Chương 4: Mưa to xông mộ phần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các tướng sĩ gần như cũng choáng váng, mắt nhìn thấy bầu trời đầy sao còn chưa kịp ẩn lui, ngay vào lúc này giông tố vội vã phủ xuống, trường hợp này hẳn rất giống Thượng Cổ miêu tả trong thần thoại..... Ông trời ơi!

"Thần toán tiên sinh đúng là thần tiên! Hắn là thần tiên nha!"

Vào lúc này không biết là ai gào to một câu, một tiếng kêu này, tựa như thức tỉnh mọi người có mặt. Mọi người rối rít quỳ xuống đất, hướng về phía long án đã bị cuồng phong bão táp lật tung, càng không ngừng dập đầu. Loại chuyện như vậy  bọn họ không tin, không chấp nhận được, 24 hài tử vừa mói chôn xuống hơn hai canh giờ, thậm chí trụ hương dài cao ngất kia cũng còn chưa kịp cháy hết, mưa cứ như vậy mà chút xuống.

Thật đúng là nhờ lão Thần Tiên tướng số trợ giúp, đã làm cho ông trời hiển linh, còn không phải sao?

Mọi người vội vàng dập đầu,  lm như không để ý, muốn cùng trời mưa to gió lớn lm bạn cọ rửa cho nhau, cái hố mộ phía sau hương án đã bắt đầu chuyển động. Chỗ này vốn là sườn dốc, sau khi lấp kín đất thế nào cũng không bằng, những cái hố mộ bị nước mưa từng chút tưới xuống, đất vàng khô nứt sau khi bị uống nước no, chốc lát sau đã trở thành bùn nhão. Mưa rơi xuống càng lúc càng lớn, sau cùng nó cũng không có dừng lại, những bùn đất vàng nhão kia bắt đầu theo sườn dốc chảy xuống. Dần dần cái hố bị lấp đầy càng ngày càng ít, vốn là nấm mộ nhô ra nay đã bị nước bên trong vùi lấp chảy xuống phía dưới.

Mười tên tướng sĩ vẫn còn dập đầu ở bên trong, có người đã bắt đầu nổi lên nghi ngờ. Không phải đối với cái hố mộ, mà là đối với bầu trời đang giáng xuống kia có chút không giống như mưa............. này....!

Hắn không ngừng lau nước mưa trên mặt, sau đó chạy đến chỗ người đứng đầu phía trước, hùng hết toàn lực lớn tiếng hô to phá vỡ màn mưa.

" Thủ lĩnh! Mưa này có gì đó không bình thường a!" Hắn giơ tay cao chỉ về giữa không chung, " Cứ theo đà này, nạn hạn hán mới vừa được giải trừ, nay liền bị lũ lụt à!"

Lời của hắn nhắc nhở mọi người, bất quá vẫn có người đối với chuyện này không thèm quan tâm, phản bác:

Ba năm trời không có mưa, mưa lớn hơn lữa cũng không thỏa mãn được ruộng đây Tế Châu, ngươi đừng ăn nói vớ vẩn lm mọi người phân tâm!

"Quỷ! Có quỷ a! Xác chết sống lại rồi!"

Bên này đang tranh luận, lại chợt nghe có một người" Ngao....." lên một tiếng kêu to.

Thuế lĩnh đang chuẩn bị trách cứ mấy câu, lại thấy bắp chân người lọ đang run rẩy, " bồm bộp....." một cái, liền ngồi ở trong bùn đất nhão, gương mặt trắng bệch cũng không biết là sợ hay bị nước chà xát, giống như hình dạng của quỷ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro