Chương4: Gặp mặt định mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng thở dài, thời gian trôi qua thật nhanh, nàng ở nơi này đã được 1 năm. Trong một năm qua nàng định trốn khỏi Mộc gia, định đi du ngoạn giang hồ nhưng lại ko may đụng phải một lão ngoan đồng tự xưng là Đạo Thanh tiên sinh và câu chuyện bắt đầu như thế này:
Vào một ngày đẹp trời có bão, nàng chạy tới chú mưa ở một ngôi đình hoang, nàng đang nướng thỏ thì một lão nhân gia cx tới đó chú mưa, mùi thịt thỏ lan tỏa trong ko gian, nàng vặn một chiếc đùi thỏ vàng óng lên gặm, thấy lão cx đáng thương định cho lão ăn cùng nào ngờ lão tỏ ra bộ dáng chính nhân quân tử từ chối nhưng ánh mắt thèm thuồng đã bán đứng lão. Nàng cố tình ăn từ từ vẻ mặt thật hưởng thụ xong lão cx ko chịu đc nữa liền nói
_ Tiểu cô nương ngươi... Ngươi cho lão nhân gia ta ăn với có được ko - lão nhìn chằm chằm vào con thỏ sắp hết của ta.
_ Sao ta phải cho ngươi ko phải lúc nãy ngươi từ chối sao??? - nàng hếch cằm cười.
_ tiểu cô nương sao cô lại nhẫn tâm đến thế chứ, ít ra ta cx đáng tuổi gia gia cô đấy - lão buồn bực.
_ Ta...- nàng bỗng cười khổ - ta vốn dĩ ko có gia gia làm sao biết gia gia ta bao nhiêu tuổi đâu???- nàng trào phúng.
_ Vậy ta liền nhận ngươi làm đệ tử ntn? - mắt lão ko rời miếng thịt thỏ trong tay nàng.
_ Ngươi giỏi lắm sao? Sao ta phải nhận ngươi làm sư phụ.....ngươi có khinh công ko - nàng bỗng sáng mắt, cười phúc hắc.
_ ta... Ta biết - sao lão cảm giác mik đang bị tính kế vậy???
_ Liền thể hiện cho ta xem, muốn làm sư phụ của ta ko phải ai cx có thể - nàng cười.
Cái gì đang diễn ra vs lão vậy, có khối người muốn làm đồ đệ lão còn ko đc tiểu cô nương này sao lại....
_ Ngươi biết ta là ai ko - lão chờ mong nhìn nàng. Nhưng đổi lại là một gáo nước lạnh từ nàng.
_ Ngươi... - nàng làm vẻ suy ngẫm - À... Ngươi là ai sao ta biết được.
_ Ta là Đạo Thanh tiên sinh chẳng lẽ ngươi lại ko biết ư - lão sốt ruột nêu cả tên tuổi ra.
_ A...- nàng bỗng nhìn lão. Lão tự hào ưỡn ngực có lẽ nàng đã biết lão là ai.
_ Ta biết rồi... - nàng cười tươi - Mà ngươi là ai vậy. - nàng chớp mắt vô tội.
_ Ngươi ko biết vậy để ta nói cho ngươi biết. - lão đứng dậy hô to-Ta là người được giới giang hồ tôn sùng, kính sợ, là người trượng nghiã, là một người có võ công tuyệt đỉnh giang hồ Đạo Thanh tiên sinh.
_ Rồi sao - nàng chớp chớp mắt. A cái tiểu cô nương này muốn làm hắn hộc máu chết sao. Sau đó như lời nàng, hắn biểu diễn khinh công, hắn ăn hết thịt thỏ của nàng, nàng nhận hắn làm sự phụ. Nàng trở lại Mộc gia, buổi sáng thì trong phòng chế độc buổi tối theo lão lên núi học võ. Ngoại trừ một lần tỷ tỷ Mộc Huyền Đan tới " thăm" nàng ra thì ko còn tới nữa. Cho nên cuộc sống của nàng cx gọi là yên bình.
Quay trở lại với hiện tại vẫn căn phòng cũ kĩ ấy nhưng nó lại rất gọn gàng ngăp lắp, ngoài sân nàng trồng các loại thảo dược và " một ít" độc dược. Nàng nằm lười trên nhuyễn tháp tay cầm một quyển sách nói về các loại dược thảo, nàng lười biếng gọi.
_ Tiểu Liên~ - Tiểu Liên là một sát thủ mà nàng cứu trong lúc nàng đang tìm " chuột bạch " để thí nghiệm. Kết quả nàng trở thành nha hoàng tín nhiệm của nàng.
_ Tiểu thư có gì căn dặn - tiểu Liên cung kính
_ Tiểu Liên ta thực chánnnnnn a~ - nàng ngân dài giọng nói như chuông bạc nhưng kết hợp vơi khuôn mặt ma chê quỷ hờn kia lại làm cho người ta rợn tóc gáy.
_ Ân hay tiểu Liên đưa người đi chơi - nàng ta cười cười.
_ Tiểu Liên em thật đáng yêu - nàng lấy tay bẹo má tiểu Liên.- "Đi chúng ta đi chơi thôiiii....yê"
Nàng vừa bước ra khỏi cửa thì lại nhìn thấy đại tỷ hạ giá quang lâm, nàng lập tức trả vờ run sợ hô to.
" tỷ...tỷ tỷ sao tỷ lại. đến đây"- nàng khúm núm.
" A~ tiểu Hy muội sống ở đây có tốt ko"- nàng ta vờ quan tâm, khiến bọn hạ nhân cảm động " Đại tiểu thư thật hiền lành" - nghe xong nàng rất muốn thổ huyết a~ , cmn hiền lành mà h mới tới thăm, lại còn cho nàng ăn Hủy Dung Đan nữa hiền lành cái beep ý.
" Muội... muội "- nàng vờ ấp úng
" tiểu Hy sao muội phải đeo mạn che thế này để tỷ xxem" chưa để nàng trả lời ả đã rựt phắt chiếc mạn che của nàng ra. Bọn hạ nhân liền kinh hãi.
" Á qủy"- có một nô tỳ ko nhịn đc hô to.
" Người đâu lôi ả xuống đánh 30 trượng cho ta, những ng hnay có mặt ở đây nửa chữ cx ko đc nói ra cho ai biết , hiểu chưa"- nàng ta lớn giọng quát. Bọn hạ nhân quỳ xuống hô: " Dạ hiểu thưa đại tiểu thư " - nói xog họ liền lôi tỳ nữ kia xuống đánh. Nàng nắm góc áo của ả nói: " tỷ tỷ có phải hay ko muộn thực đáng sợ??? Huhuhu tỷ đừng nhìn muội nữa, muội là quỷ, muội là quỷ a~" nàng ôm mặt khóc nên ko nhìn được sự khinh bỉ cùng trào phúng nơi đáy mắt ả, mà dù có nhìn thấy nàng cx chỉ liếc qua.
" ko có đâu ,Hy nhi rất xinh đẹp, từ nay tỷ sẽ bảo vệ Hy nhi, Hy nhi ở đây đợi tỷ tỷ, tỷ đi xin phụ thân cho phép giữ muội bên cạnh để tiện chăm sóc nha"- ko hỏi ý kiến nàng đx tự đưa ra quyết định hừ, giữ lại chăm sóc cái quái gì chứ có mà giư nàng lm nền để tô lên vẻ đẹp của mình thì có phi nàng khinh.
________ tâm sự tg____
A m.n đọc có thêm ý kiến gì thì comment để tại hạ rút kinh No nhá. Tại hạ lần đầu viết truyện có gì sai sót xin lượng thứ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro