Hoàng tử Mèo (Chap 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng tử Mèo


*Fic viết tặng con bạn cũng tên Mèo !
* Author : heochandoi_matkumgiac
* Category :Tình cảm tuổi teen, có hơi hướng cổ tích,…
* Rating : K+
* Status : On - Going

Con ếch hóa thành hoàng tử, vậy con mèo hóa thành hoàng tử sẽ như thế nào? Chàng hoàng tử sẽ mang đôi hài vào cho em như nàng lọ lem hay hôn em ngọt ngào như nàng Bạch Tuyết? Cùng khám phá thế giới vừa hiện đại vừa cổ tích với câu chuyện “Hoàng tử Mèo” sau đây…

*Casting:
1.Neko : Cô nàng dễ thương, nhân hậu, rất yêu mèo.
2.Kero : Chàng Hoàng tử của vương quốc Mèo.
3.Zin : Con vẹt tưng tửng, nói nhiều, là quân sư quạt mo của Kero.


Và 1 số nhân vật khác…

*P/s: Tạm thời đợi đến khi thi xong sẽ tiếp tục post tiếp fic này, giờ chỉ mới có ý tưởng ban đầu, thi xong thời gian dư dả sẽ tiếp tục phát triển ý tưởng.

Chap 1. Mèo con bị bỏ rơi.

Một buổi chiều bình thường như bao buổi chiều khác, gió mát, nắng dịu. Neko tan học, vui vẻ nhảy chân sáo về nhà. Đang tung tăng, tung tăng, Neko chợt khựng lại vì âm thanh “Meo…meoooo…” khản đặc không biết từ đâu vọng tới. Việc Neko khựng lại như vậy cũng là chuyện bình thường vì Neko vốn rất yêu mèo. Nhưng do ba má không cho phép nên Neko vẫn chưa thực hiện được tình yêu của mình. Neko dáo dác ngó quanh, âm thanh “Meo…meooo…” ấy lại vang lên lần nữa. Lần này thì Neko đã xác định được vị trí phát ra âm thanh ấy. Neko đi theo âm thanh ấy, lần tới mảnh đất trống gần đó. Mảnh đất này vốn là nơi ngự trị của một cây cổ thụ lâu năm không rõ là loại cây gì. Lúc này đây, dưới gốc cây có một hộp cactông nhỏ. Neko ngồi phịch xuống, dùng tay mở nắp hộp ra. Bên trong, một chú mèo lem luốc, bẩn thỉu đang mở to đôi mắt xanh biếc lấp lánh nhìn Neko. Neko cảm thấy thương chú mèo vô cùng, cô xuýt xoa:
-Mi ở đây được bao lâu rồi hả? Chủ của mi bỏ rơi mi à? – Cô vuốt vuốt bộ lông lem nhem, không xác định được là màu gì của chú mèo. - Chắc mi đói lắm rồi nhỉ? Về nhà ta đi nhé, ta sẽ chăm sóc cho mi.
Nói rồi, Neko ôm chặt chú mèo vào trong lòng, tiếp tục tung tăng về nhà. Gia đình Neko rất khá giả, ba má đều là doanh nhân nổi tiếng. Ba Neko kinh doanh bất động sản, mẹ Neko thì kinh doanh khách sạn. Do bận rộn suốt ngày nên hai ông bà không thể thường xuyên ở nhà chăm lo cho Neko. Neko sống với bà quản gia hiền hậu, thương yêu cô như cháu gái của mình.
Neko bước vào nhà, một chị giúp việc vội chạy ra đỡ cặp cho cô. Cô lắc đầu lia lịa:
-Chị à! Em đã nói bao nhiêu lần rồi, chị không cần phải làm thế mà, em đủ sức để vác cái cặp này lên phòng em. Chị không cần phải lo cho em từng chút như thế đâu mà!
Chị giúp việc hơi lưỡng lự:
-Ơ…nhưng, bà chủ đã bảo… - Mắt chị ấy dừng lại trên vật thể đang cuộn tròn trên tay Neko, chị ấy hét ầm lên:
-Em…sao lại đem mèo về nhà, bà chủ với ông chủ mà biết thì họ sẽ không vừa ý đâu.
Neko đưa ngón tay lên môi, ra hiệu cho chị giúp việc bé bé mồm lại, nhưng chị ấy không thèm màng tới, cứ hét ầm lên:
-Không được, không được, em mau bỏ con mèo ấy đi…!
Đúng lúc ấy bà quản gia thấy ồn ào liền chạy ra, hỏi:
-Có chuyện gì mà ồn ào thế hả Ling Ling (tên chị giúp việc)?
Chị ấy chỉ vào con mèo trên tay Neko:
-Thưa bà, cô chủ đem mèo về nhà.
Bà quản gia nhìn con mèo hồi lâu, rồi lại nhìn Neko lúc này ánh mắt đang hướng về bà như van vỉ “Cho cháu nuôi đi mà!”. Bà quản gia trầm ngâm hồi lâu, Neko vốn thiếu tình thương của cha mẹ, lại ít bạn bè vì ai cũng nghĩ cô bé nhà giàu khó gần và kiêu ngạo, để con mèo làm bạn với cô bé cũng tốt. Nghĩ vậy nên bà quản gia gật đầu, không quên nhắc chừng:
-Cháu phải chăm sóc kĩ cho nó đấy, nó mà có bệnh tật gì thì sẽ không hay đâu.
Neko thấy bà gật đầu thì mừng quýnh lên, ồm chầm lấy cổ bà:
-Cháu cảm ơn bà nhiều nhắm! - Rồi hun chùn chụt vào hai bên má bà quản gia.
Bà quản gia bật cười, đẩy Neko ra:
-Ghê quá, bỏ ta ra nào!
Neko buông bà ra, bế mèo con ra nhà bếp và cho nó uống sữa, mặt cô bé hí hửng, thích thú. Bà quản gia nhìn cô bé, tủm tỉm cười:
-Con bé này thật là…

***


Cùng lúc ấy, tại vương quốc Mèo, mọi người đang đổ xô đi tìm vị hoàng tử đáng kính bị thất lạc. Chú vẹt Zin lanh lẹ hay đi theo hoàng tử, bay khắp nơi tìm kiếm, kêu đến khản cổ:
-Hoàng tử ơi! Ngài ở đâuuuu…?
Cả vương quốc Mèo náo loạn cả lên vì sự biến mất của hoàng tử. Một bà thấy bói mèo có tiếng ở vương quốc xoay xoay quả cầu phép thuật rồi phán:
-Định mệnh đã bắt đầu! Vương quốc Mèo sắp được giải cứu khỏi kiếp sống chui rúc, bị hành hạ bao lâu nay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro