Chương 9-10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9: Đế Đô Gardium


Chuyện này được gọi là dịch chuyển tức thời.

Thật sự không thể tin được khi được trực tiếp trải nghiệm điều này.

Khi ánh sáng lóe lên, khung cảnh hoàn toàn khác hẳn. Không giống như Ma Giới được bao phủ bởi bầu trời xám xịt, bầu trời trong xanh và một thành phố nhộn nhịp trải rộng trước mắt tôi.

Chính nơi mà câu chuyện chính trong tiểu thuyết [Ma Vương Đã Chết] của tôi mở ra.

Đế Đô Gardium.

Nó mang lại cho tôi một cảm giác kỳ lạ khi nhìn thấy nơi mà trước đây tôi chỉ mô tả bằng lời... Như cức vậy.

Chúng ta đang ở đâu?

Mình không biết nơi này.

Không, công bằng mà nói, tôi chưa mô tả từng ngóc ngách của Đế Đô. Ý tôi là, nếu làm vậy tôi sẽ bị khiển trách vì đã làm các chương dài hơn bằng cách thêm vào những mô tả vô ích.

Có lẽ chúng tôi đang ở một quảng trường nào đó ở Đế Đô. Mọi người đang nhìn tôi và Công chúa đột nhiên xuất hiện từ hư không thông qua dịch chuyển tức thời với vẻ mặt bối rối. Dịch Chuyển Thuật là một Siêu Cấp Ma Pháp nên nó chắc chắn không được thấy phổ biến.

Vì vậy, cuối cùng, tôi đã đến Đế Đô Gardium, một thành phố mà tôi đã viết về nhưng không biết gì về nó.

"Hảaa... C, chuyện gì đã xảy ra vậy? Đ, đây là... Đế Đô sao?"

Và bên cạnh tôi, Công chúa Charlotte de Gardias, người đã dịch chuyển tức thời cùng tôi, cũng có vẻ mặt bối rối.

Đáng lẽ tôi phải mang theo người hộ tống nhỏ, nhưng cuối cùng tôi lại bắt cóc nhỏ bằng Dịch Chuyển Hàng Loạt, nên việc nhỏ ngạc nhiên là điều đương nhiên.

"Ngài Francis đã bị giết rồi. Vì vậy, tôi quay trở lại Ma Vương Thành để tìm một số Cuộn Dịch Chuyển Thuật. Tôi đã nghĩ rằng Đế Đô sẽ là nơi an toàn nhất cho Công chúa."

Sau khi nghe lời giải thích của tôi, Công chúa mở to mắt. Nhỏ bị sốc khi biết Francis đã bị giết và có vẻ ngạc nhiên khi tôi có thể nghĩ ra một phương pháp thay thế nhanh đến vậy và cứu nhỏ khỏi tình huống như vậy.

Vâng, không phải một đứa trẻ 17 tuổi bình thường nào cũng có được trí thông minh đó đâu.

Nhưng ngay cả khi xem xét tuổi ban đầu của tôi, điều này thật khó xảy ra!

Tôi suýt chết thêm vài lần nữa.

Sau đó.

"Vâng, làm tốt lắm... Anh đã làm rất rất tốt."

Charlotte ngồi phịch xuống chiếc ghế dài gần đó, rõ ràng là vì nhỏ cảm thấy nhẹ nhõm.

Nhỏ gần như đã trút hơi thở cuối cùng.

Nghĩ như thế thật đáng sợ.

-Loé!

Dyrus đến trước mặt tôi với một tia sáng.

"Hàa... Hàa..."

Dyrus, người dường như đang chạy trốn khỏi một tình huống khá tuyệt vọng, đến trước mặt chúng tôi trong khi thở nặng nhọc.

"Anh an toàn, Trung úy!"

"Ừm... Chỉ một chút nữa là chúng sẽ thổi bay một cánh tay hoặc một chân tôi rồi."

Dyrus hít một hơi thật sâu và quỳ thẳng xuống. Không phải trước tôi mà là trước Charlotte.

"Trung úy Dyrus, chỉ huy Trung đội 3, Đại đội 11, Trung đoàn Kỵ binh 4, Quân đoàn 1 Đế Quốc. Tôi xin gửi lời chào chân thành nhất tới Đại Công Chúa Điện Hạ."

Charlotte dường như không hiểu chuyện gì đang xảy ra.


✦✧✦✧


Chúng tôi có 2 Cuộn Dịch Chuyển.

Kế hoạch A khá đơn giản. Chỉ cần tiếp cận Công chúa và sử dụng Cuộn Dịch Chuyển Hàng Loạt nếu lính canh cho chúng tôi qua lối vào.

Kế hoạch B là để Dyrus mở ra đường máu và loại bỏ xung đột cho tôi. Dyrus sẽ trốn thoát chỉ với Cuộn Dịch Chuyển Thuật, trong khi tôi mang Công chúa đi bằng Cuộn Dịch Chuyển Hàng Loạt.

Dyrus đã xác nhận rằng chúng tôi đã trốn thoát và tự mình trốn thoát.

Tất nhiên, Charlotte rất ngạc nhiên khi thấy một người lạ xuất hiện bất ngờ nên tôi đã giải thích toàn bộ câu chuyện trước. Tôi giải thích rằng nếu không có Trung úy Dyrus thì tôi đã không thể hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình.

Charlotte gật đầu, vẫn mang vẻ mặt khó hiểu.

"Cảm ơn. Trung úy Dyrus."

Charlotte bày tỏ lòng biết ơn và nói rằng anh ấy đã giúp đỡ nhỏ rất nhiều.

"Là một người lính của Đế Quốc, tôi sẽ luôn đặt sự an toàn của Hoàng Tộc lên hàng đầu."

Dyrus đã đưa ra một quyết định khó khăn. Cho dù một người lính có nói những lời này đến mức nào đi chăng nữa thì việc thực sự áp dụng chúng vào thực tế lại là một vấn đề hoàn toàn khác. Anh ấy liều mạng lao vào những thế lực đang cố giết Công chúa như thể đó là điều đương nhiên. Anh ấy không hề do dự hay có ý nghĩ rằng mình có thể chết.

Tôi chỉ làm những gì tôi nên làm vì cuộc sống của tôi gắn liền với mạng sống của nhỏ, nhưng anh chàng này mới là người tốt thực sự.

Charlotte gật đầu như thể nhỏ cũng nghĩ vậy.

"Không phải kẻ thù của chúng ta sẽ có thể đuổi theo chúng ta bằng Dịch Chuyển Thuật sao?"

Đó là mối quan tâm cấp bách nhất của chúng tôi lúc này. Chắc chắn có Phù Thủy trong số kẻ thù của chúng tôi, và tôi đã hét lên rằng chúng tôi đang dịch chuyển đến Gardium. Rõ ràng là chúng biết chúng tôi ở đâu.

Vẻ mặt của Dyrus đanh lại trước lời nói của tôi.

"Chúng ta phải di chuyển nhanh chóng."

"Không, chúng ta không cần phải làm thế."

Tuy nhiên, Charlotte vẫn bình tĩnh.

"Không có Phù Thuỷ nào trong Lực Lượng Liên Minh có thể dịch chuyển tức thời thành công từ Ma Giới đến Gardium. Chúng ta đã đi được một khoảng cách xa đến mức không thể tin được. Điều này ban đầu là không thể. Rõ ràng, cũng không có Cổng Dịch Chuyển nào gần Ma Vương Thành, nên không ai có thể truy đuổi chúng ta."

Thông báo với chúng tôi rằng cuộn giấy của Ma Tộc đã có những màn trình diễn tuyệt vời đến khó tin, Charlotte phủ nhận khả năng những kẻ truy đuổi sẽ truy đuổi chúng tôi bằng cách sử dụng Dịch Chuyển Thuật.

"Tuy nhiên, chúng có thể báo cáo vấn đề này bằng Giao Tiếp Thuật. Chà, sẽ mất một chút thời gian, vậy là đủ để chúng ta đến được Hoàng Cung."

Giao Tiếp Thuật không xảy ra ngay lập tức. Sẽ có delay. Chính xác mà nói, khoảng cách giữa hai địa điểm này quá lớn nên sẽ có độ trễ lớn tương đương cho đến khi ma thuật đến đúng người.

Đầu tiên hắn nghe tin Công chúa còn sống nên ra lệnh giết nhỏ, lần này phải báo rằng Công chúa đã dịch chuyển tức thời đến Gardium.

"Anh có thể giải thích chuyện gì đã xảy ra được không, Trung úy Dyrus?"

"Vâng, tôi sẽ giải thích."

Vì vậy, chúng tôi không có nhiều thời gian rảnh rỗi, nhưng chúng tôi vẫn dành thời gian để giải thích chuyện gì đã xảy ra với Công chúa khi chúng tôi đi bộ trên đường phố Đế Đô. Khi chúng tôi đến phần tôi suýt chết trước các Hiệp Sĩ của Công Tước, Công chúa có vẻ tiếc nuối khi nhìn tôi. Tôi làm vậy để sống sót, để nhỏ không phải cảm thấy tiếc cho tôi.

Tất nhiên, tôi có thể sử dụng Cuộn Dịch Chuyển Thuật ngay khi rời khỏi Ma Vương Thành nếu tôi chỉ muốn sống, nhưng đó không phải là điều tôi muốn.

Tôi không biết tại sao, nhưng tôi không thể bỏ Charlotte lại ngay cả khi mạng sống của tôi đang bị đe dọa. Tôi biết người ta không cần lý do để cứu ai đó, nhưng đây là lần đầu tiên tôi liều mạng vì người khác. Tôi chỉ có thể nói rằng đó là một điều gì đó hoàn toàn xa lạ đối với tôi.

Dù sao thì mọi chuyện đều ổn và kết thúc tốt đẹp. Nhưng tôi khá chắc chắn rằng tôi sẽ không thể thực hiện được điều gì đó như thế này nhiều hơn một lần.

Dù sao đi nữa, trong khi Dyrus đang kể lại sự việc, tôi cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng...

Nhìn lại câu chuyện, có quá nhiều chi tiết thiếu tự nhiên.

Gargoyle bất ngờ được kích hoạt và chặn các Hiệp Sĩ.

Lũ Ma Tộc đột nhiên nổi loạn và không hiểu sao chúng bị bắt lại hành động như thể chúng đang cố gắng bảo vệ chúng tôi.

Trường hợp đầu tiên có thể coi là trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng trường hợp thứ hai thì quá đáng ngờ. Nó quá tiện lợi.

Dyrus dường như cảm thấy may mắn khi còn sống, nhưng tôi đang nhìn vẻ mặt của Công chúa đanh lại.

Nhỏ là Charlotte, người đã sống trong Hoàng Cung, nơi có thể nói là sân khấu chính cho các cuộc chiến chính trị. Nhỏ đã trải qua một số chuyện, nhưng nhỏ cực kỳ thông minh. Ngay khi được thoát khỏi tình thế bị đẩy đến giới hạn cả về thể chất lẫn tinh thần, nhỏ đã ngay lập tức nhìn thấy trước cái chết của chính mình.

Những sự cố kỳ lạ đó.

Một cậu bé bị mất trí nhớ.

Tôi tìm thấy một Cuộn Dịch Chuyển Thuật như thể tôi biết chính xác nó ở đâu.

Có rất nhiều lý do để nghi ngờ tôi. Tôi không biết họ sẽ rút ra kết luận gì từ việc này, nhưng theo những gì tôi thấy thì đó không phải là một kết luận tốt cho tôi.

Rõ ràng Công chúa sẽ đạt được kết luận gì. Tôi không biết nhỏ sẽ đưa ra lựa chọn nào, nhưng tôi nóng lòng muốn nhỏ quyết định một lựa chọn.

Tôi đi chậm lại một chút và đi phía sau họ. May mắn thay, Dyrus ở gần Công chúa và đã chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống bất ngờ.

Tốt đấy.

Sẽ tốt hơn nếu Công chúa nợ tôi, nhưng tôi sẽ không thể ở gần nhỏ vì có nguy cơ một ngày nào đó danh tính của tôi bị phát hiện.

Dù sao thì đó cũng là một mối quan hệ không thể kéo dài được lâu.

Đây là lần duy nhất tôi có thể rút lui.

Tôi bước đi chậm rãi và im lặng, rồi nhanh chóng đi vào một con hẻm mà tôi đi qua.

Cho dù nhỏ có sẵn lòng cho tôi 1.000 xu Vàng thì tôi cũng không thể thân thiết với Công chúa được nữa.

Công chúa sẽ được an toàn, nhưng mặt khác tôi sẽ vào hang cọp khác.

Tôi không thể đi đến một nơi đầy những người quyền lực và quý tộc bằng Nguỵ Trang Thuật của mình, nó có thể bị giải quyết chỉ bằng cách sử dụng Giải Trừ Thuật yếu.

Tại sao tôi chỉ có thể thực hiện những mục tiêu ngắn hạn kể từ khi tôi bước vào thế giới này?

Và tại sao tôi luôn phải mạo hiểm mạng sống của mình để đạt được những mục tiêu ngắn hạn này?

Đi qua con hẻm, tôi trốn để Công chúa và Dyrus không thể tìm thấy tôi.

Họ sẽ không tìm kiếm tôi bây giờ. Việc quay trở lại Hoàng Cung được ưu tiên.

Lần đầu tiên tôi rời khỏi hang động đang sụp đổ được gọi là Ma Vương Thành để rồi đến hang hổ, nơi đồn trú của Lực Lượng Liên Minh, nhưng đó chỉ là bước đệm để vào hang ổ của rồng được gọi là Hoàng Cung.

Sau khi đi loanh quanh một lúc, cuối cùng tôi dừng lại ở một nơi yên tĩnh và ngồi xuống một chiếc ghế dài.

"Phù..."

Bỏ mọi chuyện sang một bên, tôi phải đi nghỉ.

"Mẹ kiếp..."

Sử dụng một số câu nói thông thường, tâm trí tôi như muốn nổ tung.

Có vẻ như tôi đã phải đối mặt với rất nhiều thử thách đẫm máu, chứng kiến rất nhiều người bị tàn sát và thậm chí tôi còn tự tay gây ra cái chết cho một số người.

Khi đã đi xa đến mức này, tâm trí tôi đã vượt qua giới hạn của nó nhiều lần.

Hãy nghỉ ngơi bây giờ. Chúng ta hãy nghỉ ngơi và sắp xếp lại tất cả những ký ức khủng khiếp này bằng cách nào đó.

Và nghĩ xem phải làm gì tiếp theo.


✦✧✦✧


Đây là lần đầu tiên tôi có thể nghỉ ngơi sau rất nhiều tình huống tuyệt vọng và nhiều lần bị dồn vào chân tường trong thế giới xa lạ này. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm một cách tinh tế vì tôi không bị buộc phải đi đâu cả.

Tôi hiện đang ở đâu đó trong Đế Đô.

Theo tôi thấy, Đế Đô có phần giống với Seoul ở Hàn Quốc. Không cần phải nói cũng biết rằng đây là một thành phố vô cùng rộng lớn, lớn nhất trên toàn lục địa.

Trong thời đại ngày nay, một thành phố cỡ đó không còn phổ biến nữa.

Bây giờ tôi đang ngồi trên một chiếc ghế dài trên một lối đi dạo nào đó, nó không quá vắng vẻ hay quá đông đúc. Đế Đô vốn đã là một thành phố nhộn nhịp và hưng thịnh, nhưng Đế Quốc sẽ còn thịnh vượng hơn nữa với chiến thắng trong Nhân Ma Đại Chiến.

Dù thế nào đi nữa, nếu mình muốn sống sót, mình không thể ép bản thân nghĩ về một số điều.

Trong khi cố gắng gắn trái tim tan vỡ của mình lại, bằng cách nào đó tôi đã phải kìm nén những ký ức khủng khiếp này và hợp lý hóa cảm giác tội lỗi của mình.

Từ thời điểm này trở đi tôi phải suy nghĩ xem mình phải làm gì và có thể làm gì.

Tôi đã có một vài vấn đề.

Tôi không có tiền.

Tôi không có nơi nào để sống hoặc thức ăn để ăn. Việc quay lại gặp Công chúa vì điều đó lại càng vô nghĩa hơn.

Làm việc và bằng cách nào đó kiếm tiền cũng sẽ khá khó khăn. Điều gì sẽ xảy ra nếu Nguỵ Trang Thuật của tôi đột nhiên biến mất khi tôi đang rửa bát ở nhà hàng nào đó?

Họ cũng không trả trước cho tôi bất kỳ khoản thanh toán nào và tôi không có danh tính rõ ràng.

Bây giờ tôi đang dần nhận ra lý do tại sao những người lang thang lại phạm tội.

Ngoại trừ con đường tội phạm, tôi không còn cách nào khác để kiếm sống. Bằng cách nào đó tôi không thể vào được cơ sở chăm sóc trẻ em công cộng hay gì đó? Những nơi như thế này có tồn tại ở đây không? Cho dù người ta có điên rồ đến mức nào trong việc tạo ra bối cảnh, ai lại điên rồ đến mức thiết lập một hệ thống chăm sóc trẻ em công cộng trong tiểu thuyết của mình......?

Ồ.

Bây giờ tôi nghĩ về nó.

Tôi thực sự đã làm một điều điên rồ như vậy.

Một dự án quản lý số lượng lớn trẻ mồ côi do thương vong trong Nhân Ma Đại Chiến sẽ được thực hiện như một biện pháp sau chiến tranh.

Tôi biết điều này bởi vì có một số trẻ em đến từ các cơ sở chăm sóc trẻ em công cộng ở Temple, sân khấu chính của drama học đường. Tôi viết rằng có khá nhiều con cái của những người đã bị giết trong Nhân Ma Đại Chiến ở Temple, trong số đó cũng có những nhân vật chính.

Tuy nhiên, tin tức về chiến thắng trước Ma Tộc vừa được truyền đi. Một chính sách quy mô lớn như vậy sẽ không được thực hiện nhanh chóng như vậy.

Điều đó rất khó xảy ra.

Tôi có thể thử đến một nơi nào đó giống như trại trẻ mồ côi và nhờ họ nhận tôi vào, nhưng bất kể họ có chấp nhận tôi hay không thì đây vẫn là Đế Đô.

Cho dù bây giờ nhỏ không làm vậy thì khả năng cao là Công chúa sẽ cố gắng tìm tôi.

Cho dù nhỏ muốn thưởng cho tôi hay hành động để tìm ra tôi là ai, rất có thể Công chúa sẽ cố gắng tìm kiếm tôi vì lý do nào đó.

Và nhỏ có thể suy luận rằng cuối cùng tôi cũng sẽ đến một cơ sở chăm sóc trẻ em công lập nào đó.

Rốt cuộc thì nhỏ rất thông minh.

Vì vậy, nếu tôi đến trại trẻ mồ côi, tôi có thể sống sót được vài ngày, nhưng tôi luôn cảm thấy lo lắng về việc một ngày nào đó Công chúa sẽ đến tìm tôi.

Nhỏ có thể không tìm thấy tôi nếu tôi đến một thành phố khác, nhưng tôi không có tiền để đi khắp nơi. Tôi cũng không có nhiều tự tin về khả năng sống sót ở nơi hoang dã.

Và mặc dù tôi là một Ác Quỷ, nhưng vì tôi đang mang theo bánh quy nên tôi chắc chắn rằng mình phải ăn.

Thực ra lúc này tôi đang đói. Đáng lẽ tôi nên cài đặt một số thiết lập thuận tiện như 'Ác Quỷ có thể sống sót chỉ nhờ mana' hay gì đó tương tự!


[Đã sử dụng chức năng 'Bổ Sung Thiết Lập'.]


"......Hả?"


[Cần có tổng cộng 100.000 Điểm Thành Tích để thêm thiết lập 'Chủng Tộc Archdemon có thể bổ sung dinh dưỡng bằng cách tiêu thụ mana'.]


Một thông báo đột nhiên xuất hiện trước mắt tôi.

...Cái méo gì thế này?


Chương 10: Hệ Thống


Sau đó tôi chợt nhận ra rằng có lẽ tôi nên suy nghĩ nhiều hơn về những cửa sổ thông báo thỉnh thoảng xuất hiện trước mặt mình. Tôi chưa bao giờ đề cập đến những điều đó trong tiểu thuyết của mình.

Tôi không chắc lắm về chủ đề này, nhưng điều tôi phải suy nghĩ nhất lúc này có lẽ là những Điểm Thành Tích này.

Vì vậy, theo cách tôi hiểu thì tiểu thuyết tôi đang viết bây giờ đột nhiên được cấy ghép một hệ thống trò chơi vào đó, khiến nó trở thành một con chimera kỳ lạ...

Ai sẽ đọc thứ xàm cức này? Mặc dù tôi đã cầu nguyện rất nhiều vào mỗi kỳ nghỉ để tìm ra một kiểu Cheat nào đó, nhưng điều này không đúng.

Dù sao đi nữa, tôi có thể đã được ban cho một loại kỹ năng Cheat ất ơ. Ngay cả khi điều này trở thành tiểu thuyết vớ vẩn nào đó, nếu tôi có thể sống một cuộc sống thoải mái thì tôi thích điều đó hơn bất cứ điều gì khác.

Bây giờ tôi đã hiểu tại sao thể loại 'Isekai' lại trở nên phổ biến đến vậy. Tôi hẳn đã sống thoải mái nếu tôi viết thêm tiểu thuyết thuộc thể loại đó.

Không, tôi không nhất thiết phải tái sinh thành nhân vật chính, nên có thể tôi sẽ rơi vào tình huống còn đáng tiếc hơn. Có lẽ chỉ là một học sinh cao trung bình thường hay gì đó tương tự. Hơn nữa, tôi sẽ phải chứng kiến một nam sinh cao trung ngốc nghếch nào đó, cũng là người thừa kế trường phái kiếm thuật bí mật của gia đình, cầm một thanh kiếm Nhật, đang bàn bạc một trò chơi lớn, phải không? Aaa, nếu tôi phải đi theo kiểu nhân vật chính não cức đó thì chắc tôi lại chết vì tăng huyết áp mất.

Dù sao thì.

Mình thực sự hy vọng mình có thể trở thành một kẻ Cheat thần thánh nào đó trong cái thứ cức chó mà mình đã viết này.

Hy vọng rằng mình là chủ nhân của một mánh Cheat như vậy, tôi đã cố gắng xem qua Hệ Thống. Chỉ cần nghĩ về điều đó, một thông báo hiện lên trước mắt tôi.


[Xin chúc mừng, bạn đã được cấp quyền can thiệp vào thế giới của 'Ma Vương Đã Chết', kiệt tác không thể tranh cãi của bạn, được văn phòng Chuộc Tội, Phán Xét và Đánh Giá đánh giá là 'Liệu đây có phải là một tội ác được gây ra do lỗi đánh máy không'.]


Sao đột nhiên lại xúc phạm mình thế?

Tôi đã gọi tiểu thuyết này là thứ vớ vẩn suốt thời gian qua, nhưng nghe những điều đó từ người khác khiến tôi cảm thấy chán nản.


[Thỉnh thoảng bạn sẽ phải trải qua các sự kiện. Có nhiều loại khác nhau, từ sự kiện nhỏ đến sự kiện lớn. Hầu hết phần thưởng sẽ ở dạng Điểm Thành Tích.]


Tôi không thể tìm thấy bất cứ thứ gì thuận tiện như cửa sổ thiết lập. Tôi không cần thứ gì đó như điều khiển âm lượng, nhưng ít nhất có thể cho tôi một loại giao diện nào đó được không?

Dường như không có thứ gì như vậy.


[Bạn có thể thay đổi câu chuyện chính bằng cách ngăn chặn những điều lẽ ra phải xảy ra hoặc khiến những điều không nên xảy ra. Trong trường hợp bạn làm những việc như vậy, bạn có thể nhận được nhiều Điểm Thành Tích hơn so với các sự kiện thông thường.]

[Ngoài ra, bạn cũng có thể kiếm được một ít thông qua 'Thử Thách'. Nếu bạn thành công trong việc vượt qua thử thách, bạn sẽ nhận được Điểm Thành Tích.]


Thử thách là sao?


[Thử thách là thử thách. Nếu bạn muốn thực hiện một thử thách, vui lòng kiểm tra 'Danh Sách Các Thử Thách Hiện Có'. Các mục được cập nhật định kỳ. Một số thử thách có thể không xuất hiện nữa.]


Khi tôi kiểm tra danh sách Thử Thách, tôi hiểu ngay chúng là gì.


[Tát thẳng vào mặt Hoàng Đế (Đối phương xoay một vòng) – 10000 Điểm]

[Bị giam trong Ngục Tù Gardium - 1200 Điểm]

[Thoát khỏi ngục tù sau khi bị cầm tù – 2000 Điểm]

[Móc túi một Hiệp Sĩ mà không bị bắt – 100 điểm]

[Mua căn nhà rộng hơn 1067 mét vuông bằng tiền ăn xin – 1000 Điểm]

.
.
.

Bằng cách nào đó, tôi cảm thấy như không có lựa chọn bình thường nào trong danh sách

Tát Hoàng Đế? Ngươi muốn ta đổi mạng lấy Điểm Thành Tích à? Ta nghĩ ngay từ đầu ta đã không thể được diện kiến Hoàng Đế đâu?

Tính năng này có tính năng gì mà khiến người ta cảm thấy như thứ rác rưởi chỉ cần nhìn vào nó?

Vậy còn có gì nữa? Tôi cần phải biết những điều này trước tiên.


[Như một phần thưởng cho việc hoàn thành phần Mở Đầu, đặc quyền sử dụng Điểm Thành Tích đã được trao.]

[Điểm Thành Tích được sử dụng cho các chức năng 'Sửa Đổi' như thay đổi một số thiết lập nhất định của thế giới này, buộc cấp cho bạn một số tài năng nhất định, khiến những sự kiện không nên xảy ra hoặc ngăn chặn những sự kiện đáng lẽ phải xảy ra. Hơn nữa, chức năng 'Xem Trước' có thể được sử dụng một cách hạn chế để kiểm tra những thay đổi mà hành động của bạn đã gây ra. Tuy nhiên, việc can thiệp vào các sự kiện lớn hoặc nhân vật chính là không thể hoặc cần một lượng Điểm Thành Tích khá lớn.]

[Hãy cẩn thận để không gây ra 'Sự Cố Thiết Lập'. Nếu bạn không thể nhận ra sự sụp đổ của thiết lập và cố gắng thêm thiết lập mới hoặc cố gắng 'Sửa Đổi' sự kiện, bạn sẽ bị phạt. Nếu trí nhớ của bạn tệ đến mức khiến bối cảnh trong tiểu thuyết của bạn bị sụp đổ, tôi khuyên bạn nên thêm bối cảnh 'Có phương pháp chữa bệnh Alzheimer tồn tại trên thế giới này.']


Lúc đầu nó có vẻ không nghiêm trọng lắm, nhưng ngươi đang cố gây sự với ta à? Có phải ta đang tưởng tượng mọi thứ không?


[Xin lưu ý rằng bạn không thể xóa thiết lập đã được thêm hoặc đã tồn tại.]

[Ví dụ: nếu thiết lập 'Rồng không thể bị giết' đã có sẵn, bạn sẽ không thể thêm thiết lập 'Rồng có thể bị giết'.]

[Tất nhiên, khi còn sống, bạn thường dán các thiết lập bổ sung vào thiết lập đã có của mình sau này, hối hận về những lựa chọn mà bạn đã đưa ra như một tên ngốc, như 'Thực ra, Rồng không thể bị giết theo cách thông thường, nhưng có thể sử dụng Sát Long Nhân OO'. Hành vi phù phiếm như thêm 'thiết lập bổ sung' Giống như "Đó là XX nhưng thực tế là OO' sẽ yêu cầu nhiều Điểm Thành Tích hơn hoặc sẽ không được chấp nhận.]


Ta chắc chắn không tưởng tượng ra mọi chuyện, đó là sự thật. Ngươi thực sự đang gây chiến với ta.

Có chuyện gì thế này? Nó không chỉ ở đây để giúp tôi. Cảm giác như tôi đang đọc những bình luận ác ý được viết bởi một người cực kỳ ghét tôi. Tại sao những thứ này lại có mô tả đầy cảm xúc?

Rõ ràng có ý đồ xấu đằng sau những thông báo bí ẩn này. Chỉ cần nhìn vào việc đề cập đến những gì tôi đã làm khi còn sống là có thể thấy rõ điều đó. Và chỉ nghe về những thiết lập bổ sung thôi cũng khiến tôi cảm thấy như cức.

Điều đó làm trái tim mình tan vỡ nghiêm trọng. Mình không giỡn đâu. Nghiêm túc 100%.

Mọi người có xu hướng cảm thấy tồi tệ nếu họ phải đối mặt với sự thật khó chịu. Đó là một sự thật.

Ai đã viết cái này? Có phải là trong thời gian thực?

Rồi một ý nghĩ bất ngờ chạy qua tâm trí tôi. Mọi chuyện xảy ra ở đây thực sự đã được truyền ra bên ngoài sao?

'Hãy đến xem một nhà văn mới vào nghề khốn nạn nào đó bị trừng phạt.' Có lẽ nó được đặt tên như thế này?

Không, tôi không tệ đến thế đâu... Vậy nếu chuyện này được phát sóng, ai là người làm việc đó à? Vãi cức.


[Yêu cầu về Điểm Thành Tích có thể thay đổi. Một tính năng có thể khiến bạn mất 100 điểm ngày hôm qua nhưng có thể mất 200 điểm hoặc 50 điểm vào ngày hôm sau. Nó thậm chí có thể không còn hoạt động nữa.]


Tôi tự hỏi liệu nó có đáp lại những suy nghĩ của tôi không, nhưng tôi hơi thất vọng vì nó không đề cập đến bất kỳ suy nghĩ nào trong số đó. Có phải ngươi đang nói với ta rằng những suy nghĩ của ta thậm chí không đáng để giải quyết?

Sau đó, nhiều hành động có thể thực hiện bằng Điểm Thành Tích đã được liệt kê.

Tôi cảm thấy điều gì đó ngay lúc tôi nhìn thấy điều đó.

Vì thế.

Có vẻ như đây là mánh Cheat của tôi.

Đó là Cheat, nhưng Cheat bất hợp tác một cách kỳ lạ.

Có vẻ như tôi, với tư cách là một nhà văn được gửi vào tiểu thuyết của chính mình, có khả năng can thiệp trực tiếp vào lẽ thường của thế giới này. Tôi khá chắc chắn rằng đó chính là mục đích của các chức năng 'Sửa Đổi' và 'Bổ Sung Thiết Lập'. Vì vậy mục đích của tôi là viết lại tiểu thuyết của mình và làm cho nó thú vị hơn một chút.

Nhưng.

Trước đó họ đã tuyên bố rõ ràng rằng sẽ cần 100.000 Điểm Thành Tích để thêm thứ gì đó vào thiết lập chủng tộc.

Ngoài ra, tôi đang bị trừng phạt chứ không phải được khen thưởng ở đây.

Dựa trên những diễn biến cho đến nay, tôi không nghĩ điều này sẽ giúp ích cho tôi nhiều. Đầu tiên, việc tôi tái sinh thành con trai của Ma Vương không còn là chuyện ngẫu nhiên nữa. Tôi có thể cảm thấy rất nhiều ác ý lẫn lộn trong tất cả những điều này.

Những chức năng này có thể trở nên quan trọng vào một ngày nào đó, nhưng tôi chỉ có 1.100 Điểm Thành Tích.

Tôi có thể làm gì với những thứ này?


[Ví dụ lấy tình huống này: bạn có thể kích hoạt sự kiện 'Người chủ tiệm bánh đưa cho bạn, một kẻ ăn xin nghèo, một miếng bánh mì.' để thỏa mãn cơn đói của bạn, điều mà sẽ không xảy ra. Tất nhiên, nếu đối tượng ít vị tha hơn thì sẽ cần số Điểm Thành Tích lớn hơn để kích hoạt sự kiện này. Điều này có nghĩa là sẽ cần một lượng lớn Điểm Thành Tích để gây ra điều gì đó vi phạm nghiêm trọng 'Luật Xác Suất'. Bạn biết Luật Xác Suất phải không? Cái mà bạn đã liên tục làm hỏng ấy? Lý do lớn nhất khiến bạn từ bỏ tiểu thuyết của mình sau khi bị chỉ trích vì phá hỏng câu chuyện và không thể sửa chữa nó, chỉ đưa ra những lời bào chữa xấu xa.]


Ý ngươi là gì, ta làm ăn xin á? Ta còn rất nhiều thứ khác để làm nhé! Ta nhịn ngươi đủ rồi nha.

Đọc đoạn mô tả đó, tôi có cảm giác như nó được viết bởi một trong những nạn nhân của thói quen xấu của tôi.

Tôi thực sự không biết họ là ai, đó là ý muốn của thế giới này hay Chúa, nhưng họ chắc chắn rất ghét tôi.

Và tại sao lại có nhiều hạn chế như vậy?

Vì vậy, những việc lớn, chẳng hạn như can thiệp vào các nhân vật chính hoặc gây ra cái chết của một người nào đó, người khó có thể chết, dưới chiêu bài một vụ tai nạn, tất nhiên sẽ yêu cầu một lượng Điểm Thành Tích điên cuồng hoặc hoàn toàn không thể thực hiện được.

Không.

Nhưng liệu tôi có thể làm được 'điều đó' nếu tôi có nhiều Điểm Thành Tích không? Chuyện đó.

Động thái 'Chết một nửa' hay gì đó tương tự.

Đây thực sự không phải là Cheat sao?

Điểm Thành Tích cuối cùng có thể được sử dụng để Sửa Đổi và Bổ Sung Thiết Lập trên quy mô lớn hơn. Cuối cùng, đó là vấn đề về phạm vi và quy mô và nó không đi chệch khỏi hai khuôn khổ đó.

Ví dụ, người ta có thể hiểu điều này là có thể viết lại tiểu thuyết.

Tuy nhiên, tôi tự hỏi liệu mình có thể vượt qua tình trạng hiện tại chỉ với 1.100 Điểm Thành Tích hay không. Trong khi xem xét các chức năng sử dụng Điểm Thành Tích, tôi phát hiện ra một chức năng đặc biệt.


[Chức Năng – Lời Khuyên Nhà Văn]


Đây là gì? Lời khuyên từ ai đây?


[Đôi khi, bạn có thể thấy mình đang đứng trước một ngã tư hoặc có thể bạn không biết phải tiếp tục như thế nào. Trong trường hợp đó, bạn có thể thực hiện 'Lời Khuyên Nhà Văn' để nhận lời khuyên từ nhà văn về những việc cần làm tiếp theo.]

[Tính năng này có chi phí khá thấp, nhưng thường thì người ta không biết lời khuyên sẽ dẫn đến hậu quả gì hoặc mục đích của nó là gì.]

[Đôi khi Lời Khuyên Nhà Văn là một cái bẫy. Làm theo nó có thể gây ra hậu quả xấu cho bạn. Việc nhận được cả kết quả tốt và xấu cùng một lúc là điều bình thường. Hiếm khi chỉ có một kết quả tốt.]

[Lời khuyên có thể được chia thành 'Lời Khuyên Rõ Ràng' và 'Lời Khuyên Mơ Hồ'. 'Lời Khuyên Rõ Ràng' gợi ý một số hành động nhất định, nhưng có nhiều khả năng dẫn đến kết quả xấu, trong khi 'Lời Khuyên Mơ Hồ' có nhiều khả năng chỉ mang lại kết quả tốt, mặc dù rất khó đoán được ý định đằng sau nó.]

[Thành tâm chúc bạn may mắn.]

[()]


Ngươi thậm chí không giả vờ là một văn bản giải thích nữa.

Tôi cảm thấy tim mình tan vỡ chỉ bằng cách đọc mô tả đó.


✦✧✦✧


Có rất nhiều thứ tôi có thể làm với số điểm hiện tại của mình. Nếu tôi đến một cửa hàng tạp hóa với một người chủ hào phóng và gây ra sự kiện, tôi sẽ có được đồ ăn.

Tuy nhiên, đó chỉ là tạm thời. Sẽ thật tuyệt nếu tôi được một gia đình giàu có, tốt bụng nhận tôi làm con nuôi, nhưng tôi không biết việc đó sẽ tốn bao nhiêu điểm.

Ngoài ra, làm sao tôi biết được họ có phải là một gia đình tốt hay không?

Ngoài ra, người mô tả đó là ai? Tại sao họ lại ghét mình đến thế?

Nếu ai đó nói với tôi rằng họ là một tập hợp những người ghét cay ghét đắng tôi, tôi sẽ tin điều đó.

Sau khi xem xét nhiều khả năng khác nhau, cuối cùng, điều duy nhất tôi thực sự có thể thử lúc này là 'Lời Khuyên Nhà Văn'.

Có khả năng lời khuyên đó là một cái bẫy, nhưng giá của nó lại thấp.


[Lời Khuyên Nhà Văn – 150 Điểm]


Tôi được biết rằng chi phí Điểm Thành Tích có thể thay đổi. Sau một thời gian, giá có thể tăng đột ngột và có thể tốn hơn 1000 điểm.

Việc tôi có nhận lời khuyên hay không cũng tùy thuộc vào tôi.

Tôi đã thực hiện 'Lời Khuyên Nhà Văn'.


[Lời Khuyên Rõ Ràng]

[Lời Khuyên Mơ Hồ]


Có hai lựa chọn. Lời khuyên Rõ Ràng rất dễ hiểu nhưng rất có thể là một cái bẫy và Lời Khuyên Mơ Hồ thì hoàn toàn ngược lại.

Và nếu một người làm theo lời khuyên, hầu hết những điều tốt và xấu sẽ xảy ra đồng thời.

Ý tôi là, nó thực sự không thể tệ hơn tình hình hiện tại của tôi được chút nào. Vô gia cư và đói khát.

Không, nó có thể tệ hơn. Mạng sống của tôi có thể gặp nguy hiểm.

Tuy nhiên, để tăng xác suất của mình dù chỉ một chút, tôi đã chọn [Lời Khuyên Mơ Hồ].


[Lời Khuyên Nhà Văn Mơ Hồ]

[Làm thế nào mà lại có nhiều người bị bắt cóc đến Ma Vương Thành đến vậy?]


Cái gì.

Có chuyện gì thế này?

Điều này vượt xa sự mơ hồ và nói thẳng ra thì chẳng liên quan gì đến hoàn cảnh của tôi cả.

Đột nhiên có chuyện gì với câu đố đó vậy?

Không, ít nhất ngươi có thể nói với ta điều gì đó như 'Đi lối này, đi lối kia' được không? Tôi tưởng một giọng nói nào đó sẽ cho tôi biết phải làm gì, nhưng thay vào đó, câu đố này đột nhiên xuất hiện. Tôi chết lặng.

Bị bắt cóc đến Ma Vương Thành.

Tôi phải làm gì với cái này? Để mình bị bắt cóc à?

Đây rõ ràng không phải là một cái bẫy, điều mà tôi nghĩ là tốt. Nếu đây là một cái bẫy thì họ đã trình bày rõ ràng hơn rất nhiều, nếu không tôi sẽ nghi ngờ trí thông minh của họ.

"Hàaa..."

Khi tôi thở dài trong khi nhìn xuống đất, một chàng trai đi ngang qua nhìn tôi một cách kỳ lạ.

Ngươi thậm chí có biết ta cảm thấy thế nào không?

Nếu tôi biết những người này bị bắt cóc như thế nào thì tình hình của tôi có tốt hơn không? Họ vừa bị bắt cóc. Tôi không biết lời khuyên đó mơ hồ đến mức nào, nhưng điều này thật khó hiểu.

Tôi muốn nó cho tôi một số lời khuyên chắc chắn.

"......Hả?"

Ồ, phải rồi.

Mình không thể thử một lần nữa sao?


[Lời Khuyên Nhà Văn – 150 điểm]


Tôi không được thông báo rằng tôi không thể sử dụng nó nhiều lần.

Không, chờ đã, tại sao nó lại như thế này?

Hồi còn sống, tôi rất ghét những thể loại game gacha này nên tôi thậm chí còn không thử chơi bất kỳ trò nào trong số này, vậy tại sao tôi lại phải làm những việc như thế này sau khi đến thế giới khác.

Nó không giống như việc tôi đổ cả ngàn won vào việc mua mấy viên pha lê gacha hay thứ gì đó đâu.

Tuy nhiên, tôi đã phải mạo hiểm mạng sống của mình để có được những điểm này nên tôi không khỏi rơi những giọt nước mắt cay đắng.

Tôi đã chọn Lời Khuyên Rõ Ràng lần này.


[Lời Khuyên Nhà Văn Rõ Ràng]

[Đến cửa hàng ma cụ]


Đúng.

Đó chính là loại lời khuyên mà tôi đang tìm kiếm.

Ra như vậy từ đầu đi chứ.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro