Chương 83 + 84

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆, chương thứ tám mươi ba

Trương Mẫn Thu cho rằng, quan hệ hợp tác giữa bọn họ cùng hai nhà Trương, Vương đã không bền chắc, mà ở trong thế lực ba phương hợp tác, chi thứ hai bọn họ là một phương bạc nhược nhất, nếu ngưng hẳn hợp tác, có khả năng trái lại sẽ bị Trương gia thâu tóm.

Thời gian này, tìm kiếm ngoại viện mới rất trọng yếu. Mà mục tiêu Trương Mẫn Thu chính là quân đoàn Nhạc gia vẫn luôn vẫn duy trì trung lập.

Đối với mượn sức Nhạc gia, trước đó Trương Mẫn Thu đã thử nhiều lần nhưng cũng không thuận lợi, đã bị cự tuyệt nhiều lần. Lần này, Trương Mẫn Thu quyết định chọn dùng thủ đoạn khác trước, nếu thành công thì bọn họ nhiều thêm một trợ lực khổng lồ, cho dù có mượn sức thất bại, nhưng chỉ cần không bại lộ tình huống mình bên này thì cũng có thể chém tới một cánh tay của đại phòng.

Chẳng qua cụ thể muốn làm như thế nào còn cần cẩn thận quy hoạch mới được.

.

Trong phòng huấn luyện Lục gia, Lục Việt đang xem kết quả thí nghiệm mới nhất của mình.

"Trị số năng lượng đã tiếp cận đỉnh B cấp." Ngón tay lướt qua một dãy số liệu, Lục Việt ngẩng đầu cười, nhìn Tông Thừa mà nói.

Tông Thừa cảm thấy vui vẻ thay hắn, "Tin tưởng cậu rất nhanh sẽ tiến giai đến A cấp. Độc tố trong cơ thể cậu hiện tại còn lại một phần ba, chiếu theo số liệu này mà xem xét thì chờ độc tố toàn bộ thanh trừ xong thì cậu sẽ tiến giai thành dị năng giả S cấp cũng không là việc khó."

Như vậy Lục Việt liền giống các anh chị hoàn mỹ kế thừa gien S cấp của Lục mẫu.

Lục Việt bởi vì nguyên nhân có độc tố áp chế, theo độc tố chậm rãi giảm bớt mới khiến cho người khác cảm giác dị năng của hắn khôi phục đến cực nhanh, cho nên loại tình huống này sẽ không thể hiện tại trên người Tông Thừa bọn họ. Tông Thừa làm dị năng giả S cấp, giá trị năng lượng dị năng của bản thân đã đến một cái đỉnh núi, muốn xuất hiện một thay đổi lớn là cực khó. Bất quá Tông Thừa theo Lục Việt đánh quyền lâu như vậy, trải qua mấy lần thí nghiệm trị số thì thấy đúng là có chút tiến bộ.

Kiểm tra xong, Lục Việt trở về phòng đi thay quần áo.

Hôm nay là cuối tuần, hai người đã hẹn Thông Thông cùng Nhạc Giản gặp mặt.

Địa điểm gặp mặt vẫn là khách sạn suối nước nóng lần trước nói chuyện hợp tác kia, lần này gặp mặt, thái độ Nhạc Giản so với lần trước khá hơn nhiều, bởi vì Thông Thông dưới sự trợ giúp của quyền pháp đã thành công lên một cấp, chuyện này tại trước đây là chuyện bọn họ nghĩ thôi cũng không dám nghĩ.

"Đại ân nhân à, muốn hẹn gặp cậu một lần cũng thật không dễ dàng."

Trong phòng khách sạn thuê chung, Thông Thông nhìn thấy Lục Việt đến liền nhiệt tình mà sấn tới, bất quá còn chưa có đụng tới Lục Việt đã bị Tông Thừa một phen đẩy ra.

Lục Việt nắm tay để dưới môi cười cười.

"Đẩy cái gì đẩy, tôi cũng không phải ôm anh!" Thông Thông tức giận mà trừng Tông Thừa.

Lần đầu tiên ở chỗ này gặp mặt, Thông Thông còn thực sinh khí Tông Thừa khi nhìn mình vô cùng lãnh đạm, bộ dáng không coi ai ra gì. Sau đó Tông Thừa chủ động cởi áo khoác của mình trên diễn đàn, Thông Thông liền hiểu rõ, người này chính là cái bình dấm chua có chiếm hữu dục rất mạnh, hết thảy khinh bỉ đối với cậu cũng đều là bởi vì quan hệ với Lục Việt. Thông Thông nguyên bản còn rất bội phục Di Lạc Ấn Ký trong trò chơi, bất quá đem ID này treo lên người Tông Thừa liền không sao mà vui vẻ nổi.

Tông Thừa liếc mắt nhìn cậu ta một cái, "Nếu cậu ôm chính là tôi, cậu cho là cậu còn có thể đứng ở này nói chuyện?" Sớm đã cho một cước đá bay ra ngoài rồi.

"Anh!" Thông Thông nhe răng hướng Tông Thừa quơ quơ nắm đấm, "Nhìn mặt mũi của thất ca nên tôi không thèm chấp nhặt anh."

Thông Thông dẫn hai người ngồi xuống, Nhạc Giản sớm đã chờ ở chỗ này chuẩn bị nước trà cho hai người.

Thời điểm này đúng là vừa ăn cơm trưa không lâu, ngược lại là có thể uống luôn trà chiều. Nhạc Giản không giao tình gì với Lục Việt, nhưng lần này là Lục Việt chủ động đề xuất hẹn gặp anh, khẳng định không là chỉ uống trà đơn giản như vậy. Cho nên chờ đối phương ngồi vào chỗ của mình, Nhạc Giản học Thông Thông vui đùa tự hỏi: "Không biết thất ca hôm nay hẹn tôi đi ra là có chuyện gì trọng yếu muốn nói?"

Lục Việt cười nói: "Nhạc đại ca gọi tên của tôi là được rồi. Lần này hẹn anh đi ra là muốn cùng anh thương lượng một chút chuyện chi thứ hai Lục gì."

"Chi thứ hai Lục gia?" Nhạc Giản gõ gõ đầu ngón tay lên mặt bàn, "Mấy năm gần đây, chi thứ hai quả thật vẫn luôn có ý đồ mượn sức chúng tôi, năm trước còn phái người đến du thuyết. Bởi vì vẫn luôn bị cự tuyệt, không biết bọn họ rốt cục đã buông tha hay vẫn là tạm thời có tính toán khác, năm nay ngược lại là vẫn chưa tìm đến tôi."

Lục Việt lắc đầu: "Tôi cho rằng bọn họ sẽ không bỏ qua như vậy, nhất là lần này Trương Tinh Hải xảy ra chuyện."

Cũng như Trương Mẫn Thu đối với quan hệ hợp tác không thể bền chắc mà âm thầm sinh ra đau buồn, người thôi động những chuyện này sau lưng như bọn Lục Việt tự nhiên cũng có thể đoán ra vài phần, kiếp này so sánh với kiếp trước đã sinh ra rất nhiều thay đổi, Lục Việt cũng không thể cam đoan sự tình gì cũng sẽ dựa theo trình diễn đúng giờ đúng phút như kiếp trước, vì phòng ngừa ngoài ý muốn phát sinh, chỉ có chủ động phóng xuất mới có thể tránh được.

Tại Nhạc gia, ván đã đóng thuyền Nhạc Giản chính là người thừa kế kế nhiệm, hiện tại anh ta đã nắm giữ đại bộ phận quyền lên tiếng, trước đó còn cần mang theo đội ngũ đi ra ngoài làm làm nhiệm vụ, hai năm nay cơ bản không đi ra ngoài, bình thường đều ở tại phòng huấn luyện, sau đó xử lý một chút công tác trong quân đoàn. Nhưng mà, năm nay Nhạc Giản ngược lại phải mang theo đội ngũ đi ra ngoài một chuyến.

Nhạc gia là thế lực duy nhất tại Hoa Hạ tinh tự nuôi trồng ngọc giảo sa, thủ hạ bọn họ tự nuôi dưỡng mẫu trùng ngọc giảo sa, bởi vì số lần gây giống đẻ trứng càng nhiều mà sinh mệnh lực giảm xuống, cơ bản là cứ cách ba năm thì nhất định phải đổi một đám mẫu trùng mới, để cam đoan trùng con sinh ra những năm sau phẩm chất tốt, mẫu trùng mới nhất định phải bắt tại nơi nguyên thủy nó sinh sống mới được. Bởi vì ngọc giảo sa là biến dị động vật có trình độ nguy hiểm nhất định, mỗi lần đều là Nhạc Giản mang đội đi bắt.

Kiếp trước Nhạc Giản chính là tại nhiệm vụ lần này bị chi thứ hai thiết kế bị thương, khi trở về chạy chữa thì đúng lúc nhờ Lục Nhã cũng đồng dạng bị hãm hại ra tay, dẫn đến hai chân tàn tật, mất đi tư cách tiếp quản quân đoàn.

Lục Việt tìm đến Nhạc Giản, chính là cùng anh thương nghị có thể hay không dời kế hoạch xuất quân, lợi dụng bố cục của bọn họ để dẫn xà xuất động.

Nhạc Giản cau mày nói: "Ý của cậu là, chi thứ hai Lục gia sẽ ra tay với?"

"Chính là một cái suy đoán của tôi." Lục Việt nói. Hắn đương nhiên không có khả năng nói sự tình kiếp trước cho Nhạc Giản, chỉ có thể dùng loại này thuyết pháp.

Nhạc Giản tuy rằng chỉ cùng Lục Việt chính diện nói chuyện với nhau hai lần, đối phương nhìn như tuổi còn nhỏ, nhưng Nhạc Giản biết cũng không thể xem thường hắn. Tuy rằng Lục Việt nói là suy đoán, nhưng hẳn là có căn cứ gì đó.

Nhạc Giản vẫn chưa truy vấn nguyên nhân Lục Việt suy đoán như vậy, hiện tại bọn họ là quan hệ liên minh, cho dù là suy đoán không có nguyên nhân, chỉ cần Lục Việt yêu cầu, anh cũng sẽ giúp đỡ một hồi. Anh trầm ngâm một chút, đáp: "Bác trai bác gái có biết kế hoạch của cậu không? Cậu cảm thấy thời điểm nào đi ra ngoài thích hợp? Tôi sẽ bắt đầu ra tay chuẩn bị."

Lục Việt đáp: "Cái này tôi chưa đế cập với bọn họ, thời gian cụ thể, đến lúc đó sẽ thông tri an."

Nhạc Giản gật gật đầu, hứa hẹn đến lúc đó sẽ tự mình mang đội, toàn lực phối hợp Lục Việt.

Nhạc Giản rất bận, sự tình thương nghị hoàn tất liền phải rời khỏi. Thông Thông ngược lại là muốn cùng thất ca của mình liên lạc liên lạc tình cảm, bất quá đối diện ánh mắt uy hiếp như muốn giết người của Tông Thừa, Thông Thông cũng chỉ kiên trì trong chốc lát, liền khiêng không nổi héo héo mà đuổi theo anh mình chạy đi.

Nhìn bóng dáng Thông Thông chạy trối chết, Tông Thừa thầm nghĩ tính ra tiểu tử này cũng biết thức thời.

Lục Việt nhìn trong mắt Tông Thừa hiện lên đắc ý nho nhỏ, hơi cảm thấy buồn cười, "Kế tiếp chúng ta làm cái gì?"

Tông Thừa nghĩ nghĩ, lấy ra thẻ VIP khách sạn này trước đó Nhạc Giản đưa, "Nếu đến thì cũng đã đến, đi ngâm suối nước nóng?"

Hiện tại giữa tháng năm, thời tiết đã nóng lên, bất quá cũng là có thể ngâm suối nước nóng. Lục Việt hiện giờ thời gian cả ngày chỉ có đánh quyền, thời gian giải trí rất ít, hôm nay vừa lúc nhân cơ hội này có thể thả lỏng thả lỏng một chút.

Vì thế Lục Việt vui vẻ đồng ý.

Nói đi là đi, hai người cầm thẻ VIP đi đặt một gian phòng bên trong có phòng tắm suối nước nóng, mua áo choàng tắm hoàn toàn mới rồi vào phòng thay quần áo, thời điểm đi vào Tông Thừa cuối đầu đi theo sau mông Lục Việt muốn cùng hắn tiến vào cùng phòng, kết quả kế hoạch thất bại, bị Lục Việt đuổi ra ngoài.

Qua trong chốc lát, Lục Việt mặc áo tắm trên người, quanh hông vây khăn tắm từ phòng thay quần áo đi ra, Tông Thừa ở bên ngoài chờ hắn, hai người hướng phòng tắm đi tới.

Nửa năm này Lục Việt từ cửa tử bước ra, bởi vì nguyên nhân đánh quyền rèn luyện, dáng người cũng không như thiếu niên bình thường gầy bạc nhược, bả vai khoan thắt lưng gầy, hai chân lộ ra dưới khăn tắm thon dài có hình, chân mang dép lê, ngón chân vậy mà cũng thập phần xinh đẹp.

Hai người vào phòng tắm liền kề, không phải hoàn toàn phong bế, hai người có thể nhìn đến vị trí ở trên bả vai của đối phương.

Thời điểm bước vào phòng tắm, tay Lục Việt ngay thẳng ở sau lưng chà xát hai cái, bỗng nhiên Tông Thừa đối mặt với hắn nói: "Chà xát mông?"

Tay Lục Việt mới vừa đặt ở trên mông lập tức khựng lại, khóe miệng cũng co rút, "Đúng, đúng vậy, chẳng lẽ anh không chà xát?"

Tông Thừa làm như có thật mà nhướng mày, gật đầu: "Chà xát, đương nhiên chà xát, hiện tại tôi đang chà xát mà."

Người đứng đắn bắt đầu đùa giỡn lưu manh cũng thực là đáng sợ, Lục Việt liền cảm giác mình có chút chống đỡ không nổi. Tay hắn cũng không dám đưa về phía trước, không thì người ta lại đến một câu "Chà xát chíp chíp?" Vậy hắn phải đáp như thế nào?

Chíp chíp cũng không dám chà xát Lục Việt chỉ có thể dùng nước xối qua  liền đi ra ngoài, trực giác cảm thấy Tông Thừa lần này đến có chuẩn bị á!

Bọn họ đặt gian phòng có suối nước nóng, bên trong có mấy cái suối nước nóng, độ ấm không đồng nhất, hai người chọn cái có độ ấm thấp nhất đi xuống trước.

Cởi áo tắm bên ngoài ra, chỉ quây khăn tắm, Lục Việt tựa vào ao bên cạnh, Tông Thừa an vị tại bên cạnh hắn.

Lục Việt tư thái lười nhác, dưới nước hai chân giao nhau, đùi phải thỉnh thoảng còn nhoáng lên một cái lại nhoáng lên một cái, hiển nhiên khó có được ngày thả lỏng làm tâm tình hắn lúc này rất tốt.

Tông Thừa cũng bắt trước đung đưa chân, y tựa hồ có chút khẩn trương, độ cung quơ quơ hơi lớn, sau đó đụng vào đùi phải của Lục Việt.

Lục Việt lại đụng ngược về, sau đó Tông Thừa lại đụng lại.

Hai người cứ như là quỷ ấu trĩ tâm tính bỗng nhiên giảm mấy tuổi, chơi trò này mãi không biết chán.

Tông Thừa bỗng nhiên vươn tay ra chọt thắt lưng Lục Việt, bị Lục Việt phản ứng linh mẫn lấy tay ngăn, còn vươn tay đi khều thắt lưng Tông Thừa.

Tông Thừa bắt lấy cổ tay của hắn, một cái xoay người, mang theo một trận bọt nước, một chân dài ngăn chặn hai chân Lục Việt, lại ra tay ngăn chặn một tay khác của Lục Việt, hai người một người phía trên, một người phía dưới, khoảng cách cách nhau rất gần, đều thở hồng hộc.

Tông Thừa khóa cứng con đường Lục Việt có thể phản kháng, Lục Việt bị đặt ở phía dưới không thể động đậy, hắn quơ quơ đầu xua đi bọt nước trên mặt, ngẩng đầu nhìn Tông Thừa, cười nói: "Nói đi, hôm nay anh có mục đích gì."

Đùi Tông Thừa đặt ở trên đùi Lục Việt cọ cọ, mặt gé sát Lục Việt, "Tiểu Việt, chúng ta cùng một chỗ đi."

Tác giả có lời muốn nói:  nhạc gia ngọc giảo sa phía trước chương thứ bốn mươi mốt có thuyết minh.

.

Ngày hôm qua không phải cố ý đoạn càng a, phía trước ta hai quyển sách có chuyện nói trong đều có đề cập qua, không biết này bản có không nói quá, mỗi tháng chúng ta này đều sẽ tiến hành mạch kiểm tu, đều sẽ đình điện, đều phải buổi tối mới đến, ta không biết nó có hay không đình điện thông tri, dù sao đình điện ngày vẫn luôn tùy cơ, cho ta biết cho tới bây giờ không thu được quá orz

☆, chương thứ tám mươi bốn

Tại thời khắc này được người thổ lộ vốn nên phải nghiêm túc đối đãi, Lục Việt bị Tông Thừa cọ đến mức chân hơi ngưa ngứa, nhịn không được cười một tiếng, sau đó khi nhìn thấy biểu tình Tông Thừa nháy mắt sửng sốt, cuối cùng càng cười càng lớn.

Trong lòng Tông Thừa khẩn trương bị hắn cười đến mức chậm rãi biến thành bất đắc dĩ, không khỏi lại đè thấp thân thể, uy hiếp nói: "Còn cười? Lại cười tôi sẽ hôn cậu."

Lục Việt sợ thật sự làm người ta xù lông, ánh mắt lưu một vòng tại trên môi Tông Thừa, đáp: "Anh buông ra cái đã, chờ anh ngồi xong lại nói."

Tông Thừa bật người buông cậu ra, nghiêng người ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt nghiêm túc đối với Lục Việt.

Lục Việt lôi kéo khăn tắm sắp tản ra, hắng giọng một cái, hỏi Tông Thừa: "Trước nói một chút coi, anh chừng nào thì thích tôi?"

Tông Thừa nghĩ nghĩ, "Nếu muốn nghiêm túc nói, lần đầu tiên gặp cậu."

Lục Việt nhớ rõ hắn cùng Tông Thừa lần đầu tiên gặp mặt là tại trong bệnh viện, hắn còn mang theo khẩu trang đó. Hắn lúc ấy còn không có khôi phục tất cả ký ức, lấy ánh mắt của hắn lúc ấy mà nói, lúc ấy mình chính là loại hình tiểu bạch thỏ ... Lục Việt ánh mắt kỳ quái mà nhìn Tông Thừa: "Nguyên lai anh thích dạng như này à? Vậy sau đó ID trò chơi của tôi bị bại lộ, anh không cảm thấy tương phản quá lớn sao?"

Tông Thừa không biết Lục Việt bổ não cái gì, y nói kỳ thật là trong trò chơi cùng Lục Việt lần đầu tiên gặp mặt, bất quá lúc này cũng theo câu chuyện của Lục Việt mà nói tiếp: "Tương phản là rất lớn, nhưng mà làm tôi cảm thấy càng thú vị."

Thú vị mới có dục vọng muốn tiếp tục thăm dò, Lục Việt gật gật đầu, cảm thấy cái này là đáp án bình thường.

"Anh thích màu đen?"

"Đúng."

"Ừm, tôi cũng thích màu đen."

Điểm này hợp phách.

"Tôi thích ăn thịt nha, anh về sau sẽ không buộc tôi ăn cỏ chứ?"

Điểm này Lục Việt kỳ thật có chút tiểu tiểu oán niệm, Lục Việt là không thịt không vui, mới đầu vì thân thể suy nghĩ nên khẩu vị không thể không thiên thanh đạm, chờ thân thể tốt hơn một chút về sau, Lục Việt liền triệt để yêu thích khẩu vị nặng, cố tình mỗi lần ăn cơm người trong nhà cứ nói miết, hắn không thể không ăn chút rau xanh mình không thích, tất cả rau xanh hoặc là những đồ ăn khác màu mè, tại trong mắt hắn tất cả đều là cỏ khó ăn.

"... Sẽ không, tôi cũng thích ăn thịt." Tông Thừa nói.

Ừm, vì thế hợp phách +1.

Lần này một hỏi một đáp song phương nhìn đều thực nghiêm túc, toàn bộ đối thoại tựa như hiện trường quan binh thẩm vấn phạm nhân.

Sau đó Lục Việt lại hỏi Tông Thừa mấy vấn đề, được đến đáp án đều làm hắn vừa lòng, bị Tông Thừa nhìn lâu như vậy, Lục Việt tại ánh mắt nhìn chăm chú chờ đợi đã lâu của Tông Thừa, lòng từ bi gật đầu: "Ừm, chúng ta cùng ở một chỗ đi."

Tông Thừa rốt cục thở ra một hơi, khi ngước mắt lên vừa hay bắt giữ ý cười  rất nhỏ trong mắt trên khuôn mặt  nghiêm túc của Lục Việt, nhất thời kịp phản ứng: "Em cố ý đùa anh?"

"Cái gì cố ý, mấy vấn đề này rất trọng yếu." Lục Việt nói xạo.

Tông Thừa liền gật đầu tỏ vẻ nhận thua, "Kỳ thật chỗ này của anh cũng có một vấn đề cực kỳ trọng yếu phải hỏi."

Lục Việt vừa nhấc cằm, tỏ vẻ anh hỏi đi.

Tông Thừa nhìn Lục Việt, "Anh là dị năng hệ kim, em là dị năng mộc hệ, đúng không?"

Lục Việt không rõ lí do mà gật đầu.

"Tại tron ngũ hành dị năng, kim hệ là khắc chế mộc hệ, cái này em có biết không?"

Lục Việt gật gật đầu: "Biết mà."

Tông Thừa tiếp tục nói: "Vậy em có từng nghe qua, loại dị năng giả tương khắc lẫn nhau này khi ở cùng một chỗ, thân thể sẽ bài xích nhau?"

Lục Việt nghi hoặc: "Cư nhiên còn sẽ bài xích sao? Như thế nào bài xích, chính là em thấy hai ta ở chung hết thảy bình thường mà."

Tông Thừa vội ho một tiếng, "Anh không nói là bình thường ở chung như vậy." Y điểm điểm môi của mình, lại chỉa chỉa Lục Việt, "Có một loại tình huống, là dị năng giả tương khắc, chỉ cần tiếp xúc thân mật, thí dụ như hôn môi, thân thể liền sẽ sinh ra phản ứng bài xích."

Vẻ mặt Lục Việt lập tức dùng biểu tình  "Anh đang đùa tôi đấy à" nhìn Tông Thừa.

"Cho nên, chân chính có thể quyết định chúng ta có thể hay không ở cùng một chỗ, kỳ thật không phải là những vấn đề trước đó em hỏi, mà là chúng ta có thể hay không tiến thêm một bước tiếp xúc, tỷ như hôn môi cơ bản nhất giữa người yêu." Tông Thừa nghiêm túc mà nhìn hướng Lục Việt, "Cho nên, để chúng ta trước tiên nghiệm chứng một cái."

Lục Việt ngồi ở chỗ kia, nghĩ thầm rằng ngươi này lấy cớ lừa tiểu hài tử đều lừa không đến nơi, tôi nếu là thật tin y vậy tôi đây sống qua mấy đời đều tính sống uổng phí.

Bất quá nhìn cái tên lừa dối này thong thả hướng về phía mình xích lại gần, Lục Việt vẫn là không động, để Tông Thừa thân một hơi trên môi mình.

Thời gian tiếp xúc rất ngắn, Tông Thừa cũng là lần đầu tiên thân người khác, ngại ngùng dừng lâu lắm.

Sau khi hai người tách ra, Tông Thừa còn chưa kịp hồi vị tư vị vừa rồi hôn môi một chút, chỉ thấy Lục Việt nhắm mắt lại mặt trắng bệch lảo đảo ngã về phía mình.

Tông Thừa một phen bắt được Lục Việt, mặt cũng trắng luôn: mình chỉ tùy tiện bịa chuyện cư nhiên thật sự tồn tại sao? Về sau muốn chơi Plato hai ba trăm năm sao?
(*Platonic Love là tình yêu trong sáng, thuần khiết, chỉ có sự kết nối về tinh thần và hoàn toàn không có quan hệ tình dục hay đụng chạm xác thịt. Đó có thể đơn giản chỉ là cảm xúc vui sướng khi ta được trò chuyện với người ta ngưỡng mộ hoặc yêu thích.)

Y cúi đầu nhìn lại Lục Việt, chỉ thấy người này trợn tròn mắt, vẻ mặt thực hiện được đùa dai mà nhìn mình.

Tông Thừa lừa dối đối phương không thành công lại bị lừa dối ngược lại, ôm người yêu mới vừa đuổi tới tay còn nóng hôi hổi của mình, trong lúc nhất thời thật sự tâm tình phức tạp. Bộ lộ cùng phản bộ lộ cái gì, xem ra hắn vẫn là hơn mình một chút mà...

Tuy rằng hai người từ trạng thái trên tình bạn dưới tình yêu không bao lâu đã lập tức biến thành quan hệ người yêu, nhưng bởi vì sớm đã có quen sự tồn tại của nhau, cho nên khi ở chung cũng không có nhiều những cảm giác không được tự nhiên, tương phản lại càng tự tại chút, Tông Thừa còn có thể động thủ động cước đối Lục Việt, đương nhiên Lục Việt cũng không sẽ không ngại ngùng nữa, chỉ nhìn một cách đơn thuần đáp dtrar.

Hai người khó được đi ra thả lỏng, sau khi xác định quan hệ liền thay đổi ao khác ngâm một lần cho thống khoái.

Khi trở về, Tông Thừa cùng Lục Việt đồng thời trở lại lục trạch, vừa hay tất cả mọi người đều ở nhà, Lục Việt liền đem chuyện hắn cùng Tông Thừa là người yêu nói cho người nhà.

Lục phụ vẻ mặt mờ mịt: "Ơ?" Con trai út của mình ở cùng Tông Thừa một chỗ, hai người bọn họ như thế nào sẽ cùng một chỗ? Cái thời điểm nào có manh mối?

Lục mẫu cùng Lục Nhã liền hiểu ý mỉm cười.

Lục Khải cùng Lục Trạch Cũng mới về nhà không bao lâu nghe xong, thì không khác sét giữa trời quang: "Thần mã! Tông Thừa bắt cóc em trai tôi! ! !"

Kết hợp với tin tức này, hai người hồi ức một chút cảnh tượng em trai khi ở cùng Tông Thừa, trước đó cảm thấy quái quái lập tức liền có giải thích.

Hai người hung hăng nhìn chằm chằm Tông Thừa: Nhìn đoán không ra nha tiểu tử thối, cư nhiên luôn luôn giở trò tại mí mắt dưới bọn họ!

Đối với mấy lời oán trách này Tông Thừa chỉ có thể cười mà không nói.

Đứa nhỏ nhà mình nói chuyện yêu đương, đối tượng vẫn là người mà cả nhà phi thường vừa lòng, là một cái sự tình đáng giá chúc mừng. Đêm đó Tông Thừa ở lại Lục gia ăn cơm chiều, sau khi ăn xong Tông Thừa không có lập tức đi, lưu lại cùng Lục mẫu bọn họ thảo luận kế hoạch dẫn xà xuất động lần này.

Trải qua hơn hai giờ thảo luận, cuối cùng định ra người lần này đi ra ngoài gồm Lục Trạch, Tông Thừa cùng Lục Việt. Vốn là cả nhà không đồng ý Lục Việt đi ra ngoài, nhưng Lục Việt muốn  tìm cơ hội đột phá mới, lần này lại là bọn hắn bố trí bố cục, độ an toàn tương đối mà nói sẽ cao hơn chút, cho nên cuối cùng cả nhà miễn cưỡng đồng ý.

Ngoại trừ Lục Việt bọn họ bên này phải làm chuẩn bị, Lục Nhã ở trong bệnh viện cũng phải có chuẩn bị, bọn họ lần này chuẩn bị chính là một hòn đá ném hai chim, thế tất phải đem hung thủ đời trước hãm hại Lục Nhã bắt được đến tay.

Chốt hạ nhân số, còn lại chính là cùng Nhạc Giản thương thảo các loại chi tiết trung gian.

Trước đó, Lục Việt cùng Tông Thừa đi tới phòng làm việc của Lăng đại sư, cũng chính là cha của Cái Cái.

Thời điểm Lục Việt đến, Cái Cái đang giúp phụ thân nhà mình tiến hành bôi nước bảo dưỡng theo trình tự cuối cùng lên cơ giáp của Lục Việt, chờ nước bảo dưỡng hong khô, cơ giáp định chế của Lục Việt liền chính thức hoàn thành chế tác, có thể chính thức điều khiển.

Lần này đi ra ngoài, Lục Việt là có thể điều khiển cơ giáp thuộc về mình tham dự chiến đấu.

Lục Việt hỏi Cái Cái: "Gần đây quyền pháp luyện thế nào rồi?"

Cái Cái hiện tại chơi game cũng không chấp nhất tích phân cùng xếp hạng, thời gian nhà rỗi thì chơi game, thoát game lại điên cuồng đánh quyền, ban đầu chỉ có thị lực của caụa được cải thiện, không sai biệt lắm hai tháng trôi qua, so với lần đầu tiên nhìn Lục Việt thấy cậu thì hôm nay cậu ta thật sự gầy đi rất nhiều, bất quá mặt vẫn là mập mạp, má phì phì như em bé, thực sự là chịu nhiều mệt, ánh mắt đầu tiên nhìn lại chỉ còn là một Tiểu mập mạp.

Cái Cái khi đối diện với Lục Việt cùng Tông Thừa, trước sau như một mà ngại ngùng, cậu ngại ngùng mà nói: "Đã bắt đầu xem video luyện quyền pháp  ầng thứ ba, thất ca, tôi có cảm giác, chờ tôi đem quyền pháp tầng thứ ba tinh thông, trên người của tôi nhất định sẽ phát sinh một loại biến hóa lớn rất tuyệt vời."

Lục Việt vỗ vỗ bờ vai của cậu, cười nói: "Chúng tôi cũng sẽ chờ, hy vọng như cậu mong muốn."

Nếu đúng như Cái Cái cảm giác, như vậy làm người thường Cái Cái sẽ là một tiền lệ rất tốt, ít nhất đủ để tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với toàn bộ người thường tại tinh tế, mà này đối đại phòng Lục gia bọn họ đến nói, là lợi nhiều hơn hại.

Qua vài ngày sau, lại một lần bão dưỡng, Lục Việt liền lấy được cơ giáp định chế của mình, một cái vòng cổ màu đen treo đá không gian màu đen phiếm ánh sáng kim chúc sáng bóng. Tự lần đó đi theo Tông Thừa làm nhiệm vụ tiến giai lên B cấp, Lục Việt không tiến vào trong cơ giáp, hiện giờ nguyện vọng tự mình điều khiển cơ giáp rốt cục thực hiện.

Trong kho thường dùng để đặt cơ giáp để bảo dưỡng tại Lục gia, do cơ giáp của cả nhà đều không ở đây nên lúc này phòng kho trống trơn, Lục Việt cùng Tông Thừa đi vào, Lục Việt đem cơ giáp lấy ra rồi leo vào, Tông Thừa cũng theo đi vào.

Thể cảm của Lục Việt phi thường tốt, điều khiển cơ giáp thử mấy lần đứng dậy, ngồi xổm xuống, liền thử để cơ giáp đi lên, chờ động tác đi đều rồi, liền bắt đầu chạy chậm. Bởi vì cấp bậc cơ giáp hiện giờ chính là thích hợp thể chất dị năng B cấp hiện tại của hắn, cho nên khi thao tác chưa từng có nửa điểm cảm giác miễn cưỡng, mỗi động tác sau khi làm quen mấy lần liền có thể điều khiển rất tự nhiên.

Cơ giáp có vài loại vũ khí bất đồng đi kèm, muốn quen thuộc những thứ này thì phải đi ra ngoài ngoại thành, kế tiếp vài ngày, mỗi lần tan học thừa dịp còn có thời gian, Tông Thừa sẽ mang theo Lục Việt đến ngoài thành bên cạnh khu nguy hiểm, thả ra một đài cơ giáp không nhận chủ để cùng Lục Việt tiến hành đối kháng. Bởi vì cơ giáp Lục Việt hiện tại cũng chưa thêm ký hiệu gia tộc, cho nên trong lúc này cho dù có người ngoài nhìn thấy này ha cơ giáp đối kháng đều sẽ không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng là những người mới có được cơ giáp sơ cấp đang luyện tập. Bởi vì đều không nhìn kỹ, đương nhiên cũng không phát hiện cơ giáp định chế của Lục Việt bất đồng.

Bởi vì Lục Việt còn đang đi học, chưa tới thời gian nghỉ hè dài hạn, cũng vì đem kế hoạch bố trí đến càng chu đáo chặt chẽ chút, đối với lần dẫn xà xuất động này, Lục Việt bọn họ cùng Nhạc Giản trải qua nhiều lần thương thảo, thời gian xuất phát chế định sau tuần thứ hai nghỉ hè.

Tác giả có lời muốn nói:  nói thương yêu nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro