Mở Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thiên Hoa và Thiên Long là hai song tử (song sinh) của Vương Gia ở Đô Đốc. Là song tử nam nữ với nhau nhưng khi còn nhỏ Thiên Long rất khó nuôi và dạy bảo nên được đặt thành tên con gái là Thiên Nguyệt và mặc quần áo nữ nhi. Hồi đó thì họ giống nhau như hai giọt nước. Nhưng lớn lên thì Thiên Hoa tài sắc hơn người nên được Hoàng Thượng mang về cung ban cho chức vị Quý Phi. Còn Thiên Nguyệt lớn lên giống mẹ. Không! Đẹp hơn cả mẹ, cả Thiên Hoa. Nhưng khỗ nổi nét đẹp ấy lại là của nữ nhi trong khi y đường đường là một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất như vậy. Dung mạo của Thiên Nguyệt đẹp đến nổi "Khuynh nước khuynh thành" làm nhiều người tương tư đến mất ăn mất ngủ chưa kể là làm cho "chim sa cá lặng" hoa thẹn thùng. Được người nhân gian chứng thực và truyền lại. Thế là bao nhiêu đám hỏi đứng xếp hàng dài bao trùm cả cái ngõ phủ Vương Gia. Những đám hỏi đó đều là thiếu gia, công tử của quan lại khắp nước.

Vương Gia vốn đã định gã Thiên Nguyệt cho tiểu thư của Đại Tướng triều đình nhà Dương bên kia biên giới. Cảm thấy mọi chuyện không ổn, Vương Gia liền nhốt đứa con của mình trong phủ trong một thời gian dài. Nhằm lắng xuống lời truyền miệng nhân gian. Nhưng tính Thiên Nguyệt ngang ngạnh, bị chiều hư từ nhỏ nên cứ thế trốn đi la cà. Gây bao chuyện rắc rối. Và thế là bị bọn lính bắt cóc về thay cho Quý Phi - tỷ tỷ của y.

Thiên Nguyệt không khỏi ngạc nhiên. Liền suy ngẫm lại thì tính tình tỷ tỷ y chẳng thua gì y. cứ thích chọc phá người khác. Không bao giờ chịu ở yên một nơi. Bây giờ thì bỏ trốn khiến y phải lãnh mọi trọng trách. Trời ơi! Y không muốn! Trong cung này chán chết chẳng có gì vui cả. Nhưng suy nghĩ đó của y dần dần biến mất khi duyên phận đã đưa y gặp phải một người. Một nam tử hán đại trượng phu. Chỉ cần nói ra thì ngàn người khiếp sợ. Người đó rất lợi hại về võ công lẫn tài trí. Liệu người đó có cảm giác như y không? Thiên Nguyệt cảm thấy mình không xứng với người đó tí nào. Xung quanh người đều là "hoa sắc" "lá ngọc dịu dàng thướt tha thì người sao phải ngó ngàng gì đến y được cơ chứ. Và ở trong Hoàng Cung lâu ngày, y cũng nhận ra được. Trong cung chẳng hề đơn giản, sung sướng như người khác nói. Toàn mưu kế, xảo trá, hãm hại lẫn nhau. Y thật sự lâm vào nhiều tình tế suýt mất mạng do Hoàng Hậu cũng như các phi tần khác gây ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro