Hoàng y đứt đoạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tập 1 : Hoàng y đứt đoạn

Hoàng tử Kiên thay vội bộ võ phục rồi vội vã nhắm hướng Đại Võ sảnh đi tới,cũng tại tên tiểu thái giám không dám đánh thức vì thấy hoàng tử ngủ say làm chàng dậy trễ.

Hai mươi năm một lần,tất cả thanh niên dòng dõi quý tộc đều tham dự cuộc thi võ nghệ để chọn ra người tài giỏi nhất,nếu người thắng cuộc là hoàng tử thì sẽ có hi vọng được vua cha phong làm thái tử nối ngôi,còn nếu là người khác thì có cơ hội làm Nguyên soái đứng đầu tam quân.

Hoàng tử Kiên năm nay vừa tròn 17 tuổi,do chăm chỉ luyện tập võ nghệ từ nhỏ nên chàng có một cơ thể cường tráng.Hoàng tử trời sinh thông minh,thiên tư cốt cách phi phàm,gương mặt rực rỡ như mặt trời buổi sáng.

Sau hai canh giờ thi đấu quyết liệt,vị quan chủ khảo hô to:

---Lượt đấu cuối cùng là hoàng tử Kiên và Đổng Hiền,con trai quan Ngự sử.

Hoàng tử lên võ đài,chàng thấy trước mặt là một thiếu niên trạc tuổi mình,thân thể khỏe mạnh,mặt mũi khôi ngô tuấn tú,trong nét đẹp của con trai lại pha lẫn chút gì đó thanh tao của nữ giới.

Đổng Hiền chắp tay làm lễ rồi khoa kiếm thành một vòng tròn điểm tới,hoàng tử tung mình lên rồi chênh chếch mũi kiếm đâm xuống.Đổng Hiền thấy vậy vội lách mình sang một bên,hoàng tử chớp lấy cơ hội,chàng dùng kiếm chặt vào cổ tay Đổng Hiền mục đích ép y phải buông gươm nào ngờ đó chỉ là hư chiêu dụ địch của Đổng Hiền,khi chàng phát hiện ra thì kiếm của y đã đâm tới vạt áo,hoàng tử cay đắng biết mình sắp bị nhục trên võ đài trước cặp mắt của phụ hoàng và bao nhiêu triều thần văn võ.

Nhưng chàng bắt gặp Đổng Hiền có nét gì đó do dự rồi như mất đà y loạng choạng ngã về phía trước,thanh kiếm sượt qua vạt áo hoàng tử rồi văng xuống đất.

---Kết quả cuối cùng,hoàng tử Kiên thắng trận.Viên quan chủ khảo hô lên.

---To gan. Hoàng thượng giận dữ:

---Tên Đổng Hiền dám giả vờ thua cuộc,tội khi quân không thể dung thứ,đem ra chém.

Thục Nhi công chúa vội quỳ xuống:

---Xin Phụ hoàng bớt giận,niệm tình hắn là người có tài….

---Thôi được,niệm tình công chúa,ta tha cho hắn,nhưng phạt phải làm một tên quét dọn trong cung thái tử.

……….

Đêm trăng rằm sáng vằng vặc,hai bóng đen phi người ra khỏi hoàng thành nhắm hướng Thái hồ cách cung điện chục dặm đường.

Khi đã yên ổn trên thuyền chèo ra giữa hồ,một bóng đen mới lên tiếng:

---Đổng Hiền,tới bây giờ ta vẫn chưa hiểu vì sao ngày hôm đó ngươi lại giả thua để ra nông nỗi này.

Đổng Hiền nhìn hoàng tử chăm chăm rồi đứng dậy hướng ra mặt sông hát khe khẽ:

“Đêm nay là đêm nào

Một lần ngồi thuyền cùng vương tử

Trăng treo trên trời xanh

Nước biếc mờ sương phủ

Nỗi niềm chôn kín

Tỏ rõ cùng ai…..”

Đổng Hiền hát nửa chừng thì hắt hơi,sương khuya càng lúc càng dày,hoàng tử Kiên nhẹ nhàng đứng dậy,chàng cởi áo khoác choàng lên người Đổng Hiền.

Ngập ngừng,hoàng tử xoay lưng lại.

---Hoàng tử…..Kiên,Kiên ca……

Một cơn gió lạnh lại thổi tới,mấy con sóng gợn dưới hồ,con thuyền hơi lắc lư không biết vì sóng hay do lòng người chao đảo.

---Kiên ca ca,Đổng Hiền tha thiết nắm tay hoàng tử.

Hoàng tử Kiên đứng yên,hai người im lặng hơn một khắc thời gian rồi như cuồng phong ập tới sau giờ khắc tĩnh lặng,họ lao vào nhau như hai ngọn lửa.

Đổng Hiền gắn chặt môi vào hoàng tử Kiên,cảm nhận sự nồng nàn quấn quít của hơi ấm tình yêu,Kiên ca thật mạnh mẽ,chàng ôm lấy hắn siết chặt trong vòng tay.

Từ từ cho Đổng Hiền nằm xuống thuyền,hoàng tử nằm trên để che chắn gió lạnh cho người yêu,chàng vuốt tóc Hiền qua một bên,mây bay qua,ánh trăng chiếu xuống soi rõ gương mặt hiền lành,ánh mắt say mê tha thiết nhìn hoàng tử.

---Kiên ca…em….em thật không dám nghĩ….

Hoàng tử ngắt lời Đổng Hiền bằng một nụ hôn,chàng lần tay cởi thắt lưng của hắn,Hiền cũng rút sợi dây ngang hông hoàng tử,hai chiếc áo rơi ra để lộ hai cơ thể thiếu niên tràn đầy sinh lực.

Đổng Hiền liếm nhè nhẹ cổ hoàng tử,chàng rướn người lên hưởng ứng,từ từ ngực chàng đưa lên,Hiền nút vào đầu vú săn cứng nhục cảm.

Tới khi hoàng tử chồm người hẳn lên đưa hạ thể trước mặt Hiền thì hắn run rẩy,niềm phấn khích ào ạt tràn tới làm hắn run run lấy tay sờ lấy nơi nam tính nhất của người con trai,hoàng tử mỉm cười,chàng nắm tay Hiền đặt ngay lưng quần,hắn hồi hộp kéo xuống……

Con thuyền chòng chành trong bể tình sóng sánh…..

……….

Hai năm sau.

Hoàng tử Kiên khoan thai bước lên từng bậc thang,bộ Hoàng y kéo dài đằng sau,chàng bước lên tới bậc cuối cùng rồi xoay lưng lại.

---Hoàng thượng vạn tuế…vạn tuế…..vạn….vạn….tuế….

Tiếng tung hô vang xa hàng dặm báo hiệu năm đầu tiên của Hán Ai Đế.

Không để tâm tới hàng ngàn triều thần chung quanh,trong đầu vị hoàng đế trẻ tuổi chỉ đang nghĩ tới một người.

Tập 2 :Hoàng y đứt đoạn

Hán Ai Đế nôn nóng nhìn tể tướng Lữ Gia chậm rãi bước lên chín bậc thềm rồng,hai tay cầm vương miện kính cẩn dâng lên.

Vừa đội chiếc mão tượng trưng quyền lực chí tôn vô thượng lên đầu,Ai đế đã vội vã bước đi vào trong hậu cung bỏ lại triều thần văn võ xôn xao,ngơ ngác sau lưng.

Ba tháng nay,Thái tử Kiên phải ở Tẩm cung dành cho hoàng đế để chuẩn bị cho lễ đăng quang,cung thái tử còn lại một mình Đổng Hiền.Từ khi phụ hoàng băng hà thái tử đã muốn bỏ hình phạt cho Hiền nhưng thái hậu cứ ngăn cản.

---Hiền nhi!Nay thiên hạ đã là của Kiên ca,không còn gì có thể cản ngăn ta được nữa.

Ai đế bước nhanh vào cung thái tử,chàng chạy vội tới nơi Đổng Hiền ngày thường vẫn quét dọn.

---Tâu hoàng thượng,thái hậu đã triệu Đổng Hiền cách đây hai canh giờ.

Giọng của tên thái giám vừa đủ nghe nhưng Ai đế nghe như sét đánh,chàng lao mình như tên bắn tới Trường Lạc cung.

………….

Trường Lạc thái hậu chống tay vào ghế từ từ ngồi xuống,đi tới nước cờ này bà quả tình không muốn, nhưng Kiên nhi,con trai yêu quí duy nhất của thái hậu giờ đã là vua một nước,nếu mối quan hệ giữa hoàng đế và Đổng Hiền bại lộ,e rằng giang sơn sẽ nổi lên một trận phong ba.

---Hãy y lệnh ta,thái hậu nặng nhọc ra lệnh rồi lê bước vào trong.

……………

Hai tên ngự lâm quân nhìn Đổng Hiền bị trói chặt nằm trên giường,cặp mắt chúng long lên sòng sọc.Vốn đã bị quan ngự y cho uống thuốc kích thích từ trước,giờ đây bất phân nam nữ,chúng chỉ cần người trấn áp dục hỏa công tâm.

Đổng Hiền cắn môi đến bật máu khi hai tên lính vồ lấy cơ thể hắn như cọp vồ mồi,thân thể trân trọng chỉ dành cho Kiên ca bị chúng ngấu nghiến,hành hạ.Hai tên này vốn là võ phu ngày thường đã quen thói thô lỗ nay thêm vào sức hoành hành của tình dược bọn chúng lại càng hung tàn.

Hai tay bị trói chặt,Đổng Hiền dù võ công cao đến mấy cũng không thể nào ngăn được bị bọn chúng lấy tay cào vào ngực rướm máu,khi một tên ngồi lên mặt còn tên kia đẩy chân Hiền lên để thực hiện dục vọng mãnh liệt thì hắn cơ hồ ngất đi.

Tên lính nhấp nhô bên dưới Đổng Hiền có dương vật quá to lớn,khi hắn thúc vào Hiền có cảm giác hắn muốn xé rách người mình ra,hậu môn Hiền co thắt dữ dội,tên lính càng lúc càng sung sướng,hắn rú lên từng cơn man dại,kéo Hiền ra thành giường để lấy thế,hắn đứng dang rộng hai chân còn tay thì bấu chặt lấy bắp đùi của Hiền để vừa đẩy mông vừa kéo vào thật mạnh….

Một canh giờ sau,một toán ngự lâm quân khác ập vào bắt hai tên kia đi đồng thời một tên đọc chiếu chỉ của thái hậu:

“…….Đổng Hiền thân là dòng dõi nhà quan mà thực hiện hành vi đồi bại cùng quân lính trong cung,niệm tình cha ngươi có công nên xử tử theo Hình cung,lập tức thi hành…..”

Đổng Hiền cay đắng,thái hậu muốn khép tội chết đâu cần phải làm nhiều bước như vậy,Hiền không sợ chết,hắn chỉ sợ Kiên ca hiểu lầm mà đau khổ.

Hình cung là một cách hành hình có vẻ nhẹ nhàng nhưng tàn nhẫn vì nạn nhân không chết lập tức mà mất một thời gian mới có thể tắt thở.

Vẫn để Hiền bị trói,mấy tên lính đặt hắn lên bàn rồi một tên lấy một cái khăn mỏng,hắn nhúng khăn vào thau nước bên cạnh rồi đắp lên mặt Đổng Hiền.

Hơi thở của Hiền phập phồng dưới lớp khăn mỏng,tên lính lại nhúng thêm một cái khăn khác đắp lên,hai cái khăn ướt chồng lên nhau thì sức nặng tăng thêm,hơi thở Hiền đã dồn dập.

Cách hành hình tàn ác này sẽ tùy thuộc vào thể trạng của nạn nhân,đối với các cung nữ thì thông thường năm cái khăn đã không thể thở được nữa,còn với trai tráng khỏe mạnh thì nhiều hơn.

Khi chiếc khăn thứ tư đắp lên,Hiền thấy hai mắt tối sầm,tay chân chàng không tự chủ được phải vùng vẫy,mấy tên lính phải dùng sức giữ lại.Trong đầu Hiền mờ mịt xuất hiện hình ảnh của Kiên ca trên sông Thái hồ,đêm trăng sáng..chàng như nhìn hắn mỉm cười.

Chiếc khăn thứ năm đắp lên,tai Đổng Hiền như ù đi,hắn nghe loáng thoáng tiếng hô nhưng không biết là thực hay là ảo giác:

---Hoàng thượng giá lâm….

Tập 3: Hoàng y đứt đoạn

Ai Đế bước vào hậu cung như cơn gió,một cung nữ quỳ xuống ngăn cản giữa đường:

---Hoàng thương,Thái hậu phụng thể bất an,không muốn triệu kiến ai.

Ai đế tung mình bay qua khỏi đầu ả cung nữ,chỉ thấy Hoàng y lất phất và tiếng nói đầy uy vũ vang vọng:

---Kẻ nào còn cản đường,kẻ đó phải chết.

Tung mình tới cánh cửa cuối cùng của Trường Lạc cung,Ai đế thấy trong lòng như hàng ngàn ngọn lửa thiêu đốt.

Bật tung cánh cửa,Ai đế thấy trái tim vỡ vụn.Nằm trển bàn là Đổng Hiền,sau mấy lớp khăn,Ai Đế thấy bên dưới không còn tín hiệu phập phồng của hơi thở.

Đau đớn gạt phăng chồng khăn khỏi gương mặt người yêu,Ai Đế vừa hôn lên môi vừa truyền hơi thở của mình cho Đổng Hiền:

---Hiền nhi!Hiền nhi!tỉnh lại đi em.

Đổng Hiền vẫn nằm yên lặng,Ai Đế tiếp tục vừa hôn vừa thét:

---Hiền nhi,ta là Hán Ai Đế,chân mệnh thiên tử,ta ra lệnh cho em không được chết.

Ai Đế nắm tay Đổng Hiền,chàng gục xuống bên cạnh ,nước mắt đế vương lăn dài trên má.

---Kiên ca…..Kiên ca…..hoàng thượng…..môi Đổng Hiền mấp máy.

Mừng rỡ như phát điên,Ai Đế ôm lấy Đổng Hiền rồi ẵm hắn quay về Tẩm cung hoàng đế.

Đặt Đổng Hiền nhẹ nhàng lên long sàng,sau trận phong ba,Hiền quá mệt mỏi,Ai Đế nửa nắm nửa ngồi bên cạnh,chàng yên lặng ngắm nhìn người yêu ngủ.

Hai canh giờ sau,một tên thái giám vào báo:

---Tâu hoàng thượng,có Thuần Vu sứ giả Mông Cổ cầu kiến tân hoàng đế.

Ai Đế ra hiệu bảo tên thái giám nhỏ tiếng,chàng toan đứng dậy thì phát hiện Đổng Hiền đang gối đầu lên tay áo của mình.Ai Đế rút từ thắt lưng ra một con dao có cán nạm vàng,chàng nhẹ nhàng cắt lấy cánh tay áo rồi lẳng lặng ra ngoài.

( Nhất đao đoạn y trở thành một giai thoại đẹp nhất trong 400 năm Hán triều nói riêng và cả lịch sử Trung Hoa nói chung trong những giai thoại nói về mối tình đồng giới của các vị đế vương)

……….*******………….

Hô Hoàn Nha,hoàng đế Mông Cổ dựa vào chiếc ghế da hổ,cặp mắt hoang dại nhìn cảnh tượng trước mặt.

Bên dưới là hai dũng sĩ Mông Cổ đang ra sức thỏa mãn dục tính cùng một tù binh của bộ lạc nhỏ hơn mà hoàng đế vừa chinh phục.

Tên tù binh dáng người trung bình,tóc tai hắn rũ rượi,miệng bị ních chặt bởi con cặc to dài và đen trũi của một dũng sĩ.Hắn bò lom khom dưới đất,đằng sau bị thúc tới liên tục bởi viên dũng sĩ còn lại.

Dũng sĩ Mông Cổ từ nhỏ sống trên yên ngựa,lại thêm chinh chiến triền miên nên sức khỏe vượt bậc,những cú nắc thật mạnh và dứt khoát làm tên tù binh rú lên từng cơn.

Thật sự là gần đây phụ nữ Mông Cổ ngày càng ít hơn đàn ông ,sự chênh lệch về giới khiến họ bắt đầu thỏa mãn cơn khát tình dục bằng những tù binh nam mà khởi xướng không ai khác hơn là hoàng đế.

Khi thấy tên tù binh đã rũ riệt còn viên dũng sĩ dường như muốn bắn khí,hoàng đế mới bước xuống lôi hắn ra khỏi tên tù binh rồi thật hung bạo,ngài đè chặt hắn xuống đất,viên dũng sĩ bị hoàng đế nắm hai chân kéo lên và nắc cặc vào.

Nói cho cùng đây là một sở thích Top của Top mà ngày nay nhiều bạn trai vẫn thích vì cảm giác chơi một đứa con trai không quen làm bot chịu khuất phục bởi mình sẽ hứng thú hơn là chơi một bot chuyên nghiệp.

Hô Hoàn Nha hoàng đế thấy nứng cực độ khi nghe tiếng la thét của viên dũng sĩ lúc cặc ngài nhấp mạnh vào trong,viên dũng sĩ ngày thường chinh chiến đổ máu mặt không đổi sắc mà bây giờ run lấy bẩy,mặt tái xanh dưới sức nắc kinh hồn của hoàng đế.

Biết mình sắp xuất tinh,hoàng đế dừng lại,ngài tự làm giảm cơn nứng ào ạt bằng cách lấy một cây roi ngựa quất vào mình tên tù binh,thỉnh thoảng ngài quất luôn cả vào người viên dũng sĩ đang cho tên tù bú cặc,hắn cắn răng không rên tiếng nào nhưng mặt đổ mồ hôi từng giọt lớn.

Chán chê hoàng đế tiến tới viên dũng sĩ bị ngài đánh đập nãy giờ rồi đút cặc vào miệng hắn nắc cho tới lúc hai tay hoàng đế giữ chặt đầu tên dũng sĩ không cho động đậy ngài mới bắn mạnh tinh khí vào,viên dũng sĩ cố gắng nuốt không dám nhả ra ngoài tuy nhiên khi hoàng đế rút cặc đã mềm ra,vệt tinh khí vẫn còn đọng lại trên khóe miệng hắn.

……….*******………….

Thuần Vu sứ giả ở lại Hán triều nửa tháng,tới ngày thứ 14 khi hắn thấy Đổng Hiền,người mà hoàng đế nhà Hán vừa phong chức Hoàng Lang Môn,một chức vị cao nhất trong triều thì hắn biết nếu mình vẽ hình chàng trai này đem về cho Hô Hoàn Nha chủ nhân, nhất định hắn sẽ được trọng thưởng.

Hỡi ôi,chút lòng tham của một tên sứ giả lại làm dấy lên một trận chiến gió tanh mưa máu….. 

Tập 4 : Hoàng Y đứt đoạn

Hán Ai Đế khoát tay ra hiệu cho đám nội thị,bọn họ im lặng bước ra khỏi Bách Lạc Cung.

Bách Lạc cung được xây dựng ngày đêm,hàng vạn lượng hoàng kim chi ra,trăm ngàn thợ giỏi khắp nước tụ về kiến thiết nên một bồng lai tiên cảnh nơi hạ giới.

Ai Đế bước qua thảm cỏ với hàng đàn bướm lượn trên muôn loài hoa quý tỏa hương thơm ngát.Chàng từ từ tiến vào nơi đẹp nhất,nơi đáng mong chờ nhất sau bao ngày vất vả việc nước.

Chính giữa Bách Lạc cung là Ngọc Thủy hồ do hàng trăm loại ngọc quý khắp nhân gian được nạm trên thành hồ,đa số là Dạ Minh Châu nên dù trời tối thế nào hồ Ngọc Thủy vẫn sáng rực rỡ.

Nhưng trăm ngàn ngọc quý thế gian cũng không quý bằng người đang ngụp lặn đùa giỡn với mấy cánh hoa vô tình rớt trên mặt nước.

Đổng Hiền giật mình khi ngẩng lên bắt gặp đôi mắt của hoàng đế đang nhìn mình chăm chú.Ai Đế đã cởi hoàng bào tự lúc nào,cơ thể đế vương thật cường tráng và đẹp đẽ dưới ánh sáng Dạ minh châu.

---Trời,hoàng thượng,người tới lúc nào sao không ai thông truyền cho thần biết.

---Anh ra lệnh cho họ đấy,ở đây không có ai,em cứ gọi ta là Kiên ca.

Ai Đế nói xong thì nhảy xuống hồ,chàng bơi mấy hơi đã tới kế bên Đổng Hiền,trồi lên mặt nước Ai đế ôm lấy thân hình nóng bỏng thơm lừng.

---Hiền nhi,sao em thơm quá vậy?

---Do ngọc trong hồ hấp thu mùi hoa quý và em thích bơi lội ở đây mỗi ngày.

---À,ra vậy,nhưng Kiên ca vẫn thích mùi tự nhiên của cơ thể em lúc chúng ta luyện võ.

Đổng Hiền tươi cười:

---Cái đó không có gì khó,lúc nào em luyện võ thì đều có mùi đó cả,chỉ sợ Kiên ca không thích,hì hì.

Ai Đế cũng cười theo:

---Anh biết có một nơi mà không có gì thay đổi.

Dứt lời chàng hôn lên môi của Đổng Hiền,hắn say sưa đáp lại.

Nước trong hồ không bao giờ lạnh do chảy trực tiếp từ suối nước nóng ở thượng nguồn,đang hôn hoàng đế Đổng Hiền thấy bụng mình bị một vật gì thật cứng đâm trúng,thì ra dương vật của Kiên ca đã cứng lên dữ dội từ lúc nào.

Kiên ca dìu hắn về phía thành hồ,chàng ngồi lên thành hồ,hai chân dang ra,bàn chân khua trong nước,dương vật hiên ngang đâm thẳng ra phía trước.

Đổng Hiền đứng dưới nước ngẩng lên ngậm lấy báu vật của người yêu,không phải lần đầu tiên nhưng dạo này Kiên ca bận bịu triều chính nên ít khi đến cung Bách Lạc,Đổng Hiền ngày đêm nhung nhớ cái vật thẳng,dài đầy kiêu hãnh này.

Ai Đế cũng vậy,cho dù nhất ngôi thiên tử thì chàng cũng chỉ mới bước qua tuổi đôi mươi,cơ thể cường tráng hừng hực thanh xuân đòi hỏi được đáp ứng,hoàng đế nhắm mắt tận hưởng sự mềm mại kích thích từ miệng Đổng Hiền cuốn lấy đầu dương vật căng tức.

Khoảng một khắc thời gian,Ai Đế xốc Đổng Hiền lên khỏi hồ,chàng đạt cơ thể sũng nước của người tình lên thành hồ rồi nôn nóng đâm thẳng dương vật vào trong,Đổng Hiền thét lên nho nhỏ,người quằn quại trong những cú nắc bất tận….

-------******---------

Tiếng trống trận khua từng hồi giục giã,Ai Đế xốc Đổng Hiền lên bạch mã phi như gió ra khỏi hoàng thành,bên ngoài là giặc cỏ Mông Cổ,bên trong là thừa tướng Lữ Gia tạo phản,tất cả chỉ vì chàng không nghe theo hắn và Thái hậu mà xử tử Hiền nhi.

Bạch mã trúng tên ngã quỵ,Đổng Hiền và Ai Đế bị hất văng khỏi mình ngựa,tấm Hoàng y mịt mờ trong gió cát.

Ai Đế tựa lưng với Đổng Hiền,hai thanh kiếm lia tới đâu,máu chảy thây phơi tràn mặt đất,tóc hoàng đế xõa tung trong gió.

---Kẻ nào dám cản đường.

Mặc dù tạo phản nhưng tâm lý lâu ngày thuần phục khó thay đổi trong một sớm một chiều,bọn lính nhất thời bị thần uy của nhất đại đế vương làm cho khiếp sợ,bọn chúng nhìn nhau rồi lùi dần.

Chớp lấy thời cơ,Ai Đế nắm tay Đổng hiền,chàng cướp lấy một con tuấn mã rồi phi tiếp ra khỏi hoàng thành,thừa tướng Lữ Gia tới vừa kịp lúc,hắn vội vàng truyền lệnh,đám cung thủ loạn tiễn bắn theo.Ai Đế đẩy Đổng Hiền nằm sát xuống lưng ngựa……..

Vượt qua hàng trăm dặm,con tuấn mã hí dài,hai vó chồm lên khi trước mặt nó là vực sâu vạn trượng,Ai Đế nới lỏng dây cương,Đổng Hiền đỡ chàng rời yên,hắn bàng hoàng khi thấy sau lưng Kiên ca mười mấy mũi tên ghim sâu hoắm.

Hán Ai Đế xuống ngựa,chàng vỗ về Đổng Hiền rồi vận công,mấy mũi tên bắn ra khỏi cơ thể,máu phun ướt đẫm chiến bào.

Tay cầm kiếm,Ai Đế nhẹ nhàng nói với Đổng Hiền:

---Hiền nhi,ta muốn cùng em múa lại một lần kiếm pháp Uyên Ương.

Đổng Hiền mỉm cười,hắn quẹt nước mắt rồi bước tới song song cùng Ai Đế,hai người vũ lộng Uyên Ương kiếm pháp.

Bộ kiếm này không có tính sát thương,do Ai đế sáng tạo để tập luyện cùng Đổng Hiền trong những đêm trăng sáng ở Bách Lạc cung,các tư thế chủ yếu là Đổng Hiền dựa vào chàng,hai thanh kiếm quyện chặt lấy nhau không rời.

Trên mặt đất phủ đầy tuyết trắng,hai chàng trai say sưa đi hết bài kiếm pháp,áo hai người bay phần phật trong ngọn gió đông.

Đổng Hiền bay lên không khoa kiếm một vòng rồi đáp xuống,Ai Đế choàng tay ôm lấy hắn xoay một vòng,chân Đổng Hiền quét thành một vòng tròn tuyệt đẹp,đây là chiêu thức đắc ý nhất của hoàng đế,chàng ngửa đầu lên trời cười sảng khoái:

“Tặng ai Ngọc Thủy hồ

Máu nhuộm hồng tuyết trắng

Tặng ai kiếm Uyên Ương

Nghiêng ngả cả san hà”

Khúc ngâm vừa dứt,hoàng đế đứng yên bất động,thân người vẫn sừng sững trong gió tuyết,Đổng Hiền mỉm cười,vẫn dựa vào Kiên ca,hai dòng nước mắt rớt xuống thành hai giọt băng.

Một lúc sau,nghe xa xa vó ngựa truy binh bắt đầu đuổi tới,Đổng Hiền mới chợt tỉnh,hắn rời khỏi mình Ai Đế,quì xuống lạy ba lạy,Đổng Hiền lấy trong người ra mảnh Hoàng y mà Ai Đế đã cắt vì không nỡ đánh thức người yêu:

“Hoàng Y một mảnh chiếc dao vàng

Nghìn trùng cảm tạ tới quân vương

Duyên trăm năm đứt đoạn

Nghìn kiếp hẹn người thương”

Đổng Hiền ôm lấy Ai Đế rồi tung mình xuống vực sâu hun hút…..

Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro