Chương đặc biệt 5: Neil & Nick

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau...

Ánh nắng chiếu xuyên qua tấm rèm ban công phòng ngủ. Neil từ từ mở mắt và tỉnh dậy. Anh nhìn chằm chằm lên trần nhà cho đến khi thị lực được điều chỉnh. Khi quay đầu nhìn sang bên cạnh, anh hơi giật mình khi nhìn thấy một người khác đang ngủ bên cạnh mình. Người đang ngủ nhưng những giọt lệ vẫn vương trên khoé mắt.

// Chết tiệt... Lẽ ra đêm qua mình không nên làm dự dội như vậy// Neil khẽ lẩm bẩm một mình khi nhớ lại những sự kiện tối qua.

Anh ngồi dậy trên giường, khuôn mặt căng thẳng. Neil quay lại nhìn khuôn mặt ngọt ngào của Nick lần nữa trước khi ra khỏi giường để đi tắm. Trong suốt thời gian tắm, anh nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo.

Cậu ta sẽ hành động bình thường chứ? Liệu Nick có muốn rời đi giống như cậu ấy đã làm với những người khác không? Neil cảm thấy khủng khiếp. Anh ấy biết những gì Nick đã trải qua.

"Tại sao mình phải suy nghĩ nhiều thế này? Tại sao mình phải quan tâm đến nó? Rõ ràng cậu ta cũng muốn làm tình với mình. Mình chỉ đáp lại cậu ta mà thôi," Neil cố gắng tự thuyết phục bản thân, nhưng trong thâm tâm anh biết rằng nó không đúng sự thật.

Nick đã không tự nguyện quan hệ tình dục với anh ấy đêm qua. Điều này càng khiến Neil suy nghĩ nhiều hơn. Mội chuyện đêm qua cứ chạy qua đầu Neil cho đến khi anh tắm xong. Ngay sau đó, Neil bước ra khỏi phòng tắm và thấy Nick đang cố bước xuống giường.

Đột nhiên!!

"Này... mày đang làm cái quái gì vậy, tên khốn lùn?" Neil hét lên và lao tới chỗ Nick.

"Tránh ra!"

Nick xô Neil ra xa. Cái chạm vào da khiến Neil nhận ra Nick đang bị sốt.

"Đừng chạm vào tao!!" Nick hét đến khản cả giọng. Giọng nói của cậu làm Neil giật mình lắm.

"Mày bị sao thế, thằng lùn? Tao đang cố giúp mày đấy" Neil nói, kéo Nick trở lại giường. Nick vung tay xung quanh, cố gắng tránh thoát.

"mày không cần phải giúp tao. Tối qua mày đã làm cái quái gì vậy?" Nick lại gầm gừ, nhìn Neil với ánh mắt giận dữ.

"Thôi nào. Mày không thích sao? Đừng có làm như một cô gái mới làm tình lần đầu. Đâu phải mày chưa từng làm chuyện này bao giờ đâu, đồ khốn lùn. Hơn nữa, mày cũng muốn có làm chuyện này với tao mà, phải không?" Neil không thể không nói. Nick nhìn Neil với vẻ mặt còn đau đớn hơn.

"Im đi! Tao đã từng nghĩ mày khác biệt. Tao nghĩ mày sẽ không giống bất kỳ ai tao từng gặp, nhưng tao đã nhầm. Đúng, tao muốn làm tình với mày, nhưng tao muốn trở thành người yêu của mày, chứ không phải chỉ như vậy. Tao muốn người mà mày có thể trút bầu tâm sự!!" Nick vừa nói vừa cố gắng đứng dậy.

Kí ức đêm qua ùa về trong đầu cậu. Nick nhớ lại cảnh tượng trong phòng tắm cùng với những cú ra vào tàn nhẫn của Neil. Nó khiến Nick cảm thấy như sắp nôn đến nơi. Neil tình cờ nghe Nick nói điều này, nhưng anh ấy cố gắng giữ lấy Nick.

"Mày định đi đâu vậy, lùn?" Neil nhanh chóng hỏi, nắm lấy cánh tay của Nick.

"Tao đi đâu là chuyện của tao," Nick nói, nghe như sắp ngất đi. Neil cố gắng bế Nick nằm trên giường, mặc cho Nick la hét đến khản cả giọng để phản đối.

"Dừng lại. Mẹ kiếp. Mày đang không được khỏe. Mày còn đang sốt thế này thì đi đâu được? Ngủ đi. Tao sẽ đi lấy thuốc cho mày. Đừng có dậy nữa, không tao sẽ đánh mày đấy. "Neil hét lên. Nick nhận ra rằng cậu không thể đứng dậy, vì vậy Nick đồng ý nằm xuống và nghỉ ngơi. Neil mặc quần áo trước khi rời khỏi phòng. Nick chỉ nằm yên và nhìn lên trần nhà một lúc.

"Chết tiệt, mày chẳng khác gì bất kỳ ai tao từng gặp," Nick tự nhủ. Một lúc sau, Neil bước vào với một ly sữa.

"Uống chút sữa đi. Sau đó uống chút thuốc đi. Khi tỉnh dậy, mày sẽ có đủ sức để mắng tao," Neil mỉa mai. Nick ném cho Neil một cái nhìn giận dữ, nhưng cậu vẫn nhận sữa rồi lặng lẽ uống nó vì cậu đang rất đói. Sau đó Nick bắt đầu uống thuốc.

"Muốn tao mang mày đi tắm rửa không?" Neil hỏi.

"Không, tao sẽ không đi đâu với mày. Đừng có chạm vào tao," Nick gắt gỏng đáp lại.

"Được rồi, tắm rửa sạch sẽ đi. Tao sẽ không dây dưa với mày nữa" Neil nói trước khi lập tức bước ra khỏi phòng ngủ. Nick nằm bất động sau đó đưa tay lên che mắt để ngăn nước mắt trào ra.

"Tại sao tao chỉ gặp những người như thế này? Tại sao không có ai từng nghĩ đến việc yêu tao?" Nick thản nhiên nói, không để ý rằng Neil đang định quay vào trong để lấy một điếu thuốc. Anh nghe rõ lời Nick nói, điều này khiến Neil lùi lại và ngồi xuống ghế sofa. Chẳng mấy chốc, Nick đã ngủ thiếp đi vì kiệt sức.

Vào buổi chiều, sau khi Neil đưa cho Nick một viên thuốc khác, Nick tiếp tục ngủ mà không nói một lời nào với Neil. Thân hình cao lớn cũng không nói gì với cậu vì những lời nói của Nick đang đè nặng lên tâm trí anh.

Ngay khi trời bắt đầu nhá nhem tối, Neil nhận được điện thoại từ Day, người vừa từ tỉnh về. Day muốn hẹn anh cùng nhau uống rượu. Neil ra ngoài mua một ít rượu và cũng muốn nhân cơ hội này cũng để hỏi ý kiến ​​bạn mình về Nick. Khi Neil ở trong phòng của Day, anh ấy không biết rằng Nick đã rời khỏi căn hộ của mình. Chỉ đến khi It quay lại lấy thứ gì đó từ phòng của Day, Neil mới quay lại phòng để kiểm tra tình trạng của Nick.

Lạch cạch!

Một bàn tay mạnh mẽ mở cửa và lập tức cau mày khi tìm thấy căn phòng trông rỗng.

"Nick," Neil gọi, nhưng không có ai phản hồi lại. Neil vội vàng mở cửa phòng ngủ, ban công và mọi nơi khác trong căn hộ của anh ấy, nhưng không thấy Nick đâu. Neil quyết định gọi cho Nick, nhưng người bên kia đã tắt máy.

"Hả? Cậu ta đi đâu rồi? Ngày mai tao sẽ đi tìm cậu ấy vậy." Neil lầm bầm, nghĩ rằng Nick có thể đã trở về nhà. Cả đêm qua, Neil không ngủ được vì nghĩ về Nick. Anh ấy nên làm gì tiếp theo?

Sau khi rời căn hộ của Neil, Nick ở lại với Four tại nhà của anh ấy trong 2 ngày. Cả Nick và Four đều không nói cho ai biết Nick đang ở đâu trong hai ngày đó. Có lẽ vì Four không đi học, vì cậu ta vẫn đang hồi phục, nên không ai nghĩ Nick sẽ ở bên Four.

"Hôm nay tao sẽ về nhà," Nick nói với Four, người đang nhìn bạn mình.

"Mày đã hết sốt chưa? Vậy thì, bây giờ mày có thể nói cho tao biết, mày đã làm gì mà khiến bản thân bị ốm như vậy không? Hơn nữa, mày đã không về nhà suốt thời gian qua," Four hỏi lại, nhìn thấy những dấu vết trên khắp cơ thể Nick .

"Không có gì. Tao đã đi du lịch quá nhiều nơi. Vì vậy, tao không muốn trở về nhà và nói cho mẹ tao biết rằng tao cảm thấy không khỏe chỉ vì tao đã đi rất nhiều. Tao không muốn làm mẹ lo lắng, vì vậy đó là lý do," Nick nói dối.

"Ồ, mày đã đi du lịch nhiều đến mức mày cảm thấy không thoải mái. Mày thực sự giàu có, nhưng mày có tình cờ tìm thấy It không? Cậu ta biến mất đi nơi nào rồi? Cậu ta không hề đến gặp chúng ta," Four hỏi lại. Nick cảm thấy nhẹ nhõm rằng bạn của cậu đã không thẩm vấn cậu quá nhiều.

"It đang đi học nhưng tao thấy cậu ấy đi đến tỉnh cùng vài người họ hàng. Tao không biết cậu ấy đã về chưa", Nick vẫn chưa muốn nói với những người khác về It vì cậu muốn It nói với bạn bè của họ.

"Ah, nếu mày tìm thấy It, hãy bảo nó cũng đến gặp tao. Còn mày, mày sẽ trở về nhà chứ? Tao sẽ đưa mày đến đó ngay bây giờ. Và tao sẽ đến nhà của Gear," Four nói.

"mày sắp được gặp Gus, em trai của Gear" Nick nói, trêu chọc bạn mình một chút.

"Ồ, đúng vậy. Nếu tao không đi gặp vợ tao thì tao còn đi gặp ai nữa?" Four nói với một nụ cười. Nick trao cho bạn mình một nụ cười yếu ớt.

"Thật tốt khi mày đã tìm được người mình yêu và người đó yêu lại mày" Nick trầm giọng nói.

"Này, có chuyện gì với mày vậy Nick? Mày bị ốm hai ngày rồi nhưng tao chưa bao giờ thấy mày hành động như thế này. Điều này không giống mày chút nào," Four hỏi lại. Nick có nên làm mặt buồn không?

"Cái quái gì vậy? Thật điên rồ. Chắc tại tao bị ốm nên hơi mệt thôi. Đưa tao về nhà đi" Nick nhanh chóng đứng dậy và đẩy bạn mình để đưa về nhà.

Vừa bước chân vào nhà, Nick lại quay lại cảnh cũ. Cậu lại cãi lại bố của mình. Xe của em gái Nick hiện đã sẵn sàng để được lấy về. Nick đã có một cuộc cãi vã nhỏ với bố trước khi đi trở về phòng để đi ngủ.

"P'Nick, em vào được không?" Giọng của em gái Nick gọi bên ngoài cửa phòng ngủ của Nick. Nick đứng dậy và mở cửa.

"Mời vào," Nick nói trước khi quay trở lại giường của mình. Nan bước vào và ngồi cạnh giường của anh trai.

"P' Nick đã đi đâu trong suốt thời gian quá vậy? Bố mẹ rất lo lắng cho anh" Nan nói. Nick nhếch mép cười.

"Nếu em nói rằng em là người duy nhất, anh sẽ tin Nan, nhưng nếu em nghĩ rằng anh sẽ tin rằng bố đã lo lắng cho anh, thì em đang mơ," Nick nói.

"Nan không nói dối đâu, P'Nick. Bố luôn hỏi em xem anh đã về chưa," Nan nói lại.

"Ah, Anh đã ở đây. Ông ấy hỏi vì anh  vì đang kiếm chuyện để mắng anh thôi. Nan, em đã nhìn thấy ông ấy như thế nào ngay khi anh bước vào nhà chưa. Ông ấy đã bắt đầu xúc phạm anh. Điều này nghe có giống như một người đang lo lắng cho anh không?" Nick nói với giọng gay gắt.

"P' Nick, làm ơn đừng nói như vậy. Uh... thực sự, khi anh không có nhà, người bạn đó của anh... người đàn ông cao lớn lần trước... anh ấy cũng đến hỏi anh" Nan nói khi cô ấy đã nhớ ra. Nick bối rối nhìn em gái mình.

"Ai?" Nick hỏi lại.

"Người đã đưa anh đi vào ngày bạn cãi nhau với ba. Khi anh đi với anh ấy và không về nhà, em nghĩ anh đang ở với anh ấy, nhưng khi P'Neil đến tìm anh, em mới biết là anh cũng không ở cùng anh ấy. Sau đó, em bắt đầu thực sự lo lắng cho anh," Nan nói. Nick sững người lại.

//Neil// dáng người nhỏ nhắn gọi tên Neil vì cậu biết người mà Nan đang nói đến chắc hẳn là Neil.

"Anh đã đến nhà Four," Nick nói bình thường.

"Nan, còn gì nữa không? Anh mệt lắm. Anh chỉ muốn nghỉ ngơi một chút," Nick nói với em gái. Nan lắc đầu, biết rằng Nick thực sự muốn ngủ một chút. Vì vậy, cô bước ra khỏi phòng. Nick đứng dậy, đi tắm, thay quần áo và ngay lập tức nằm xuống.

Sau khi cố gắng tìm Nick trong 4 ngày liên tiếp, Neil cảm thấy một điều gì đó rất kỳ lạ trong lòng anh. Neil chưa bao giờ cố gắng tìm kiếm bất cứ ai. Anh ấy chưa bao giờ lo lắng thế này vì bất cứ ai. Cảm giác này rất khác với khi Neil đang theo dõi Night hôm trước.

Neil đã cắm trại bên ngoài trường đại học của Nick. Anh ấy đã đợi bên ngoài ngôi nhà của mình. Neil không gặp Nick, dù chỉ một lần. Neil đã không sử dụng các mối quan hệ của mình để tìm thấy cậu. Anh ấy muốn tự mình tìm kiếm nick. Neil uống rất nhiều một mình vì anh ấy không thể ngừng nghĩ về Nick. Neil ngủ đến khuya ngày hôm sau.

Đinh đông... Đinh đông...

Chuông cửa phòng Neil vang lên inh ỏi khiến bóng dáng cao lớn phải xuống giường mở cửa. Anh ấy đang trong trạng thái ngái ngủ trước khi nhận thấy bạn mình đang đứng đó với vẻ mặt cau có.

"Mới sáng sớm như vậy mày tới đây bấm chuông cửa nhà ta làm gì?" Neil hỏi với giọng ngái ngủ.

Day nhanh chóng đẩy ngực Neil ra và bước vào phòng để điều tra. Anh bước vào phòng ngủ, phòng tắm và phần còn lại của căn hộ để mở tất cả các cửa và nhìn vào bên trong.

"Này, này, nói cho tao biết có chuyện gì vậy?" Neil bối rối hỏi khi nhìn thấy vẻ mặt luống cuống của bạn mình.

"It đến gặp mày à? Cậu ta có nói gì với mày không?" Day quay lại và hỏi với một giọng trầm, gần như hét lên.

"Tại sao cậu ấy lại tới đây? Mày đang làm cái quái gì vậy?" Neil bối rối hỏi vì vẫn chưa hiểu lắm chuyện gì đang xảy ra.

"Chết tiệt, It đã bỏ đi?!! Mày đưa tao đến nhà Nick. Ngay bây giờ, cậu ấy có thể đã trốn ở nhà Nick," Day nói với giọng rất cáu kỉnh.

"Chờ... Day, giúp tao hiểu rõ đã. Giải thích cho tao một chút. Tên khốn kiếp kia đã làm cái gì?" Neil tò mò hỏi vì Day cũng đã nhắc đến tên Nick.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chết tiệt. It trốn thoát khỏi tay tao. Im lặng, vừa nãy tao quay lại và nhìn vào tủ quần áo. Cậu ta lấy hết quần áo và bỏ đi không một dấu vết. Tao đã tìm kiếm cậu ta khắp nơi. Chết tiệt, tao không thể tìm thấy cậu ấy ở đâu cả. Tao sẽ đến nhà Nick. Hãy đưa tao đến đó ngay bây giờ", Day nói.

"Bình tĩnh nào, đồ ngốc. Tao nghĩ mày mất trí vì vợ mày bỏ đi rồi. Chết tiệt," Neil nói đùa, nhưng Day không cười chút nào. Anh nhìn Neil chằm chằm.

"Nó không có quyền chạy trốn khỏi tao," Day nghiêm khắc nói với bạn mình.

"Nhưng bây giờ cậu ta đã đi rồi. Mày đã làm gì khiến cậu ấy bỏ chạy như vậy?" Neil vặn lại. Day hơi khựng lại vì anh ấy luôn biết lý do tại sao It lại chạy trốn khỏi mình.

"Ah... Neil. Mày phải nói cho tao biết ngay bây giờ, nhà Nick vợ mày ở đâu?" Day phớt lờ câu hỏi của Neil và hỏi ngược lại.

"Chết tiệt, Nick, cậu ta sẽ không đưa It về nhà. Cậu ta sẽ không dám đưa bất cứ ai đến đó. Một điều nữa, mày có thực sự nghĩ rằng Nick dễ dàng tìm thấy không?" Neil nói, khiến Day phát ra một tiếng càu nhàu thất vọng.

"tao nghĩ mày cứ ngồi trong phòng đợi đi. Để cậu ấy nguôi ngoai một chút. Nếu cậu ấy không quay lại thì đến tìm tao, tao sẽ giúp mày tìm It." Neil nói. Day đứng im lặng một lúc trước khi nhanh chóng bước ra khỏi phòng Neil mà không nói lời nào.

"Tên khốn mặt yếu ớt này, mày tự chuốc thêm rắc rối vào mình à?" Neil khẽ lẩm bẩm một mình về It trước khi quay trở lại phòng ngủ của mình, nhưng Neil không thể ngủ được nữa.

"Vậy, Nick, mày đã biến đâu mất rồi... Chết tiệt..." Neil nguyền rủa trước khi đi tắm, mặc quần áo và rời khỏi căn hộ để trở lại nhà Nick.

Neil lại hỏi em gái của Nick về cậu. Cô ấy nói Nick sẽ đi nghỉ ở một tỉnh khác với một số người bạn. Neil nhanh chóng quay lại và nói với Day ngay lập tức.

"Mày định làm gì tiếp theo? Mày định đi tìm cậu ấy à? Nếu mày chậm quá, Nick nhất định sẽ tìm chồng mới cho vợ của mày," Neil nói khi bước vào thang máy và gặp Day trước mặt của chung cư.

"Nó không phải vợ tao," Day nói với giọng buồn bã. Neil chán ghét sự bướng bỉnh của bạn mình.

"Ồ, cậu ta không phải vợ anh sao? Nếu không phải, sao mày lại chạy đi tìm cậu ta ở khắp mọi nơi? Mọi thứ đều kết thúc rồi. Tại sao mày vẫn tiếp tục giữ It lại? Mày thậm chí có nhận thấy những gì mày đang làm không, Day? Tao đoán nó là không chỉ là It không thể sống thiếu mày mà mày cũng không thể sống It " Neil nói lên suy nghĩ của mình.

"Mày đang nói cái quái gì vậy?" Day nói lại.

"Tao là có ý tốt cảnh cáo mày, nếu như mày đối với It chỉ có ác ý, cậu ta đã chịu đựng đến nay, nhưng lần này It có thể thật sự rời đi." Neil tiếp tục nói bởi vì anh thật sự có cảm giác này.

"Còn mày thì sao? Mày nói rằng mày ghét Nick, nhưng tao thấy mày cũng đang đuổi theo cậu ta" Day hỏi lại. Neil dừng lại một lúc trước khi nhìn bạn mình. Sau khi phải tìm Nick gần một tuần, điều này khiến Neil nhận ra rằng anh ấy thực sự muốn ở bên nick.

"Chà, tao tìm cậu ta vì tao muốn hiểu trái tim mình. Tao muốn biết tao thực sự cảm thấy thế nào về Nick. Ngay bây giờ, tao có thể nói với mày rằng tao nhớ giọng nói huyên thuyên và ồn ào của cậu ta," Neil bước tới cái thang máy.

"Hãy tự hỏi lòng mình trước khi quá muộn," Neil nói khi cửa thang máy đóng lại. Neil muốn khuyến khích bạn mình cởi mở hơn.

Neil bước vào phòng và nhìn quanh. Nick chỉ mới ở với anh ấy hai ngày, nhưng Neil nhớ tất cả những cử chỉ nhỏ của cậu. Anh nhớ giọng nói lảm nhảm của Nick, cách Nick trêu chọc anh, và cách cậu bước vào bếp. Neil nghĩ về khoảng thời gian Nick nấu ăn cho hai người họ.

"Chết tiệt, thằng lùn, mày ảnh hưởng đến tao nhiều quá. Mày ở với tao mới có hai ngày mà tao đã nhớ mày thế này. Về chuyện hôm đó, tao không biết phải nói gì nữa," Neil lẩm bẩm một mình trước khi ngồi xuống uống thêm một ly nữa và lại nghĩ về Nick.

Neil thừa nhận rằng anh ấy đã quá bạo lực vào đêm đó. Nghe những lời của Nick vào sáng hôm sau, sau những sự kiện đó càng khiến anh cảm thấy tội lỗi hơn. Neil biết rằng Nick có một sự bất an, và Neil đã lấy sự bất an đó và dùng nó để làm tổn thương Nick sâu hơn.

Sau khi kết bạn mới tại thác Huai Mae Khamin, Nick đã cố gắng bày ra bộ dạng vui vẻ của mình. Bí mật đưa ra gợi ý cho người bạn mới của mình, tên là Kit, bằng cách tán tỉnh và trêu chọc anh ta. Nick cũng không muốn lấy đồ nghiêm túc, vào lúc này. Cậu không biết liệu Neil có còn nghĩ về việc tìm cậu hay không.

"Có chuyện gì thế Nick?" Kit gọi to khi anh bước tới chỗ Nick và thấy cậu đang ngồi khập khiễng trước lều.

"Không có gì. Có chuyện gì vậy?" Nick hơi nao núng trước khi hỏi người bạn mới về công việc kinh doanh của mình. Nick có thể nói rằng Kit rất quan tâm đến cậu. Có lẽ bởi vì Nick thường xuyên tán tỉnh anh ta.

"Vừa nãy thấy cậu ngồi một mình làm bộ mặt ngốc nghếch, nên muốn tới nói chuyện với cậu. It đâu?" Kit vừa hỏi vừa tìm It.

"Cậu ấy đi mua ít đồ với Ball," Nick mỉm cười trả lời, cố tỏ ra bình thường. Nick đã nghĩ về việc Neil không còn hứng thú với cậu nữa. Nick muốn trở lại với những suy nghĩ bình thường. Cậu không muốn khao khát tình yêu nữa. và Nick sẽ chỉ nuông chiều bản thân đến cùng cực một lần nữa.

"Bạn của tao có hy vọng có cơ hội với bạn của mày không?" Kit cười hỏi vì biết rõ Ball thầm thích It. Nick cười nhẹ.

"Nếu tao phải trả lời, tao phải nói rằng cơ hội để cậu ấy có được It là rất mong manh," Nick thẳng thắn nói vì cậu biết rất rõ trái tim của It nằm ở đâu.

"Là vậy sao?" Anh trầm giọng hỏi.

"Về điều đó, tao không muốn nói dối. Bạn tao đã có người mà nó thích, và tao khá chắc rằng Ball cũng biết về điều này," Nick cười đáp. Kit mỉm cười vì hiểu rõ.

"Còn Nick, đã có ai có được trái tim của cậu chưa?" Kit hỏi. Nick nhìn vào mặt Kit một chút trước khi mỉm cười khô khan.

"Tao không biết liệu có ai hiểu rõ về tao hơn chính tao không nữa" Nick trầm giọng đáp.

"Vậy nếu tao tán tỉnh mày thì sao Nick?" Kit hỏi. Nick nhìn vào khuôn mặt của Kit trước khi mỉm cười hớn hở.

"Ồ, không cần phải tán tỉnh. Tao sẵn sàng trao trái tim và linh hồn của mình cho mày. Đừng lo lắng. Hehe," Nick nói đùa, nhưng trước khi cậu có thể nói thêm bất cứ điều gì, It và Ball đã quay trở lại. Họ mời mọi người đến chơi thác nước chiều nay.

"NàyDay, xe của Nick đây rồi," giọng Neil vang lên sau khi đến điểm du lịch. Họ đã đi loanh quanh để tìm It, Nick và khu cắm trại cho đến khi Neil nhận thấy xe của Nick ở bãi đậu xe.

"Vậy, điều đó có nghĩa là lều của họ phải ở khu vực này," Day nghiêm khắc nói. Anh quét mắt khắp khu vực, tìm kiếm bất kỳ dấu hiệu nào của It.

"Những người trong nhóm đó đều ưa nhìn. Tao nghi ngờ họ phải đến từ Bangkok," giọng một phụ nữ trẻ nói với một người bạn khi cô đi ngang qua Day và Neil. Cô và bạn cô đều ướt.

"Vâng, có hai người trong số họ trông giống phụ nữ. Tao rất xấu hổ khi nhìn thấy họ", một giọng bạn nữ khác đáp lại.

"Xin lỗi"  Neil gọi hai cô gái trẻ.

"Uh..." Cô gái nói, hơi sửng sốt.

"Người mà bạn đang nói đến là một nười dáng nhỏ, gầy, với mái tóc dài chấm vai phải không?" Neil ngay lập tức hỏi về sự xuất hiện của Nick. Cô gái suy nghĩ một lúc.

"Ồ... vâng. Em chắc chắn tên anh ấy là Nick. Em nghe thấy bạn của em hét vào mặt anh ấy. Hê hê. Anh ấy thật dễ thương", cô gái nói.

"Vậy, cậu ta ở đâu?" Neil hỏi lại, trong khi Day đợi câu trả lời.

"Vừa nãy em thấy anh ấy đang chơi ở tầng 3" cô gái kể lại.

Day không đợi Neil trả lời. Anh ấy đã dẫn đầu đi đến nơi đó.

"Cảm ơn rất nhiều " Neil nhanh chóng cảm ơn các cô gái trẻ trước khi ngay lập tức chạy theo Day.

Trái tim của Neil đập nhanh hơn bao giờ hết. Cuối cùng thì anh cũng sắp được gặp lại thân hình nhỏ bé đã chạy trốn khỏi anh gần một tuần trước. Neil và Day bước xuống cầu thang đến tầng thứ 3 của thác nước. Neil không buồn tìm It vì mắt anh giờ dán chặt vào thân hình nhỏ bé của Nick, người đang bơi cùng một người đàn ông khác. Neil nắm chặt tay trước khi Nick quay lại và nhìn thấy Neil và Day. Mắt cậu mở to.

"Chết tiệt," Nick nói.

"It!! Bố của bạn đang ở đây," Nick hét lên để bạn mình nghe thấy trước khi quay sang nhìn bóng dáng cao lớn của Neil đang nhìn chằm chằm vào mình.

Lòng Nick xao xuyến, không ngờ Neil lại đi cùng Day. Nhưng Nick chỉ điều chỉnh biểu cảm và giả vờ không quan tâm đến Neil. Về phần It, ngay khi Day gọi cho cậu, It đã lập tức lao lên gặp Day. Nick chỉ có thể lắc đầu từ bên này sang bên kia. Bạn của cậu đã từ bỏ vì Day quá dễ dàng thay vì chơi hết mình để có được.

"Thằng lùn, Nick!! Ra ngay," giọng Neil vang lên khiến nhóm Ball quay lại nhìn Nick. Đột nhiên, Nick quay sang nhìn Neil với ánh mắt hung dữ.

"mày là ai mà ra lệnh cho tao?" Nick đảo mắt.

"Day, nếu mày làm bất cứ điều gì tổn thương đến bạn tao, tao sẽ nói với Nong Night," Nick đã sớm đe dọa vì cậu biết Day bây giờ rất quan tâm đến em trai mình.

"Neil, chúng ta về trước đi," Day quay sang nói với bạn mình. Neil gật đầu.

"Được, để tao kéo con tê giác lùn kia ra khỏi nước trước đã," Neil nói, quay sang lườm Nick.

"Ra ngoài ngay, đồ lùn!" Neil gọi lại cho Nick. Anh ấy đã rất tức giận, như Nick có thể nói, khi anh ấy thấy Nick rúc vào một anh chàng khác. Chưa kể, bộ quần áo Nick mặc mỏng đến mức bạn có thể nhìn xuyên qua chúng. Dù là đàn ông nhưng Neil không muốn ai nhìn thấy xác của Nick. Cơ thể mà anh đã chạm vào.

"Uh... Nick..." Kit nhìn thấy ánh mắt của Neil nhìn mình và Nick, cảm thấy lúc nóng lúc lạnh.

"Kit... lên lầu chơi với tao. Tao muốn nhảy xuống lần nữa," Nick không quan tâm Kit hay Neil nói gì mà tiến đến nắm lấy cánh tay Kit và lắc lắc đầy thuyết phục.

"Lùn... Thằng khốn," Neil nghiến răng và gọi bằng một giọng u ám. Nick quay lại nhìn anh với đôi mắt mở to.

"Có ai đó ở đây tên là tên khốn lùn? Mày... mày đang làm cái quái gì ở đây với đôi mắt như thế? mày đang đi quá xa rồi, đừng có đùa giỡn với tao," Nick quay lại, mắng mỏ Neil.

"mày sẽ không ra ngoài một cách tử tế, phải không?" Neil hỏi lại, nhưng Nick

không trả lời.

Nhóm của Ball chỉ biết ngoảnh mặt đi mà không dám lên tiếng hay can thiệp vì họ biết chắc hẳn Neil phải biết rất rõ về Nick.

"Ahhhh... Mày định làm gì vậy Neil? Nếu mày muốn tao ra ngoài, hãy đến và bắt tao đi!!" Nick hét vào mặt Neil.

Neil ngay lập tức cởi giày và bước xuống nước, khiến Nick phải di chuyển theo hướng khác. Nick không đủ nhanh vì Neil đã có thể bơi nhanh đến chỗ Nick.

"Chết tiệt, Neil! Buông tao ra... Tao sẽ chơi dưới nước với Kit, đồ khốn!!" Nick hét lên.

"Chết tiệt, buông tao ra!" Nick vùng vẫy và đánh mạnh vào vai Neil khi Neil cố kéo cậu ra khỏi nước.

"Chết tiệt, mày có chồng rồi mà còn cặp kè với người khác!!" Neil rít lên khiến Nick đông cứng. Nhóm của Ball cũng lập tức im lặng.

"Tên khốn này bị làm sao vậy? Cái quái gì thế? Tại sao mày lại đùa về điều này?" Nick nói lại mà lòng run run. Cậu đột nhiên cảm thấy mặt nóng lên.

"Hay là mày định để tao cho những người khác thấy ý tao là gì?!" Neil hét lại. Nick khẽ cắn môi khi thấy ánh mắt gay gắt của Neil đang nhìn lại mình.

"Hả? Ể!! Buông tao ra. Tao sẽ lên khỏi nước," Nick miễn cưỡng đồng ý vì tỏ ra quan tâm đến nhóm của Ball. Neil buông áo Nick và đẩy Nick ra khỏi nước trong khi anh thì đi sau cậu.

"Im đi. Mày luôn bắt tao đóng những vai tàn bạo," Neil càu nhàu với Nick khi theo cậu đến khu cắm trại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro