HỌC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tích... Tích... Tích...Tích
Mặt giấy đẫm nước
Chẳng phải nước ngọt
Chẳng phải nước không
Chẳng phải nước cay
Hay chẳng nước đắng
Mà là nước mắt!

Dùi mặt xuống vở
Thay giấy để lau
Dùi mặt xuống sách
Che đi nước mắt
Tiếng quát quen thuộc
Như quặn thắt lòng
Đôi mắt ửng đỏ
Khóe mắt tràn lan

Tích... Tích...Tích... Tích
Một giọt...rồi lại giọt nữa
Cứ lã chã thấm đẫm giấy thôi
Nào thì học đi
Nào thì làm đi
Nào thì chăm đi
Nào thì...thức đi...!

Tâm trí mệt mỏi
Chỉ có "Học" thôi
Học nữa, học mãi!
Học đến bao giờ?
Học khi tràn sức
Học đến kiệt sức
Mệt mỏi vì học...!

Đọc đi... Đọc đi... Đọc nữa đi
Đọc nhiều vào!
Để làm gì?
Để mà nhớ, để mà thuộc!
Giục mãi, giục mãi cứ giục mãi!
Họ nằm ở đâu? Tôi ngồi ở đâu?
Câu thơ tôi đọc
Nét chữ tôi viết
Rồi...tôi mỉm cười, nhưng mắt cay cay

Tay tôi run lắm! Chẳng muốn viết đâu!
Giọng tôi khàn rồi!Chẳng muốn đọc nữa!
Mắt tôi mờ rồi! Chẳng muốn nhìn đâu!
Não tôi nặng rồi! Chẳng thể nghĩ nữa!
Cơ thể run rẩy, nhìn trên mặt bàn
Nào là vở, sách, bút, tẩy, thước...
Nào là công thức toán, anh, văn...

Tôi như muốn hóa
Hóa thành hư không
Hóa thành tán lá
Hóa thành cánh hoa
Tôi chẳng thể học khi tôi đã mệt
Tôi chẳng thể hiểu khi tôi đã nản
Tôi chẳng thể nghĩ khi tôi đã sụp
Và chẳng thể tin rằng tôi còn sống!

Học Để thành công
Học để hạnh phúc
Học để thành tài
Và học để truởng thành...
Ba mẹ tôi nói thế...
Nhưng tôi thì nghĩ không!...
Và sẽ không thể chấp nhận

Tôi không muốn thành công!
Họ muốn
Tôi không muốn hạnh phúc!
Học muốn
Tôi không muốn thành tài!
Họ muốn
Tôi không muốn trưởng thành!
Họ muốn

Nhưng... Chẳng phải tôi không muốn
Mà là tôi không thể!
Kì vọng đặt lên tôi, dồn tâm huyết để học
Tôi vùi đầu vào học
Quên cả ăn, mất cả ngủ
Điểm tôi cao!
Họ vui lắm
Điểm tôi thấp
Họ ghét lắm

Tôi chẳng nhận được lời động viên!
Nghiêng người tôi thấy...!
Tham vọng của hot quá lớn
Những thứ họ chưa đạt được
Họ liền chất lên tôi
Tôi chỉ biết cười trừ
Rồi âm thầm cố gắng

Chẳng có hạn chế gì
Cho tham vọng của họ
Chẳng có sự dừng lại
Cho tham vọng lên tôi
Đêm hàng, tôi cầm bút
Nghoe Nguẩy, thật thú vị
Ồm ồm, ba tôi quát
Bẩy mình tôi thấp thỏm!

Tôi sợ lắm....
Sợ cái câu"mày không học à? "
Sợ cái cách họ dạy dỗ tôi!
Sợ cái cách họ ra cạnh tôi
Và nhìn, kèm tôi học!
Chẳng an toàn chút nào...
Mắt tôi rung động nhẹ...!

Tích... Tích.... Tích...tích... Tích...!
Lại nữa rồi~
Tôi đã khóc, khóc nấc lên
Họ nhìn tôi rồi bắt đầu chửi
Câu ca dao đồng thoại
Vang vảng trong trí tôi
Mũi tôi ươn uớc
Chẳng phải nước mũi
Mà là máu mũi

Mắt tôi trưng trừng
Rồi nhắm chặt lại
Tôi cũng tắt nguồn
Và mất ý thức!
Tôi muốn khóc thét!
Để thỏa áp lực
Để thỏa đau khổ

Trong thế giới đen, não tôi
Vẫn còn....
Còn công thức hóa học
Còn công thức vật lý
Tôi nghĩ như này ,đã ổn
Nhưng!
Tôi lại đau hơn!.... Vì.. .

Tôi nghĩ như vậy tôi sẽ được nghỉ ngơi
Nhưng nó không thể
Và....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hoctap