* Chương 2 *

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi từ đó về, cô không đi xe mà đi bộ vì muốn hóng gió 1 chút. Vì mặc thế kia hơi vướng víu nên cô cho người mang đồ đến. Bây giờ cô đang mặc chiếc áo phông đen viền hai bên tay màu trắng form rộng với quần jean đen mài rách hơi bó tôn lên đôi chân ngọc ngà kia. Trên đầu cô đội mội chữ mũ len có chứ Fuck Life trắng nổi bật. Chân đi đôi vans trắng đen, khuôn mặt kiều diễm không còn chút son phấn dịu dàng, đôi môi khẽ câu 1 nụ cười nhẹ. Cô vừa đi, đưa hai tay sang đón lấy từng cơn gió. Đã bao lâu cô không được hưởng thụ cuộc sống này với tứ cách là 1 thiếu nữ 18 chứ không phải là ... Queens. Cách đây 3 năm, Mẫn Nhi ả thuê người gây ra 1 tai nạn thương tâm khiến cho cha mẹ cô chết còn may thay cô chỉ bị chấn thương nhẹ. Khi biết cô bị thương Hoàng Thiên anh ta không hề đến hỏi thăm 1 lần nhưng cô cứ kahwng khăng rằng anh ta bận nên không làm phiền nhưng lí do đó cô không thể nào tự thuyết phục bản thân được nữa vào cái ngày tang cha mẹ anh ta còn ở khách sạn với ả ta. Trái tim cô từ đầy 1 thứ gì đó được gọi là hận thù dần len lỏi vào trong tim. Đang đi đột nhiên cô nghe thấy tiếng đánh nhau gần đó, hiếu kì cô lại gần xem. Máu me quá nhỉ ?! Nam nhân kia cầm gậy sắt đập vào đầu mấy tên kia, chiếc áo sơ mi trắng nhuốm màu máu đỏ tạo thành 1 bông hoa tô điểm. Dưới đất còn có vài khẩu súng. Cầm lên cô cười mị, hướng súng về phía tên đứng sau nam nhân kia định đánh lén. ' BÙM ' tiếng súng vang lên, tên kia ngã xuống với viên đạn ngay trán. Mấy tên kia cũng đồng loạt mà ngã. Nam nhân kinh ngạc quay sang cô, 1 viên chết 5 người ? Nhíu nhẹ mày anh ta nhìn kĩ cô, đây không phải là

-Vương Băng Băng ?

Coi như không nghe thấy gì cô lại gần hắn, nhìn mái tóc màu màu xanh nhạt lạnh lẽo kia thì đây không ai khác ngoài Sở Hiên. Nâng khuôn mặt đẹp đẽ của anh lên cô khẽ nhíu mày, cô là người yêu thích những thứ đẹp đẽ. Nhưng bây giờ khuôn mặt đẹp như tượng này lại có 1 số vết, cô không cho phép thứ gì đã lọt mắt cô bị tổn thương. Nhìn cô khuôn mặt lạnh lẽo hẳn anh run nhẹ

-Thật không can tâm a~ ! – cô mị mị nói với giọng mê người kia

-Sao ?

Để anh khó hiểu cô nhướn nhẹ người lên liếm chỗ máu còn vương lại ở khóe môi anh. Thấy vậy anh bất giác vòng tay qua eo cô kéo sát lại gần mình, cô cũng chẳng phản đối gì vì cô thích mùi hương bạc hà thoảng nhẹ với mùi máu kia, thật kích thích đi. Cơ thể cô chạm cơ thể anh chỉ cách có lớp vải mỏng, mùi thơm hoa hồng nhẹ nhẹ xộc vào mũi anh khiến cơ thể đột nhiên nóng bứng lền.

-Sở tổng ...

-Gọi tôi Hiên

-Hiên ...

-Hửm

-Về nhà tôi thay quần áo đi, tôi không thích anh như vậy dù chỉ mới gặp mặt a~~, có gì rồi về đấy hẵng tính

Nói rồi không để anh đồng ý hay không cô bấm nhẹ lên mặt đá chiếc nhẫn của mình, đột nhiên 1 chiếc xe màu bạc điểm thêm 1 số bong hoa hồng xanh. Thấy anh có vẻ kinh ngạc cô cũng chỉ biết lắc đầu.

-Tôi hay em lái ?

-Tôi, anh nhìn vết thương của mình đi !!!

Đỡ anh ngồi vào rồi cô cũng snag bên lái xe. Nói là lãi nhưng cảm giác cô đang đua xe, tay lái cô rất chắc mà chỉ với 1 tay. Đôi mắt anh khẽ lóe lên tia ái tình nhìn người con gái kia, dù chỉ mới gặp cô 1 lần nhưng anh không để ý cô không được, cái khí chất vương giả ở 1 cô gái mới 18 tuổi, không những thế mà cô còn rất đẹp đẹp đến kinh diễm.

...

Về đến nơi, anh hơi thất thần trước ngôi biệt thự. Thứ nhất không phải anh bất ngờ là nó quá to mà là nó rất đẹp. Không chỉ vậy mà ở đây chỉ có mình cô thôi. Cô không nói không rằng cầm tay anh đưa vào biệt thự. Vào trong điều anh chứ ý nhất là những bức ảnh của cô. Đầu tiên là bức mà cô mặc chiếc váy dạ hội màu đen hở lưng và sau lừng trắng trẻo ấy còn có 1 dòng chứ xăm không rõ. Mái tóc bạch kim tết vòng đăng sau điểm bằng những bong hoa hồng nhỏ màu đỏ, khuôn mặt xinh đẹp kia quay san nở nụ cười mị hoặc. Qủa thật bức ảnh đó là bứa ảnh anh để ý nhất.

-Tôi có 1 thói quen là ai là khách lần đầu đến đây đều tặng quà, nếu anh thích bức ảnh đó tôi sẽ bảo người gói lại cho anh.

- Vậy tôi có pahir là người đầu tiên bước chân vào đây không ?

-Có thể nói vậy

Nghe thế, lòng anh có gì đó rất vui.

...

Đi được 1 lúc đên cửa phòng cô

Bước vào đập vào mắt anh là căn phòng chỉ có 2 màu xám và đen lạnh lẽo đên đáng sợ. Cảm giác người của căn phòng này thực rất cô đơn. Nghĩ đến đây anh nhìn theo bóng lưng của cô, đúng vậy có lẽ là cô ấy cô đơn ...

-Đi tắm rồi ra đây tôi sát trùng vết thương cho

Anh cũng chỉ biết gật đầu rồi vào tắm. Tiếng nước bắt đầu chảy ...

30' sau anh bước ra, vì cô không kịp đưa quần áo nên anh quấn chiếc khăn quanh eo. Để lộ cơ thể rắn chắc mê người, mái tóc xanh nhỏ vài giọt nước. Nhìn thật sự rất quyến rũ. Thấy cô nhìn mình anh cười nhẹ. Không quan tâm đến nụ cười đó lắm cô kéo tay anh để anh ngồi lên giường. Lấy hộp sơ cứu cô nhìn vết thương. Nó là 1 vết chem. Tuy không sau nhưng đủ để chảy máu. Tay nhỏ mân mê chỗ đó, nhìn cô như vậy anh cũng phải nhẫn nhịn lắm mới không đè tiểu hồ ly câu nhân này ra đặt dưới thân trừng phạt.

Sauk hi sơ cứu xong cô quay sang bàn gỗ kia lấy bộ đồ chuẩn bị cho anh. Nhìn bộ đồ đó anh hơi lạnh đi

-Tại sao em có quần áo nam ?

-Tôi thích mặc mấy cái áo nam ở nhà, đơn giản lại thoải mái

Nghe vậy anh dịu đi đôi chút, cầm quần áo vào phòng thay đồ mà cô chỉ. Còn cô thì đứng lên vào phòng tắm .

...

Cô quay ra là bộ dáng hết sức câu nhân. Chiếc váy ngủ ren đen mỏng làm thân hình chuẩn ác quỷ kia lộ lộ ẩn ẩn. Mái tóc bạch kim còn nhỏ vài giọt, làn da trắng nõn khẽ ửng hồng. Nhìn vậy anh đang đọc sách cũng phải nuốt khan 1 cái. Cô đây thực sựu không phòng bị sao ?

-Sao vậy ?

Thấy anh đơ đơ cô lại gần hỏi, IQ cô cao thì rõ cao nhưng EQ hình như là số đối của IQ. Sau sự việc kiếp trước cô cũng không tình cảm hay để ý mấy chuyện này lắm.

Không trả lời anh kép tay cô, tách hai chân cô để cô ngồi trên đùi. Bàn tay không yên phận khẽ đưa theo đường cong cơ hể cô. Nhìn thấy hành động này cô không hản đối. Vì sao ? Vì cô là gái hư chính hiệu a~! Bàn tay trắng vòng lên cổ anh, quỳ ở trên ghế cô đôi diện anh, bàn tay mân mê lồng ngực rắn chắc qua lớp áo thun nam vừa vặn kia, đôi môi đỏ mọng ghé tai anh cắn nhẹ. Thấy hành động này của cô anh khẽ rên. Con mèo này quả thật không sợ sao?

-Em biết em đang làm gì không ?

Cô không ngần ngại trả lời

-Quan hệ xã giao chăng ?

Nghe vậy mặt anh có chút phong tình đỏ lên. Nhìn khuôn mặt kinh diễm của cô đỏ lên gợi tình ánh mắt anh tối lại. Thấy vậy cô cúi xuống hôn lấy đôi môi lạnh kia. Đầu tiên là nhẹ nhàng nhưng cô càng về sau lại càng thích true đùa, lưỡi nhỏ liếm nhẹ đôi môi anh. Tách nhẹ hàm anh ra cô luồn chiếc lưỡi mình vào. Đang nghịch anh đẩy cô ra. Cầm ly rượu bên cạnh anh uống một ngụm rồi kéo eo cô lại gần, uống chung với cô. Kết thúc là 1 nụ hôn cường nhiệt, cơ thể nóng lên vì có chất còn cô mê man nhìn anh. Thật mãnh liệt quá đi?

-Anh thật quá hư hỏng đi a~~~

Nghe vậy anh cười mị hoặc nhìn con mèo kia. Không kiêng nể, anh mạnh mẽ kéo 1 bên tay áo cô xuống hôn lên chiếc cổ trắng ngần kia, cô cũng thế mà rên nhẹ, ưỡn nhẹ người lên đón nhận. Bàn tay kia của anh luồn vào trong vấy rồi kéo lên, tay mân mê cái eo nhỏ nhắn .

-Ân ...

Cô cảm thấy có cái gì đó chạm vào ... à ...

Cô thấy chơi đùa vậy đủ rồi liền đẩy anh ra. Chỉnh chu lại quần áo. Nhìn cô rời khỏi anh thấy khó chịu vô cùng, nhất là bên dưới

-Mèo nhỏ em gợi dục vọng anh lên rồi mặc anh đay sao? Thật khó chịu

Nhìn anh vậy cô có chút có lỗi, là do cô vừa nãy ... hư hỏng quá đi.

-Tôi giúp anh bằng ...

Cô chỉ vào đôi môi mọng nước kia. Anh chỉ biết thở dài, bây giwof anh rất đau và khó chịu, cô lại không thể cho anh. Kéo chiếc khóa quần xuống cô, nhìn vậy cô khẽ giật mình. Nếu vừa nãy cô không đẩy anh ra, thứ này ...

-Băng Băng ... em nói rồi,giúp anh ra.

Nghe vậy cô quỳ xuống, hé nhẹ chiếc miệng nhỏ, ngậm lấy đầu mà liếm nhẹ. Ân ... không tệ chăng? Hé miêng to hơn cô ngậm lấy, mút lấy nó. Anh thì rên nhẹ, con mèo nhỏ này thật biết trêu người đi.

Đến lúc không chịu được anh giữ lấy đầu cô, bắn hết toàn bộ vào.

-Nuốt hết đi, mèo nhỏ của anh

Cô mê man, từ khóe miệng chảy xuống 1 dòng nước trắng đục, vươn lluowix ra cô liếm nhẹ xung quanh miệng. Bạc hà sao, ... ngon ... ?

...

Sau khi xử lý ' chuyện ' xong cô với anh nằm chung giường ngủ. Nằm trong lồng ngực anh, cô tham lam ngửi mùi bạc hà. Tay không chủ động ôm lấy eo anh. Cảm giác như 1 cặp tình nhân vậy.

-Băng Băng, tôi sẽ chờ đến lúc em tiếp nhận tôi

Coi như không nghe cô dụi nhẹ đầu vào lòng anh như còn mèo nhỏ rồi ngủ. Nhìn vậy anh bất giác cười, qua thật tình yêu sét đánh, anh tin rồi ...

ce%a��y�+

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro