Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Reng... reng

Chuông điện thoại của It vang lên khiến cậu giật mình. It vội cầm điện thoại lên xem.

"Tao sẽ ra ngoài nói chuyện một lúc." It nói với Pete khi thấy người gọi là Day.

"Mày có thể đi ra ngoài cửa hàng chờ trước, tao trả tiền xong sẽ đi theo mày." Pete nói. It vội vàng đi ra khỏi cửa hàng và nghe điện thoại ngay.

"Mày đang ở đâu?" Một giọng nói thô ráp vang lên

"Tại trung tâm mua sắm!" It trả lời với giọng chắc nịch vì vẫn còn giận Day.

"Mày đang làm cái quái gì ở trung tâm thương mại vậy? Không phải tao đã nói là sẽ đón mày từ trường đại học sao?" Day nói với giọng gắt gỏng

"Mày không cần phải khó chịu với tao. Mày có xem điện thoại của mày không? Tao gọi bao nhiêu cuộc rồi? Tao tan học từ lâu rồi và tao đã ngồi đợi mày rất lâu nhưng mà mày không hề đến. Vì vậy, tao đã đi ăn với bạn bè của mình và giờ tao chỉ đang dừng lại để mua một số đồ dùng làm việc cho giáo sư." It nói

"Tao đã ngủ một chút và tao quên không bật điện thoại." Day thẳng thắn nói.

"Vì vậy, nếu mày đến 4 hoặc 5 giờ mới thức dậy, tao phải ngồi đợi ở đây và ngắm nhìn những bóng ma của trường đại học?" It lại nói

"Đừng nói nhiều, mày đang ở đâu? Tao sẽ đi đến đón." Day nói, hơi lắp bắp.

"Uh.. không cần, tao đi xe buýt về!"

"Mày đang ở đâu?" Day nhẹ nhàng hỏi. It khẽ thở dài vì cậu đã biết Day rất bướng bỉnh trong việc tìm kiếm mình.

"Ở trung tâm mua sắm, nếu mày đến đón tao, tao sẽ đợi ở đài phun nước!"

"Ân, ở chỗ đó chờ tao, mày không cần đi nơi khác." Day nói xong liền cúp điện thoại. Pete đã rời khỏi cửa hàng

"Mày có muốn một chút kem không?" Pete hỏi

"Không. Mày đã trả bao nhiêu tiền cho bữa ăn?" It hỏi vì cậu phải trả lại tiền bữa ăn này cho Pete.

"Không cần đâu, để tao lo cho. Vậy là mày sẽ không ăn kem vì Day sắp đến đón đúng không?" Pete khẽ hỏi. It không nhìn cậu.

"Hừ!" It đã trả lời.

".. Được rồi, mày không muốn Day nhìn thấy tao đi với mày và tao cũng không muốn gây rắc rối với thằng Day. Cảm ơn khi đã đi ăn cùng tao hôm nay ." Pete nói

"Tao xin lỗi.." It nói vì thấy có lỗi.

"Không sao, tao có thể làm gì được. Hơn nữa, Chồng của mày luôn hung dữ như một con chó."

"Ai là chồng? Đừng nói nhảm!" It nói, đỏ mặt trước câu nói của Pete.

"Mày thật cứng đầu, hừ. . . tao đi đây." nói Pete

"Ừm.. cảm ơn vì bữa ăn!" It nói

"Lần sau tao sẽ đãi lại mày!" It gật đầu trước khi Pete rời đi. It bước tới đài phun nước Paragon và đợi Day. It ngồi lại và nghĩ về việc nói chuyện với Pete, nếu cậu làm bạn với Pete thì sẽ như thế nào. It đang ngồi chơi điện thoại để giết thời gian thì chuông điện thoại reo.

"Cái gì?" It đã trả lời

"Mày đang ở đâu?" Day hỏi

"Tao đang ngồi trong sân gần đài phun nước Paragon."

"À .. tao thấy mày rồi!" Day nói, cho It biết rằng anh ấy đã đến.

Day đi về phía cậu và kết thúc cuộc gọi. Có một số người nhìn Day với vẻ thích thú vì dáng người cao và mảnh khảnh với đôi mắt sắc và khuôn mặt dữ dằn. It cảm thấy Day là một người đáng để tìm kiếm. Có rất nhiều sự quyến rũ trong anh ấy. Day dừng lại trước It.

"Mày bảo đi mua đồ cùng bạn? Mà sao tao không thấy ai đi cùng mày?" Day hỏi

"Uh, bạn tao đã rời đi!" It nói, xin lỗi Day trong lòng vì nói dối.

"Bạn của mày ở đâu?"

"Tại sao tao có thể để bạn tao ở lại? Nếu cậu ấy phát hiện ra anh trai của Night đến đón tao, thì tao sẽ trả lời thế nào đây?" It nói. Day nhìn cậu nhưng không nói gì nữa.

"Mày đã ăn chưa?" Day hỏi

"Hừ!" It đã trả lời

"Vậy.. kiếm ít đồ đi. Căn hộ của chúng ta hết đồ dùng rồi." Day nói với giọng đều đều.

"Hừ!" It trả lời, đứng dậy và bước vào trung tâm thương mại với Day

"Day.. tại sao mày không tự mình đẩy xe đi? It vừa lẩm bẩm vừa đẩy xe vào khu siêu thị phía sau Day

"Tao lười!" Day vừa nói vừa lấy sữa tắm bỏ vào xe đẩy. It lầm bầm mắng Day. Khi Day quay lại, khuôn mặt It vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra.

"Cái gì?" Day hỏi

"Không có gì."

"À, mày muốn nhãn hiệu sữa tắm nào?" Day nói, làm một khuôn mặt bối rối.

"Tại sao lại hỏi tao?" It hỏi

"Nếu mày không chọn, làm sao tao biết mày thích gì? Bây giờ mày đang mặc đồ của tao, phải không? Trong trường hợp mày muốn sử dụng nhãn hiệu yêu thích của mình, tao sẽ mua nó." Day nói với giọng chắc nịch. It rất ngạc nhiên vì Day dường như quan tâm đến cậu nhiều hơn, điều đó khiến It cảm thấy tốt hơn.

"Vậy mày đẩy xe đi theo tao, tự tao sẽ đi lấy đồ." It nói và bước ra khỏi xe, để lại Day một mình. Day hít một hơi thật sâu rồi đẩy xe và đi theo It.

"Mày có nghĩ rằng thương hiệu này sử dụng tốt không?" It vừa hỏi vừa bước tới chọn dầu gội đầu với Day.

"Mày đã sử dụng bao giờ chưa?"

"Chưa. Nhưng tao đã nghe mấy đứa bạn trong nhóm của tao nói rằng dùng nó rất tốt. Tóc của tao cũng mềm." It nói.

"Làm sao mày biết là dành cho tóc mềm?" Day hỏi với giọng điệu bình thường.

"Tao không biết, tao chỉ là nghe bọn họ nói chuyện." It nói, trong khi mỗi tay đang cầm một nhãn hiệu dầu gội đầu khác nhau vì It đang lưỡng lự.

"Muốn gì thì mau chọn đi tao đói rồi, mày ăn rồi, nhưng tao vẫn chưa ăn gì." Day nói

"Bình tĩnh nào, chúng ta hãy mua những gì chúng ta cần trước." It nói và rời đi để lấy thêm đồ, sau đó trả tiền cho món mình chọn.

"Tại sao mày lại muốn mua nhiều đồ như vậy, dầu gội đầu và kem đánh răng với đầy đủ kích thước?" It hỏi

"Câu hỏi ngu ngốc gì vậy?" Day nói khiến It cau mày và quay sang nhìn Day

"Mày ở với tao, mua gói nhỏ thì hết nhanh. Tao lười đi ra ngoài để mua mấy cái này thường xuyên." Day nói, nhìn vào những thứ mà nhân viên bán hàng đã đóng gói.

"Ồ, đợi đã!" Day nói, ngăn người bán hàng trước khi nhân viên cho đồ vào túi đựng. Anh quay sang nhìn It.

"Đây là của ai?" Day hỏi, cười gượng khi nhìn thấy một túi lớn khoai tây chiên, cùng với sô cô la, hai thanh kẹo và các món ăn vặt khác. Day không đặt chúng vào xe đẩy và hỏi It.

"Là của tao! Tao lười mua ở chỗ căn hộ của mày, nên tao mua ở đây mang đi." It khẽ nói.

"Những đồ ăn này không tốt."

"Tại sao mày phàn nàn? Tao có thể tự trả tiền!" It vừa nói vừa muốn lấy bịch đồ ăn vặt từ tay Day để trả tiền, nhưng Day tránh ra và đưa cho nhân viên thu tiền để tính tiền.

"Đừng nhiều lời, tao đi trả tiền, đồ ăn vặt của mày đều thu dọn sạch sẽ, đừng lãng phí thời gian của người khác." Day vừa nói vừa quay lại trả tiền. It bí mật quay mũi lại với cậu. Thanh toán xong, cả hai lên xe. Day đưa It về chung cư. Cả hai giúp đỡ nhau bằng cách mang những món đồ đã mua vào phòng.

"Mày đây rồi!" Một giọng nói vang lên. It và Day ra khỏi thang máy và ngạc nhiên khi thấy Neil đứng trước cửa đợi họ.

"Mày đang làm gì thế?" Day hỏi. Neil không trả lời mà nhìn It hỏi

"Thằng nhóc lùn kia ở đâu?" Neil hỏi, Day bối rối nhìn It.

"Cái gì? Thằng lùn nào?" It hỏi với vẻ bối rối.

"Nick, bạn của mày đâu? Cậu ta đã đi đâu?" Neil hỏi lại.

"Ồ, uh.. Nick? Tao không biết. Hôm nay nó không đến lớp, tao đã cố gọi cho nó rất nhiều lần nhưng nó vẫn luôn tắt máy. Mày có liên quan gì đến cậu ấy à?" It hỏi lại

"Đừng nói với tao là mày đang đợi ở đây để hỏi It về điều này. Tại sao mày không gọi cho tao?" Day hỏi khiến Neil hơi sững người.

"Tao quên mất, thôi tao đi đây!" Neil nói với khuôn mặt căng thẳng và đi về phía cái thang máy. It có chút nghi ngờ.

"Tại sao bạn của mày lại tìm kiếm Nick?"

"Chuyện của người khác không cần xen vào!" Day nói và mở cửa bước vào. It nhanh chóng thu dọn đồ đạc và đi theo.

"Nói cho tao biết tên ngốc đó đã làm gì? Nhìn Neil, tao không biết rằng bạn tao đã làm gì mà khiến anh ta căng thẳng như, nếu có chuyện gì, tao có thể bảo bạn tao chạy đi ngay." It nói vì cậu nghĩ Nick đã gây ra chuyện gì đó.

"Chờ hỏi bạn của mày đi, tao không biết." Day cho biết, chỉ biết một nửa câu chuyện của Nick và Neil.

Reng.. reng

Điện thoại của Day reo. Anh nhận cuộc gọi và đi đến ngồi trên ghế sofa nói chuyện. Trong khi đó, It phân loại các món đồ ra khỏi túi.

"Xin chào, Night!" Day đã trả lời

"P'Day, anh đang ở đâu? Anh vẫn còn ở cửa hàng à?" Night hỏi

"Không, anh đã trở lại Bangkok, có chuyện gì vậy?"

"Em đang nghĩ về anh đó, anh sẽ quay lại để ăn tối với em chứ?"

"Còn chưa ăn sao? Sẽ bị đau bụng đấy." It vừa quan sát Day vừa bước tới lấy đồ trong túi và sắp xếp chúng vào vị trí.

"Em muốn gọi hỏi P' Day trước. Nếu anh không đến em sẽ ăn một mình."

"Còn Gear thì sao?"

"Còn ở trong bệnh viện, ngày mai anh ấy sẽ xuất viện, em về nhà trước vì chưa dọn dẹp xong."

"Quên đi, lát nữa rồi đi. Trong nhà cũng không quá bừa bộn." Day nói với em trai mình cùng với vẻ mặt bình tĩnh. It đã thu dọn xong tất cả đồ tạp hóa và đến ngồi trên chiếc ghế dài đối diện với Day.

"Vậy, anh sẽ đến ăn với em chứ?" Night hỏi. Day nhìn hơi tại It

"Được, anh sẽ đến ngay!" Day nói, và It ngay lập tức nhìn vào anh.

"Được rồi.. vậy thì em sẽ chuẩn bị thức ăn và đợi. Hãy đến nhanh nhé P'Day."

"Ok." Day nói trước khi kết thúc cuộc gọi.

"Mày sẽ đi gặp em trai của mày?" It hỏi ngay.

"Ừm. . . tao về ăn cùng em trai, có lẽ muộn mới trở về" Day nói.

"Mày định đi bao lâu?" It hỏi

"Tao còn không biết, mày có buồn ngủ hay không, ngủ trước đi, đừng chờ tao." Day nói trước khi thức dậy.

"Tại sao tao phải đợi mày?" It nói một cách mỉa mai, Day mỉm cười nhẹ.

"Sao mày phải đợi tao à? Hừm.. thôi nào, dọn dẹp phòng của tao cho kĩ đi. Mày đang rảnh thì sẽ dọn dẹp giúp tao đi, It." Day nói

"Vừa rồi mày nói với em trai mày là không cần làm gì nhiều, nhà cũng không quá bừa bộn đúng không?"

"Đó là em trai tao, tao không muốn em ấy mệt mỏi như vậy!" Day bình tĩnh nói.

"Nhưng mày lại muốn tao mệt mỏi?" It nói một cách mỉa mai

"Nếu mày không muốn làm điều này, mày không cần phải làm!" Day nói trước khi bước ra cửa, để It lại một mình.

"Thằng khốn, tốt nhất mày hãy cứ để tao một mình đi." It lẩm bẩm. Bây giờ cậu cảm thấy rằng, đối với Day, em trai anh ấy quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác. Điều này khiến It ghen tị với Night. Cậu nhìn quanh căn phòng trước khi quyết định làm gì đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro