4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảm thấy mình là người mới, hơn nữa còn nhỏ tuổi hơn mọi người, bạn học Kim vì vậy mà quyết định mời mọi người ăn một bữa. Tính ra cũng chỉ có Bảo Bảo, học trưởng Chu và vài vị tiền bối chung phòng, đương nhiên là bao gồm cả Trịnh Hiệu Tích và Mẫn Doãn Kì, sơ sơ cũng chỉ có bảy, tám người.

Việc mời ăn một bữa không có gì khó khăn cả, đều chỉ cần gặp mặt hoặc nhắn với nhau một tiếng. Bất quá, Kim Nam Tuấn lại không có số điện thoại của Mẫn học trưởng, hơn nữa kể từ hôm đó xong không thấy Mẫn Doãn Kì hay về kí túc xá nữa. Vốn dĩ ban đầu, Nam Tuấn định sẽ nhờ Hiệu Tích nói giùm với Mẫn Doãn Kì nhưng gần đây tâm trạng Hiệu Tích không được tốt lắm. Rốt cuộc thì Kim Nam Tuấn cũng phải tự thân vận động.

------------
Đợi tới khi bạn học Kim học xong tiết tự chọn cuối cùng thì cũng đã khá muộn, mà giờ này thì xe buýt về khu kí túc chỉ còn 1 chuyến thôi !!!

Nếu không kịp thì thật sự phải đi bộ về kí túc và bạn học Kim vạn lần không muốn điều đó xảy ra. Vừa ra khỏi phòng học liền ba chân bốn cẳng chạy trước.

Không may, bạn học Kim trời sinh hậu đậu. Chạy tới khúc cua cầu thang liền không cẩn thận mà trượt chân ngã. Mông nhỏ hôn mặt đất một cái ' ầm', Kim Nam Tuấn đau muốn chết, không muốn động nữa càng động càng đau nhưng lại nhớ chuyến xe buýt cuối cùng kia đành phải lấy hết dũng khí cố gắng đứng lên chạy tiếp......

- Ahhhhhhh!!!!!

Bất quá, bạn học Kim thực sự phát hiện chân trái của mình bị trật mắt cá rồi, nhấc chân liền đau tới đòi mạng, thật sự là không thể đi nổi. Nhưng còn chuyến xe buýt (TvT) ....... thôi đành chịu vậy!!!! Lại phải đi bộ về với tình trạng không lành lặn như thế này. Ông trời thật là bất công!!!!

- Có đứng dậy được không!?

Mải ngồi ngây ngốc suy nghĩ, Kim Nam Tuấn không hề nhận ra nơi này từ lâu đã không chỉ có một mình cậu.

- Mẫn ...... Mẫn học trưởng!?

- Ừm

- Anh chưa về kí túc sao?

- Còn có việc, chưa thể về.

- Vậy em về....  về trước ạ. Chào học trưởng ạ.

Nam Tuấn cố gắng mỉm cười, dùng lực bám vào cầu thang hi vọng có thể khiến cậu đứng dậy dễ dàng hơn chút.

- Chân còn đau mà. Đi đâu chứ!?

Mẫn Doãn Kì ở một bên thấy Kim Nam Tuấn gắng gượng đứng dậy mà như xát muối vào tim. Muốn đưa tay đỡ cậu ấy đứng dậy lại không dám, lại không nỡ để cậu ấy chịu đau một mình. Những lúc như vậy, Mẫn Doãn Kì thật lòng muốn trói chặt Kim Nam Tuấn bên mình không cho phép ai tổn thương cậu ấy, càng không cho phép cậu ấy tự tổn thương chính mình.

- Em....  em...

- Đừng nói....  Mau lên....

Mẫn Doãn Kì quay lưng lại phía Kim Nam Tuấn quàng hai tay cậu lên phía trước, một lực nhấc Kim Nam Tuấn đang mặt đỏ tai hồng ấp úng lên trên lưng sau đó thẳng một đường từ trường học tới bãi đậu xe.

Tới lúc Kim Nam Tuấn dứt khỏi trạng thái si ngốc thì cậu đã ở trên xe của Mẫn học trưởng.

- Cảm ơn học trưởng nhiều ạ. Em có thể tự về được.... Ahh...

Kim Nam Tuấn thấy Mẫn Doãn Kì tim đập ba bum, liền muốn chạy xa nên không màng tới chân trái còn bị thương liền nhảy xuống xe, chỉ là chưa xuống được xe đã bị Mẫn Doãn Kì bắt lại ( :3)

- Ngồi yên, tôi đưa em về.

- Không sao đâu ạ, chân của em bớt đau rồi. Có thể tự về, không phiền học trưởng đâ...

- Nhưng tôi muốn đưa em về.

- Vậy....

- Liền đi.

Không nói hai lời, Mẫn Doãn Kì thắt dây an toàn cho mình xong, định vươn tay sang thắt dây cho Kim Nam Tuấn thì thấy cậu thắt từ bao giờ, cười ngại liền rút tay lại.

Cả một đoạn đường về, sự ngại ngùng bao trùm trong xe, không một âm thanh nào phát ra có thể lớn tiếng máy chạy và tiếng thở của hai người.

Bánh xe cũng lăn tới cửa khu kí túc, Mẫn Doãn Kì một lần nữa không thèm hỏi ý kiến người ta liền mở cửa rồi cõng người ta từ đại sảnh lên phòng.

Nam Tuấn ở trên lưng người lớn hơn vừa ngại ngùng vừa thích thú khó khăn lắm mới bắt đầu nói chuyện được vài câu.

- Mẫn học trưởng, cuối tuần này em có mời mọi người một bữa. Không biết anh có rảnh không!? Nếu rảnh thì anh tham gia cùng mọi người cho vui.

- Khá rảnh. Có gì sẽ báo lại sau.

- Nhưng mà.......

- Số điện thoại 013xxxxxxx. Có gì nhắn qua cho anh.

Bạn học Kim vô cùng vui mừng lưu thật nhanh số điện thoại của Mẫn học trưởng lại, hơn nữa lại còn sảng khoái nhắn thêm một cái tin sang cho anh, nôn nóng muốn Doãn Kì chấp nhận lời mời này.
--------------------------

Trịnh Hiệu Tích vừa nằm xuống nệm chưa được bao lâu liền bị âm thanh đạp cửa dọa cho giật mình phải bò dậy xem sao. Mắt nhắm mắt mở cầm đèn pin soi mở cửa liền bắt gặp cảnh một lớn một nhỏ cõng nhau đứng chờ phía trước cửa. Này không phải là hai người đã xác nhận mối quan hệ rồi chạy tới đây xát muối vào trái tim cô đơn của tôi chứ !!!!!!!

- Hai người các cậu....

- Anh Hiệu Tích này là....  là

- Là tôi làm cậu ta té, trật mắt cá chân rồi. Phải đưa về.

- Cái này, Mẫn Doãn Kì... không ngờ cậu lại có thể làm vậy với học đệ chung phòng cute siu cấp vô địch của tôi 😭😭😭😭

Trịnh Hiệu Tích vốn không biết lời Doãn Kì có bao nhiêu là thật liền tin, còn lải nhải mắng Doãn Kì không có lương tâm sau đó trực tiếp cướp Nam Tuấn từ trên lưng Doãn Kì xuống.

Hiệu Tích bình thường chính là hơi sợ cái luồng lạnh lẽo của Doãn Kì, nhưng trong hoàn cảnh hiện tại phải đòi lại công đạo cho Nam Tuấn liền cảm thấy mấy nỗi sợ này không cần thiết nữa. Phải bảo vệ được bạn cùng phòng!!!!

Kim Nam Tuấn bị một màn gà bay chó sủa của Hiệu Tích dọa cho sợ, hơn nữa cậu vẫn còn đang đau chân, không thể đứng lên ngăn hai người lại. Chỉ có thể ngồi im mà xem náo nhiệt, thật giống mẹ người yêu tra hỏi bạn trai của con gái rằng tại sao về muộn, hơn nữa lại còn bị thương??

----------------
Sau cùng thì Kim Nam Tuấn lại phải đỡ lời mấy tiếng cho Doãn Kì, rồi lại lấy cớ đã muộn lắm rồi. Nếu không nhanh về phòng, gây ồn ào sẽ bị quản lí kí túc mắng một trận. Hai người bọn học mới thôi làm loạn, ai về phòng người nấy.

Ngồi trên giường, Kim Nam Tuấn tranh thủ đung đưa cái chân không bị băng bó lại mà ôm điện thoại chờ điều gì đó quan trọng lắm. Kết quả điện thoại vừa báo có tin nhắn gửi đến Kim Nam Tuấn liền vội vàng mở ra sau đó chỉ vì một từ duy nhất của người nào đó liền vui đến mất ngủ.

" Được"

Chỉ là tưởng vầy là đủ rồi, người kia không ngờ lại nhắn thêm nột cái tin nữa.

" Sáng mai, tôi qua đón em đi học. Ngủ ngon."





---------------------
❤ Ngủ ngon nha ❤
23:51 , 07/10/19

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro