Chương 57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

https://shope.ee/7UmlFYxeXx

"Mày đang làm gì thế?" Nick sai lầm khi thấy Day và It step ra khỏi yêu.

"Ồ, trời tối rồi sao?" nói nó

"Đúng, chúng ta vẫn có thể ngủ cùng nhau." Nick nói

"Tại sao mày lại muốn đi với mày ta?" Neil hỏi

"Đó là công việc của tao!" Nick quay hát Neil trước khi bỏ đi.

"Chúng ta nên mua một ít thức ăn trước khi cửa hàng đóng cửa." Ngày nói. Nó cứ như muốn nói điều gì đó.

"Nó, cùng nhau ăn tối đi!" Bóng gọi vào cửa sổ khi ở cách đó không xa. Nó quay sang nhìn ngày, người không ở bên cạnh.

"Ball mời bạn và Neil đi ăn tối khi tao đi tắm. Hãy ăn cùng họ." Nó nói nhỏ với Ngày.

"Tại sao chúng ta lại phải ăn đồ ăn của người khác? Tao có thể mua cho mày!" Ngày nói với các cột chồng chéo, không quá to.

"Chúng ta hãy chọn món và ăn cùng nhau. Họ cũng là bạn của tao và họ đã mời chúng ta. Hãy đi lấy đồ ăn cho mọi người nhé!" It nói, Day có vẻ không bằng lòng.

"Được rồi!" Day cuối cùng đã đồng ý. Điều đó khiến Nick tỏ ra ngạc nhiên vì Day lại nghe bạn mình nói gì, It lập tức mỉm cười.

"Hãy đi nói với bạn bè của mày!" Day nói rồi quay sang vẫy tay với Neil. Họ đến cửa hàng để mua đồ ăn tối cùng nhau.

"Bạn tao sẽ không tức chết, phải không?" Neil nói, trêu chọc bạn mình khi cả hai đi vào trong cửa hàng. Day khẽ mỉm cười.

"Chúng ta trở về Băng Cốc trước!" Day nói trước khi gọi món và ngồi đợi. Một lúc sau, anh thấy It đang đi về phía mình.

"Cái gì vậy?" Day khẽ hỏi

"Không có gì, tao chính là tới xem một chút!"

"Ồ, mày sợ Day bỏ đi sao?" Neil nó với giọng trêu chọc.

"Còn mày sợ điều gì? Để mắt đến tên ngốc đang ngồi cạnh chàng trai trẻ đó đi." It đã trả lời. Neil ngay lập tức đứng dậy và bỏ đi. It cười khúc khích khi thấy Neil bỏ đi.

"Trêu chọc bạn tao.." Day nói với giọng bình tĩnh. It nhún vai trước khi dừng cười. Day thanh toán tiền và đưa It trở lại. Trước lều nhóm của Ball, mọi thứ đã được sẵn sàng.

"It, mày cùng Neil nói cái gì? Mẹ kiếp, hắn như phát điên!" Nick nói khi nhìn Neil, người vẫn đang ở bên cạnh Cậu.

"Không có gì!" It từ chối nói rồi ngồi xuống cạnh Nick, Day thì ngồi cạnh It.

"Uh.. Để tao giới thiệu mày với Day và Neil. Cả hai đều lớn tuổi hơn chúng ta. Day và Neil, đây là Ball, Kit, No, và em trai của Ball là Bas." It giới thiệu từng người một.

"Mày có thể gọi tao là Ball," Ball nói, và Day nhìn anh trước khi gật đầu. Neil cũng gật đầu.

"Cùng nhau ăn đi. Bọn tao đã chuẩn bị đồ ăn." Ball nói. Day nhìn vào nhóm của Ball.

"Vậy, các cậu có đến đây thường xuyên không?" Day hỏi khi họ bắt đầu ăn.

"Vâng, Bọn tao thường xuyên đến chơi ở đây. Tuy nó không đẹp và nổi tiếng như các tỉnh phía Bắc. Nhưng bọn tao rất thích đến đây." Ball nói một cách lịch sự. It nhìn Day.

"Tốt!" Day nói ngắn gọn rồi tiếp tục ăn.

"It, thử cái này đi!" Ball nói một cách lơ đãng, đưa cho It một ít thức ăn. Ball quên mất người ngồi cạnh It là ai. It lập tức quay lại nhìn Day và phát hiện ra anh đang ngồi trước mặt mình.

"Cảm ơn, Ball!" It nói

"Mày có ổn không?" It không khỏi thấp giọng hỏi, sợ Day lại tức giận.

"Không sao!" Day trả lời một cách đều đều trước khi ngồi xuống ăn với vẻ mặt điềm tĩnh. Ball nhìn It đầy vẻ hối lỗi, It chỉ cười nhếch mép rồi cúi đầu xuống và tiếp tục ăn.

"Kit, cho tao đĩa gà rán, làm ơn!" Nick quay sang nói chuyện với Kit, người đang ngồi cạnh Neil. Đột nhiên... đĩa gà rán được đặt trước mặt Nick nhưng do Neil đặt.

"Tao ở gần!" Neil trầm giọng nói. Nick giận dữ trợn mắt nhìn Neil, nhưng anh vẫn cầm lấy đĩa. Nick bắt đầu ăn đồng thời mở to mắt nhìn Neil. Sau khi mọi người đã no, họ giúp dọn dẹp. Thời tiết khá lạnh, mọi người đều phải mặc áo len. Day và Neil đã tách khỏi nhóm để hút thuốc cách lều không xa. Còn nhóm của Ball thì tụ tập lại nói chuyện, hát hò như thường.

"Đại ca, mày không lạnh sao?" It đi tới Day và Neil, nhìn thấy Day đang mặc một chiếc áo sơ mi dài tay.

"KHÔNG!" Day trả lời ngắn gọn

"mày không biết rằng Day là một động vật máu lạnh?" Neil nói

"Mày cũng là động vật máu lạnh!" Day đã mắng bạn của mình, nhưng không quá nghiêm trọng.

"Uh.. thằng nhóc kia đã đi đâu?" Neil hỏi khi không thấy Nick.

"Cậu ấy bị lạnh và đã đi sưởi ấm trong lều!" It nói

Neil dập điếu thuốc rồi đứng dậy và đi về lều. Anh ấy muốn để Day và It nói chuyện vì anh ấy cũng cần nói chuyện với Nick. Khi Neil rời đi, It trở nên căng thẳng. Cậu không biết phải nói hay làm gì vì It thấy Day đó im lặng.

"Tại sao mày lại đứng? Ngồi xuống đi!" Day nói với giọng đều đều. It lập tức ngồi xuống tảng đá bên cạnh. Day tiếp tục thở ra khói thuốc. It thỉnh thoảng liếc nhìn anh vì có ánh đèn ở nơi đó chiếu sáng. Day quay sang nhìn Ball, người đang nhìn It.

"Anh chàng Ball này có tán tỉnh mày không?" Day khẽ hỏi khiến It căng thẳng bởi vì cậu không biết phải nói gì.

"Đừng nói dối tao vì tao không thích dối trá!" Day nói, làm It cắn mình môi.

"Có" It trả lời

"Mày không thích à? Cậu ta có vẻ lịch sự và chăm sóc mày rất tốt!" Day lại nói. It lập tức quay sang nhìn anh.

"Ý mày là gì?" It hỏi với giọng cộc lốc. Day im lặng, không nói gì. Rồi It đứng dậy ngay.

"Nếu như mày đi theo tao chỉ để nói như vậy, tao nghĩ mày tốt nhất nên trở về đi." It nói với giọng cáu kỉnh rồi muốn quay trở lại lều, nhưng bàn tay mạnh mẽ của Day đã nắm lấy cổ tay của cậu.

"Sao lại nghịch ngợm như vậy? Ngồi đi!" Day nói, còn It từ chối nhìn anh ta.

"Không, tao buồn ngủ!" It đã trả lời

"Nhưng tao không buồn ngủ. Ngồi đi!" Day nói, It càu nhàu trước khi gạt tay Day ra mà không quay lại nhìn anh.

"Đau quá. Mày lúc nào cũng bạo lực."

"Mày thật bướng bỉnh, và điều đó khiến mày luôn bị tổn thương."

"mày là.." It cố gắng tranh luận

"Ngồi đây!" Day nói rồi kéo It ngồi xuống bãi cỏ giữa hai chân và quay lưng lại với Day. Cánh tay lực lưỡng của Day đặt trên vai It. Day cũng tựa cằm lên bờ vai của It. Điều này làm cho trái tim của It đập liên hồi.

"Đừng hút thuốc nữa. Mày sẽ thả khói vào đầu tao." It rên rỉ khi thấy Day vẫn đang hút thuốc. Vì vậy, Day nhanh chóng ném điếu thuốc đi.

"Mày buồn ngủ không?" Day khẽ hỏi

"Một chút!" It trả lời ngắn gọn

"Tao không có làm cái gì, sao mày có thể khó chịu?"

"Tao không thích kẻ nói dối!" Day nói nhỏ và It dừng lại.

"Ah.. tao nên cảm thấy bị xúc phạm nhỉ!" It nói với giọng thì thào, nhưng Day thì khóe miệng cong lên khi nghe thấy điều đó!"

"Tao chỉ hỏi thôi. Tại sao mày lại bị xúc phạm? Mày chỉ cần đưa ra một câu trả lời, và rồi mọi chuyện sẽ kết thúc." Day nói

"Tại sao mày hỏi? Điều mày muốn là gì là gì?" It hỏi

"Được, thích hay không thì tùy mày trả lời, tao cũng không có ẩn ý gì!" Day nói, và It im lặng. Vì vậy, Day đã dùng đầu gối thúc It để đáp trả.

"Cái gì?"

"Trả lời tao!" Day nói

// Tao không thích điều này. // It nói khẽ trong cổ họng.

"Cái gì? Tao không nghe rõ mày nói rõ ràng đi!" Day nói

"Tao không thích Ball! Mày nghe rõ chưa?" It hét lên với day. Day thầm mỉm cười hài lòng khi nghe điều đó.

"Đó là tất cả!" Day nói, rồi ôm lấy cổ It sau đó vòng tay ôm lấy cậu.

"It.." Day gọi người đang ngồi trong lòng mình.

"Cái gì?" It hỏi lại

"Mày cảm thấy thế nào khi chạy trốn khỏi tao?" Day hỏi với giọng trầm trầm.

"tao.. uh.. tao" It không muốn nói rằng mình bỏ chạy vì muốn thử cảm xúc của Day.

"Sao mày lại đi theo tao?" It hỏi

"Tao hỏi mày trước!" Day nói lại

"Vậy tại sao mày không thể trả lời tao trước?" It khịt mũi.

"Ai bảo mày chạy trốn?" Day cãi lại

"Vì mày luôn nói xấu tao?" It cãi lại một chút.

"Ngày nào tao cũng nói vậy. Tao nói xấu mày là chuyện bình thường, mày biết mà?" Day nói

"Nhưng mày thích nói những điều làm tao tổn thương." It nói, quay lại nhìn anh.

"Day, tao rất muốn biết tại sao mày lại đuổi theo tao. Mày có thể nói cho tao biết được không? Mày có thể nói cho tao biết tại sao mày lại quan tâm và lo lắng cho tao không?" It nói với giọng nghiêm túc khi cậu chuyển sang ngồi đối diện với Day.

"Nếu mày vẫn muốn trả thù tao, đừng tốt với tao. Mặc dù mày không phải lúc nào cũng tốt, nhưng mày đã ngăn tao chạy khỏi cuộc sống của mày vì mày chưa trả thù đủ, hoặc ... ?" It nói hàng tràng nhưng sẵn sàng chấm dứt 'mối quan hệ' này, nên Day đứng dậy.

"Tao đi tắm, mày có thể vào trong lều chờ, trời lạnh rồi." Day trả lời rồi bước về lều. Để It một mình. It cảm thấy đau nhói ở ngực trước khi hít một hơi thật sâu và đứng dậy. It đi về phía nhóm của Ball thay vì vào trong lều, khiến Ball bối rối. Day ngay lập tức quay sang xem.

"Mày buồn ngủ chưa, It?" Ball hỏi

"Vẫn chưa. Tao thà ngồi nói chuyện với nhóm bọn mày còn hơn." It nói, nhìn chằm chằm vào Day, người đang đứng đó quan sát. Nhưng Day không nói gì. Anh lấy đồ của mình và đi về phía phòng tắm. It cau mày vì thông thường, Day sẽ kéo cậu vào lều.

"Hai người cãi nhau à?" Ball hỏi. It nhìn lại Ball rồi khẽ mỉm cười.

"Một chút.. ah.. tao không hiểu, Day! Tao không biết anh ấy nghĩ gì!" It nói với Ball. Những người khác đang hát và chơi ghi-ta, vì vậy Ball rời nhóm của mình để nói chuyện với It.

"It, mày còn không biết hắn nghĩ sao? Tao nghĩ là mày biết, chỉ là mày không đủ tự tin mà thôi!" Ball nói

"Ball, Day là kiểu người không bao giờ nói ra những gì anh ấy nghĩ hay cảm thấy? Vì vậy có những điều anh ấy nói khiến tao đau lòng." It thì thào.

"Anh ấy có thể không thể không giỏi thể hiện bản thân và nói lên suy nghĩ của mình." Ball đã nói lên suy nghĩ của mình.

"Anh ta không giỏi ăn nói, nhưng anh ta rất giỏi chửi rủa." It nói, và Ball khẽ mỉm cười.

"Mày chắc phải yêu P'Day rất nhiều!" Ball nói với giọng nghiêm túc, và It dừng lại.

"Tao rất tiếc khi phải nói chuyện này với mày mặc dù tao biết cảm giác của mày với tao..." It không nói nên lời vì cảm thấy có lỗi vì đã xin lời khuyên từ người vừa nói rằng mình thích mình

"Không sao đâu.. bất cứ điều gì khiến mày thoải mái, tao muốn làm điều đó. Nếu nó giúp mày đỡ phân tâm, tao muốn làm điều đó." Ball nói với một nụ cười.

"tao xin lỗi!" It nói lại rồi chuyển chủ đề. Nick và Neil không rời khỏi lều, chỉ có tiếng tranh cãi. It không muốn làm gián đoạn cuộc nói chuyện của bạn bè mình. Một lúc sau, Day trở ra từ phòng tắm trong bộ quần áo mới.

"Nước có lạnh không, P'Day?" Ball hỏi. It ngoảnh mặt với Day vì vẫn còn cảm thấy bực bội và bị xúc phạm.

"Một chút.." Day nhẹ nhàng trả lời khi anh nhìn vào thân hình gầy gò đang ngồi.

"It, bây giờ chúng ta đi ngủ được chưa?" Day nói với giọng điệu bình thường. Ball quay sang nhìn It

"Tao còn chưa buồn ngủ, mày muốn ngủ thì đi ngủ trước đi!" It nói khô khan vì anh muốn biết Day sẽ làm gì.

"Umm.." Day trả lời ngắn gọn. It lập tức quay lại nhìn và thấy Day đã bước vào trong lều.

// Chuyện gì đã xảy ra với anh ta vậy? // It lẩm bẩm trong hơi thở

"Tại sao mày không đi ngủ cùng với anh ấy?" Ball hỏi khi It nhăn mặt.

"Để anh ta ngủ một mình đi!" It nói, khó chịu với sự thay đổi thái độ của Day. It ngồi nói chuyện với cả nhóm, lúc nào cũng nhìn vào lều của Day. Nhưng không có dấu hiệu nào cho thấy Day sẽ xuất hiện.

"Ngủ đi, đừng chống cự! Hôm nay trời lạnh, sẽ bệnh." Ball lo lắng nói.

Nhưng It hơi do dự. Cậu không muốn ngủ với Nick vì Neil đã ngủ rồi. Ngoài ra, It nghĩ rằng họ phải có một không gian riêng để thảo luận. It quyết định tạm biệt cả nhóm để đi ngủ. Cậu từ từ mở lều ngay khi bước vào, cậu nhận thấy cửa sổ lều đã đóng. Day nằm quay lưng về phía khác khiến It bực bội, It quyết định nằm quay lưng lại với Day. Cậu kéo chiếc chăn dày lên đầu vì cảm thấy mắt mình đầy nước mắt tại vì Day đã hành động như thể anh ấy không quan tâm đến cậu.

//Từ khi nào mà tao yếu thế? Anh ta không quan tâm đến tao, đồ chết tiệt... đồ khốn. Anh ta đến tìm tao chỉ để làm điều này? Anh ta đang làm cái quái gì vậy?//

It nghĩ trong lòng trước khi nghe thấy âm thanh chuyển động. It cố nằm yên.

"Sao mày về muộn thế?" Một giọng nói vang lên cùng với cái vuốt ve trên tấm chăn. It hơi giật mình khi nhận ra Day vẫn chưa ngủ. Cậu vẫn im lặng.

"Sao lại trùm đầu?" Day hỏi lại

"It!" Day nói với giọng nghiêm nghị. It sau đó lấy chăn ra khỏi đầu.

"Mày gọi tao làm gì? Tao đang muốn đi ngủ." It nói không lớn lắm

"Vừa rồi tao nói muốn đi ngủ, màyi làm sao không tới?" Day hỏi

"mày không cần để ý tới tao, tao muốn ngủ liền đi ngủ, mày tại sao muốn nói chuyện?" It nói to.

"Ừm, tao chính là đang chờ để nói chuyện với mày!" Day nói khiến It chết dừng lại một chút.

"Mày đang nói về cái gì vậy?" It hỏi. Thế là Day kéo chăn lên nằm cạnh.

"Lúc nãy mày hỏi tao cái gì?" Day hỏi, và It cau mày.

"Tao đã hỏi gì?" It bối rối hỏi, và Day thở dài.

"Mày cho rằng tao trí nhớ ngắn?" Day nói khiến It quay lại nhìn anh.

"Mày là đồ ngu có tật xấu, tránh xa tao ra mà ngủ đi, không cần ôm tao, khó chịu." It đẩy ngực Day ra, nhưng Day kéo cậu vào một cái ôm thậm chí còn chặt hơn. Hai khuôn mặt cách nhau không quá xa, hơi thở phả ra. Trong lều chỉ có một ngọn đèn lờ mờ.

"Mày thật sự không muốn ôm tao?" Day hỏi khiến It không khỏi vùng vằng.

"Tao không muốn ôm mày!" It mỉa mai nói.

"Tại sao mày lại giận tao? Tao mới là người nên tức giận!" Day nói, và It cau mày.

"Tại sao phải tức giận?" It hỏi lại với giọng nghiêm túc vì Day đột nhiên nói rằng anh ấy đang tức giận, mặc dù thực tế là It có lý do để tức giận với Day.

"Tao gọi mày đi ngủ, nhưng mày đã chọn nói chuyện với anh chàng đó." Day nói.

"Có vẻ như mày không quan tâm đến tao, bình thường mày không như vậy. Nếu là trước đây, mày sẽ kéo tao ra khi thấy tao ngồi với Ball. Mày muốn gì. Hơn nữa, đáng lẽ mày nên đưa tao về lều, nhưng mày không quan tâm, mày bỏ mặc tao và đi ngủ. Đó là lý do tại sao tao tức giận." It nói những gì cậu nghĩ ra. Day khẽ nhếch miệng khi nghe It nói.

"Toa không có làm khó màyi là tốt rồi, mày không phải muốn tao tốt hơn sao? Cho nên tao sẽ như vậy!" Day nói, và It cau mày

"Không.. tao không đồng ý.. mày làm như thể tao không quan tâm. Nếu mày thực sự quan tâm đến tao thì đừng nói thế. Tao không muốn một người tốt bụng, tao muốn một người khó tính đó như lúc đầu? " Nó nói toạc ra vì trước đây cậu muốn Ngày trở nên tử tế, nhưng giờ cậu không muốn điều đó nữa.

"Cái gì? Tao cứng rắn mày không thích, tao ôn nhu mày cũng không thích, tao phải làm như thế nào đây hả!" Ngày nói.

"Tao muốn một người như trước, mày không cần thay đổi, giống như không quan tâm tao." Nó nói và nhìn vào ngày

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro