chương 43 " Bộ trang điểm này hóa ra là mua cho bạn trai sao? "

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi ra khỏi bệnh viện quân khu Lục Mặc Hiên lái xe đưa An Nhược đến khu mua sắm 

Hai người cùng nhau đi lên tầng 3 của khu mua sắm cũng là nơi chuyên bán về mỹ phẩm , An Nhược đi đến một gian hàng rồi lôi kéo Lục Mặc Hiên vào trong

"Tiểu thư, da của cô rất trắng nên tôi khuyên cô nên dùng sản phẩm kem nền này. Loại kem nền này không những có thể tạo ra hiệu quả trắng mịn bất ngờ mà còn có thể dưỡng ẩm cho da." 

Cô nhân viên bán hàng tươi cười mời chào, vừa nói vừa với tay vào tủ kính lấy ra một hộp kem nền trông vô cùng xinh xắn và tinh xảo.


An Nhược đón lấy hộp kem nền, mở ra, cúi đầu ngửi ngửi.


Không phải loại có mùi hương đặc biệt kích thích mà có cảm giác vô cùng dễ chịu.


Giọng nói ngọt ngào của cô nhân viên bán hàng tiếp tục vang lên 

"Loại kem nền này được chiết xuất từ thiên nhiên, bởi vì có tính năng dưỡng ẩm nên khi đánh lên da khiến cho làn da của tiểu thư sẽ vô cùng mịn màng."


An Nhược ừ một tiếng, cầm hộp kem nền đưa về phía Lục Mặc Hiên.

Tay phải lưu loát quệt nhẹ một chút kem nền lên ngón trỏ, ngay sau đó quệt lên má trái của Lục Mặc Hiên.


Nụ cười trên môi cô nhân viên bán hàng thoáng chốc cứng đờ.


Đây là khách hàng đầu tiên mang bạn trai đến mua mĩ phẩm sau đó lại thử ngay trên mặt bạn trai mình.


Nhìn người đàn ông này mà xem, anh khí mười phần, nhìn có vẻ là người theo chủ nghĩa đàn ông 


Người đàn ông có tính cách như này làm sao có thể để cho bạn gái ở trước mặt công chúng bôi kem nền lên mặt mình được chứ?


Lục Mặc Hiên chỉ khẽ nhíu mày nhưng không hề ngăn cản cô.


Tay phải An Nhược nhẹ nhàng di chuyển trên má Lục Mặc Hiên, lòng bàn tay mềm mại không ngừng cọ xát lên má Lục Mặc Hiên.


Lục Mặc Hiên liếc mắt nhìn An Nhược một cái, không thể không nói, An Nhược sờ lên mặt anh như thế này khiến anh vô cùng thoải mái, anh chỉ muốn kéo An Nhược vào lòng mà hôn ngấu nghiến thôi.


Trong lòng thì rối thành một đoàn nhưng ngoài mặt anh vẫn vô cùng tự nhiên.


An Nhược sau khi đánh đều kem nền, lùi lại mấy bước, cẩn thận quan sát kĩ hai má của Lục Mặc Hiên.


Không tệ, má trái của anh so với má phải thì trắng mịn và hồng nhuận hơn niều, loại kem nền này quả nhiên không tệ.


Cô nhân viên bán hàng nhìn Lục Mặc Hiên gật mạnh đầu một cái, giọng nói thanh thúy vang lên mang theo vẻ vui mừng 

"Tiểu thư, nhìn má phải của bạn trai cô mà xem, khác biệt rất lớn a, loại kem nền này vừa xuất hiện trên thị trường đã được người tiêu dùng đánh giá rất cao. 

Còn có nguyên một bộ trang điểm, tiểu thư, cô có muốn xem thử một chút không?"


An Nhược cao giọng a lên một tiếng, sau đó đi đến trước mặt Lục Mặc Hiên, lại lấy thêm kem nền bôi lên má phải của anh.


An Nhược vừa đánh kem nền vừa nói 

"Trang điểm quan trọng nhất là phải cân xứng, bên trái bôi thì bên phải cũng phải bôi. 

Trước tiên cứ bôi sơ qua, sau khi mua đủ đồ rồi, về nhà sẽ trang điểm tỉ mỉ cho anh."


An Nhược chỉ nhẹ nhàng buông ra một câu nhưng lại khiến cho bàn tay cô nhân viên bán hàng đang lấy sản phẩm bỗng chốc cứng đờ, bộ trang điểm này hóa ra là mua cho bạn trai sao? 

Thật kỳ quái, từ trước đến nay cô chưa bao giờ gặp phải khách hàng nào như vậy. 

Hơn nữa người đàn ông kia cũng không có ý muốn ngăn cô gái này lại!


Hai mày Lục Mặc Hiên nhíu lại, cúi đầu kề sát về phía An Nhược , nụ cười trên môi anh trông thật quỷ dị

An Nhược đúng là phải khen khuôn mặt của Lục Mặc Hiên một câu , dù Lục Mặc Hiên có trang điểm hay không trông vẫn đẹp trai như vậy đúng là chiếm hết phần của người khác 

Ý nghĩ đó thoáng cô làm cho khuôn mặt An Nhược đỏ lên , nhìn biểu cảm thay đổi trên mặt của cô Lục Mặc Hiên nở nụ cười càng sâu hơn 

" Gói hết lại cho tôi đi "

Vuốt lại mái tóc hơi rối của An Nhược , Lục Mặc Hiên hướng đến cô bán hàng nói

" Đi thôi "

Đón lấy túi đồ từ tay người bán hàng Lục Mặc Hiên nói với An Nhược nhưng tay lại nắm lấy tay cô khi cô vẫn còn ngẩn người tại chỗ 

An Nhược bừng tỉnh nhưng lại lần nữa đỏ mặt vì khi thấy nụ cười đậm đầy sâu xa của Lục Mặc Hiên khi nhìn cô  

Khi hai người ra khỏi quầy mua mỹ phẩm một đoạn thì mặt của An Nhược mới đỡ đỏ đi đôi chút nhưng lại không nghĩ đến Trái Đất này thật nhỏ đi đến đâu cũng gặp người quen cho được 

An Nhược , cô cũng không phải là người giỏi nói chuyện cũng không muốn phiền phức tìm đến mình nên vờ như không biết người quen khi vô tình gặp gỡ kia 

Nhưng có vẻ như người kia lại không như vậy , cô ta cũng nhìn thấy An Nhược và cũng để ý thấy bên cạnh cô có người đàn ông nên cô ta hất mái tóc sải bước chân đến chỗ An Nhược , đôi mắt kia không ngừng nhìn người đàn ông điển trai đi bên cạnh An Nhược kia 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro