Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tháng 7 năm Duyên Hòa thứ 27.

Đông Cung.

Trong nháy mắt, Bùi Thanh Thù đã nhận sắc phong thái tử được một năm

Từ năm trước khi Bùi Thanh Thù nhập chủ Đông Cung, Hoàng đế liền phong tâm phúc đại thần của mình , nội các thủ phụ Nhạc An làm Tòng nhất phẩm Thái Tử thái sư, lấy 《 Tư Trị Thông Giám 》 làm gốc, dạy cho Bùi Thanh Thù đạo làm vua.

Lại nói tới , Bùi Thanh Thù không phải chưa đọc qua《 Tư Trị Thông Giám 》. Chẳng qua lúc ấy, hắn chỉ là một vị hoàng tử trong vô số các hoàng tử khác, còn bây giờ hắn là Thái tử tôn quý của Đại Tề, tâm thế đọc sách khi đó và bây giờ cũng hẳn là khác nhau đi.

Nhạc An năm nay 52 tuổi, ở triều làm quan mấy chục năm, tích lũy được nhiều kinh nghiệm phong phú trên chính trường cùng Hoàng đế bày mưu đặt kế suốt từng ấy năm trời , giờ hắn lại đem sở học suốt đời truyền thụ cho vị Hoàng đế tương lai kia.

Hôm nay, hắn dạy Bùi Thanh Thù buổi cuối.

Không chỉ bởi vì bọn họ đã hoàn thành 《 Tư Trị Thông Giám 》. Mà nguyên nhân chủ yếu là Hoàng đế hôm qua ban hạ chiếu tự cáo tội mình, liệt kê đủ loại khuyết điểm của bản thân trong 27 năm tại vị.

Người sáng suốt đều nhìn ra được, Hoàng đế đây là muốn thoái vị. Cái bản chiếu này ban xuống chỉ sợ là để thông báo trước thôi.

Cái ngôi vị thái tử này của Bùi Thanh Thù e rằng cũng không thể ngồi lâu hơn.

Nhưng điều mà mọi người bất ngờ nhất chính là vị hoàng đế nhu nhược kia lại ra chiếu thoái vị dứt khoát đến vậy, hoàn toàn khác với phong cách ông tạo dựng 27 năm qua.

Khi Bùi Thanh Thù biết được tin tức hoàng đế nhường ngôi , hơn nửa ngày cũng chưa phục hồi lại tinh thần.

Tuy nói hoàng đế đã sớm có ý biểu đạt tâm nguyện thoái vị , nhưng Bùi Thanh Thù vẫn luôn không đáp ứng.

Không phải là hắn không nghĩ tới, mà hắn thân là Thái Tử, hắn quyết không thể đáp ứng hoàng đế thoái vị.

Cho dù hắn là nhi tử được hoàng đế sủng ái, nhưng quân vương vốn ích kỉ, nếu có người mưu đồ với ngôi vị hoàng đế của bản thân, chỉ sợ người này là Thái Tử cũng không được.

Đối với điều này , Phó thái hậu dưỡng mẫu của Bùi Thanh Thù cũng tán đồng

“Ta nhìn được, phụ hoàng con là thật tình không muốn lại tiếp tục làm hoàng đế. Chẳng qua hắn tại vị nhiều năm như vậy, nếu hắn muốn thoái vị, mà mọi người liền không chút do dự gì đi ủng hộ hắn, không khỏi quá thương tâm cho hắn đi.” Trong Khôn Nghi cung, Phó Hoàng Hậu thong thả ung dung mà phân tích nói: “Con hãy lại chờ một chút, chờ đến khi quần thần đều khuyên bảo không được thì tiếp tục chối từ một phen. Đến lúc không thể từ chối được nữa thì con hãy đáp ứng việc đăng cơ.

Bùi Thanh Thù gật đầu nói: “Mẫu hậu nói phải.”

Đừng nhìn Bùi Thanh Thù hiện tại là Thái Tử mà nghĩ hắn sống trong nhung lụa từ nhỏ, hai mươi năm trước, hắn là một vị hoàng tử xuất thân từ lãnh cung bị mọi người nghi ngờ huyết thống.

Năm đó,  mẹ đẻ Bùi Thanh Thù, Lệ Hoàng Quý phi bị người khác vu oan hãm hại, khiến hoàng đế hiểu lầm giam vào lãnh cung.

Bùi Thanh Thù sinh ra ở lãnh cung phải đến khi hắn 4 tuổi rưỡi, mới được đón ra ngoài, đưa đến chỗ Thục phi người mà hiện tại là chính cung Hoàng hậu nuôi nấng.

Ngoại trừ Bùi Thanh Thù là dưỡng tử, Phó Hoàng Hậu chỉ có một nữ nhi là ruột thịt. Bởi vậy nàng đối với Bùi Thanh Thù muôn phần yêu thương, quan hệ của bà với Bùi Thanh Thù so với mẹ đẻ của hắn đối với hắn thậm chí còn hơn chứ không kém.

Phó Hoàng Hậu nói, Bùi Thanh Thù nghe nhất định có sự cân nhắc.

Giống như lời Phó Hoàng Hậu, hoàng đế hiện tại đã định việc thoái vị . Sau khi ban chiếu tự cáo tội mình, hắn liền cự tuyệt xử lý chính vụ, không thiết triều.

Nội các bên trong, tấu chương chồng chất như núi.

Bất luận là chính sự quan trọng hoàng đế cũng không đụng tới

Thái độ của quần thần từ đầu là kiên quyết phản đối, nhưng cũng bắt đầu dần dao động.

Hoàng đế hạ chiếu thoái vị không phải chỉ nói là xong, bọn họ biết ông đã cân nhắc việc này từ lâu cũng vạch ra con đường nối ngôi cho vị thái tử kia từ sớm nhưng bây giờ ông vẫn còn là hoàng đế họ không thể không nể mặt hai mấy năm trị quốc của ông mà dứt khoát ủng hộ ông thoái vị , mà họ cũng cần thời gian để lấy lòng vị hoàng đế tương lai nữa.

Một số người lá gan khá lớn, không sợ đắc tội hoàng đế, liền hưởng ứng tâm nguyện thoái vị của hoàng đế, khẩn cầu Hoàng Thái Tử đăng cơ.

Hoàng đế hiện tại có thể nói là bỏ gánh không làm. Nội các đại thần mới đầu còn đuổi theo hoàng đế cầu hắn phê một ít tấu chương quan trọng , kết quả hoàng đế dứt khoát chuẩn bị hành trang, dọn đi hành cung Hà Bắc, làm các đại thần tìm không thấy hắn.

Các quần thần không có cách nào, chỉ có thể đem tấu chương chuyển qua phủ Thái Tử.

Không đến nửa tháng, tấu chương đem đến Đông cung, muốn thái tử đăng cơ chất đầy vô số.

Bùi Thanh Thù chỉ đáp rằng “Phụ hoàng còn tại vị, ta cũng không muốn mang danh bất hiếu”  kiên trì không chịu sử dụng ngự bút.

Thẳng đến tháng 7 ngày 25, Hoàng đế cũng hạ ý chỉ, mệnh Hoàng Thái Tử kế vị.

Phó Hoàng Hậu bày mưu, Nhạc An cùng đủ loại quan lại quỳ lạy ở ngoài Đông Cung.

Phó Hoàng Hậu tay cầm ngọc tỷ, tự mình đem ngọc tỷ của hoàng đế giao cho Bùi Thanh Thù.

Thái Tử lúc đầu khước từ, cho đến khi Phó Hoàng Hậu rơi lệ, thỉnh Thái Tử lấy quốc sự làm trọng, lấy thuận vì hiếu, Thái Tử phương rưng rưng mới chị đáp ứng , tiếp nhận ngọc tỷ truyền quốc.

Lúc này, Bùi Thanh Thù cầm ngọc tỷ trên tay, đủ loại quan lại ủng hộ, đăng cơ đã là chuyện danh chính ngôn thuận.

Vì mau chóng xử lý cính sự của cựu hoàng đế đọng lại, Lễ Bộ cùng Khâm Thiên Giám khẩn cấp thương nghị, đem buối đăng cơ của tân đế định ở ngày 8 tháng sau.

Trải qua một màn gióng trống khua chiêng náo nhiệt ngày 8 tháng 8 năm Duyên Hòa, Hoàng Thái Tử Bùi Thanh Thù thuận theo thiên mệnh, kế thừa đại bảo, cải nguyên “Ung Định”, xưng là Ung Định hoàng đế

--

Sau khi Bùi Thanh Thù kế vị , liên tiếp hạ vài đạo thánh chỉ tôn phụ hoàng hắn làm Thái Thượng Hoàng, cho tu sửa Thái An cung lấy làm nơi phụng dưỡng Thái Thượng Hoàng.

Tôn dưỡng mẫu, Hoàng Hậu Phó thị làm Đông cung Hoàng Thái Hậu, lấy Từ An Cung làm nơi sinh hoạt.

Tôn sinh mẫu, Lệ Hoàng Quý phi Lâm thị làm Tây cung Hoàng Thái Hậu, dọn đến Vĩnh Thọ Cung.

Phong Hoàng Thái Tử phi Tống thị làm Trung cung Hoàng Hậu, trắc phi Chung thị làm Nhàn Phi, lương đệ Phó thị làm Dụ phi.

Các nữ quyến còn lại, Bùi Thanh Thù tạm thời không sách phong các nàng, mà là để lại cho Tống Hoàng hậu quyết định.

Ngay từ khi Bùi Thanh Thù được phong Thái Tử, hắn đã biết chuyện mình bước lên ngôi vị hoàng đế chỉ là vấn đề thời gian.

Nhưng hắn không ngờ ngày đó lại đến nhanh như vậy. Mọi chuyện diễn biến như là một giấc mộng.

Vào ngày Bùi Thanh Thù mặc vào long bào, từ Đông Cung dọn vào Càn Nguyên điện, hắn mới ý thức được, mọi thứ không phải mơ mà đều là sự thật

Hắn thật sự lên làm hoàng đế!

Hắn là thiên hạ cửu ngũ chí tôn.

Thái Thượng Hoàng có mười bốn vị hoàng tử, Bùi Thanh Thù là vị thứ mười hai, hắn không phải con trưởng, lại chẳng phải con của Hoàng hậu. Có thể đi đến hôm nay mỗi bước hắn đi đều nỗ lực gấp đôi, thậm chí cả việc huynh đệ tương tàn, thậm chí cả việc giết chết huynh đệ ruột thịt.

Bởi vậy, khi hắn ngôi trên long ỷ kia, hắn không tự chủ được mà hưng phấn trong lòng.

Hắn năm nay mới hai mươi tuổi, là một thiếu niên thiên tử chính hiệu.

Đối với một hoàng đế mà nói, kế vị ở tuổi này vừa vặn tốt. Vừa không quá nhỏ tuổi để cần có Nhiếp Chính Vương hoặc Thái Hậu nắm giữ triều chính, có thể chính mình làm chủ, cũng sẽ không giống một số vị thái tử ngồi ở cái ghế thái tử mấy chục năm mới có thể lên làm hoàng đế, chờ đến thời điểm đăng cơ một chút khí thế và tinh thần cũng tan biến hết.

Hai mươi tuổi, đúng là trẻ trung khoẻ mạnh, hết thảy mọi chuyện vừa mới bắt đầu .

Bùi Thanh Thù ngồi ở long ỷ phía trên, đôi tay nắm chặt hai sườn nạm có kim long tay vịn, đột nhiên đối với tương lai phía trước tràn ngập hy vọng.

--

Triều đại mới, không khí cũng mới mẻ náo nhiệt lên hẳn.

Nhanh chóng Bùi Thanh Thù liền phát hiện, bên trong Càn Nguyên điện bài trí rực rỡ hẳn lên, so Thái Thượng Hoàng khi còn tại vị hoàn toàn bất đồng.

Người bài trí hẳn là rất có tâm.

---

So với thái thượng hoàng mà nói, tân đế cũng rất may mắn vì phụ hoàng hắn không có chết. Bằng không tân đế mới vừa kế vị đã phải tổ chức quốc tang, còn phải khóc tang , lại muốn xử lý hậu cung của tiền triều, các lại sự vụ mà tiền triều để lại,.... chung quy lại sẽ bận đến tối tăm mặt mày.

Vì phụ hoàng hắn chưa có chết nên hiện tại, hắn chỉ cần xử lý tốt những chuyện Thái Thượng Hoàng bỏ bê khi ra chiếu thoái vị lưu lại tới chính vụ thì tốt rồi.

Theo lý mà nói, một đời vua một đời thần, sau khi tân đế đăng cơ không nên lưu lại nội các của Thái Thượng Hoàng.

Bất quá Bùi Thanh Thù hiện tại mới vừa kế vị, căn cơ còn không xong, hắn không tính tìm tổ nội các trong thời gian này.

Huống chi nội các thủ phụ Nhạc An là thầy của hắn , thứ phụ Ngụy Thanh Tùng vẫn là phụ thân của phi tử hắn, lúc hắn chưa làm thái tử còn thập phần nâng đỡ hắn. Cho nên tạm thời chưa nói, các thành viên nội các vẫn cho thấy sự an tâm nhất định.

Có thể nói hiện có nội các có thể trực tiếp sử dụng tới, so với khi còn ở tiềm để, Bùi Thanh Thù hiện tại vẫn là bận rộn lên rất nhiều.

Đặc biệt là khi hắn mới vừa kế vị không lâu, lúc đó mọi chuyện đều không đi vào quỹ đạo, Bùi Thanh Thù vội đến chân không chạm đất, căn bản không có tâm trạng đặt chân đến hậu cung.

Tống Hoàng Hậu là nữ tử mười sáu tuổi đã được gả vào phủ hoàng tử, từ trước đến nay thập phần hiền tuệ, chuyện hắn bận như vậy nàng có thể hiểu được .

Chẳng qua Bùi Thanh Thù sau khi đăng cơ còn không chính thức sách phong các nữ quyến, các nàng khó tránh khỏi sẽ cảm thấy vài phần nóng vội.

Các nàng sốt ruột muốn biết phân vị của chính mình nhưng lại không dám đi quấy rày Bùi Thanh Thù đành phải ngày ngày tới chỗ Tống Hoàng Hậu hỏi thăm.

Hoàng Hậu không chịu nổi quấy nhiễu, cầm ý chỉ phác thảo, đi Càn Nguyên điện cầu kiến hoàng đế.

Tuy nói Bùi Thanh Thù đối với Hoàng Hậu là muôn phần tôn trọng, nói nàng tự quyết định phân vị của các nữ quyến, nhưng hậu cung của Bùi Thanh Thù, có vài nữ quyến đều là xuất phát từ mục đích chính trị mới có thể gả vào Đông Cung, Tống Hoàng Hậu cảm thấy nàng vẫn nên cùng Bùi Thanh Thù bàn bạc một chút rồi mới quyết định.

Lúc Tống Hoàng Hậu tới, Bùi Thanh Thù đang ở cùng thất ca hắn Tương Quận Vương bàn về việc sửa bối tự để tránh húy kị của vua.

Bùi Thanh Thù cùng các huynh đệ, tên lót đều có một chữ “Thanh” làm bối tự. Khi hắn kế vị, vì biểu hiện ra sự tôn quý của hoàng đế, có hai lựa chọn một là để hắn sửa tên húy, hai là khiến cho các huynh đệ kiêng dè hắn, mà sửa tên húy của bọn họ.

Thái Thượng Hoàng có mười bốn đứa con trai, Tam hoàng tử âm mưu tạo phản đã bị giết chết, Lục hoàng tử mất sớm, trừ Bùi Thanh Thù làm hoàng đế, còn lại mười một vị hoàng tử có bối tự chữ  “Thanh”.

Dưới tình huống như vậy, lẽ ra Bùi Thanh Thù sửa tên là cách tốt nhất. Nhưng thành thật mà nói, tên của hắn dùng lâu như vậy, thật đúng là không nỡ đổi.

Tương Quận Vương, cũng chính là Thất hoàng huynh của Bùi Thanh Thù cảm thấy dù gì Bùi Thanh Thù cũng là hoàng đế, đổi tên thì cũng nên để thần tử là bọn họ đổi.

“Hoàng Thượng, ngài là cửu ngũ chí tôn, muốn sửa tên cũng nên là chúng ta sửa.” Tương Quận Vương cùng Bùi Thanh Thù là lớn lên bên nhau, quan hệ rất tốt. Cho nên khi Bùi Thanh Thù lên làm hoàng đế, Tương Quận Vương đối với hắn thay đổi xưng hô, nhưng khi không có người ngoài Tương Quận Vương vẫn là mang bộ cợt nhả trêu đùa, “Ngài cho bọn ta mấy cái tên dễ nghe hợp thời là được.”

Hai anh em đang nói đến đó thì cũng là lúc Hoàng Hậu tới

Tương Quận Vương nghe được sau khi thông báo, nhìn ánh mắt Bùi Thanh Thù. Thấy hắn tựa hồ muốn truyền Hoàng Hậu vào, nên liền đứng lên cáo lui.

                         -Hết chương 1-                           

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro