Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Ta không sống được bao lâu nữa rồi, nếu như trước lúc đó, không thể tìm được người cam tâm tình nguyện vì nó mà lập mệnh khế, sao ta có thể yên tâm mà đi được.” Thần sắc Thẩm Nam Y ảm đạm.

Lúc đó vì muốn bảo vệ Thẩm Trọng Y, Nhiếp Vân Sinh lấy mạng đổi mạng. Nhưng anh linh lại là kết quả của hai người, một hồn phách của y căn bản là không đủ.

Một hồn phách cũng chỉ có thể khiến Thẩm Trọng Y sống đến khi thành người. Thân thể y không tốt, yếu ớt giống như một cơn gió thổi qua là có thể đẩy ngã, tạm thời không chết được, nói là sống không bằng chết cũng không ngoa. Cách duy nhất là tìm được người thật lòng yêu y, cùng y hưởng chung một sinh mệnh, hai người lập mệnh khế. Chỉ là một khi khế ước đã thành lập, người đó cũng mang chung một linh hồn không thể luân hồi.

1. Lôi văn cũ ra, đã giản lược mặt bằng khác.

2. Văn rất thanh thủy, thêm giới hạn chủ yếu là không liên quan đến thiết lập phi khoa học, CP chính không liên quan đến nội dung phi khoa học.

_____

Đọc xong trầm cảm đừng đổ lỗi tại tôi nhé -))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro