Chap 27: Cậu không xứng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc , rơi trên cành
thiếu , cây vẫn xanh...

Seunghee bước vào phòng, dè dặt duy trì khoảng cách một mét với Seungho.

"Seungho, vết cắn hồi sáng nếu để anh tự xử lí sẽ không tiện. Để tôi giúp anh"

Seungho không nói gì nhưng Seunghee hiểu im lặng chính là đồng ý. Cậu tiến tới gần hơn, trong tay là hai ba lọ thuốc nhỏ. Vết cắn ở vai, vậy là lại phải cởi áo của Seungho ra... Seunghee cúi thấm người cởi ra hai nút đầu của áo sơ mi. Tiếp đến lại nhẹ nhàng thoa thoa thuốc mỡ. Nhưng Seunghee nào hay cái tư thế này trong mắt người khác liền rất ám muội.

"Seungho... Hai người cứ tiếp tục đi để em ra ngoài..." Yerin bước vào phòng, thấy cảnh ấy liền vội vàng cầm túi xách bỏ đi. Hiện giờ cô cảm thấy mình như bị đùa giỡn, lừa gạt. Hai người đó làm chuyện ấy lại không khóa cửa, có phải muốn cho cô nhìn thấy không?

*Bụp*

Seungho hất mạnh Seunghee xuống sàn nhà khiến cậu ngã ra, vai liền truyền lên một cỗ đau đớn.

"Đê tiện!" Nói xong Seungho cũng nhanh chóng li khai khỏi phòng

Seunghee thật không hiểu nổi, tại sao Seungho lại nói cậu đê tiện. Yerin thì chắc là cô ấy đang hiểu lầm còn Seungho là người trong cuộc, đáng ra anh phải hiểu cho cậu chứ. Hay là, Seungho nghĩ cậu cố tình, nghĩ cậu hèn hạ đến mức tự dàn xếp những chuyện này. Thì ra sau tất cả, Seungho vẫn luôn coi cậu là kẻ dơ bẩn như vậy.

Seunghee quay trở lại phòng mình, ngồi thụp xuống giường. Một tay chống đỡ trên nệm, một tay xoa xoa đầu Heun. Trẻ con dễ ngủ vậy sao, cậu cũng muốn được như thế. Có lẽ những lúc như này, đánh một giấc sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.

Seunghee nằm kế bên Heunie, nằm một lúc liền thiếp đi không hay. Nhìn bóng lưng cậu nhẹ nhàng lên xuống mà thương thay. Mới mười tám mười chín tuổi, kiến thức về việc chăm lo gia đình còn chưa có lại đã một thân nuôi con nhỏ.

Seunghee trước kia từng nghĩ. Cậu nghĩ mình phải chăm chỉ học tập, sau này học một trường đại học thật tốt rồi kiếm công việc ổn định. Học lực ở trường đã quá đủ để đậu vào một trường đại học có tiếng nhưng không ngờ tất cả lại thành ra thế này. Seunghee cũng từng nghĩ, khi đã có công việc tốt, cậu sẽ một lần đứng trước Yang Seungho  mà thổ lộ lòng mình. Nào ngờ lại có cả con với anh, và anh cũng chẳng vui vẻ gì với cậu cả... Thổ lộ với anh khi người đã dính bụi trần có thể xứng sao?

Lòng cậu luôn đau như cắt, tâm tư như tơ vò... Suy nghĩ mãi vẫn không thể thông suốt. Đau khổ nhường nào cũng không thể hết yêu.
______
Chiều, Seunghee lên ban công liền thấy Seungho đang đứng hóng gió mát. Cảnh này chẳng khác gì tiên tử hạ phàm cả.

Sở dĩ cậu lên đây là vì Seungho. Lần đầu tiên anh nói muốn gặp cậu mà giọng điệu lại rất ôn nhu. Có lẽ điều này là một chút vui vẻ nhen nhóm trong lòng Seunghee cả chiều.

"Seunghee, cậu biết không? Hai chúng ta là hai thế giới... "

"Là hai thế giới khác nhau.? Anh muốn nói với em điều này đúng không?" Seunghee khóe môi có nhếch lên cười nhưng lại rất gượng gạo.

"Seunghee, khoảng thời gian qua đã có lỗi với cậu rồi. Yerin, cô ấy là bạn gái của tôi. Hôm nay, cô ấy thấy chuyện trong phòng liền giận dỗi. Nhưng Yerin không trách chúng ta, cô ấy luôn im lặng như vậy. Tôi phải bảo vệ cô ấy, không thể để cô ấy vì tôi mà chịu ủy khuất như vậy... "

"Được, em hiểu rồi. Từ nay sẽ không đến gần anh nữa. Yerin thật sự rất tốt, anh may mắn lắm đó." Seunghee nói rồi cũng quay lưng mà đi. Ai biết được cậu đang rơi nước mắt. Ai biết được người luôn tỏ vẻ quật cường kia yếu đuối thế nào.

Cũng mấy ai hiểu được, Seunghee cậu có khóc vì hạnh phúc. Người cậu yêu tìm được một người thật xứng đáng và người đó tất nhiên không phải cậu.

End Chap 27

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro