Chương 2: 18+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

https://shope.ee/6UuE3F9eyY

Một lúc sau Tỉnh dậy nhưng cơn buồn ngủ vẫn tiếp tục diễn ra. Nó từ mở mắt ra và nhìn xung quanh phòng. Đồng hồ trên tường phòng ngủ chỉ là 3 giờ sáng.

Nó thấy lạnh trong người và cố gắng thử cử động, nhưng khi mở mắt ra lần nữa, bạn thấy cả hai tay của mình đang bị trói vào đầu giường bằng gỗ sang trọng. Hai chân không thể điều khiển được và hình như tất cả đang bị trói lại.

"Mẹ kiếp! Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?" Nó rên rỉ khi nhìn xuống cơ thể mình. Cậu phát hiện mình đang trần như nhộng, không mảnh vải che thân.

"Mày hét lên khi vừa thức dậy thế à" giọng nói của Day vang lên khi anh bước ra khỏi phòng tắm, chỉ với một chiếc khăn tắm tắm quanh eo. Những vòi nước trên cơ thể nhìn thật sự thay đổi.

"Thằng Ngày, mày đang làm cái quái gì thế?" Nó hét lên khi cố gắng di chuyển tay để thoát ra, nhưng vô ích.

"Tao vẫn chưa làm gì cả Tao đang đợi mày thức dậy. Tao không thích làm điều đó khi người khác đang ngủ." Ngày nói.

"Khốn kiếp. Vậy mày cởi trói ngay cho tao!" It nói, Day mỉm cười và chậm rãi lắc đầu.

"Tao không có ngu. Nếu tao để mày đi, tao sẽ tìm đâu ra diễn viên thay thế để cùng tao tỏa sáng trước ống kính đây?" Day nói. Điều này khiến It bắt đầu nhìn quanh phòng. Cậu phát hiện có hai chiếc camera đang được đặt ở cuối giường.

"Day, mày định làm gì?" It lo lắng hỏi.

"Khuôn mặt của sẽ phải thể hiện chứ không phải để hỏi. Tao sẽ làm gì à?" Day tiếp tục lùi ra xa. Trái tim của It bắt đầu đập thình thịch.

"tao... tao muốn nằm ở trên. Nếu mày để tao ở trên, tao sẽ để mày chụp ảnh." It nói.

"này? mày đang mơ à? Tao sẽ ở trên. Mày nên cảm thấy may mắn vì đêm nay mày sẽ có chồng và mày sẽ làm vợ tao." Day nói khiến mặt It tái mét. Đặc biệt là bây giờ cậu còn đang khỏa thân trước mặt Day.

"A... thằng Day, tao xi lỗi. hãy để tao đi... tao rất tiếc về chuyện của em trai mày...tao..tao " It không biết phải tự vệ như thế nào nữa.

"Ngay cả khi mày xin lỗi tao hàng triệu lần, tao cũng không quan tâm." Day nói trước khi ngồi xuống chân giường quay lưng về phía It, và châm mộ điếu thuốc.

"Mày có biết là tao rất yêu em trai của mình không? Tao có thể làm bất cứ điều gì để em ấy vui vẻ, điều đó khiến tao hạnh phúc. Nhưng khi em ấy đau khổ, tao càng đau khổ hơn. " Day nói với giọng nghiêm khắc khiến trái tim It run lên. Day vừa hút thuốc quay lại nhìn thân hình trần truồng trước mặt.

"Và bất cứ kẻ nào làm tổn thương em trai tao, tao sẽ khiến cho kẻ đó phải đau khổ gấp trămngàn lần những gì em trai tao đã trải qua." Day nói, liếc nhìn It qua khóe mắt khiến ít đông cứng lại.

"Vậy... tại lại là tao?" It tò mò hỏi.

"Bạn của mày sắp bị em trai tao trả thù rồi vì vậy tao đã chọn mày đấy IT. Day nói một cahs dứt khoát trước khi bỏ điếu thuốc vào gạt tàn rồi với tay để bật máy quay để bắt đầu kế hoạch kiến It rất lo lắng.

<<Anh ta sẽ làm cái gì đây>>

"Chết tiệt! Thả tao ra... Cứu với! Ai đó, giúp tao với!" It hét lên.

"Cứ hét đi cho đến khi cổ họng mày vỡ ra cũng sẽ không ai nghe thấy đâu. Căn phòng này của tao cách âm." Day nói tiến lại gần giường. Đôi chân dài mảnh khảnh của It đá anh ta ra.

"Không... Không, đừng chạm vào tao. Day! Xin mày đấy, đừng làm gì cả." It nói với sự sợ hãi vì trước đây cậu chưa bao giờ bị đối xử như vậy.

"tao không biết mày đã làm đièu tồi tệ với ai nữa không, nhưng giờ mày phải trả giá rồi." Day nói, nắm chặt lấy hai chân It, trèo lên và ngồi xuống giữa hai chân của IT.

"A... thằng Day! Buông tao ra ngay." It vùng vẫy nhưng cậu không thể thoát ra được. Day nhìn It với vẻ hoài nghi và hài lòng khi nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của cậu.

Bàn tay mạnh mẽ của Day nhẹ nhàng vuốt vẻ đùi trong của It trước khi vuốt ve dương vật vẫn còn mềm. Mắt của It mở to khi cậu cảm thấy một luồng hơi nóng trong cơ thể mình.

"Chết tiệt, Day! Đừng chạm vào tao." cậu hét lên.

Day mỉm cười trước khi đút ngón tay vào hậu huyệt của It, anh bắt đầu di chuyển qua lại từ từ khiến It như muốn phát điên lên để kìm hãm ham muốn của mình. It cố gắng cắn môi để kìm nén cảm xúc nhưng bàn tay của Day có vẻ làm quá tốt nó khiến dương vật của cậu đã có dấu hiệu thức dậy

"Ồ, của mày được đấy, nhưng tao thấy nó nhỏ hơn của tao." Day nói cùng nụ cười chế nhạo.

"Nếu tao... ah... tao có thể ra khỏi đây... uh...uh" Mồ hôi của It bắt đầu tuôn ra khi cậu đang cố kìm nén tiếng rên rỉ trong cổ họng.

"Tại sao mày phải chống lại? Tao xin lỗi, nhưng mày sẽ khó có thể ra khỏi giường đấy." Day nói lai một lần nữa trước khi cởi khăn tắm.

Mắt It mở to khi nhìn thấy dương vật của Day. Nó to hơn của cậu và đã hoàn toàn cương cứng.

"Làn da của mày thật mịn màng, chỉ mới vuốt ve một chút mà tao để hứng thú rồi." Day nói trước khi cúi xuống hôn lên môi It.

It rùng mình và dứt ra khỏi nụ hôn trong khi bàn tay của Day đang cư động liên tục.

"Ưm...đồ khốn! Thả tao ra." Giọng nói như đang chuẩn bị chửi rủa thì Day đưa môi mình lên môi của It và trao cho cậu một nụ hôn mãnh liệt. Một chiếc lưỡi nóng bỏng len lỏi vào trong miệng của It.

"oh!" Day hét lên khi rời khỏi môi It với một mùi máu nhàn nhạt. Bóng dáng cao lớn lấy tay che lại môi, thấy trên đó có vết máu. It nhìn anh với ánh mắt sáng bừng.

"Mày dám cắn miệng tao hả, đồ khốn?" Day nói với giọng nghiêm khắc.

"Tao đã định cắn lưỡi của mày nhưng tao chỉ có thể cắn được miệng mày trước." It nói.

It quay mặt đi sau cú tát mạnh của Day cho đến khi thấy trong miệng mình có vị của máu.

"Hãy nhớ rằng. Nếu mày làm tao bị thương, dù chỉ một chút, tao sẽ khiến mày bị thương nhiều hơn tao đấy." Day bình tĩnh nói trước khi tách hai chân It ra.

"Mày...mày định làm gì vậy...Không...aaah... Đau quá!" Tiếng kêu của It vang lên.

Day nhét dương vật của mình vào mông của It, nơi chưa từng bị chạm vào trước đây. Day chỉ kịp đưa đầu dương vật của anh vào và ngay lập tức nó làm mông It như bị xe rách ra. Day không quan tâm đến việc nhẹ nhàng với It. Anh muốn It phải đau khổ hơn em trai mình.

Day đặt tay của mình dưới chân It và kéo rộng sang hai bên khi It cố gắng lùi lại khỏi sự xâm nhập của Day với khuôn mặt đỏ bừng và những giọt nước mắt giàn giụa trên khóe mắt.

"Mày nghĩ mày chốn được đi đâu!?" Day hét lên trong sự thất vọng, giờ đây nhu cầu Day càng tăng cao. Nhưng khi lỗ nhỏ chật hẹp của It đang ép chặt dương vật của anh, nó càng làm Day phát điên lên. Thân hình cao lớn không quan tâm. Anh chộp lấy hông It và kéo sát rồi đâm mạnh xuống.

It cảm thấy như cơ thể đang bị xé làm đôi. Cơn đau dâng lên trong tủy sống của cậu. Cả hai chân của cậu bắt đầu run lên cho đến khi Day có thể cảm nhận được.

"Ah... Thả tao ra... mẹ kiếp...đau quá" Nước mắt của It bắt đầu tuôn rơi xuống. It cảm thấy tê liệt vì đau đớn.

"Ah... Chặt quá." Day nói một cách trêu chọc rồi lại tiệp tục đẩy hông của mình, cho dù It đang đau đến mức như thế nào.

"Ư... không! Thả tao ra...thằng Day... thả tao ra... chậm đã... Đừng cử động... ah... Đau quá... tao van mày.. á!" It hét lên cả hai tay cậu vẫn bị trói vào đầu giường. It nhăn mặt vì đau đơn. Khuôn mặt đẹp trai của cậu nhăn lại vì đau khi Day vẫn tiếp tục di chuyển một cách thô bạo.

"Ahhh... ah... Khóc thêm chút nữa đi...Miệng của mày thì đang muốn ngăn tao lại, nhưng mông của mày thì vẫn đang siết chặt lấy tao đấy" Day nói. Ít cảm thấy tê liệt vì đau. Cậu không nghĩ được cách nào khác ngoài việc tiếp tục chấp nhận nỗi đau này. Day vẫn di chuyển một cách thô bạo. It không biết Day đã chơi mình biết bao nhiêu lần cho đến khi cậu ngất đi vì đau đớn và kiệt sức. Mùi máu tràn ngập căn phòng.

...........

Sáng hôm sau.

It từ từ ở mắt ra và cảm thấy cả cơ thể mình đều đau nhức.

"Ahh..." It rên rỉ đau đớn. Cậu cảm thấy đau ở lưng và ở mông. Day, người đã ra ngoài ban công để hút thuốc, quay lại ngay khi nghe thấy tiếng rên đau của It.

"Chuyện gì vậy. Tao đã nghĩ mày sắp chết chứ." Day nói một cách mỉa mai khi quan sát trạng thái của It. Có vết máu khô và dấu vết của tinh dịch của cả hai ở bên cạnh.

"Day... mày đã được thỏa mãn chưa... hãy để tao... để tao đi." It nói một cách khó khăn vì cổ họng khô khốc.

"Mày cho rằng tao dễ dàng buông tha cho mày như vậy sao?" Day hỏi với giọng điệu bình tĩnh.

"Vậy mày định làm gì với tao?" It hét lên nhưng không to lắm. It cảm thấy đau do vô tình di chuyển. Hai tay cậu vẫn bị trói chặt vào nhau.

"tao sẽ làm chơi với mày nhiều lần nữa." Day nói.

"Khốn kiếp, như vậy còn chưa đủ sao?" It chửi thề. Day mỉm cười và bước đến ngồi cạnh It. Day kéo cằm cậu lên để nhìn vào anh.

"Không đủ đâu. Mày sẽ phải chuẩn bị tinh thần để đáp ứng nhu cầu của tao cho đến khi tao hài lòng." Day dứt khoát nói.

"Không...tao... bổ cuộc." It trả lời, nhưng Day nở một nụ cười nhẹ.

"Nếu mày từ chối, tao chắc chắn rằng clip này sẽ được tung lên mạng và bán trên các kệ đĩa CD. Tao đã ngồi chỉnh sửa lại trong lúc mày đang ngủ đấy." nói xong, Day lấy điều khiển và bật TV. Đôi mắt của It mở to.

Trên màn hình là hình ảnh Day đang làm tình với cậu. Và It nhìn thấy rõ những hình ảnh, những tiếng rên rỉ đau đớn. Mặt It tái đi ngay khi nhìn thấy video.

"Day...Làm ơn, làm ơn đừng." It vội vàng nói.

"Hình ảnh có mờ không?" Day hỏi đùa.

"Không... không... tao có thể chấp nhận tất cả những điều đó, nhưng xin mày đừng cho bất kỳ ai xem clip này." It vội vàng nói.

Bây giờ, It cảm thấy như có thứ gì đó đè nặng trong lồng ngực. Cậu luôn sống cuộc sống của một người tấn công nếu ai đó thấy clip cậu nằm dưới như này thì sẽ rất nhục nhã, bạn bè sẽ cười nhạo cậu. It không biết mình sẽ đối mặt như thế nào, làm thế nào để giải thích.

Day mỉm cười trước khi xoa tay lên mặt It, khiến cậu trông thật nhỏ bé.

"Chỉ cần mày nghe lời và tuân theo tao, tao sẽ không tung clip của mày lên bất cứ đâu." Day nói một cách chế giễu.

"Vậy tao phải chịu đựng chuyện này trong bao lâu?" It khàn giọng hỏi.

"Cho đến khi tao hài lòng." Day thờ ơ nói. It ngay lập tức đứng yên.

"tao...tao muốn về nhà...mày có thể cho tao về nhà không?...tao cũng phải học đúng chứ." It nói, vì cậu muốn ra khỏi đây, nhưng cậu lại thấy hơi chóng mặt. Day khẽ nhướng mày.

"Tao sẽ không để mày rời đi." Day nói.

"Nhưng...tao phải đi học." It cãi lại.

"Nghỉ một hoặc hai Day cũng không phải một ý kiến tồi đâu." Day cười nói trước khi lại ngồi lên người It.

"K-Không." Đây là điều duy nhất cậu có thể để ngăn cản anh ta lại. Cùng với tiếng khóc vfa tiếng rên rỉ vang lên trong suốt cả ngày. Day tạm nghỉ chưa đầy một tiếng giờ rồi lại tiếp tục một trận mới cho đến khi It không thể phát ra âm thanh nào nữa.

Tất cả sức mạnh của cậu đã biến mất. Cậu thường thiếp đi vì kiệt sức, nhưng Day không cho It cơ hội để ngủ. It phải thừa nhận rằng Day rất tuyệt trên giường. Kỹ thuật anh ta thậm chí còn tốt hơn của cậu.

"Tối nay mày sẽ ngủ ở đây." Day nói rồi bước ra khỏi phòng tắm. Bây giờ Day đã cởi trói cho It.

"Cái gì... nhưng..." It cố gắng phản đối.

"Hừ, còn sức đi bộ sao?" Day hỏi một cách châm chọc. It thừa nhận rằng ngay cả việc ngừng di chuyển giờ đây cũng rất khó khăn vì thân dưới của cậu đang rất đau.

"tao...ưm...đói." It nóigiọng trầm và nghẹn ngào, nhưng cậu có thể làm gì đây? It không ăn gì ngoài nước từ sáng nay vì Day đã làm các hoạt động trên giường mà không chịu dừng lại để ăn bất cứ thứ gì.

"Vậy mày đi tắm trước đi. Tao sẽ gọi cơm cho mày, yên tâm. It, tao sẽ không để mày chết dễ dàng như vậy đâu." Day nói xong bước đến bế It lên.

"mày định làm gì?" It lập tức hỏi nhưng không cưỡng lại được.

"Tao đưa mày vào phòng tắm. Hay mày không muốn rửa sach vết bẩn?" Day nói với gióng dứt khoát.

"Uk, tao đi tắm, nhưng tao không có quần áo để thay." It nói.

"Mày đi tắm trước đi. Đừng nghĩ rằng tao sẽ tắm cho mày, tao chỉ đưa mày đến phòng tắm mà thôinhư vậy là đã tốt với mày rồi." Day tự mãn nói. Bản thân It cũng không muốn Day tắm cho mình, nhưng cậu sẽ không nói ra vì cậu không muốn Day làm tổn thương cậu một lần nữa.

Day bế It lên và đặt cậu ta vào bồn tắm trước khi bật nước nóng.

"Tăm đi. Xong thì gọi tao." Day nói rồi bước ra khỏi phòng tắm. Ngay khi Day rời đi, It đã dựa đầu vào tường vì đau.

'Chết tiệt, Tại sao tao phải trải chuyện này? Mình có nên tìm người chộm video không? Nếu anh ta còn cất giấu ở nơi bí mật khác thì sao? Niềm tự hào của mình, sẽ biến mất.' It lẩm bẩm trước khi im lặng. Cậu muốn khóc, nhưng cậu không thể. Cậu không muốn bất cứ ai biết về nó, kể cả người bạn thân nhất của cậu.

"Tao sẽ phải chấp nhận nghiệp chướng của mình. Day, thằng khốn." It bướng bỉnh nói, lúc này cậu mới bắt đầu tắm rửa, khi đưa tay ra lau mông, It hét lên vì đau đớn. Nếu có thể cậu muốn xóa bỏ những gì đã xảy ra, nhưng cậu không thể làm thế.

'Tao sắp chết rồi, tao sẽ đi đâu đây? khó quá.' It chỉ có thể than thở sau lưng Day và ngồi trong bồn tắm.

"mày định ngồi lẩm bẩm à, It?" Giọng Day vang lên khiến It giật mình và quay lại nhìn.

"Mày nói cái gì?" cậu hỏi ngược lại.

"mày ngồi trong nước nửa giờ rồi, tao không thấy mày gọi liền tới xem sao, mày muốn lặn xuống nước để tự sát sao?" Day thấp giọng nói.

"Nếu có thể, tao thà dìm chết mày còn hơn," It sốt ruột nói. Còn Day thì nhe răng cười.

"Vậy tao giúp mày biết cảm giác ép vào nước là như thế nào?" Dứt lời, Day liền túm lấy đầu It và nhấn xuống nước. It cựa quậy, nhưng mỗi lần giẫy giụa toàn thân lại đau nhức. Cậu đã cố gắng sống sót. Trong thâm tâm cậu thực sự lo sợ mình sẽ chết, nhưng rồi Day kéo It lên khỏi mặt nước.

Khụ... khụ... khụ...

"Chỉ một..." It sặc nước, vội vàng hít thở không khí vào phổi. Cậu quay sang nhìn Day với đôi mắt mở to.

"Muốn giết tao thì phải cố lên, bởi vì nếu thất bại thì người chết chính là mày đấy It... cút ngay. Mày cứ ngồi trong đấy làm cái đéo thế hả?" Day nói rồi kéo It ra khỏi mặt nước. It nghiến răng chịu đau nhưng không dám nói gì, cậu biết rằng Day còn đang sợ hơn những gì cậu tưởng. It bắt đầu nghĩ rằng nếu biết Night có một người anh trai đáng sợ như vậy, chắc chắn cậu sẽ không dám để Gear làm bất cứ điều gì trong đêm đó.

Khi It được đưa ra khỏi phòng tắm, cậu vẫn đang trần chuồng nên Day đã ném một chiếc khăn tắm cho It. It đứng dậy với đôi chân run rẩy, nhanh chống chộp lấy chiếc khăn tắm. It nhìn vào giường và thấy rằng ga giường đã được thay và đã có một bộ quần áo trên giường để thay,

"Đây là quần áo của mày. Cơm ở trên bàn đằng kia." Day nói với giọng bình tĩnh. It nhìn qua chiếc bàn ngoài ban công và thấy một đĩa thức ăn.

"Còn mày?" It hỏi vì thấy chỉ có một đĩa thức ăn.

"Tao đến chỗ em trai, mày ngủ ở chỗ này đi đừng nghĩ đến chạy trốn, sáng mai tao trở về nếu như không thấy mày ở chỗ này... " Day uy hiếp.

"Ồ... tao biết." It trả lời ngay lập tức.

"Còn điện thoại của mày, tao sẽ không giữ. Muốn gọi ai giúp thì tùy mày, nhưng nhớ hậu quả rồi cũng sẽ đến." Day kết luận trước khi ra khỏi phòng. It nghe thấy tiếng cửa đóng mở bên ngoài. It bước tới ngồi trên chiếc giường rộng.

"Ôi...đau quá." It lầm bầm khi ngồi trên giường. Cậu thở dài và nhìn xuống điện thoại. Cậu muốn ra khỏi đây, nhưng cậu sợ rằng Day sẽ làm gì đó. Những gì xảy ra khiến cho cậu sợ hãi.

Còn nhà cậu thì không cần gọi điện báo cho ai vì It rất ít khi về nhà sẽ không ai nghi ngờ. Cậu ngồi xuống suy nghĩ một lúc rồi quyết định mặc quần áo và đi ăn.

Sau khi ăn xong, anh trở lại giường và cố ngủ, nhưng trong đầu đang suy nghĩ không biết ngày sẽ ép anh ở đây giải tỏa cho anh ta trong bao lâu nữa. Nó chưa bao giờ nghĩ mình sẽ là một người vợ. Cậu khó chịu và nhẹ nhàng khi bị xâm nhập như vậy. Không ai khác được phép biết về điều này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro