55. Sweet

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngoan, về cẩn thận. Trước khi ngủ phải bật đèn sưởi lên và đi tất có biết chưa, đừng để tôi biết em làm trái ý tôi"

Kim Taehyung ngồi trên giường vừa kéo khóa áo khoác cho cậu vừa luyên thuyên dặn dò, dù gì cũng đã gần 10 giờ đêm rồi, ở TK qui tắc rất nghiêm ngặt, may cho cậu là đây là thời gian được nghỉ ngơi sau khi hoàn thành nhiệm vụ và nếu không nhờ hắn xin phép Đại tướng một tiếng thì có lẽ cậu và Haein sau khi về quân đội liền bị phạt chạy dưới cái thời tiết rét run người này mất.

Jungkook có chút quyến luyến mà gật gật vài cái, đôi môi nhỏ kia muốn nói chút gì đó nhưng rồi lại thôi.
Dáng vẻ này của cậu ngay sau đó liền bị Taehyung hắn nhìn thấy. Hắn cau mày một cái xong liền nhẹ giọng lên tiếng

"Em có gì muốn nói với tôi à?"

Jungkook nhìn hắn, đôi gò má trắng như bông kia cũng trở nên ửng hồng một chút, bản thân liền chuẩn bị nói ra điều gì đó nhưng rồi lại trở nên ỉu xìu, vội lắc lắc mái đầu nhỏ mà nói với hắn

"Không có..."

Taehyung có chút ngờ vực về bộ dạng này của cậu, Jungkook vẫn như vậy, một khi cậu đã không muốn nói gì thì chẳng có ai ép được cậu cả.

Trừ khi Kim Taehyung hắn ra tay !

"Được rồi, không ép em. Vậy em về đi, Haein và Jisung đứng dưới sảnh bệnh viện chờ em đấy !" 

Jungkook nhất thời bị hắn "đuổi" về như vậy liền có chút buồn tủi, thật ra cậu không phải là không muốn nói, mà là nói ra chắc chắn cậu sẽ hận không thể đào một cái lỗ để chui xuống dưới mất.

Cảm nhận được Taehyung cũng không có tra hỏi mình nữa làm cho Jungkook có chút thất vọng, nếu như hắn kiên nhẫn hỏi cậu một chút nữa thì cũng có thể cậu sẽ nói ra thôi mà.

Jungkook có chút luyến tiếc nhìn hắn, ngay sau đó liền "Um" lên một tiếng trong cổ họng rồi đi về phía cánh cửa phòng.
Taehyung nhìn người nhỏ của mình cứ ỉu xìu như vậy liền không tin cậu không chịu mở miệng nói cho hắn biết, ngay khi Jungkook đưa tay lên nắm tay cửa toan tính vặn một cái thì lại nghe tông giọng trầm ấm của người ở trên giường kia

"Jeon Jungkook đây là cơ hội cuối của em, em có gì muốn nói với tôi đúng không?"

Jungkook theo quán tính mà nhìn về phía của hắn, cậu không nghĩ đến việc hắn lại kiên nhẫn hỏi mình tiếp như vậy, còn khẳng định là cơ hội cuối thì chắc chắn là hắn đang rất mất kiên nhẫn rồi.

Jungkook nhất thời liền trở nên ngại ngùng, bản thân lại lon ton đi đến bên cạnh hắn một lần nữa.
Đôi tay nhỏ kia theo thói quen mỗi khi ngại liền nắm lấy vạt áo khoác mà vò lấy vò để.

Jungkook biết mình rất muốn nói, nhưng chuyện này nếu nói ra có phải là rất ngại không !! Nhưng nếu không nói cả cậu và hắn đều sẽ rất khó chịu.
Đắn đo một lúc Jungkook liền quyết tâm mà nhìn thẳng vào hắn, đôi môi nhỏ kia cũng dần hé mở ra mà kêu hắn một tiếng

"Thượng tướng..."

"Tôi đây"

"Ngài...có thể h..hôn em một cái không?"

Ngay sau khi Jungkook dứt lời, sợi dây lí trí trong đầu hắn cũng nổ tung một phát. Jungkook của hắn ngập ngừng không muốn nói như vậy là vì cậu ngại,  Kim Taehyung hắn hiện tại liền tự trách cái tấm thân đang bị thương này, nếu không hắn sẽ giữ chặt cái con người trước mặt mình bên cạnh 24/24 luôn mất.

Jungkook bị Taehyung dùng hai mắt dán thẳng lên mặt liền càng thêm ngượng, cả gương mặt ngay sau đó liền trở nên đỏ ửng như trái gấc luôn rồi.

Taehyung một mặt liền bị cậu làm cho cười không ra tiếng nỗi, Jungkook cứ đáng yêu như vậy, hắn hận không thể bỏ cậu vào trong tim mình mà giam giữ trong đấy luôn thôi.

"Jungkook, em vậy mà còn ngại với tôi ?"

"Em kh...không có"

"Phụt"
Taehyung kìm nén như vậy một lúc liền không nhịn được mà cười thành tiếng làm cho Jungkook càng muốn đào hố chôn mình thêm, cậu nhất thời bị hắn trêu một loạt như vậy liền thẹn quá hóa giận mà nói với hắn.

"Nếu kh..không được thì không sao, coi như em...em chưa nói gì đi, em về đây !!"

Jungkook toan tính bước đi liền bị Taehyung hắn nắm lấy cổ tay mà kéo ngược về, hắn cũng tự nhận thức được là thỏ nhỏ giận rồi, nếu còn trêu cậu nữa thì hắn tự đập chết mình còn hơn

"Ngoan, đừng giận. Chỉ là tôi thấy em đáng yêu như vậy liền không nhịn được"

"Em...em không có giận ngài"

"Phì, được rồi. Không giận thì tốt, nhưng chỉ có việc này em cũng ngại với tôi sao? Chúng ta cũng đâu phải là chưa tiếp xúc thân mật với nhau bao giờ, sao còn ngại hửm?"

Bị hắn tra hỏi như vậy, khiến cậu cũng trở nên bối rối gấp mười lần. Hỏi cậu không ngại làm sao được !!! Từ trước đến nay người luôn bắt đầu là hắn, nên khi mở lời yêu cầu việc này cậu chưa chui xuống lỗ ngồi là may rồi.

"Được rồi bạn nhỏ, không tra hỏi em nữa, vậy em muốn tôi hôn ở đâu?"

Có lẽ khi nảy cậu nên đi về thì hơn, bản thân đã yêu cầu như vậy còn bị hắn hỏi là muốn hôn ở đâu, Jungkook cậu không mặt dày đến nỗi nghe được những câu này đâu.
Nhưng dù gì cũng có lợi cho cả hai, cậu thực chất là muốn hắn hôn hôn mình một cái trước khi ra về mà, nếu ngại sẽ liền mất phần thưởng, cậu không muốn đâu.

Suy nghĩ một chút, Jungkook liền giơ ngón tay trỏ đang lấp ló trong ống tay áo khoác mà đặt nhẹ lên môi của mình,ngay sau đó cậu liền bị một lực đạo mạnh mẽ kia làm cho ngã về phía hắn.
Kim Taehyung thầm chửi thề trong đầu mình một câu khi thấy cậu như vậy, hắn thật sự không muốn "bắt nạt" trẻ nhỏ đâu.

Taehyung một tay cố định eo của Jungkook một tay giữ lấy gáy của cậu kéo về phía mình, ngay sau đó cả hai đôi môi liền dán chặt lên nhau, hắn có chút khẩn trương mà mân mê đôi môi mềm mại của Jungkook, chiếc lưỡi ranh mãnh ươn ướt kia liền lướt qua đôi môi nhỏ nhắn mềm mại kia của cậu, ngay sau đó liền một phát xâm nhập thẳng vào bên trong.

"Ư...ưm"

Jungkook bị tấn công bất ngờ như vậy liền giật thót lên, bản thân lại xấu hổ mà phát ra thanh âm nhỏ nhẹ bằng giọng mũi của mình.
Cả người Jungkook hiện tại là đang dán thẳng vào người hắn, Taehyung đã cố định cậu lại trước người mình và cũng cẩn thận tránh để cậu đụng trúng vết thương của hắn.

Hai tay cậu chắn trước ngực của hắn để làm điểm tựa, cả người liền bị hắn chiếm tiện nghi một cách nhanh chóng.
Phía trên này hai cánh môi vẫn triền miên mân mê nhau, chiếc lưỡi nhỏ của cậu cũng liền bị chơi đùa đến mềm nhũn hết ra
Mặc dù đã tiếp xúc thân mật với hắn rất nhiều rồi, nhưng bản thân cậu là vẫn còn vụng về rất nhiều, hoàn toàn không thể theo kịp tiến độ của hắn.

Kim Taehyung sau khi đã âu yếm bạn nhỏ của mình xong liền luyến tiếc mà hôn chụt lên môi cậu một cái rồi lập tức dứt ra, nếu còn dây dưa một lúc nữa thì hắn sẽ không xong mất.

"Bạn nhỏ Jeon, tôi đã hôn xong rồi, bây giờ em có thể về rồi đó!"

Kim Taehyung một mặt ôn nhu mà cười cười với cậu, khỏi phải nói cũng biết được Jungkook của hiện tại đã đỏ au như con tôm luộc rồi. Cậu chỉ kêu hắn hôn mình một cái thôi, hắn liền làm cái kiểu kia, làm ơn đưa cho Jungkook một cái xẻng xúc đất ngay lập tức đi !!!

Thấy cậu ngại như vậy cũng không trả lời mình, Kim Taehyung liền một mặt không liêm sỉ mà hỏi cậu

"Em là còn muốn tôi hôn nữa sao? Hửm?"

Jungkook đang ngại muốn độn thổ thì nghe hắn nói như vậy liền trở nên khẩn trương, mái đầu nhỏ liền ra sức mà lắc qua lắc lại tỏ ý không có.

"Em...em về đây, ngài hãy nghỉ ngơi đi ạ"

Ngay sau đó liền vụt ra khỏi phòng hắn trong một nốt nhạc, mặc kệ cái người không có liêm sỉ đang ngồi cười cười kia!

"Jeon Jungkook, sao cậu lâu vậy hả cái đứa này, đã trễ rồi đó"

Vừa xuống được sảnh bệnh viện cậu liền nghe thấy tiếng của Haein, Jungkook liền thấy có lỗi khi để nó đứng đợi mình trong khi mình lại...ầy thôi bỏ đi

"Thôi tớ xin lỗi mà Haein, giờ chúng ta về ha"

Haein nhìn bộ dạng xin lỗi kia của Jungkook cũng liền quên ngay cái cơn giận dỗi kia của mình mà khoác tay cậu vào trong xe, chờ Haein và Jisung tạm biệt nhau xong cả hai liền quay trở về quân đội, mọi thứ vẫn bình thường cho đến khi Haein lên tiếng hỏi cậu

"Jeon Jungkook, có phải hai người tâm tình gì với nhau đúng không, mặt cậu đỏ hết cả lên kìa"

Jungkook bị hỏi như vậy liền nguệch mặt ra, ngay sau đó cậu liền vội chặn miệng của Haein lại mà lo lắng nói

"Haein, cậu đừng có nói bậy bạ, lỡ người phía trước nghe thấy thì sao hả!!"

"Không sao, không nghe thấy được đâu mà. Nhưng tớ nói có đúng không?"

"Cậu.Mau.Im.Miệng.Lại.Cho.Tớ!!"

Jungkook bùng nổ rồi, Haein nếu còn hỏi nữa chắc sẽ bị cậu gõ đầu cho mà xem, thôi thì im lặng đễ giữ lấy mạng còn hơn, dù gì suy đoán của nó chắc cũng gần đúng rồi ha.



Cho các bạn ăn đường trước khi nếm đắng đấy nhé, cân bằng vị giác một chút cho dễ thích ứng chứ nhỉ :>
Nói chung không gian nan gì lắm đâu, chỉ là cơn bão cấp độ "nhẹ" ghé ngang thôi, chứ hong có gì nhiều hết ㅋㅋㅋㅋ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro