua trong tay cô như thế?

Từ lúc 17 tuổi ngây thơ không biết gì, cho tới bây giờ đã có thể chín cAnh lựa chọn, giữa đó còn trải qua bao nhiêu khổ sở như vậy, trong lòng trong mắt vẫn là cô không đổi.

Rõ ràng chính mình từ nhỏ cũng là được nâng niu nuôi lớn, rõ ràng cũng rất kiêu ngạo, nhưng khi đối mặt với cô lại không hiểu sao hèn mọn vô cùng.

Giống như lúc này, chỉ nghe thấy cô nói một câu như vậy, anh cũng có thể vui mừng tới nở hoa trong lòng. Chỉ một câu như vậy anh đã cảm thấy đủ.

Nhìn anh cười cười ngây ngô, Triệu Ngu nói: “Vui như vậy cơ à?”

Anh liều mạng gật đầu, có chút ngượng ngùng nhưng vẫn không che dấu được.

“Ngốc.” Thì thầm một câu, cô muốn thoát khỏi lồng ngực của hắn, ai ngờ anh lại trượt tay phải xuông eo cô dùng lực một chút, làm cô càng sát vào hắn.

Trán đã cọ tới môi hắn, cô hơi ngửa đầu nhìn hắn: “Sao vậy?”

Kỳ thật cô biết anh muốn làm gì, ánh mắt trần trụi của anh đã làm lộ tất cả.

“Còn chưa hôn đủ.” Khóe môi anh vẫn luôn nhếch lên, trong mắt mang ý cười, lại mang chút tình dục, “Muốn hôn một lần nữa.”

Lần này anh thông suốt rồi, không hỏi cô có thể hay không, cũng không thận trọng thăm dò, trực tiếp cúi đầu phủ môi lên, chỉ là động tác liếm mút vẫn thực ôn nhu, dường như vẫn đang chú ý tới phản ứng của cô, sợ làm đau cô.

Triệu Ngu phối hợp hôn lại hắn, lại không đoạt vị trí chủ đạo, tuy kỹ thuật hôn của  anh không tốt như vậy, cô cũng tùy hắn.

Quấy loạn trong miệng cô mấy vòng, quấn lưỡi cô chơi đùa hồi lâu, một lần nữa anh trở lại hai cánh môi mọng, ngậm nhẹ nhàng liếm láp, cọ xát.

Cảm giác được hô hấp anh nặng hơn, ngực cũng dần dần phập phồng kịch liệt, Triệu Ngu rướn bụng về phía trước, quả nhiên đụng phải một vật cứng nào đó.

Chỉ là đón một nụ hôn mà thôi, vậy mà anh cũng cứng được.

Bị cô cọ như vậy, hô hấp Lăng Kiến Vi càng loạn hơn, mạnh mẽ mút môi cô một chút, lúc này mới buông miệng thở hồng hộc nhìn cô.

Anh không muốn lại không có tiền đồ hỏi cô có thể không, nhưng vẫn cần quan sát phản ứng của cô.

Giờ phút này, cô vì nụ hôn sâu vừa rồi mà khuôn mặt cô đỏ lên, xuân thủy rạng ngời, tràn đầy nét dịu dàng, hiển nhiên là nguyện ý.

Trong lòng bất tri bất giác lại ngọt ngào mấy phần, anh một lần nữa hôn môi cô, vươn đầu lưỡi vào trong chậm rãi dò xét, cuốn lấy lưỡi cô mà mút trong chốc lát, rốt cuộc không nhịn nổi di chuyển từ khóe môi cô đến cần cổ, vừa mút vừa liếm trên làn da tinh tế.

Cảm giác tê tê dại dại cũng đảo loạn hơi thở Triệu Ngu, khiến cô ngẩng đầu, giữ chặt đầu hắn, chủ động đưa điểm mẫn cảm trước ngực ra ngoài.

Môi lưỡi ướt mềm môi từ cần cổ lướt qua xương quai xanh, sau khi tay phải anh có chút thô lỗ giật nút áo cô, liền ngừng lại ở bộ ngực tròn trịa, kiên nhẫn nhấm nháp bầu ngực trắng nõn, cuối cùng ngậm mút nụ hoa đã nhếch lên.

“Ưm……” Khoái cảm càng thêm mãnh liệt làm Triệu Ngu mềm cả người, hai chân dường như không đứng nổi, “Đổi…… đổi chỗ khác.”

Lưu luyến cắn nhẹ lên đầu vú cô, Lăng Kiến Vi khom lưng bế cô lên, không kịp đi tới phòng ngủ bên cạnh mà mang cô thả lên bàn sách bên cạnh.

Trên bàn còn có rất nhiều bản thản thiết kế của hắn, thậm chí có cả những bức phác thảo Triệu Ngu thời đại học.

“Này ……” Duỗi tay bắt mấy tấm giấy vẽ, cô vốn muốn để anh trước hết thu thập đồ vật, nếu không quá lãng phí, kết quả ngón tay anh đã thăm dò vào trong váy cô, vuốt ve qua lớp quần lót, cô bị kích thích đến run rẩy, phác thảo trong tay cũng rơi  đầy đất.

“Không quan trọng.” anh thở hổn hển, hơi thở nóng rực phun trước ngực cô, cùng lúc với ngón tay kéo quần lót cô xuống, miệng lại một lần nữa ngậm một đầu vú mút mát.

Triệu Ngu suýt nữa không ngồi nổi, chỉ có thể trước hết dựa vào người hắn, tiếp tục ôm chặt cái đầu chôn trước ngực: “Lăng Kiến Vi…… Ưm…… Lăng Kiến Vi, tiến…… vào đi.”

Cô ẩm ướt rất nhanh, đã làm xong công tác chuẩn bị nghênh đón hắn, từ trước ngực cô, anh cũng ngoan ngoãn ngẩng đầu lên, nhưng động tác tiếp theo không phải cởi quần mình, mà là tách rộng chân cô thêm chút nữa, chậm rãi đưa đầu sát vào.

Ý thức được anh muốn làm gì, Triệu Ngu không ngăn được hưng phấn trong lòng, không đợi anh đụng tới đã lại phun ra ngoài một chút mật dịch.

Nhìn thịt non nơi huyệt khẩu lúc đóng lúc mở, chất lỏng trong suốt ào ạt mà ra, hầu kết Lăng Kiến Vi khẽ nhúc nhích, sửng sốt mấy giây rồi đưa lưỡi liếm lên.

“Ưm……” Đôi tay chống trên bàn liều mạng đỡ thân thể, nhưng Triệu Ngu vẫn  cảm thấy không chống nổi, dường như ngay lập tức sẽ ngã từ trên bàn xuống.

Thấy cô phản ứng lớn như vậy, Lăng Kiến Vi liếm càng thêm hăng say, cuốn toàn bộ chất lỏng với anh mà nói không dễ ăn lắm vào trong miệng, đẩy đầu lưỡi vào cái miệng nhỏ không ngừng khép mở kia, cái miệng nhỏ đỉnh đi vào, quát cọ ướt hoạt nhục bích, tới tới lui lui thọc vào rút ra.

Khoái cảm mãnh liệt trào tới, Triệu Ngu không tự giác nâng mông lên, cọ gót chân lên lưng hắn, ngón chân cuộn tròn, trong cổ họng phát ra tiếng ngâm khẽ.

Lăng Kiến Vi nghe được, cô thích anh làm như vậy. Dù giữa háng căng chặt đến khó chịu, trong lòng vẫn vui sướng như cũ, môi lưỡi cũng càng thêm ra sức, liếm xong huyệt khẩu và hoa phùng, lại di chuyển tới cương cứng âm đế, dùng đầu lưỡi ấn gảy, đôi môi ngậm vào liếm mút, hàm răng cọ nhẹ.

Khoảnh khắc cao trào tiến đến kia, trong đầu Triệu Ngu đột nhiên hiện lên một ý niệm: kỹ thuật miệng của anh thật không tệ, không hổ là học bá, học gì cũng thật lợi hại.

Phác thảo trên bàn đã sớm bị cô đè nhăn, đặc biệt những tờ ở dưới mông bị chất lỏng dính nhớp làm ướt, hoàn toàn không thể nhìn được nữa rồi.

Lăng Kiến Vi lại không thèm để ý chút nào, chỉ duỗi tay lau dâm dịch trên cằm, rồi  vội vàng cởi quần chính mình, gấp gáp không chờ nổi mà đã sớm vận sức chờ phát động nhét vật nóng vào giữa hai chân cô.

Triệu Ngu vừa cao trào xong, không chịu nổi kích thích này, âm đế bị anh chạm vào, lập tức lại mềm mại ngã vào ngực hắn.

Lăng Kiến Vi muốn hôn cô, nghĩ đến thứ dính ngoài miệng mình, nụ hôn chỉ có thể  rơi xuống cần cổ cô, một tay ôm eo cô, một tay nâng mông cô, chậm rãi đưa dương vật vào trong.

“Chậm…… Chậm một chút……” Triệu Ngu run dữ dội hơn, đầu ngón tay gắt gao nắm áo sơ mi hắn, “Thật chua……”

“Vừa rồi thoải mái không?” Lần đầu tiên khẩu giao cho cô, anh sợ kỹ thuật của mình không tốt, lại ẩn ẩn vì cô vừa rồi phản ứng kịch liệt mà kiêu ngạo, “Em chảy thật nhiều nước.”

Không nghĩ tới anh cũng sẽ nói cái này, Triệu Ngu không cầm lòng được kẹp chân, hoa huyệt co lại một cái khiến anh hừ ra tiếng.

Nhìn mồ hôi tinh mịn trên trán hắn, biết vừa rồi anh kìm nén bao nhiêu vất vả, cô lại muốn trêu hắn: “Thoải mái, so với anh cắm vào càng thoải mái, có thể giúp em liếm một lần nữa không?”

Lăng Kiến Vi sửng sốt, nhưng nhìn đôi mắt tràn đầy chờ mong của cô, vẫn không chút do dự rút dương vật mới vừa đi vào một nửa ra ngoài.

Triệu Ngu cười nhẹ thành tiếng, hai chân ôm lấy hông anh dùng sức kéo vào, lập tức lại làm vật cứng thô tráng tiến sâu vào.

Lăng Kiến Vi không khống chế nổi hơi thở hổn hển, hiểu rằng cô đang trêu chọc hắn, nắm mông cô đâm về phía trước, cả cây khô nóng đã vào hết.

Không hẹn mà cùng thở ra, Triệu Ngu vuốt mặt hắn, hỏi: “Hương vị thế nào? Ăn ngon không?”

Ngừng một lát mới phản ứng lại cô đang hỏi hương vị nơi đó, Lăng Kiến Vi liếm môi theo bản năng, thẳng eo thong thả thọc vào rút ra: “Ăn rất ngon.”

“Nói dối.” Dùng đầu ngón tay giúp anh lau chất lỏng trên cằm, môi cô lại gần hơn một chút, “Anh đã không chê, sao em lại ghét bỏ?”

Lúc đôi môi dán lên, Lăng Kiến Vi rốt cuộc không khống chế được nữa, trực tiếp thả cô nằm lên bàn, phủ người lên, di chuyển lên xuống, quấy loạn trong miệng cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro