Chương 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Anh phải làm như anh không hài lòng với P'Day. Anh phải cãi nhau với anh ấy vì sau đó anh sẽ có lý do để chạy trốn và khiến P'Day nhận ra rằng anh chạy trốn vì anh không thể chịu đựng được anh ấy nữa.)

Đó là những lời của Night khi cậu bé đồng ý hợp tác, lên kế hoạch trả thù Day. Điều đó lướt qua tâm trí It khi cậu nằm trên giường, trong khi Day đang tắm.

// Làm thế nào mà tao sẽ bắt đầu một cuộc cãi vã? Tao sợ mình sẽ bị giết trước khi bỏ chạy. // It lẩm bẩm một mình, tìm cách chống lại Day.

"Chuyện gì vậy?" Day hỏi khiến It phát sợ khi nhận thấy Day đã rời khỏi phòng tắm.

"Ai? Cái gì cơ?" It hỏi ngược lại.

"Mày đang ngồi đó cau mày. Có chuyện gì vậy?" Day hỏi, nghe có vẻ nhạt nhẽo, trước khi đi đến tủ quần áo để lấy bộ đồ ngủ của mình.

"Không có gì, chỉ là đang suy nghĩ một chuyện!" It nói một cách bình tĩnh, nhưng tim đập thình thịch vì cậu không biết làm thế nào để bắt đầu một cuộc chiến. Day nhướng mày một chút nhưng không nói gì. Anh đi đến bên giường nằm xuống xem TV.

"Tại sao mày phải cho em trai đi nhờ? Tại sao mày không để Gear đưa em ấy đến trường học? Mày không để hai người họ hẹn hò sao?" Night là suy nghĩ đầu tiên của It. Nói về cậu ấy thường là nguyên nhân khiến cả hai tranh cãi vì cậu biết rằng Day bị ám ảnh bởi em trai mình. Nó khiến It đôi khi cảm thấy khó chịu, mặc dù hai người là anh em.

"Mày đang nói về cái gì vậy? Tao muốn đưa em trai tao đi, không cần phải hỏi Gear, hơn nữa, tao vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng bạn của mày."

"Vậy thì hãy để em trai của bạn đi một mình. Em ấy là một người đàn ông trưởng thành." It nói, và Day cau mày

"Tao lo lắng cho Night, tao có đưa em ấy đi hay không, đó là chuyện của tao, không liên quan gì đến mày." Day nói, It cảm thấy hơi nhói đau trong tim.

"Ồ, tao không thể nói bất cứ điều gì về em trai của mày!" It lập luận

"Đúng, không ai được chạm vào em trai tao." Day nói. Tâm trạng tốt sau tắm hoàn toàn biến mất.

"Mày lo cho em. Sao mày không về ngủ với em trai của mày? Tại sao mày lại phải trông chừng tao? Hay là mày cũng lo cho tao?" It nói, quay sang nhìn Day. It nghĩ trong đầu rằng nếu Day đáp ứng rằng anh cũng lo lắng cho cậu, It sẽ lập tức hủy bỏ mọi kế hoạch.

"Mày cho rằng mày quan trọng? Mày cho rằng tao quan tâm mày?" Day nói với một nụ cười nhẹ trên môi. It cảm thấy tim mình đau nhói.

"Vậy tại sao mày không quay lại với em trai mình? Mày không lo lắng cho em ấy sao?" It giận dữ nói.

"Mày đang cố làm gì vậy? Tại sao mày lại cố tình muốn gây sự? Mày có muốn bị thương nặng như vậy không?"

"Mày muốn làm gì thì làm. Tao tất cả đều phải đồng ý, bởi vì mày mạnh hơn tao." It nói, và Day nghiến răng.

"Hãy biết rằng cuộc sống của mày phải là của tao, và đừng nghĩ rằng bạn có thể thoát khỏi tao!" Day nói với giọng nghiêm khắc rồi đi ra khỏi giường, mở tủ quần áo và mặc quần đùi vào.

"Mày đi đâu?" It hỏi khi thấy Day rời khỏi phòng.

"Tao sẽ đến ngủ với em tao. Lúc nào mày cũng tìm chuyện chọc tức tao." Day nói. It hơi thất vọng, mặt tối sầm lại khi nghe thấy tiếng đóng cửa phòng ngủ.

"Chà.. thôi đủ rồi! Nhưng tao không nghĩ rằng anh ấy sẽ ngủ ở nhà em trai. Tao sẽ ngủ một mình sao?" It lầm bầm vì không muốn Day ngủ ở chỗ khác.

"Sau tất cả, mình đã đi xa đến thế này, và mình cần biết anh ấy cảm thấy thế nào." It lấy lại tinh thần trước khi đặt báo thức và đi ngủ.

SÁNG HÔM SAU!

Reng.. Reng

Điện thoại của It reo khi đang thu dọn đồ đạc vào túi

"Nick, mày đã ở trước căn hộ chưa? Tao sẽ xuống ngay. Sẽ không lâu đâu." It vội vàng cúp máy rồi quay lại nhìn vào phòng của Day.

"Tao hy vọng mày nhớ tao!" It tự nhủ rồi chạy ra khỏi phòng.

It biết rằng Day sẽ sớm quay lại vì It không có lớp học cho đến cuối tuần. Cậu chạy ra khỏi căn hộ của Day và lên xe của Nick. Ngay khi It lên xe, Nick nhanh chóng lái đi.

"Day có về nhà với Night không?" Nick hỏi It, người đang ngồi nhìn ra ngoài xe.

"Hừm." It đáp trong cổ họng

"Mày không cúp điện thoại à? Anh ấy nhất định sẽ gọi cho mày."

It chộp lấy điện thoại và tắt ngay lập tức, sau đó nhìn ra ngoài xe. Nick nhìn vào tình trạng của bạn mình.

"Mày không thể ngồi đó và hành động như một con chó bị bỏ rơi. Mày không muốn xa anh ta, phải không?" Nick hỏi.

"Tao chỉ đang tự hỏi liệu Day có đi tìm tao hay không." It trả lời, Nick lắc đầu. Nick lái xe đến địa chỉ mà Night đã cho

"Cảm ơn vì đã đưa em đến, P'Day." Night nói với anh trai mình với một nụ cười. "Sau giờ học, anh đón em!" Day nói với em trai

"Được rồi!" Night nói trước khi Day rời đi.

Trên đường trở về căn hộ, Day dừng lại để mua một ít nước trái cây và đồ ăn nhẹ để mang đến cho một người sống cùng anh tại căn hộ. Đêm qua, Day đi ngủ ở nhà riêng vì không muốn vô tình có hành động thô bạo với It. Ngay sau khi mua đồ ăn nhẹ, Day đi thẳng về căn hộ. Anh nghĩ rằng It có thể đã thức dậy. Day mở cửa phòng và đã rất ngạc nhiên khi thấy sự im lặng hoàn toàn.

"Mày còn chưa tỉnh?" Day lẩm bẩm trong hơi thở rồi đi thẳng vào phòng ngủ. Mở cửa, Day ngạc nhiên khi không thấy It đâu cả.

"Mày trốn đến trường học sao?" Day lẩm bẩm một cách lo lắng. Anh nhấc điện thoại lên và quay số.

// Không có tín hiệu trả lời.. // âm thanh hộp thư thoại cho biết It đã tắt máy. Điều này khiến Day phải nhấn nút gọi lại nhiều lần.

"Chết tiệt, mày muốn thử tao đúng không?" Day nghiến răng và giận dữ nói với chính mình.

Day nghĩ rằng It đi học đại học một mình. Anh vội vàng đặt túi thức ăn vào bếp và chạy ra khỏi căn hộ để tìm It ở trường đại học. Trên đường đi, anh ấy gọi cho It mọi lúc. Day có một trực giác kỳ lạ. Khi đến trường đại học, Day đã hỏi về It với một số sinh viên và giáo viên. Sau đó, anh ấy biết rằng It không có lớp học cho đến cuối tuần. Điều này khiến Day thậm chí còn tức giận hơn.

"Mày dám nói dối tao hả It?" Day lẩm bẩm một mình khi anh ngồi trong xe, nắm chặt vô lăng. Anh nhanh chóng đi tìm It. Anh đến nhà It hỏi nhân viên cửa hàng thì được biết It không về nhà cũng như không ở cửa hàng. Sau đó anh đến nhà Gear, nhưng không có kết quả.

Ding Dong

Tiếng chuông cửa phòng Neil vang lên rất to. Nó khiến Neil, người vừa mới tỉnh dậy, choáng váng.

"Sao mày đến sớm vậy?" Neil hỏi với giọng khó chịu

Day vội vàng đẩy Neil vào phòng, nhìn quanh tìm người.

"Này, mày đang tìm cái gì?" Neil bối rối hỏi khi thấy phản ứng của bạn mình.

"It đến đây à? Mày có nói gì với mày không?" Day quay sang hỏi, gần như hét lên.

"Chuyện gì xảy ra? Sao mày lại ở đây?

"Tên khốn đó ở đâu vậy? Đưa tao đến chỗ của Nick ngay. It có thể đang trốn ở đó." Day nói với vẻ mặt vô cùng tức giận.

"Chờ một chút. Mày có thể giải thích It đã làm gì không?" Neil nghi ngờ hỏi.

"Thằng khốn đó chạy đi, đồ liều mạng! tao quay lại tìm nhưng trong tủ quần áo không còn, nó chộp lấy quần áo và bỏ chạy. Tao tìm khắp nơi. Chết tiệt! tao không tìm thấy nó. Đưa tao đến chỗ Nick."

"Bình tĩnh nào, mày căng thẳng vì vợ mày bỏ trốn à?" Neil mỉa mai nói.

Nhưng Day không cười và nhìn chằm chằm vào Neil.

"Hắn không có tư cách chạy trốn tao!" Day nói với bạn mình bằng một giọng cộc cằn.

"Nhưng giờ cậu ấy đi rồi. Mày đã làm gì khiến It chạy trốn khỏi mày?" Neil nói, khiến Day bối rối.

"Thằng khốn, nói ngay cho tao biết nhà vợ mày ở đâu?" Day hét lên

"Nick không đưa It về nhà. Mày tưởng Nick dễ tìm thế sao? Tên ngốc đó vẫn mất tích." Neil hét lại với Day.

"Chờ đến tối, nếu It không trở lại, tao giúp mày đi tìm." Neil tranh cãi, và Day im lặng một lúc rồi rời khỏi phòng của Neil.

"Vì lợi ích của chính mình, tốt hơn mày nên quay lại, It." Neil lẩm bẩm trong hơi thở.

"Chúng ta đang ở đâu vậy?" It khẽ nói với bạn mình sau khi tỉnh dậy. It và Nick đang thay phiên nhau lái xe.

"Chúng ta đến tỉnh rồi. Mày có đói không? Đi kiếm gì ăn đi." Nick nói

"Mày có nghĩ rằng Day đã phát hiện ra rằng tao đã bỏ trốn?" It lập tức hỏi Nick

"Mày sợ hắn không để ý mày chạy trốn sao?" Nick hỏi, và It im lặng.

"Đi thôi, đừng suy nghĩ nhiều, hiện tại nhất định phải điên rồi!" Nick nói như thể có thể nhìn thấy Day tuyệt vọng và ném đồ đạc khắp phòng một cách giận dữ. It khó khăn nuốt xuống.

"Mày có muốn dừng lại kiếm chút gì ăn không? Tao không thể xuống ăn." It nói

"Tại sao?" Nick hỏi lại

"Tỉnh này là quê của Day, ở đây ai cũng biết anh ấy. Tao sợ có người nhận ra tao vì tao đã từng ở đây với anh ấy."

"Thật sao? Vậy tại sao Night gửi chúng tao đến đây?" Nick hỏi

"Tao không biết. Nơi này có thể là nơi nguy hiểm hoặc cũng là nơi an toàn nhất." It đã trả lời. Nick lái xe ra khỏi thị trấn để tìm chỗ ăn. Khi cả hai đổ xăng xong, họ tiếp tục hành trình.

"Mày có đang đi đúng đường không?" Nick hỏi khi đổi chỗ cho It lái xe.

"Hãy đi theo hướng của các biển báo hoặc hỏi dân làng." It vừa nói vừa tiếp tục lái xe. Họ đang tiến gần đến đích, và con đường được bao phủ bởi cây cối.

"Thật đáng sợ. Tại sao chúng ta phải chạy vào rừng? Thà chạy ra biển còn hơn." Nick nói.

"Mở cửa kính xe." It nói trước khi tắt điều hòa. Làn gió mát từ không khí trong thung lũng đã khiến cả hai cảm thấy sảng khoái.

"Ở đây rất đẹp và yên tĩnh. Nhưng thật tuyệt nếu tao có thể đi cùng anh ấy." It nói.

"Mày đã nhớ anh ta chưa? Đây là cách mày muốn chồng mình quay lại à?"

"Đừng nói chuyện vợ chồng nữa. Tao sởn gai ốc. Tao không biết bọn tao có mối quan hệ như thế nào nữa." It nói với giọng căng thẳng. It lái xe xuống một con đường cong trong thung lũng. Xung quanh chỉ có cây cối. It dừng lại ở trạm thu phí để trả phí và tiếp tục hành trình.

"Bao nhiêu người?" Viên sĩ quan hỏi

"Hai." It hỏi, nhìn quanh. Có rất nhiều khách du lịch gần đó.

"Bạn ở bao nhiêu ngày? Nếu bạn ở lại qua đêm, ở đây có nhà cho thuê hoặc lều để cung cấp." Một nhân viên khác hỏi. It quay sang nhìn Nick, hỏi ý kiến của anh nhưng cả hai cũng chuẩn bị lều ngủ do Night dặn.

"Hãy ở trong lều." Nick nói

"Các bạn có mang theo lều của mình không? Nếu không, chúng tôi có một cái cho thuê." cô nhân viên lại nói.

"Chúng tôi có mang theo lều của riêng mình." It nói.

"Vui lòng tìm một nơi để dựng lều, hãy dọn dẹp và tuân theo các quy tắc đã được thiết lập." Các quan chức nói It đánh xe đi tìm chỗ dựng lều.

"It, đi đến thác nước. Nó giống như liệu pháp âm thanh nhẹ nhàng. Nhưng một âm thanh khác có thể không yên bình." Nick nói đùa.

"Mày có thể ngủ với âm thanh của thác nước?" It hỏi

It sau đó lái xe đến khu lều trại gần thác nước, Nơi cậu tìm là một nơi có nhiều cây cối và bóng mát, rồi đỗ xe lại. Nick ra khỏi xe với lều và túi xách, họ đóng gói mọi thứ. Khi mọi việc đã xong xuôi, cả hai ngồi xuống trước lều của mình.

"Thật tốt khi được ở đây, trời sáng sủa và quang cảnh tuyệt vời." It nói, nhìn quanh.

"Bây giờ là giờ ăn trưa, vào ban đêm, chúng ta có thể nhìn thấy những ngôi sao trên bầu trời." Nick nói với một nụ cười.

"Hãy chơi trong nước, tao muốn chụp một bức ảnh." Nick nói.

"Ok.. ok.." It nói trước khi cả hai thu dọn đồ đạc và đi đến thác nước để bơi.

"Chuyện gì vậy, P'Day?" Night hỏi anh trai khi Day lái xe đón Night từ trường đại học.

"Không có gì!" Day trả lời bằng một giọng bình tĩnh, nhưng với đôi lông mày nhíu lại.

"Không đúng! Có chuyện khiến anh lo lắng!" Night nói, Day quay sang nhìn em trai mình.

"It đã biến mất." Day quyết định nói với em trai mình.

"Biến mất? Anh ấy đi nơi nào?" Night giả vờ hỏi, mặc dù cậu biết chính xác It đang ở đâu.

"Anh không biết, anh đã tìm khắp nơi. Anh đã đến nhà cậu ấy hỏi, nhưng không ai biết. Mọi người nói nói rằng có lẽ It đi nghỉ ngơi, vì vậy anh không hỏi nữa." Day vừa nói vừa cố gắng kiềm chế cảm xúc.

"Điện thoại đã tắt. Khi anh tìm thấy cậu ta, anh sẽ dậm mặt cậu ta xuống sàn." Day nghiến răng giận dữ. Night lén nhìn anh.

"Anh ấy tại sao chạy trốn?" Night hỏi

"Ý Night là gì?"

"Chắc chắn là anh đã làm sai điều gì khiến trái tim P'It tan nát. Nếu không, anh ấy đã không bỏ chạy như vậy. Có lẽ là do tối qua anh ngủ ở nhà? Bỏ anh ấy một mình có chút không thích hợp." Night nói, khiến Day đóng băng một chút.

"Vậy liền để cho cậu ta giận dỗi, cứ như vậy chạy đi. Nhất định có lúcp hải trở về lớp." Day nói lại. Nhìn vào khuôn mặt của Day, Night biết Day quan tâm đến It như thế nào, nhưng anh ấy quá cứng đầu để thừa nhận điều đó.

"Huhh.. anh ấy có lẽ sẽ tự quay lại." Night nói khi chuẩn bị ra khỏi xe.

"Nhưng nếu anh ấy quay lại với người khác, đừng nói rằng em đã không cảnh báo anh!" Nightkhẽ nói. Day nghe rõ nhưng anh không nói gì. Anh ấy lái xe để đưa Night đi, vì vậy Day nói rằng anh ấy sẽ đi làm việc vặt, nhưng lại quay lại căn hộ để gặp bạn của mình.

"Tao đã gọi cho mày rồi. Tao hỏi một người về Nick. Người đó nói với tao rằng anh chàng lùn đó đã đi nghỉ ở tỉnh." Neil nói

"Tao nghĩ hai người đó ở cùng nhau!" Day nghiến răng.

"Mày định làm gì? Nick chắc chắn đang tìm một người chồng mới cho vợ của mày." Neil nói khi bước vào thang máy.

"It không phải vợ tao." Day nói với giọng nghiêm khắc, và Neil nghiêm mặt.

"Nếu cậu không phải vợ của mày, mày tìm cậu ta làm gì? Việc của em trai mày đã xử lý xong, mày có thể mặc kệ cậu ta, chỉ cần thừa nhận rằng mày không thể sống thiếu It, giống như cậu ta không thể sống thiếu mày." Neil nói những gì anh ấy nghĩ.

"Mày đang nói nhảm cái gì?" Day vẫn không chịu chấp nhận những gì bạn mình nói.

"Tao là có ý tốt cảnh cáo mày. Cậu ta luôn nghe lời mày, nhưng lần này, mày hẳn là làm gì đó quá đáng mới để cho cậu ta chạy như vậy." Neil tiếp tục nói.

"Còn Nick thì sao? Mày luôn nói rằng mày ghét cậu ta, nhưng giờ mày lại chạy theo tên khốn đó." Day nói.

"Tao đi tìm cậu ấy vì tao đang đi theo trái tim mình. Tao thực sự nhớ cậu bé đó." Neil nói ra suy nghĩ của mình khi anh. Anh bước ra khỏi thang máy nhưng quay lại nói thêm một điều với Day.

"Hãy hỏi trái tim của mày trước khi quá muộn."

Day bước ra khỏi thang máy khi đến tầng của mình. Anh căng thẳng khi mở cửa phòng ngủ. Trong lòng anh thầm mong sẽ thấy It ngồi đó chờ anh, nhưng khi anh mở cửa ra thì chỉ thấy căn phòng bừa bộn. Trước khi đi tìm Night, anh ấy nằm xuống giường với vẻ mặt nghiêm túc khi đưa tay lên che mắt.

"Sao mày dám rời bỏ tao, It? Sao mày dám chạy trốn khỏi tao?" Day lẩm bẩm. Day bắt đầu cảm thấy cô đơn biết bao khi sống trong căn hộ một mình, không ồn ào, không đánh nhau, không có vẻ mặt sợ hãi của It.

"Chết tiệt ... tao thực sự không thể thiếu mày, It!" Day nói rồi chìm vào giấc ngủ trong khi đang nghĩ cách đi tìm It.

"Nước lạnh quá!" Nick nói sau khi cả hai cùng nhau đi đến thác nước.

"Đúng, kể cả là ban ngày." It cười nói.

"Đi tắm rửa rồi ăn chút gì đi." Nick nói trước khi chuẩn bị đồ để tắm trong phòng tắm được chuẩn bị riêng cho du khách nam và nữ. Khách du lịch cũng đang đi bộ để tắm.

"It, anh chàng đó đang nhìn mày và mỉm cười từ thác nước." Nick thì thầm vào tai It.

It quay lại nhìn thì thấy một người đàn ông cao lớn với khuôn mặt điển trai. Anh đang ngồi tắm cùng một nhóm bạn. Anh nhìn It và nở một nụ cười. It nhanh chóng quay sang bạn mình.

"Anh ấy chỉ nhìn thôi. Mày đang nghĩ gì vậy?" It nói không do dự.

"Tao tự hỏi, tại sao bạn tao lại hấp dẫn như vậy? Vì bạn đã có chồng, tao cảm thấy bạn sản xuất ra rất nhiều pheromone, càng thu hút nhiều đàn ông hơn." Nick nói đùa.

"Đồ khốn!" It nói rồi đá bạn mình. Nick chạy vào phòng tắm, It quay lại và nhìn thấy người đàn ông cao lớn đang cười vơi cậu, IT liền đuổi theo Nick. It chọn cách phớt lờ vì cậu đến đây để thử cảm xúc của Day. Khi It đi vào phòng tắm, có một hàng dài người xếp hàng để được tắm.

"Cùng nhau tắm đi." Nick vừa nói vừa chỉ tay về phía khu nhà tắm công cộng dành cho đàn ông.

"Tao sẽ không!" nói It

"Tại sao?"

"Tao biết mày sẽ nhìn vào đàn ông, bên cạnh đó..." It lặng lẽ nói

"Có dấu vết trên cơ thể tao. Tao xấu hổ." It trầm giọng nói.

"Day đánh dấu lãnh thổ của anh ấy," Nick nói đùa trước khi ngạc nhiên nhìn It.

"Xin lỗi.." Một giọng nói vang lên từ phía sau.

Còn tiếp....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro