Sau khi minh tinh bị đại lão tàn tật để ý (6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

【Tôi có nhìn nhầm không...】

【Chắc là không nhầm đâu, tôi cũng thấy được mà (ngẩn ra)】

【Chắc là Cố thượng tướng không thấy thùng rác nên mới định mang ra ngoài vứt (nỗ lực thuyết phục bản thân jpg)】

【Chắc là thế (nỗ lực thuyết phục bản thân jpg)】

【Tôi cố gắng nói... Cố gắng cái gì chứ! Thùng rác ngay đó mà!!!】

Nhưng mặc kệ làn đạn có thảo luận kịch liệt thế nào, Cố Chuẩn Phong vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên.

Hắn kéo một chiếc ghế ra, ngồi trước mặt Lâm Giản Y.

Lâm Giản Y vừa định hỏi có chuyện gì thì người đàn ông kia nửa cúi người, tay nâng cổ chân của cậu lên, định đặt lên đùi mình.

Bàn tay chai sạn chạm vào chân, Lâm Giản Y khẽ rụt chân lại: "......"

Cố Chuẩn Phong: "Hửm?"

"......"

Lâm Giản Y chớp mắt vài cái.

Hai người nhìn nhau vài giây, rồi đột nhiên Cố Chuẩn Phong như hiểu ra điều gì, đứng dậy quay đầu, nhìn thẳng vào chiếc camera.

Camera: "......"

Giây tiếp theo, Cố Chuẩn Phong nhanh tay nhét cả hai chiếc camera vào một ngăn kéo bên cạnh, không chút nương tay.

Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad @ThThanhHinVng

Giao diện phát sóng trực tiếp đột nhiên tối sầm lại, làn đạn lại nổ tung:【?????】

【Sao chúng ta không được xem tiếp????】

【Không phải chứ, hai người này có gì đó không bình thường phải không????】

Sau khi xử lý xong vấn đề camera, Cố Chuẩn Phong ngồi trở lại ghế, nhẹ nhàng nâng cổ chân Lâm Giản Y lên, đặt lên đùi mình.

Giày và tất đã được cởi ra, đôi chân trắng nõn thon dài với những đường gân xanh mờ hiện lên, có chút căng thẳng.

Lâm Giản Y định rụt chân lại nhưng bị Cố Chuẩn Phong giữ lại.

"Đừng nhúc nhích." Hắn nói.

Cố Chuẩn Phong mở lọ cồn i-ốt, nhúng tăm bông, hạ lông mi xuống, nhẹ nhàng bôi lên chỗ mắt cá chân đang bầm tím.

Hai người gần sát nhau, cánh tay của Cố Chuẩn Phong thỉnh thoảng chạm vào da, lạnh băng khiến Lâm Giản Y không tự giác rụt ngón chân lại.

Cố Chuẩn Phong chú ý tới động tác nhỏ này, khẽ cười không rõ ràng, rồi tiếp tục bôi thuốc.

Bôi thuốc xong, hắn cúi đầu, thổi nhẹ lên mắt cá chân.

Cảm giác ngứa ngáy lan từ cổ chân lên cẳng chân, rồi lan ra khắp cơ thể, Lâm Giản Y nắm chặt ga trải giường, ngón tay hơi siết lại.

Đang định rụt chân về, thì bàn tay lớn của Cố Chuẩn Phong lại giữ chặt lại.

"Chỗ này bị trật sao?" Giọng Cố Chuẩn Phong điềm tĩnh, quang minh chính đại xoa nắn vài ngón chân, như đang giúp Lâm Giản Y xác nhận.

Lâm Giản Y: "......"

Cậu nghi ngờ Cố Chuẩn Phong cố ý, nhưng nhìn vẻ mặt của người đàn ông này lại không thấy giống.

Cuối cùng, trên mặt Lâm Giản Y hiện lên chút ửng đỏ, cậu quay mặt đi: "Không."

......

Ngay trong ngày đầu tiên phát sóng trực tiếp, một chủ đề nóng không ngừng leo lên bảng xếp hạng, cuối cùng đạt vị trí đầu.

Cố Chuẩn Phong và Lâm Niệm Từ.

Các fan nhanh chóng tổng hợp lại vài đoạn phát sóng trực tiếp, điểm qua sự tương tác kỳ lạ giữa Cố Chuẩn Phong và Lâm Niệm Từ.

Hình ảnh đầu tiên là Lâm Niệm Từ bị trật chân trên núi và Cố Chuẩn Phong chủ động nói sẽ đưa cậu về.

Hình ảnh thứ hai là Cố Chuẩn Phong cõng Lâm Niệm Từ về biệt thự.

Hình ảnh thứ ba là Cố Chuẩn Phong lén giấu mẩu giấy gói kẹo của Lâm Niệm Từ.

Hình ảnh thứ tư là Cố Chuẩn Phong nâng cổ chân Lâm Niệm Từ lên và chuẩn bị bôi thuốc cho cậu dù bị phát sóng trực tiếp làm gián đoạn.

Còn vài hình ảnh khác cũng được thêm vào.

Mỗi hình ảnh sau đều thân mật hơn cái trước.

Cuối cùng, một fan tổng kết: Tôi nói giữa Cố thượng tướng và Lâm Niệm Từ có gì đó, không ai phản đối chứ?

Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad @ThThanhHinVng

【......】

【Tôi thừa nhận, tôi muốn phản bác nhưng không có cách nào phản bác】

【Tôi rất muốn mắng Lâm Niệm Từ, nhưng có vẻ tất cả đều là do thượng tướng Cố chủ động, lời mắng nghẹn lại trong cổ họng】

【Còn trộm giấu khăn giấy của người ta nữa...】

【. 】

【Nghĩ lại, Cố thượng tướng tham gia chương trình này chẳng lẽ là... ?】

【!!! Im đi! Tôi thà chấp nhận Cố thượng tướng với Dư Kha, chứ không bao giờ chấp nhận Lâm Niệm Từ!】

【? Fan của Dư Kha đừng nhảy vào, chỉ nói về nhan sắc thôi, Lâm Niệm Từ hơn Dư Kha nhiều rồi】

【Cầu xin, đừng bôi nhọ Cố thượng tướng, làm sao ngài ấy có thể hạ mình với một tiểu minh tinh như thế này được, phải là người thuộc gia đình danh giá như Lâm gia hay Văn gia mới xứng】

【Đúng rồi, mọi người không biết sao? Cố thượng tướng và Văn gia đại thiếu gia có độ tương hợp pheromone lên đến 100% đấy】

......

Các cuộc tranh luận kéo dài một hồi lâu, rồi cư dân mạng dần dần nhận ra điều gì đó.

【Không đúng à, bình thường có tin tức về Cố thượng tướng là Tống Nguyên nhảy vào đầu tiên, sao hôm nay vẫn chưa thấy đâu?】

【Đúng rồi, quân đoàn GL đâu? Sao không thấy lên tiếng gì cả?!!】

GL quân đoàn là do Cố Chuẩn Phong tự tay thành lập, dù gọi là quân đoàn nhưng thật ra từ trên xuống dưới không quá hai mươi người.

Nhưng mỗi thành viên trong quân đoàn đều là những người cực kỳ lợi hại, tinh thần lực cấp S mà người thường chỉ có thể ngưỡng mộ, còn đối với GL thì đó chỉ là yêu cầu cơ bản.

Mạnh mẽ và ít nói là những ấn tượng mà người ta thường có về quân đoàn GL.

Tuy nhiên, có một người ngoại lệ.

【Gọi Tống Nguyên đi, gọi Tống Nguyên!! Bình thường chỉ cần Cố thượng tướng hơi có động tĩnh gì là người này lập tức xuất hiện, giờ hot search đã lên cả nửa giờ rồi mà vẫn chưa thấy đâu!!!】

【Tống Nguyên đáng yêu, có thể ra đây một chút không, mẹ muốn hóng drama mà a a a a a】

【Tống Nguyên Tống Nguyên Tống Nguyên】

Nhưng dù cư dân mạng có tag nhiều thế nào, đế quốc đệ nhất quân sự liên minh, quân đoàn GL hay cả Tống Nguyên đều không có động tĩnh gì, thậm chí còn yên ắng hơn bình thường.

Lúc này, trong đế quốc đệ nhất quân sự liên minh.

Quân đoàn GL, đội quân làm cả những tên hải tặc không gian khi nghe đến tên cũng phải khiếp sợ, giờ đây lại giống như gặp phải chuyện khó xử, mười mấy người dáng vẻ cao ráo đứng tụm lại với nhau, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào hai bức ảnh trên màn hình, cau mày.

Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad @ThThanhHinVng

Ở giữa, có một người mặt tròn thấp bé, trên ngực quân phục có ghi hai chữ: Tống Nguyên.

Nhìn người này, rồi lại nhìn người kia, cuối cùng Tống Nguyên nuốt nước bọt, cẩn thận mở miệng:

"Cái đó... Chắc là không cần đối chiếu thêm nữa..."

Miễn cưỡng nói: "Liếc mắt một cái là có thể nhận ra ngay mà... Lớn lên giống nhau thì kệ đi nhưng đằng này thần thái quả thực giống hệt nhau..."

Màn hình bên trái là Lâm Niệm Từ trên hot search hôm nay, còn bên phải là một bức ảnh mờ cũ.

Trong ảnh, một người mặc quân phục, tóc dài, đang ngồi trước quầy bar, ánh đèn mờ ảo chiếu lên làn da trắng nõn.

Dù chỉ chụp được hơn nửa góc mặt, nhưng có thể thấy rõ đường nét tinh xảo, thu hút ánh nhìn.

Hiện giờ, Lâm Niệm Từ trên mạng có đến bảy tám phần tương tự.

Tống Nguyên cười ngượng ngùng: "Thượng tướng chắc không phải đã tìm người thay thế đâu..."

Không ai trả lời, căn phòng im lặng, mười mấy người mặc quân phục đều dần mím môi, cảm thấy sự việc này có gì đó rất lớn.

"Đây là chương trình gì?" Đột nhiên có người trầm giọng hỏi.

Tống Nguyên, người chuyên lướt mạng, lập tức đáp: "Là chương trình hẹn hò."

Mọi người: "......"

Giây tiếp theo, cả nhóm đồng loạt mở chương trình phát sóng trực tiếp trên mạng, thần thái nghiêm trọng mà theo dõi.

Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad @ThThanhHinVng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro