Chương 13. Rõ ràng là tự cậu ấy đưa tới cửa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vưu Trĩ An bị âm thanh hít khí lạnh của Phó Viên Tấn đánh thức, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, nháy mắt mở to hai mắt, một chút buồn ngủ cũng không còn nữa.

Cậu thấy cái gì?!!

Ngồi cùng bàn với cậu! Một Omega mềm như bông chủ động cho Alpha ngửi tin tức tố của mình?

Sở Hạc Châu nhịn không được bật cười, khóe miệng mang theo tươi cười không rõ ý vị nhìn Nguyễn Tinh Thư, cố tình đứa bé ngốc Nguyễn Tinh Thư này lại mơ màng không hiểu, không rõ Sở Hạc Châu cười như vậy là có ý gì.

Vưu Trĩ An thật sự không nhìn nổi nữa, vươn tay ôm lấy phía sau cổ Nguyễn Tinh Thư, để cậu dựa vào lồng ngực mình.

"Sở Hạc Châu, cậu là Alpha sẽ không vì bất hoà mà so đo với một Omega chứ?" Quan hệ giữa Vưu Trĩ An và Sở Hạc Châu tính ra không tồi, người bên cạnh Sở Hạc Châu chỉ có Vưu Trĩ An là Omega duy nhất được đến gần hắn.

Có một thời gian rất nhiều Omega hay Beta đều nhờ Vưu Trĩ An gửi thư tình để xin phương thức liên hệ hay là trả lời gì gì đó, nhưng mà mặt mày này của Vưu Trĩ An, lúc dùng tin tức tố áp chế không hề giống với Omega khác.

Tin tức tố của Omega mang tính ôn nhu, đem lại cảm giác trấn tĩnh, tin tức tố của Alpha lại mang theo công kích, người khác cũng không biết vì sao Vưu Trĩ An rõ ràng là một Omega mà lại mang tin tức tố có tính công kích.

"Ừ, hừ." Mũi Sở Hạc Châu phát ra tiếng hừ, cũng không phản bác Vưu Trĩ An, ánh mắt nhìn Nguyễn Tinh Thư lại thay đổi một chút hương vị.

Này cũng không phải là hắn bắt nạt tiểu O, rõ ràng là tự mình đưa tới cửa.

Giữa trưa Nguyễn Tinh Thư cùng Vưu Trĩ An đi ăn cơm, lúc trở lại phòng học phát hiện trong ngăn bàn của mình có một mảnh giấy nhỏ, Nguyễn Tinh Thư mở ra nhìn thoáng qua, phía trên viết Nguyễn Tinh Thư đi lên sân thượng, có người muốn gặp.

Nguyễn Tinh Thư đầy mặt khó hiểu, nhấp miệng một chút, thịt hai bên má lúm đồng tiền lại động.

Nguyễn Tinh Thư cũng không biết là ai, nhưng vẫn ngốc ngốc một mình đi lên sân thượng, vừa mới bước lên, cửa phía sau đã bị đóng lại, Nguyễn Tinh Thư quay đầu lại, thấy những nam sinh tối qua bị cậu đánh ngất xỉu, chẳng qua hiện tại chỉ có ba người, tối đó có năm người.

"Thật tốt! Rốt cuộc cũng dụ được mày lên đây, bây giờ tao xem mày định làm sao, tối đó mày ở thế thượng phong, thừa dịp bọn tao đang uống say nên không thể động thủ được, cũng chưa thấy qua Omega nào tâm địa độc ác như mày, về sau cũng không ai muốn cưới mày!"

Tên kia bị Nguyễn Tinh Thư đá vào cổ, cũng chính là Liêu Triệu Tạ, vẻ mặt như lừa gạt tiểu hài tử nhìn Nguyễn Tinh Thư, trên tay còn cầm gậy gỗ gõ gõ.

Hai tên nam sinh bên người Liêu Triệu Tạ hôm nay rốt cuộc nhìn rõ Nguyễn Tinh Thư, nhịn không được chép chép miệng, không phải, cho dù là Omega này đánh người lợi hại như vậy bọn họ vẫn muốn, loại này vừa vặn chính là kiểu bọn họ thích!

"Nha." Nguyễn Tinh Thư ngoan ngoãn gật đầu, giống như tối hôm đó cởi áo khoác ra lần nữa, lần này Liêu Triệu Tạ cũng không cho rằng Nguyễn Tinh Thư là đang chủ động câu dẫn hắn.

"Xì, hư hư hư, hư* phô trương thanh thế vậy, mày tin hay không thì tuỳ nhưng hôm nay tao phải đánh dấu được mày!" Liêu Triệu Tạ vừa thấy Nguyễn Tinh Thư cởi áo khoác, vết thương trên người lại ẩn ẩn đau, lúc nói chuyện cũng không còn nhanh nhẹn nữa, lui về sau hai bước.

* Âm thanh vừa không để ý lại vừa bị doạ sợ mà cố gắng trấn tĩnh mình ấy.

Liêu Triệu Tạ nói xong câu đó mới nhớ đến tuyến thể của mình bị thương, trong vòng một tháng này phải tận lực không phóng thích tin tức tố, vừa rồi ở phòng WC khối 11 thử phóng thích một ít, đau nửa ngày.

"Mày, đi dẫn dụ nó động dục." Liêu Triệu Tạ đẩy một nam sinh qua, nam sinh kia nhìn Omega tinh xảo không nói lời nào trước mặt này nhịn không nổi thả tin tức tố ra, là mùi trứng gà thối.

Nguyễn Tinh Thư nhịn không được nhíu nhíu mày, lui về phía sau hai bước, tuy rằng mùi rất khó ngửi, nhưng mà Alpha phóng thích tin tức tố quả thực là muốn mệnh Omega.

Đột nhiên có một mùi hương của cây chanh và cây thùa trong rượu Tequila bay tới đây, hoàn toàn chặn lại mùi trứng gà thối kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro