Chap 83: Sinh nhật nóng bỏng(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Hảo Tiểu Vi đưa tay ôm lấy hắn:" Có biết em chỉ chờ mã câu này ko?", hắn kéo sát cô vào lòng như ko muốn rời xa:" Anh chỉ có một tình yêu duy nhất, dành tặng em bây giờ và mãi mãi, dẫu anh đi đến tận cùng trái đất, vẫn hướng về em bằng trọn con tim."

    Cô khẽ cười nhưng trong tình trạng nước mắt tuôn rơi, hắn gạt nhẹ nước mắt trên má cô cúi dần người xuồng.

   Càng ngày hai người càng cảm nhận được luồng hơi ấm nóng của nhau. Cô khẽ kiễng chân lên vậy là môi chạm môi.

   Lần này ko chỉ hắn nhớ mà cô cũng nhớ cái hương vị ấm áp của nhau. Nụ hôn của hắn từ từ, chậm rãi nhưng ngọt ngào và lãng mạn.

    Hắn ko dồn dập làm cô thiếu ko khí như mọi khi. Có lẽ hắn muốn kéo dài thời gian để hưởng thụ nụ hôn này.

    Thẩm Mặc Khanh mút lấy môi cô, chậm rãu đưa chiếc lưỡi ko xương vào trong khoang miệng cô nhưng từ từ này lại khiến cô thấy mắc cười.

- Khích...

    Hắn rời môi cô:" Sao vậy?", cô thỏ thẻ:" Nhột", hắn cười nhìn lên đồng hồ:" Còn 4 tiếng nữa anh sẽ già đi một tuổi, còn kịp để ăn sinh nhật ko?".

    Hảo Tiểu Vi gật đầu:" Nhưng em hỏi anh một chuyện", hắn im lặng chờ cô đặt câu hỏi, cô nói:" Nhà này em thanh lý 1 tỷ rưỡi anh mua làm gì vậy?".

   Thẩm Mặc Khanh ậm ừ:" Cái này... anh phải nói với em một chuyện", cô hỏi:" Chuyện gì?", hắn nói:" Hảo Gia ko đòi nhà, là anh kêu Ngục Hinh nói vậy để em về Thẩm Gia, khi anh đến đây thì gặp hai tên đứng đó canh nhà, anh mua lại nhà rồi để yên nó như vậy"

   Hảo Tiểu Vi hỏi lại:" Tất cả đều là trò của anh hả?", hắm gật đầu. Cô hít lấy một hơi thật sâu:" Hôm nay là sinh nhật anh mà đừng bàn chuyện khác"

   Thẩm Mặc Khanh Hiểu ý cô nói, rằng may cho anh hôm nay là sinh nhật của anh.

   Cô gãi đầu:" Nhưng ko có bánh kem", hắn đứng thẳng dậy:" Nếu có thì sao?", cô nhướng mày:" Có ư?", hắn cười chạy ra ngoài.

    Hà Trúc Đam cầm trên tay một chiếc bánh và một vài món đồ đưa cho hắn:" Sinh nhật vui vẻ, chiếc bánh kia ở Thẩm Gia sẽ cố gắng ăn hết".

    Hắn đi lại vào nhà rồi đặt bánh lên bàn ăn trong phòng bếp. Chiếc bánh sô cô la hình chữ nhật coa hoa bằng kem hạt dẻ

   Hảo Tiểu Vi cười:" Anh lấy ở đâu vậy?", hắn nói:" Ko cần biết, chỉ cần hưởng thụ thôi".

   Cô lấy trong túi đồ ra hai cái mũ sinh nhật, hai bình xịt tuyết, một vài món đồ ăn khác với nến.

   Cô đội mũ vào cho mình rồi đưa mũ cho hắn:" Nè", hắn lắc đầu:" Ko đội", cô chu môi để muc qua một bên, cô cắm nến vào bánh sinh nhật rồi nhìn hắn:" Anh ước đi".

   " Hát đi, anh muốn nghe em hát", Hảo Tiểu Vu đơ mặt:" Thôi nào, cần gì chứ"

   Hắn nghiêng đầu:" Mau lên", cô nhăn mặt:" Ko hay đâu", hắn gật đầu. Cô lấy hết tự tin:"

Happy birthday to you 
Happy birthday to you 
Happy birthday, happy birthday and the start burn tonight 
Happy birthday to you 
Happy birthday to you 
Happy birthday, happy birthday, happy birthday to you 
Chào mừng sinh nhật đáng yêu 
Chào mừng sinh nhật dễ thương 
Mừng ngày anh yêu sinh ra đời 
Cùng vì sao xa toả sáng 
Chào mừng sinh nhật đáng yêu 
Chào mừng sinh nhật dễ thương 
Mừng ngày anh yêu sinh ra đời 
Hát với nhau lời chúc mừng "

   Thấy Thẩm Mặc Khanh im lặng mặt cô bỗng đỏ ửng lên chân nhanh nhanh quay đầu định chạy lên tầng thù hắn liền kéo lại:" Ta động phòng bao nhiẻu lần em ko xấu hổ sao hát có vài câu mà cũng bỏ chạy".

    Hảo Tiểu Vi đánh nhẹ vào ngực hắn:" Nhưng anh ko nói gì", hắn théo chiếc mũ sinh nhật trên đầu cô ra để tiện cho việc vuốt ve tóc cô:" Anh đang nghĩ ko biết anh yêu là ai".

- Đó là chữ chúng ta nhưng em phải thay để...

- Để?

- Để phù hợp với hoàn cảnh.

   Thẩm Mặc Khanh vén mái tóc của cô sang một bên phả từng hơi thở ấm nóng vào tai cô:" Đáng nhẽ phải là chồng yêu".

    Cô đỏ mặt vội vùng vẫy:" Bỏ em ra", hắn cười:" Đưa quà đây sẽ thả", cô nói:" Thả ra mới lấy được chứ".

   Hắn buông tay khỏi vòng eo nhỏ nhắn của cô để cô chạy đi lấu quà, lát sau cô mới đen đến một hộp nhỏ đjwa cho hắn:" Em thấy anh toàn dùng điện thoại xem giờ nên mới..."

   Hắn ko ngại ngần mở ngay hộp quả. Là một chiếc đồng hồ hiệu Binger. màu đen có dát vàng ở giữa quai, quanh mặt đồng hồ và nút chỉnh giờ.

    Thẩm Mặc Khanh cười:" Ko ngờ cũng để ý đến vậy", cô cười:" Thật ra còn một món quà nữa".

   Hắn đang đeo thử đồng hồ thì ngâng lên nhìn cô:" Tăng luôn đi", cô lắc đầu:" Là do anh làm em ko vui nên chỉ được nên một món thôi".

    Thầm Mặc Khanh cắt bánh để ra chỗ cô:" Ăn đi rồi lát nữa anh tự thưởng cho anh", cô giật mình:" Như thế thì cũng ngang nhau".

   Hắn nhún vai:" Anh đâu biết em định tặng quà gì", cô cầm lấy đĩa bánh:" Em tặng quà cho anh là được chứ gì?".

   Hảo Tiểu Vi nói:" Em để quên vòng đôi ở Thẩm Gia rồi, hắn nhún vai đứng dậy, cởi chiếc áo khoác bên ngoài ra làm cô vội vã nói:" Đợi đã, mấy hôm trước anh mơ em nghe anh nói".

- Nói gì?

- Liên quan đến quà của em.

- Đừng lằng nhằng nói đi.

- Anh bảo muốn em chủ động trong việc đó đó.

    Thẩm Mặc Khanh cười đi đến cạnh cô:" Vậy là tặng cài đó", cô đỏ mặt vừa định nói gì đí thì hắn đã cúi xuống hôn cô:" Có tặng ko?, giọng hắn đe dọa.

    Hảo Tiểu Vi suy nghĩ rồi tự động nhún chân lên hôn vào môi hắn.

   Và sau đó chuyện gì đến cũng đến.... đón đọc ở chap sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro