Chương 17 + 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆, chương thứ mười bảy

Lục Việt bắn một phát súng giết chết người đã tàn huyết ở đối diện, theo tiếng nhắc nhở tiêu diệt địch xuất hiện thì cơ hồ trong nháy mắt hắn đã nhanh chóng phá cửa sổ nhảy ra ngoài đồng thời ném trái lựu đạn khói cuối cùng ra theo.

Thông Thông phản ứng chậm một bước, trái lựu đạn ném về phía Lục Việt nổ cách một bức tường nên không tạo một chút thương tổn nào đến Lục Việt.

Lần này không làm Lục Việt nổ chết Thông Thông hối hận mà dậm dậm chân, sớm biết vậy đã ném sớm hơn một giây.

Lục Việt ẩn ở trong sương khói nhẹ nhàng mà cười: "Thông Thông, cậu xác định muốn giết tôi sao? Chúng ta chính là đồng đội."

Tiếng cười của Lục Việt nghe trong tai Thông Thông quả thực khủng bố, nhưng mà nghĩ số tích phân trên người đối phương làm người ta thèm nhỏ dãi, cậu ta cũng chỉ khẩn trương mà nuốt một ngụm nước bọt: "Tiểu Thất à, cậu cho anh giết cậu lần này đi, về sau anh nằm yên một chỗ cho cậu ngược đãi tư thế nào cũng được!"

Sau đó Thông Thông chợt nghe thanh âm Lục Việt bình tĩnh vô cùng rồi lại tràn ngập trào phúng chậm rãi truyền đến: "tôi muốn ngược cậu cũng không cần chọn tư thế."

"Mẹ nó thằng đ.ĩ. l.ò.n!"

Quả thực quá xem thường người mà!

Thông Thông mắng một tiếng, ném lựu đạn từ trong phòng ra bên ngoài cửa sổ hướng về phía Lục Việt.

Nhưng mà lựu đạn còn chưa rơi xuống đất, khi lựu đạn còn ở trên không thì Lục Việt đã nổ súng bắn trúng kíp nổ, liên tiếp vài trái đều bị như thế này.

Lục Việt đang đứng ở vị trí góc tường, Thông Thông nếu không di chuyển thay đổi lộ tuyến ném lựu đạn thì cậu ta muốn lấy lựu đạn ném chết Lục Việt là không có khả năng.

Bên trái Lục Việt lúc này là bức tường, bên phải là hồ sâu, khi hắn cùng Thông Thông nói chuyện đã chú ý thấy một người đang từ trong nước bơi về phía bên này.

Đây chính là đội viên của đội ngũ duy nhất còn tồn tại đến cuối cùng.

Người nọ cách nơi này một đoạn khoảng cách, Lục Việt nếu muốn bắn chết cũng thực dễ dàng, chính là hắn tạm thời không định giết đối phương, bởi vì hắn với Thông Thông còn đang trong trạng thái tổ đội, hệ thống phán định là đang ở cùng một cái trận doanh, nếu hắn giết người này, như vậy bọn họ cùng một tổ trực tiếp trở thành người chơi sống sót cuối cùng, trò chơi sẽ trực tiếp chấm dứt.

Thông Thông muốn giết hắn cướp lấy tích phân, Lục Việt cũng không thể để Thông Thông nhặt hời danh hiệu người chơi sống sót cuối cùng.

Thông Thông rất sợ thuật bắn súng của Lục Việt cho nên cậu ta trốn ở trong phòng không dám đi ra ngoài.

Này làm cho Lục Việt có rất nhiều cơ hội tốt.

Hắn nghĩ nghĩ, trước tiên sử dụng túi y tế cho mình để chắc chắn rằng trong vòng 1 phút có thể duy trì hồi máu liên tục, sau đó cầm súng nhảy qua cửa sổ rơi xuống đất lăn vòng một cái tránh thoát trái lựu đạn Thông Thông ném về phía hắn, sau đó nhanh chóng áp sát Thông Thông.

"Đừng cử động nha." Sau lưng Lục Việt bị nổ thành một bãi huyết, nhưng vẫn cười hì hì nã súng về hướng Thông Thông, "Chúng ta hiện tại ở gần nhau như vậy, cậu xác định khi ném lựu đạn ra sẽ không bị đồng thời nổ tung sao?"

Thông Thông chuẩn bị ném lựu đạn ra khỏi tay thì động tác nhất thời dừng lại.

Không gian trong giáo đường rộng mở đầy đủ, trước đó Thông Thông dám ở trong phòng ném lựu đạn cũng bởi vì cậu ta ỷ vào khoảng cách giữa cậu ta và Lục Việt đủ xa, cậu không sợ nằm trong phạm vi lựu đạn nổ. Nhưng hiện tại không giống trước đó, Lục Việt liều mạng chịu thương tổn do lựu đạn gây ra vẫn nhào tới bên cạnh cậu ta, hiện tại khoảng cách giữa hai người rất gần cho nên sẽ như Lục Việt nói việc như vậy chắc chắn xảy ra, chỉ cần lựu đạn trong tay Thông Thông vừa rơi xuống thì bản thân cậu ta cũng sẽ bị nổ chết.

Thông Thông thả lựu đạn trong tay xuống, khóc không ra nước mắt.

Lục Việt đầu tiên ném súng trong tay ra ngoài, ba lô cũng ném xuống, nhìn chằm chằm Thông Thông, nâng nâng cằm.

"Cậu muốn làm cái chi?" Thông Thông nhược nhược hỏi.

Lục Việt bày ra tư thế đánh cận chiến, "Cho cậu một cơ hội giữ mạng sống, chúng ta đánh tay đôi đi."

Đánh tay đôi, cũng chính là vứt bỏ vũ khí phụ trợ, chỉ trông vào tự thân công phu quyền cước quyết đấu quyết xuất thắng bại.

Thông Thông nghe vậy, tròng mắt khó có thể thấy mà chuyển chuyển.

Lục Việt nhìn cậu ta.

"Đây là do cậu nói nha." Thông Thông sợ Lục Việt đổi ý, lập tức đem trái lựu đạn trên tay để ở trên ghế bên cạnh.

Sau đó trong tay của cậu ta bỗng nhiên xuất hiện một cây súng lục, giơ tay liền ngắm chuẩn Lục Việt.

Lục Việt trong mắt hiện lên ý cười, sớm đoán được Thông Thông sẽ như vậy. Hai tay của hắn nhanh như điện, tay phải nắm lấy đầu súng hất lên, tay trái ngăn chặn cánh tay Thông Thông, vặn bẻ tay Thông Thông dành lấy súng, nòng súng để dưới cằm cậu ta.

Hai tay Thông Thông bị nắm chặt, cậu ta hoảng sợ mà mở to hai mắt nhìn: "mày là một tên lừa gạt! Mày đùa bỡn tao!"

Tuy nói cậu ta nã súng trước, nhưng rõ ràng Lục Việt đã sớm tính toán động thủ trước.

"Cậu cũng không thành thật." Lục Việt nói.

Thông Thông tại một khắc lấy ra súng, ngón tay đã đặt trên cò súng, giờ phút này Lục Việt lại đang nắm chặt tay Thông Thông, sau khi nói xong câu đấy hắn liền đè lên ngón tay đối phương ấn xuống, liên tục 2 tiếng súng vang lên, hai mắt Thông Thông còn mang theo sự không cam, phẫn nộ.

Lục Việt buông hai tay, thân thể Thông Thông liền thẳng tắp mà ngã xuống.

【 ngài dùng súng lục tiêu diệt đồng đội Thông Thông Tái Cao, nhận được 38475 tích phân, nhận được thành tựu tàn nhẫn độc ác, khen thưởng thêm 500 tích phân. 】

Trong trò chơi này, tử vong không phải chân chính tử vong, cho nên khi nhìn thi thể Thông Thông, Lục Việt ngược lại là không có áy náy, chỉ cảm thấy chơi rất vui, đoán không chừng hiện tại Thông Thông lúc này đại khái là tức đến độ giơ chân.

Hắn cười cười, đem súng lục nhặt lên, dùng thuốc cầm máu cho mình, sau đó nhảy ra khỏi cửa sổ đi tới hồ sâu phía sau.

Cái người chơi kia thật vất vả lội qua hồ lúc này vừa mới lên bờ, vừa nhấc đầu liền nhìn thấy một họng súng đen tuyền trên đỉnh trán của mình.

【 ngài dùng AR15 tiêu diệt Cẩu Thả Vương Cái Cái, nhận được 38 tích phân. 】

【 trò chơi đã kết thúc, chúc mừng ngài trở thành người sinh tồn cuối cùng, thưởng 6000 tích phân, cùng một phiếu đổi vật phẩm, vui lòng đăng nhập ID vào official website của trò chơi sau khi đăng xuất 】

Phiếu đổi vật phẩm có phân chia cấp bậc, giữ được 50.000 /-năm vạn-/ tích phân gốc thì được thưởng phiếu đổi vật phẩm cấp C; 80.000 /-tám vạn-/ tích phân nhận được cấp B; 150.000 /-mười lăm vạn-/ tích phân nhận được cấp A; 200.000 /-hai mươi vạn-/ tích phân nhận được cấp S, cấp bậc từ C đến S, C là thấp nhất, cấp S là cao cấp nhất.

(*Trong truyện đề cập đến con số thường là vạn (1 vạn tương ứng với 10.000), do có nhiều lúc mình lười sẽ ko quy đổi sang con số mà giữ nguyên chữ số /vd như tám mươi vạn/ thì các bạn chỉ cần hình dung sau số 80 là thêm 4 con số 0 đằng sau nữa là okela, chương này giải thích chút để các bạn hình dung con số thui kkk)

Những cấp bậc này tương ứng với tài liệu hiện thực cấp bậc cũng là từ thấp đến cao, nhưng mặc dù là tài liệu cấp C thấp nhất nhưng trong thế giới hiện thực cơ bản cũng là tài liệu khó có được.

Trận này Lục Việt đạt được số tích phân đã vượt qua 150.000 /-mười lăm vạn-/, hắn nhận được phiếu đổi vật phẩm cấp A, bởi vì phiếu đổi vật phẩm là hệ thống thưởng thêm, cho nên mười lăm vạn tích phân kia cũng sẽ không bị trừ vào mà sẽ tích lũy thêm trên ID trò chơi của hắn.

Lục Việt rời khỏi trò chơi rồi đăng nhập về website official, nhập ID của mình kiểm tra tích phân, bên trên thể hiện tổng tích phân đã gần tới hai mươi vạn.

Sau đó Lục Việt lãnh lấy phiếu đổi vật phẩm.

Phiếu đổi vật phẩm có thể đổi được rương vật tư nhưng đồ vật trong rương vật tư lại là ẩn số, có thể mở ra vật mà bạn đang mong muốn hay không thì đây cũng là một khảo nghiệm nhân phẩm, nhưng tóm lại cấp bậc tài liệu cũng không thấp cho nên không cần biết mở ra là vật gì đều có thể kiếm được tiền.

Lục Việt đổi lấy rương vật tư, ý thức ở trên mặt rương lướt qua, nó liền nháy mắt mở nắp hiện lên hình ảnh của vật phẩm cũng hiện ra thông báo nhắc nhở: 【 chúc mừng ngài mở ra rương vật tư, nhận được tài liệu cấp A: một cây Tử Long Cốt. 】

Lục Việt còn không kịp hiểu được hết cách sử dụng của mấy cái tài liệu biến dị của thế giới này, hắn tìm tòi tin tức của Tử Long Cốt, biết được đây là một loại trăn có xương sống biến dị màu tím, xương này có tác dụng tăng cường cơ bắp tốt nhất cho dị năng giả, là một loại tài liệu cấp A thập phần khó có được. Bởi vì Tử Long cấp bậc cao nên để bắt được thì sẽ đối mặt với tính nguy hiểm rất cao, con đường thu hoạch tài liệu tương đối gian nan, cho con nên con đường giao thương tại thế giới hiện thực đều là thông qua phương thức bán đấu giá, giá cả cũng dao động từ 18 đến 20 vạn tinh tệ, nhưng bởi vì khi bán đấu giá còn yêu cầu phải thanh toán cho phía đại lý một chi phí nhất định cho nên hiện giờ rất nhiều dị năng giả muốn đổi lấy tài liệu hoặc tinh tệ sẽ trực tiếp thông qua công ty trò chơi mua bán, giá giao dịch được trên cơ bản không khác biệt lắm so với bán đấu giá nhưng lại bớt được thời gian chờ đợi đấu giá.

Công pháp của Lục gia vẫn luôn đều là phối hợp dược vật rèn luyện và đồng thời cùng tu luyện, trước đó Lục Việt đã nghĩ đợi sau khi hắn hiểu biết thông thấu về thế giới này rồi thì lúc đó sẽ bắt đầu chuẩn bị nước thuốc dùng để rèn luyện thân thể. Hiện giờ biết được tác dụng của Tử Long Cốt, quả thực rất hợp tâm ý của hắn.

Nhận lấy Tử Long Cốt vừa lúc cũng không sai biệt lắm đến thời gian cần uống thuốc, Lục Việt liền rời khỏi trò chơi và chui ra khỏi khoang, phát hiện hai hộ vệ dị năng giả mới tới một trái một phải đứng thủ ở bên cạnh.

"Tiểu thiếu gia." Hai người cung kính chào, muốn đi lên đỡ hắn.

Lục Việt hướng bọn họ cười cười, xua tay không cần sau đó ra khỏi phòng.

Chu bá đang nhìn thời gian, ông biết Lục Việt đang chơi trò chơi, đang chuẩn bị đi gọi Lục Việt uống thuốc liền nhìn thấy thiếu niên đi ra.

"Tiểu thiếu gia." Chu bá cười nghênh đón, "thân thể cậu hôm nay có khỏe không?"

"Không vấn đề gì." Lục Việt cười nói.

Chu bá cho người mang thuốc lại đây rồi nhìn Lục Việt uống, tươi cười hiền lành bảo: "Lại qua hai tiếng liền tới giờ ăn cơm trưa, tiểu thiếu gia muốn ăn cái gì?"

Nói xong, đem thực đơn đã chuẩn bị xong đưa tới.

Nhắc đến ăn, ánh mắt Lục Việt nhất thời liền sáng.

Không thể không nói, trừ bỏ nhặt được một cái mệnh ra thì điều khiến Lục Việt thích nhất khi đi tới thế giới này chính là mỹ thực nơi này. Thế giới này có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn mà phần lớn cũng đều là chủng loại biến dị, chất lượng lại cực kỳ tốt, làm món ăn thực sự quá ngon. Lục Việt ở thế giới trước kia thì phương pháp nấu nướng cực kỳ đơn điệu, không giống nơi này, không chỉ là nguyên liệu nấu ăn đứng đầu mà phương pháp nấu nướng cũng thập phần đa dạng.

Hắn hiện tại mỗi ngày hy vọng nhất chính là ba bữa cơm.

Hình ảnh trên thực đơn thập phần tinh xảo, mỗi món đồ ăn nhìn qua đều làm người ta thèm ăn muốn chảy nước miếng, bất quá suy xét nguyên nhân thể chất của thân thể này nên đồ ăn của lục Việt đều được chế biến dựa theo yêu cầu của thân thể, khẩu vị đều là thiên thanh đạm.

Lục Việt tự nhiên sẽ không ghét bỏ, hắn đánh giá khẩu vị của mình càng ngày càng tốt nên chọn hai đồ ăn một canh, sau đó đem thực đơn đưa cho Chu bá, "Chu bá, con có món đồ cần chuyển phát nhanh về nhà, con nên điền địa chỉ nào?"

Địa chỉ Lục trạch cũng không thể tùy tiện nhận đồ vật chuyển phát nhanh từ bên ngoài tới, những vật phẩm từ bên ngoài đưa tới đây đều là từ các chuyên gia nhận trước sau đó mới chuyển giao đến Lục trạch, Chu bá nhận đồ kiểm nghiệm xác nhận không có nguy hiểm mới có thể trình lên tay chủ nhân trong nhà.

Nhận được địa chỉ từ Chu bá xong, Lục Việt lại trở về phòng nằm vào trong khoang trò chơi.

《 Sát Lục Thế Giới 》 một ván chơi nhiều nhất tốn 40 phút, ăn cơm xong, Lục Việt ít nhất còn có thể chơi vòng thứ tư.

Đầu tiên lấy địa chỉ điền vào, chẳng bao lâu đã thấy chuyển phát nhanh hiện lên tin tức Tử Long Cốt đang trên đường chuyển phát, Lục Việt cũng liền không quan tâm nữa, mở trò chơi lên đăng nhập ID vào.

Tiến trò chơi, Lục Việt như cũ muốn tìm một góc hẻo lánh đánh một bộ quyền pháp hoạt động thân thể một chút, vừa mới bày xong tư thế, ống quần lập tức bị người kéo chặt.

Một tiếng giết heo gọi ở bên tai nổ vang: "Thất ca! Anh là anh ruột của em!"

Lục Việt quay đầu, liền nhìn thấy Thông Thông ngồi xổm bên chân hắn, đang nháy một đôi mắt hoa đào đáng thương hề hề mà nhìn mình chằm chằm.

Tác giả có lời muốn nói: hôm nay trước tiên hoàn thành nhiệm vụ, tiếp theo tràng ba hàng bắt đầu nha, đoán tân đội hữu là dạng gì .

☆, chương thứ mười tám

"Thất ca! Xin dắt em chơi cùng!" Thông Thông phe phẩy Lục Việt ống quần xin xỏ.

Lục Việt kéo kéo ống quần, "cái gì vậy, cậu còn muốn đánh lén sau lưng tôi một lần nữa?"

Thông Thông nhanh chóng nhận sai, "em không dám! Không biết tự lượng sức mình một lần là đủ rồi!"

Lục Việt cũng không cự tuyệt, hắn cười đến ôn hòa: "Mang cậu cũng có thể, nhưng là tôi muốn cậu toàn bộ hành trình đánh phụ trợ."

"Không thành vấn đề!" Thông Thông chỉ thiên phát thệ, thập phần chân thành, "Thất ca anh bảo em làm như thế nào thì làm cái đó, em tất cả nghe theo anh."

Thông Thông lúc bị Lục Việt giết chết, vừa mới chết lúc ấy quả thật thực buồn bực, nhưng mà thôi, cậu ta cũng biết là mình không phúc hậu, thực lực lại không bằng người ta, tâm tư không thuần bị giết cũng là xứng đáng. Thêm nửa sau khi kết thúc trò chơi cậu ta mở mục bình luận lên, đầu tiên là bị các bạn nhỏ người xem thân mến cười nhạo một trận, lại được phổ cập khoa học một bài post hot trên diễn đàn "Ngược sát ca", sau đó cậu ta mang theo lòng tràn đầy khiếp sợ mà nhìn lên bảng xếp hạng trò chơi. Ở trên bảng xếp hạng, thoát khỏi thị giác trò chơi rồi hồi tưởng lại một loạt các loại chi tiết, Thông Thông liền phát hiện thực lực Lục Việt so với cậu ta tưởng tượng còn cường hãn hơn.

Loại chân thô này không nhanh chóng ôm lên thì cậu cũng chính là thằng ngốc. Về phần Lục Việt muốn cậu toàn bộ hành trình đánh phụ trợ, tương đương cũng có nghĩa là phải hấp dẫn hỏa lực đối phương, nhưng mà vòng trước Thông Thông cũng là toàn bộ hành trình đều đánh phụ trợ, còn bị Lục Việt không động thanh sắc mà hố vài lần, nhưng cuối cùng cũng húp được không ít thịt.

Cho nên sau khi nhìn bảng xếp hạng, Thông Thông liền lập tức không thể chờ đợi được mà đăng nhập vào trò chơi, nơi nơi tìm bóng dáng Lục Việt, giả đáng thương cọ lên thuyền Lục Việt.

Cũng may mắn Lục Việt bây giờ còn không có dùng tích phân đổi skin mới cho mình, vẫn là nhóc tóc xoăn thanh tú, tìm được hắn thật sự là rất dễ dàng.

Lục Việt kỳ thật vẫn rất thích tính tình hoạt bát của Thông Thông, cho nên hắn đáp ứng tiếp tục cùng Thông Thông tổ đội, ngay lập tức hướng ID của Thông Thông phát lời mời tổ đội.

Thông Thông lập tức liền vào tổ, thời điểm hai người đang chờ đợi trò chơi mở màn, một lời mời thỉnh cầu tổ đội bỗng nhiên xuất hiện: 【 người chơi Cẩu Thả Vương Cái Cái xin gia nhập vào đội ngũ của bạn, có đồng ý hay không? 】

Cẩu Thả Vương Cái Cái?

Lục Việt đối với cái người chơi này ấn tượng vẫn là cực kỳ khắc sâu, bởi vì tên gia hỏa này tồn tại đến thời điểm đến ngược hai người cuối cùng vậy mà tích phân lại chỉ có đáng thương ba mươi tám tích phân, thật sự là danh xứng với thực cẩu thả vương.

Một Tiểu mập mạp thân hình béo múp lắp bắp mà cọ lại đây, thật cẩn thận mà nhìn Lục Việt: "Xin hỏi, bạn còn thiếu đồng đội không?"

"Cậu ta là ai vậy?" Thông Thông nghi hoặc hỏi.

"Không biết." Lục Việt nói, ánh mắt của hắn chuyển hướng Tiểu mập mạp, "tôi đã có đồng đội ."

Tiểu mập mạp không nổi giận, nhìn Thông Thông, "cậu ấy là đồng đội của bạn à? Chúng ta có thể lập tổ ba người đó."

Loại cảm giác cái đùi mình coi trọng sắp bị cướp đi, Thông Thông khó chịu, khoanh tay một bộ tư thế thẩm vấn: "cậu đã chơi bao nhiêu ngày rồi? Thuật bắn súng thế nào? Số đầu người tiêu diệt cao nhất là bao nhiêu? Số tích phân cao nhất đạt được là bao nhiêu?"

Tiểu mập mạp sắc mặt đỏ lên, "Hôm nay chơi ngày thứ sáu, số đầu người tiêu diệt cao nhất là ba cái rưỡi, tích phân cao nhất..." Cậu xem xét Lục Việt, thấp giọng báo ra con số, "tích phân nhận được từ tiêu diệt là ba mươi tám tích phân. Nhưng mà! Tôi có hơn 5 lần giữ được tích phân gốc!"

Năm lần giữ tích phân gốc, nói cách khác Tiểu mập mạp tuy rằng thuật bắn súng không được, đánh giết không được, nhưng mà người ta từng có kinh nghiệm năm lần cẩu thả xếp hạng trước 12.

Thông Thông trừng mắt to, "cậu có phải đang khoác lác không?"

"Không phải có hay không!" Tiểu mập mạp lập tức xua tay, tỏ vẻ chính mình nói là sự thật, "vận khí mỗi lần của tôi đều rất tốt, thời điểm rơi xuống trên cơ bản vẫn luôn nằm trong khu vực phạm vi an toàn."

Tiểu mập mạp nói có một lần cậu cùng người khác tùy tiện tổ đội, từ khi hai người rớt xuống đến khi trò chơi tiến vào giai đoạn xếp hạng vẫn luôn ở trong khu vực an toàn, bởi vì không cần chạy độc cho nên hai người gì cũng không làm, liền an tâm mà tìm cái chỗ ngồi cẩu thả, liền như vậy cẩu thả đến trước mười hai.

"Tôi cảm thấy vận khí của mình cũng không tệ lắm." Tiểu mập mạp nói.

Đâu chỉ là không tệ, có thể nói là nghịch thiên.

Lục Việt cùng Thông Thông liếc nhau, Thông Thông hỏi ý kiến Lục Việt, Lục Việt thì cười cười, "Vận khí cũng là một loại thực lực."

Nói xong, Lục Việt đồng ý lời mời tổ đội của Tiểu mập mạp, vì thế nguyên bản tính toán tiếp tục tổ đội hai người, nhất thời biến thành ba người.

Rất nhanh, trò chơi bắt đầu, ba người lựa chọn tiến vào hình thức đội ba người, lần này Lục Việt đảm nhiệm đội trưởng.

Lần này rơi xuống đất vận khí không có tốt như vậy, ba người ai cũng không cướp được xe. Bất quá điều này cũng không quan hệ, hai người đều muốn nghiệm chứng một chút cái vận khí nghịch thiên kia, cho nên sau khi không cướp được xe, Lục Việt mang theo hai người chạy về hướng bên cạnh một đám tòa nhà cao 4 tầng.

Cũng giống bọn họ đồng thời hướng về phía bên kia chạy tới còn có một tiểu đội khác. Tất cả mọi người lấy ra tốc độ nhanh nhất của mình muốn làm người đầu tiên chạy vào trong lấy được súng bắn rồi chết phe địch.

Đây là nhà ăn của một gia đình, thảm trên mặt đất đã rất cũ nát.

Người đầu tiên bước vào trong phòng vừa sờ đến súng, chỉ là còn không đợi gã khom lưng ngẩng đầu, gã liền cảm giác dưới chân trượt đi, cả người không tự chủ được mà nhào về phía trước, đồng đội của gã cũng đồng dạng nhào lên va vào nhau, ba người lăn thành một đoàn, sau đó là hắc ám che trời lấp đất.

Phía sau bọn họ, Lục Việt lấy góc thảm trong tay kéo về phía trước, tấm  thảm dày nặng liền toàn bộ bao trùm ba người kia.

Hai người Thông Thông với Cái Cái nhìn một màn này, cả người đều ngây dại.

Còn có loại thao tác điếm thúi này à?

"Đưa súng cho tôi." Lục Việt một cước dẫm lên đám người bị bao thành viên thịt cuộn trên mặt đất, quay đầu nhìn Thông Thông.

Thông Thông vội vàng đem súng mình nhặt được đưa cho Lục Việt, liền thấy Lục Việt chậm rãi gài viên đạn vào, bắn liên tục ba phát súng về phía bao thịt kia, trực tiếp nhặt được ba cái đầu.

Cái Cái nhớ rõ công ty trò chơi từng có nhắc nhở, ở 《 Sát Lục Thế Giới 》 bất luận đạo cụ gì đều có thể tạo thành tổn thương trí mạng cho người khác. Mà cậu cùng rất nhiều người chơi khác toàn bộ đều cho rằng súng có hỏa lực thương tổn cao, trừ bỏ dùng súng, bọn họ làm gì còn thứ khác có thể dùng đánh chết địch nhân đâu, cho nên khi mọi người tiến trò chơi đầu tiên đều là tìm súng, không nghĩ tới tìm các loại công cụ phụ trợ khác.

"Thật là lợi hại nha!" Cái Cái chỉ có thể ngây ngốc mà nói, cậu lần đầu tiên biết đạo cụ trong trò chơi còn có thể dùng như vậy.

"Đương nhiên! Còn không biết Thất ca của chúng ta là ai à." Thông Thông mạnh mẽ vuốt mông ngựa.

Phía bên ngoài cửa sổ lục tục có người tiếp đất, hiện tại trong ba người thì chỉ có một khẩu súng trong tay Lục Việt, Thông Thông với Cái Cái đều vẫn là tay không, hai người nhanh chóng trốn vào trong nhà.

Lục Việt đứng ở tại chỗ xoay người, tặng cho người vừa vào cửa một phát súng, mọi người đều là vừa bắt đầu vào đầu trận nên trên người không có bất luận trang bị gì, tất cả đều là người chơi nghèo tay trắng, một súng này bắn trúng đầu đối phương trực tiếp tiêu diệt.

Đồng đội của gã tạm thời cũng không dám tiến vào, rất nhanh rời đi.

Lục Việt đi theo Thông Thông và Cái Cái lên lầu hai.

Thấy Lục Việt lại thành công giết một người, Cái Cái thở ra một hơi, cậu nhịn không được vỗ vỗ bộ ngực thịt thịt, "quá kích thích."

Cái Cái trước kia kỳ thật cũng không phải lựa chọn phương thức trực tiếp tiếp đất, cậu thích trực tiếp dừng ở tầng cao nhất của kiến trúc, sau đó từ trên đi xuống dưới, như vậy tỷ lệ nguy hiểm gặp được khi mở màn liền không cao, khả năng sống sót càng lớn chút. Giống như bây giờ vừa rơi xuống liền phát sinh xung đột kịch liệt, Cái Cái là từ trước đến giờ chưa gặp qua.

Tại phương diện vật tư, bởi vì nguyên nhân thuật bắn súng Thông Thông với Cái Cái, phương thức lựa chọn vật tư của hai người vẫn là tập trung vào súng ống, thuật bắn súng không chuẩn không quan hệ, chỉ cần có hỏa lực giúp Lục Việt quấy rầy địch nhân là được, sau đó chính là băng vải cùng các loại tài liệu dùng để kết hợp khác, hai người có thể mang liền mang.

Lục Việt trừ bỏ chuẩn bị vũ khí lạnh, trên người hiện tại sưu tập nhiều nhất chính là các loại lựu đạn, lựu đạn khói linh tinh.

Ba người đem bốn tầng tra xét một lần, phạm vi an toàn cập nhật mới, tòa nhà mà bọn họ đang ở hồ thật sự dính được vận khí tốt của Cái Cái, ngay trong phạm vi khu vực an toàn.

Thông Thông hướng Cái Cái giơ ngón tay cái lên, Cái Cái ngốc cười ngây ngô hai tiếng, cảm thấy mình cuối cùng có chút tác dụng, không hề cản trở.

"Chúng ta đi tầng cao nhất." Lục Việt nói.

Không cần thay đổi vị trí, nhưng không đại biểu nơi này chính là an toàn, kề bên này người chơi rớt xuống không ít, cũng sẽ có người chơi khác cuồn cuộn không ngừng tới đây. Tuy nói cẩu thả rất tốt, nhưng đây không phải là mục tiêu cuối cùng của Lục Việt.

Tác giả có lời muốn nói: buổi sáng đi bệnh viện làm xuất viện, buổi chiều trở về cả người mệt mỏi, luôn có loại lại muốn hồi bệnh viện cảm giác, hôm nay liền dài như vậy ORZ

Góc nhỏ của editor: trải nghiệm đi làm mấy tuần nay của tui chính là phê chữ ê kéo dài 🤣 cty rộng 4ha, ngày đi một vòng thui là đảm bảo giảm cân kkk mấy nay tui đều mang theo cơm nhà đi ăn sáng nên tiết kiệm được kha khá 😌 shopee chuẩn bị tới công chuyện với tui hehehe

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro