Chương 5: 18+

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi mắng Day trong suốt quãng đường, It quay đầu nhìn chằm chằm ra ngoài xe và không quay lại nhìn Day.

"Tối nay, tao sẽ không về... mày ngủ một mình đi." Day nói, phá vỡ sự im lặng. It vẫn im lặng nên Day quay sang nhìn It.

"tao vừa nói cái gì, mày có nghe được hay không?" Day nhẹ nhàng nói. It vẫn im lặng như thường lệ.

Day dừng xe ngay lập tức.

"It...!" Day hét lớn.

"ah, tao nghe thấy rồi." It cúi đầu nói. Day nắm lấy cánh tay cậu khiến It phải quay sang nhìn anh.

"mày bị cía quái gì vậy?!! Tâm trạng tao đang rất tệ! Mày đừng có kiêu ngạo để chọc tức tao như vậy!" Day lại hét lên. It nhìn lại Day.

Ít nhìn Day. Đôi mắt anh trông xa lạ hơn bao giờ hết.

"tao không sao! mày không cần phải nói tao khiêu khích mày. Tao ngủ, mày liền nói tao trọc giận mày, tao chưa từng làm sai chuyện gì, cũng không có làm cái gì chống lại mày." It hét lên cả một đoạn rất dài.

"Vậy ý của mày là mày không có làm trái mệnh lệnh của tao?" Day nói.

"Mày là kẻ độc tài. Tao đã đi đâu mà không có mày chưa? Mày để tạo lại một mình. Nếu có ai đó đến quấy rối hoặc cưỡng hiếp tao, thì tao vẫn phải ở yên đấy và chờ mày quay lại à?!" It lại nói. Day khẽ liếc nhìn It.

"Ồ... Ai nói mày sẽ bị cưỡng hiếp? Và thậm chí mày còn có thể thích điều đó." Day nói. It quay sang nhìn Day vớivẻ giận dữ trong lòng.

"Nhưng miễn là mày vẫn là người của tao...tao sẽ không chia sẻ đồ đạc của mình với bất kỳ ai." Day lại nói, khiến It hơi sững người.

It nghĩ về những gì Day đã nói. // Điều đó có nghĩa là gì//

It không cho rằng điều đó có nghĩa là cậu là người của Day. It biết rằng chừng nào tình trạng đó còn diễn ra, Day sẽ không để bất cứ ai động vào cậu. Nhưng nghe Day nói, It lập tức quay đầu sang hướng khác vì trong lòng cậu cảm thấy có gì đó là lạ, tim bắt đầu đập nhanh hơn.

"Quay lại đây." Day nói, nhưng It đang ngồi đó và suy nghĩ về những điều Day nói, vì vậy cậu không thể nghe tiếng gọi của Day.

"Tao bảo mày quay lại đây! Tại sao lại phớt lờ tao?" Day hét lên, kéo cổ It về phía mình.

"Ôi... đau quá, mày nhẹ chút được không?" It rên rỉ. It nhìn vào khuôn mặt của Day một cách không tán thành.

Day liếc nhìn vào It trước khi đưa bàn tay kia vuốt ve má sáng bóng cậu, nơi vẫn còn đang hằn rõ dấu tay của Day, rồi Day khẽ mỉm cười.

"mày cười cái gì?" It hỏi.

"Không có gì. Tao chỉ nghĩ rằng, khuôn mặt của mày cũng giống với dấu tay của tao." Day nói trước khi buông It ra.

"Kẻ tâm thần." It lẩm bẩm trong hơi thở.

"Đừng nghĩ rằng tao không nghr thấy mày nói gì, It." Day nói, khiến It im lặng một lúc. Day châm một điếu thuốc và hạ cửa sổ xuống.

"Vậy là mày sẽ không quay lại căn hộ của mày đúng không?" It nói khi thấy Day vẫn chưa khởi động xe. Day quay sang nhìn It một lúc.

"tao đã nói sẽ không ngủ ở nhà, mày không nghe thấy không?" Day lặp lại.

"Ồ, tao nghe rồi." It nói.

"Hừm... Tối nay tao sẽ không ngủ với mày, nên giúp tao giải quyết chuyện này đi." Day khẽ nói. It lập tức quay lại nhìn.

"Cái gì? tao sẽgiải quyết chuyện gì chứ?" It hỏi, mặc dù trong lòng cậu lo sợ điều điều gì đó. Ngay khi It hỏi, Day đã cởi cúc quần của anh ấy ra khiến mặt It nhanh chóng nóng lên.

"Mày tự giải quyết đi!" It hét lên khi nhận ra ý của Day.

"tao lệnh cho mày làm như vậy, mày nhất định phải làm, nếu mày không muốn bị thương?" Day nói với giọng cáu kỉnh.

"It!" Day nói với It bằng giọng cứng rắn.

"Tại sao tao phải làm điều này ở đây? Mày không thể quay lại căn hộ trước sao?" It đã cố thương lượng vì tuy chỗ Day đậu xe không đông lắm nhưng vẫn có xe qua lại.

"Tao muốn làm nó ở đây và mày cần phải làm điều đó. Đừng có bướng bỉnh." Day nói.

It mím môi. Cậu muốn tự vệ, nhưng cậu biết Day tàn bạo như thế nào.

"Nhưng nếu ai đó nhìn thấy thì sao?... tao chưa bao giờ làm điều này cho ai cả." It nói.

"Sẽ không có bất kỳ người nào thấy, đừng quá lo lắng, được không? mày có thể chọn để tao chơi mày, hoặc mày sẽ làm điều này cho tao?" Day nghiêm giọng nói.

"Ah... tao có thể làm được." It nói. Day khẽ mỉm cười trước khi đi chuyển ghế ra sau một chút và ngả người ra sau.

"Được rồi làm đi." Day nói, trước khi với tay bật radio và hút một điếu thuốc.

//Chết tiệt... Tâm trạng của anh ta thật tốt, anh ta có thể nghe nhạc, hút thuốc và sau đó có người đến... và làm điều đó cho anh ta.// It nghĩ trong lòng rồi bắt đầu cởi cúc quần của Day. It sờ lên dương vật đang căng cứng trong lớp quần của Day.

//Anh ta cương lên từ lúc nào vậy?// It nghi ngờ nghĩ trong đầu.

"Hãy dùng miệng của mày đi , không phải bàn tay của mày." Day nói.

"Tại sao tao phải dùng miệng? tao dùng tay không được sao?" It hét lên. Day ngơ ngác nhìn It.

"Được rồi, tao sẽ làm." It gật đầu, biết rõ ý của Day qua cái nhìn đó.

Dayhơi dịch chuyển vị trí của mình để It dễ dàng rút dương vật anh ra khỏi quần mặt Day có vẻ phấn khích.

"Vấn đề là gì?" Day hỏi, mặt It đỏ bừng.

"Ừm... tao... tao không nhét hết được." It nói, trông hơi xấu hổ. Day nở một nụ cười nhẹ trên môi.

"Hãy làm những gì có thể để kết thúc chuyện này." Day nói.

Thế là It cầm lấy dương vật của Day và cúi người dùng lưỡi liếm cây gậy. Khoang miện mềm mại của It chỉ vừa với nửa cây gậy nóng bỏng của Day. Cậu băt đầu nhấp miệng trượt lên trượt xuống, mút nhẹ nhàng. Trái tim cậu bây giờ đang đập thình thịch vì phải làm như vậy cho một người đàn ông.

"Ưm...ưm..." Day rên rỉ thỏa mãn khi tay vẫn cầm lấy điếu thuốc và hút.

//Mình không thể cắn nó, phải không?// It nghĩ ngợi lung tung trong đầu.

"Ưm... Mày đang làm rất tốt... và thậm chí đừng nghĩ đến việc cắn tao. Nếu không, mày sẽ chết." Day nói.

It giật mình vì Day đã nói khi It đã nghĩ như vậy. Bàn tay mạnh mẽ của Day nắm chặt lấy gáy It và di chuyển lên xuống giữa hai chân mình. Bàn tay mạnh mẽ của anh nhẹ nhàng vuốt ve cổ và sau tai của It. Day cảm thấy râm ran trong người, trong dương vật đang bị It hút.

"À... nhanh lên" Day nói và It di chuyển lên xuống nhanh hơn. Miệng cậu cảm thấy tê dại và mệt mỏi, nhưng cậu phải chịu đựng. Bàn tay mạnh mẽ của Day chuyển sang vuốt ve cặp mông của It.

It rút miệng ra khỏi dương vật của Day. It khẽ kêu lên khi những ngón tay dài của Dayluồn vào trong quần để vuốt ve khe mông cậu.

"Tiếp tục đi. Ai bảo mày dừng lại?" Day nói với giọng nghiêm khắc.

It mím môi nổi cả da gà trước khi cúi xuống tiếp tục mút dương vật của Day. Cậu bắt đầu cảm thấy mình sắp hứng lên khi Day cứ vuốt ve mông cậu như thế này. Đôi môi mềm mại của cậu di chuyển lên xuống nhanh đến nỗi Day phải ném điếu thuốc ra khỏi xe và dùng tay di chuyển đầu It.

"hmm...ah... miệng của mày tốt đấy, It...ah" Day khàn giọng nói, môi It giật giật khi Day co giật. Ngay sau đó, Day bắn thứ chất lỏng nóng ấm vào miệng It, kèm theo đó là ấn đầu để giữ không cho It di chuyển

"Hãy nuốt nó đi, It... đừng để nó chảy xuống quần của tao," Day nói. Những giọt nước mắt của It cho thấy cậu gần như bị nghẹn, chắc chắn đã nuốt tinh dịch của Day mặc dù cậu rất muốn nôn ra. Thấy It đã nuốt tinh dịch của mình, Day để It thoát ra. Vừa ngồi dậy, It đã vội lấy khăn giấy trong xe để lau miệng.

Khi đang lau miệng, It cảm thấy dương vật của mình đang cương lên và va vào tay Day. Dáng người cao lớn có vẻ đã để ý thấy.

"này? Tuyệt vời đấy." Day nói và mặc quần vào.

"tao sẽ đưa mày trở lại căn hộ. Hãy chịu đựng một chút." Day nói một cách mỉa mai. It thò mặt ra khỏi xe không nói lời nào vì cậu cũng đang kìm nén nhu cầu của bản thân.

Day khởi động xe trước và nhanh chóng lái xe về căn hộ của anh ấy.

"tao chỉ đưa mày đến đây, tao sẽ quay lại gặp mày vào này mai và thậm chí đừng nghĩ đến việc bỏ trốn." Day cảnh báo.

"tao có lớp học vào ngày mai." It trả lời.

"mày có lớp học vào buổi chiều." Day nói một lần nữa. It sững sờ, cậu không nghĩ Day sẽ biết.

"Cho nên, trước khi trở về, tao tuyệt đối cấm mày đi bất cứ nơi nào, không được rời khỏi phòng." Day đậu xe trước chung cư.

It vào trong ngay lập tức, Day đợi cho đến khi It bước vào phòng rồi đi thẳng về nhà để nói chuyện với em trai về những gì đã xảy ra tối nay.

Sau khi lên lầu vào phòng ngủ, It vội vàng vào phòng tắm để giải toả cơn hưng phấn của mình. Sau đó, cậu tắm rửa thay quần áo và đi ngủ. It nằm trên giường nghĩ cách để Day thả mình ra vì cậu không biết tình trạng này sẽ kéo dài bao lâu.

//Có khi nào Day sẽ giết tôi? Nhưng anh ta đang nghĩ gì chứ?// It không hiểu nên cậu ngừng suy nghĩ và đi tìm một bộ phim để xem vì cậu không thể ngủ được.

It đang xem được nửa bộ phim thì điện thoại của cậu reo lên. Một bàn tay mảnh khảnh nhấc nó lên để xem trước khi quắc mắt khi thấy đó là số của Day.

//Sao bây giờ mày mới gọi? Có muốn tao ru mày ngủ luôn không?// It chỉ biết lẩm bẩm một mình.

//Tao sẽ không nghe điện thoại.Nếu anh ta hỏi, tao sẽ nói với anh ta rằng mình đã ngủ quên và không thể ngheđiện thoại.// It tự nhủ một lần nữa trước khi nhấn tắt tiếng điện thoại, đểDay tiếp tục gọi. Ngay khi bộ phim kết thúc, cậu tắt đèn và đi ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro