chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại cung điện Hoàng Gia.

"Cạch"

Tiếng cửa mở, Jason bước vào bên trong phòng với vẻ lo lắng khi trước mặt cậu là một cô gái mặt bộ váy trắng dài nằm hôn mê trên chiếc giường trắng muốt, làn tóc đỏ thật dài và dài đến nỗi xõa xuống nền gạch, nhìn nét mặt xanh xao cũng đủ biết cô đã trải qua cơn đau đớn dữ dội vì cậu cảm nhận được và cô gái đó là Ruby.

Jason đi tới gần chỗ Ruby nằm với ánh mắt nâu đồng hiện rõ sự xót xa, cậu cảm thấy tim mình đau đớn khi nhìn cô ấy bị như vậy, cậu tự trách bản thân mình và tự đổ lỗi cho mình vì chính cậu là người khiến cho cô ấy trở nên như vậy, nhìn vẻ mặt cô ấy như thiếu sức sống mặc dù là vampire và cô đang phải chống chọi lại với cái chết để giành giật lại sự sống của mình, có thể cô ấy sẽ tan biến thành cát bụi và cậu không muốn điều đó xảy ra. Cậu đưa tay sờ lên khuôn mặt quá đỗi lạnh giá rồi nắm vài sợi tóc mềm mượt, nó dài nhanh quá.

- Sao em cứ làm tôi lo lắng hoài vậy? Giá như 300 năm trước em đừng gặp tôi thì số phận của chúng ta không đến nổi như thế này, và cũng giá như em đừng thề dù tôi ở bất cứ đâu thì em sẽ mãi chờ tôi thì chúng ta đã không đau đớn như thế. Tôi không thể vì em mà để thần dân vampire rơi cuộc chiến hỗn loạn đẫm máu nhưng tôi cũng không thể từ bỏ em vì tôi yêu em hơn chính bản thân mình. Nếu tôi muốn tất cả có lẽ đã quá tham lam rồi!

Jason nói giọng cay đắng, nét mặt hiện rõ sự đau khổ tận sâu trong đáy lòng, ánh mắt lắng đọng những giọt lệ tưởng chừng sẽ rơi nhưng cậu cố nén lại và cậu nhớ lại chuyện cách đây 300 năm trước.

Cách đây 300 năm trước, Jason và Ruby đã từng yêu nhau với một tình yêu trong sáng nhưng bị hai bên dòng tộc phản đối và họ không biết lý do tại sao. Cho dù hai bên có phản đối hai người sẽ mãi bên nhau không bao giờ xa rời, vì cả hai đã hứa với nhau là dù cho cả hai ở một phương xa nào đó sẽ vẫn tìm thấy nhau bằng cảm nhận có được. Cho đến cái ngày, Jason đột ngột muốn kết hôn với Ruby nhưng bị cấm cản của nữ hoàng Victora, vì thấy con trai mình phải buồn rầu khiến cả Hoàng Gia phải hóa băng trong sự lạnh lẽo nên bà đã đồng ý. Bà biết vận mệnh của Jason và Ruby sẽ không thể tới đâu cả, một trong hai đứa sẽ chết bởi chính bàn tay của nhau, cả Hoàng Gia đề đã hỗn loạn hết lên rồi. Cái ngày khi Jason và Ruby đã kết hôn với nhau thì đế vương Liam cho quân tới tru di cửu tộc toàn bộ dòng tộc của nữ hoàng Victoria vì bà đã đồng ý cho Jason kết hôn với con gái của kẻ địch. Lúc đó Jason bị chính tay cha mình giết chết, Ruby vô cùng đau đớn nên đã tự kết liễu đời mình bằng cây gậy bạc và tan biến thành cát bụi nhưng trước đó cô đã bị bà quốc sư Eva yểm lời nguyền hủy diệt mà không hề hay biết cho tới hồi sinh lại.

Trở về hiện tại, Jason cũng không ngờ mình gặp lại người con gái mà cậu yêu thương. Lúc gặp lại Ruby lòng cậu như thắt lại vì cậu hút lấy máu của cô ấy và cảm nhận được nhịp đập của trái tim này, lúc đó không hiểu bản thân mình đang muốn gì. Thôi cậu không suy nghĩ gì nhiều nữa, giờ không phải là lúc để đau lòng cậu phải cứu lấy cô ấy và đây cũng lần cuối cùng hai người dừng lại giữa cuộc đời này, nên dừng lại ở đây thôi vì cả thần dân đang chờ đợi cậu. Cậu nghiến răng, cắn môi chịu đựng cứa con dao vào cổ tay trái một đường dài với vẻ mặt đau đớn. Từng giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống miệng Ruby và nét mặt cô dần trở nên hồng hào, và bắt đầu từ bây máu đang chảy trong người cô là của cậu.

Sau khi cho máu Jason cảm thấy có hơi choáng nhưng vẫn chịu được, nét mặt trắng bệch, vết cứa ngay tay dần lành lại một cách nhanh chóng. Cậu cậu lấy kéo trên bàn cắt phanh đi một khúc tóc của Ruby rồi thả xuống nền.

Ruby mở dần mi mắt nhìn Jason với vẻ xúc động vội ngồi dậy ôm chầm lấy Jason khiến cậu cảm thấy ngạc nhiên rồi cậu vòng tay ôm lấy nhỏ. Những giọt nước mắt mặn chát rơi xuống thấm vào áo của cậu rồi cậu buông nhẹ nhỏ ra lau đi giọt nước mắt trên khuôn mặt của nhỏ.

- Hoàng tử Louis, sao giờ anh mới tới?

Ruby nói giọng nghẹn ngào, ánh mắt rưng rưng những giọt lệ.

- Không phải tôi đang ở đây sao?

Jason trầm giọng nói, ánh mắt lãnh đạm nhìn nhỏ xao xuyến sau đó nhanh chóng chuyển sang ánh mắt nghiêm túc, nắm chặt lấy hai cánh tay nói:

- Em nghe rõ những lời tôi nói ngay bây giờ, qua hết đêm nay em và tôi sẽ không còn gặp nhau nữa.

Lời nói đó như con dao đâm vô tình đâm thẳng vào tim Ruby khiến cô cảm thấy đau lòng nhìn thẳng vào ánh mắt nâu đồng lạnh lẽo đó. Jason đứng thẳng người quay lưng lại vì cậu không muốn thấy Ruby khóc và đau khổ bởi lời nói vừa rồi nhưng điều đó chỉ muốn tốt cho cô mà thôi. Cậu cũng đang phải cố chịu đựng nổi đau này.

Ruby đứng phắt dậy ôm lấy Jason từ phía sau rồi nâng cao giọng nói:

- Không lẽ anh đã quên lời thề rồi sao? Em đã nhớ lại tất cả rồi... Xin anh đừng...

- Lời thề gì chứ? Đó chỉ là lời nói suông thôi.

Jason nói giọng trầm thấp pha sự lạnh lùng, nét mặt cậu trở nên băng giá không còn hiện cảm xúc gì. Cậu nắm tay Ruby buông ra khỏi người mình một cách phũ phàng khiến cô cảm thấy tuyệt vọng vô cùng.

Chợt cậu nghe thấy tiếng bước chân rất gần dường như có người đang tới đây, cậu vội nắm lấy tay Ruby định rời khỏi đây thì "phập", đôi đồng tử giãn rộng nhìn Ruby một cách đau đớn và cậu nhìn xuống phía dưới khi thấy con dao bạc trong tay Ruby – người con gái mà cậu yêu đang găm vào tim cậu, máu từ chỗ đó tuôn ra thắm loan ra ngoài áo. Ánh mắt người gái đó đỏ rực nhìn anh đầy căm hận đến tột cùng cùng với giọt nước mắt vô thức lăn dài trên khuôn mặt quá đỗi xinh đẹp và đầy lạnh giá.

- Anh đã quên rồi sao, nếu anh phản bội em thì em sẽ là người giết chết anh.

Ruby nói rõ từng câu từng chữ, nét mặt không tỏ ra một cảm xúc nào.

Đúng lúc đó, đế vương Liam cùng Joel và quốc sư Eva bước vào. Nét mặt họ vô cùng thõa mãn, ai nấy đều hiện lên nụ cười đắc ý. Tất cả đều nằm trong kế hoạch sắp đặt của ông Liam, chỉ có làm như vậy ông mới diệt trừ đứa con trai của mình, chỉ có Ruby mới có thể giết chết được Jason ngoài ra không có một ai có thể giết chết được anh cả.

- Thế nào con trai, bị chính người mình yêu giết chết chắc đau đớn lắm nhỉ?

Ông Liam nói giọng đểu cợt, ông ta không có một chút lương tâm nào đối với đứa con trai ruột của mình.

Ruby rút phắt con dao ra khỏi người Jason, máu theo đó phụt ra nhiều hơn và cậu ngã khụy xuống nhưng ánh mắt nhìn Ruby chứa đựng những cảm xúc khó tả, bầu không khí trở nên thê lương đến lạ.

Bất chợt, ánh sáng của mặt trăng rọi sáng qua ô cửa sổ, Ruby nhanh chóng trở lại bình thường và không biết chuyện gì đã xảy ra. Nhỏ nhìn thấy tay mình cầm con dao bạc dính đầy máu, đôi đồng tử giãn rộng khi nhìn thấy Jason đang nằm dưới nền một cách đau đớn, máu ở chỗ vết thương do chính tay nhỏ đâm đang chảy máu không ngừng tạo thành vũng máu đỏ tươi. Bất giác, cô thả con dao xuống vội nâng người cậu lên, nước mắt không ngừng tuôn rơi, một tay áp vào phần vết thương ngăn không cho máu chảy ra.

- Jason, em xin lỗi! Làm ơn đừng rời xa em...

Ruby nói giọng nghẹn lại, khóc nấc lên thành tiếng. Trong lòng cô bây giờ hoàn toàn rối bời không phân biệt được điều gì nữa.

Jason nhìn Ruby với ánh mắt bi thương rồi đưa tay sờ lên khuôn mặt của cô gượng cười và tan biến dần thành những tro bụi theo làn gió bay đi.

- Jason, không được... Aaaaaa...

"Choang"

Ruby hét lớn lên trong nỗi tuyệt vọng khi người mà cô yêu thương đã tan biến, cô cấu chặt vào áo mình như muốn xé nát con tim đau khổ này, ánh mắt ngấn những giọt nước mắt mặn chát cứ thế chảy xuống, tóc của cô đột nhiên chuyển sang màu trắng khiến đế vương Liam, Joel và bà Eva vô cùng bất ngờ. Những tấm kính ở đây đều vỡ tan tành thành những mảnh vụn.

Nhỏ đứng dậy thẩn thờ đi tới chỗ cửa sổ nhảy xuống dưới rồi bước đi lững thững, ánh mắt xanh lơ như vô hồn chỉ chứa đựng sự đau buồn nước mắt vẫn rơi không ngừng, cô tự hỏi liệu cô có thể gặp lại người con trai đó vào một ngày nào đó không?

Joel thấy Ruby như vậy vội chạy tới khoác lấy vai cô nhưng bị cô hất mạnh ra rồi lại tiếp tục đi. Anh ta vô cùng lo lắng cho cô vì thấy sự thay đổi của cô, chỉ sợ cô sẽ tự sát khi xảy ra chuyện vừa rồi nhưng anh ta cũng đang cảm thấy vui trong lòng vì Jason đã chết và anh ta sẽ có được nhỏ.

- Trời sắp sáng rồi để tôi đưa em về!

Joel nói giọng đều đều, nắm lấy tay Ruby kéo đi.

- Tránh ra.

Ruby gầm giọng nói, kéo tay mình lại và nhìn anh ta với ánh mắt của sự tức giận rồi quay đi. Joel chỉ biết đi theo phía sau cô.

Bất chợt, khung cảnh thiên nhiên xung quanh đều trở nên lụi tàn thiếu sức sống, hoa cũng dần héo tàn khi Ruby đi qua, không gian nơi đây đều trở nên u ám đến thê lương. Làn tóc trắng của cô bay lòa xòa trong cơn gió lạnh đến thấu xương và trái tim cô đang rỉ máu. Những bước đi chao đảo rồi cô chợt ngã khụy xuống ngất lịm đi nhưng Sona kịp thời chạy tới đỡ lấy cô.

- Ruby à, Ruby... Mau tỉnh lại đi... Tóc của của Ruby sao lại màu trắng thế này...

Sona nói giọng hốt hoảng, lay lay người Ruby, nét mặt vô cùng lo lắng không biết có chuyện gì xảy ra với Ruby nữa.

Eric chỉ biết đơ người nhìn lên mặt trăng tròn đang bị che lấp dần bởi một màu đen tối và cậu hiểu chuyện gì đã xảy ra. Chợt một giọt nước mắt vô thức lăn dài trên khuôn mặt của cậu và cậu đã mất đi một người bạn duy nhất.

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#vampire